CFC

Khách viếng thăm sẽ thiệt thòi lắm nha ~
Đăng nhập để chia sẻ/ Login để yêu thương  ^^


[Long Fic] Finding Memory  22985209-p0
CFC

Khách viếng thăm sẽ thiệt thòi lắm nha ~
Đăng nhập để chia sẻ/ Login để yêu thương  ^^


[Long Fic] Finding Memory  22985209-p0


Conan Fan Club
 
Trang ChínhLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

Share
 

 [Long Fic] Finding Memory

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
ansoxxx_2411

ansoxxx_2411

Tổng số bài gửi : 606

[Long Fic] Finding Memory  Empty
Bài gửiTiêu đề: [Long Fic] Finding Memory    [Long Fic] Finding Memory  Empty3/9/2013, 17:34

FINDING MEMORY

Author:Ansoxxx_2411 (gọi tớ là Momo nhé )
Genre: Pink , có Sad có hài ,  Boy love ( BE hay HE thì tớ vẫn chưa quyết định ^^ ) ngoài ra còn có một số cặp đôi mà …thôi mọi người đọc đi rồi biết
Summary : Ký ức của cậu về tôi giờ đây tựa như tở giấy trắng ...
Tôi không cố ý lừa dối cậu ...chỉ là sự ích kỷ muốn giữ cậu cho riêng mình

Paring : Đọc dòng đầu tiên là biết thôi ^^
Rating : Chắc cỡ 15+
Disclaim : Họ là của bác Ao , nhưng họ sinh ra để thuộc về nhau …


Chap 1 : Khi ký ức biến mất

- CÁI GÌ ?? HAKUBA BỊ TAI NẠN GIAO THÔNG !!_ Kid hét lên khi nghe lời thông báo từ điện thoại  

Hakuba của hắn …
Hakuba của hắn rốt cuộc là thế nào ??

Kid lao người ra khỏi căn phòng mà hắn mới đặt chân vào một cách vội vã …

Những chiếc xe qua lại tấp nập trên con đường ….làn mưa lất phất bay phủ đẫm nước trên gương mặt khôi ngô của hắn  …
Hắn lo sợ ...hắn thật sự rất lo sợ ...

Phòng bệnh đặc biệt của Bệnh Viện Tokyo phủ một sắc trắng lạnh lẽo …

Một chàng trai ngồi  trên chiếc giường trắng người mặc trang phục xanh nhạt của bệnh viện , trên đầu quấn dải băng trắng …

- Cậu không sao chứ ?? _ Kid vội vã bước vào phòng bệnh
Sốt sắng cầm lấy bàn tay trắng yếu ớt của Hakuba

- Anh là ai ?? _ Hakuba chớp mắt hỏi  Kid
Cả người hắn tựa như hóa đá ...

Kid thẩn người nhìn cậu ngơ ngác đối diện hắn
Đôi mắt đỏ thẫm đẹp như màu Ruby giờ nhìn hắn không cảm xúc ...

Đứng ở 2 bên giường là cậu nhóc Conan  có gương mặt hao hao giống hắn và một chàng thám tử khác có nước da ngăm đen mà hình như đây là lần đầu tiên họ gặp nhau

- Hakuba niisan bị tai nạn giao thông khi băng qua đường ~ ! _ Nhóc Conan nói _ Vết thương ảnh hưởng đến não bộ nên có nhiều khả năng ảnh hưởng đến trí nhớ !
Kid siết chặt nắm tay của mình
- Vậy có khả năng hồi phục không ?? _ Hắn hỏi cậu thám tử nhí
- Cũng khó nói lắm vì nhiều khả năng là mất trí nhớ hoàn toàn !! _ Tên da ngăm đen nói

Đôi mày Kid chau lại nhìn Hakuba đầy chua xót ...
- Hakuba ! _ Hắn mím môi gọi thầm tên cậu

- Bọn tôi nhìn thấy tên anh xuất hiện rất nhiều lần trong nhật ký điện thoại của cậu ta nên gọi anh đến !! _ Thiếu niên điển trai có nước da ngăm đen nói

Kid chùng mắt u buồn ...

Là lỗi của hắn ...tất cả là lỗi của hắn ...nếu như hắn không làm điều đó chắc cậu đã không ra nông nỗi

- Cám ơn  !_ Kid quay sang nói với Conan _ Tôi là người thân của cậu ấy , từ bây giờ mọi chuyện cứ giao cho tôi !!

- Vâng !! Vậy bọn tôi xin phép !! _ Chàng trai tên Hattori nói
Rồi cậu ta và nhóc Conan cùng bước ra ngoài ...
Cánh cửa phòng bệnh đóng lại ...nơi đây chỉ còn hắn và cậu ...

- Hakuba Saguru ...đó là tên của tôi sao ?? _ Chàng trai có mái tóc nâu vàng đẹp tựa hổ phách nhìn hắn hỏi
- Cậu thật sự không nhớ gì à ?? _ Kid hỏi
Cậu không đáp , chỉ lắc đầu ...

- Saguru !! _ Một lần nữa hắn cầm chặt tay cậu _ Kể cả tôi ...
- Cậu ...là ai ?? _ Saguru chần chừ rồi hỏi lại ...

Kid cảm giác tim mình đau nhói như có thứ gì đâm vào

Giờ đây ký ức của cậu về hắn chỉ còn lại một tờ giấy trắng
Đó là cái giá mà Kid phải trả cho những gì hắn đã làm ....

Hắn nhẹ cười ...
Nếu cậu đã quên thì hắn cũng sẽ cùng cậu lãng quên hết quá khứ ....
Cùng cậu dựng lên một ký ức mới ...không có nước mắt ...không có đau thương ...
Chỉ có cậu và hắn ...

- Tôi là vị hôn phu của cậu  !!

- Hôn ...hôn phu của tôi  ???_ Hakuba ngạc nhiên hỏi
Hắn mỉm cười giơ một bàn tay của mình lên , trên ngón áp út lấp lánh một chiếc nhẫn bạc xinh đẹp
- Chúng ta đã đính ước và sắp lấy nhau  , vì cậu đang giận tôi nên tháo bỏ nhẫn cưới và bỏ đi ...đến giữa đường thì gặp tai nạn !! _ Hắn bình thản nói dối , dựng lên một câu chuyện hoang đường nhất mà bản thân từng biết
- Ừm !! _ Hakuba cúi đầu bối rối _ Tôi ...xin lỗi !!
- Không sao đâu !! _ Kid nhẹ cười
Hắn lấy ra một chiếc nhẫn bạc khác y hệt cái hắn đang đeo , nhẹ nhàng đeo vào ngón tay cậu ...

- Chỉ cần từ đây về sau cậu đừng bỏ đi nữa là được !! _Kid hôn nhẹ lên chiếc nhẫn trên tay Hakuba ...


Được sửa bởi ansoxxx_2411 ngày 15/11/2013, 15:20; sửa lần 2.
Về Đầu Trang Go down
ansoxxx_2411

ansoxxx_2411

Tổng số bài gửi : 606

[Long Fic] Finding Memory  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Finding Memory    [Long Fic] Finding Memory  Empty17/9/2013, 15:41

Chap 2 : Sự dối trá ngọt ngào

Trên con đường phố Shibuya ...
Một cậu thiếu niên người Osaka với nước da ngăm ngăm điển trai đi cùng cậu nhóc trạc 5-6 tuổi ...

- Này cậu có thấy điều gì lạ không Kudo ? _ Hattori chậm rãi vừa bước đi vừa nói với cậu nhóc Conan đi bên cạnh
- Lạ cái gì cơ ?? _ Conan nói _Hung thủ vụ án vì đường cùng nên đã phóng lên xe lao đi và vô tình đụng phải Hakuba trong lúc cậu ta băng qua đường !
- Tôi không nói chuyện đó !!_ Hattori nói _ Tôi nói về cái người thân của tên Hakuba Saguru đó kìa
- Hử ??
Conan ngước đầu nhìn Hattori tò mò ....

- Hắn ta có gương mặt y hệt cậu đấy !! _ Cậu thám tử da ngăm nhíu mày nói
Conan không có biểu hiện sự ngạc nhiên , chỉ nhẹ cười ...

- Ừ ...trên đời này có rất nhiều chuyện trùng hợp với nhau mà ...^^ !
- Nhưng mà lúc hắn nhìn Hakuba tôi thấy rất lạ ....vừa đau đớn vừa bối rối !!_ Cậu thiếu niên ngồi xuống để gần Conan hơn _ Có cảm giác như chính hắn ta là hung thủ gây ra vụ tai nạn ...~”~

Nhóc thám tử phì cười , đưa tay xoa đầu tên người Osaka ...

- Haizz ! Cậu nghĩ nhiều quá rồi đó !! Phá án nhiều nên bị ám ảnh luôn rồi à ^^

- Ai chẳng biết cậu là thám tử giỏi nhất miền Đông , nhưng lần này linh cảm của tôi ko sai đâu _ Cậu thám tử Osaka nhăn mặt gạt tay Conan ra _ Mà này , Đừng có xoa đầu tôi như thế , cậu bây giờ đang trong bộ dạng một đứa trẻ đó ~”~ , không được hỗn nhá !!

- Tôi cứ hỗn thì sao nào !! ^^ _ Nhóc Conan cười gian xảo

Conan đưa mặt lại gần vờ như thì thầm điều gì đó với cậu nhưng kỳ thực ...
- Chụttt ~ !! _ Hôn lên gò má mịn của cậu _ Dù gì tôi vẫn ở trên cậu một bậc mà , nhóc thám tử Osaka ^^
Má Hattori ửng đỏ ...

- C...CÁI THẰNG NHÓC NÀY !! ~///~ _ Hattori thẹn quá hóa giận , sừng sỗ đứng bật dậy _ Ngươi ...

- Heiji niichan ~ !! _ Conan chớp chớp mắt , trưng ra bộ mặt trẻ con nũng nịu như mọi khi _ Nii~ chan không thích được em thơm á ??
- Tất ...tất nhiên là ...~///~
- Hic hic ...niichan không thương em ~!!T^T _ Tên nhóc Conan gian tà đưa tay dụi dụi mắt vờ như đang khóc
Nhưng lạy chúa cái đuôi Satan sau lưng thằng bé dài ra cả tấc rồi ...^^”
Quanh đó có tiếng xì xào bàn tán ...
- Xem kìa cậu nhóc đáng yêu thế mà bị anh nó mắng đó !!
- Ừ , thằng nhỏ chỉ thể hiện tình cảm hôn má anh nó có 1 cái ...
- Thằng bé dễ thương thế mà anh nó còn bắt nạt ....

- Heiji niichan ~ !! _ Thám tử cấp 3 bị nén kia lại lần nữa mắt long lanh nhìn cậu _ Niichan không thương em sao ?? T^T
- Không có , thương lắm !! _ Hattori cười khổ _ Anh thương em lắm , thương lắm được chưa ?? ^^”

- Vậy ...!_ Khóe môi Conan nhếch nhẹ _ Heiji niichan bế em về nhé ^^

- Bế ...bế ...~”~

Hattori thầm nguyền rửa thằng nhóc này ...
Trong đầu hắn ngoài mớ kiến thức để phá án ...còn có bao nhiêu tế bào gian xảo vậy ...
- Niichan ~ !
- Được rồi tôi bế cậu về được chưa ? ~”~
Cậu thám tử thiếu niên một cách vô cùng miễn cưỡng bế cậu nhóc Conan kia lên ...
Miệng lầm bầm khó chịu ...

- Đồ thám tử ma lanh !! =”= Chân có bị gì đâu mà không tự đi chứ ...
- Chân không sao nhưng thích người ta o bế đấy !! ^^ _ Nhóc Conan cười mỉa mai _ Dù gì bây giờ tôi cũng là trẻ con mà ...
- Hứ ...=”= * Lại trẻ con *

...........................................


- Đây là đâu vậy ??? _ Hakuba ngơ ngác nhìn quanh căn nhà rộng mà cậu vừa bước vào
- Nhà của chúng ta !! _ Kid mỉm cười dẫn cậu vào phòng khách nhà mình ...
Hắn đưa tay vuốt mớ tóc nâu vàng mượt như tơ của cậu ...

- Nãy giờ đi xe có mệt không ?? _ Kid dịu dàng hỏi , cảm giác ân cần chăm sóc như cậu là thứ gì đó rất quan trọng với hắn

Hakuba lắc đầu , nhẹ mỉm cười ...

Kid kéo Hakuba ngồi xuống chiếc ghế bành rộng , pha một tách cà phê sữa ấm nóng đưa cho cậu ....
Làn khói nhè nhẹ bốc lên ...

Hakuba hít một hơi ...chạm môi mình vào vành của chiếc tách tráng men xinh đẹp ...nhấp một ngụm ...

- Có ngon không ?? _ Hắn âu yếm nhìn cậu hỏi
- Ừm ...! _ Hakuba gật đầu _ Vị thơm lắm ...!
Chàng thám tử tóc nâu vàng đưa mắt nhìn quanh ...

Đây là căn nhà của 2 người ư ??
Sao nó có vẻ lạ lẫm thế nhỉ ??
Từ chiếc bàn nước , bức tranh treo trên tường đến lọ hoa đặt bên thành cửa sổ ...cậu đều có cảm giác mình chưa nhìn thấy lần nào ...

- Kuroba san ...._ Cậu quay sang nhìn hắn ...
- Trước đây cậu vẫn gọi tôi là Kaitou ...!_ Kid ngắt ngang lời cậu ...ít ra đó là cách xưng hô thân mật mà cậu vẫn gọi hắn ngày trước ...
Một sự gắn bó mỏng manh hiếm hoi mà hắn muốn giữ lại như tự nhắc nhở mình ...
- Uhm ...Kaitou ...
- Có chuyện gì à ??

- Trước đây.... chúng ta có hạnh phúc không ?? _ Cậu bất giác hỏi một câu thật kỳ lạ ...

Hắn nghe thấy thứ gì đó nhói trong tim ...
Đôi chân run rẩy bước gần về phía cậu ...

Khụy gối xuống sàn trước chiếc ghế mà cậu đang ngồi ...
- Rất hạnh phúc !! _ Kid vòng tay qua eo ôm chặt lấy người cậu

Vùi gương mặt điển trai của hắn vào bụng áo cậu để giấu đi nét dối trá của lời nói giấu trong đáy mắt ...
Không ...hắn không dối cậu ....hắn dối chính mình ...!
- Chúng ta rất hạnh phúc bên nhau !! _ Hắn đáp lại một lần nữa câu nói của cậu
- Vậy ..._ Cậu bối rối cúi nhìn hắn _ Cậu có thể dẫn tôi đến những nơi kỷ niệm của chúng ta không ??
Hắn ngẩng mặt lên nhìn cậu ...
Cậu muốn đến những nơi đó ...
Nơi tràn ngập những ký ức buồn và đau đớn trước kia ...

- Không biết sao tôi thấy nơi này rất lạ ...nên ...có thể dẫn tôi đến nơi có kỉ niệm của cậu và tôi không ?? _ Cậu nhìn hắn chân thật nói _ Tôi muốn nhớ lại khoảng thời gian hạnh phúc của chúng ta trước đây ...!
Hắn im lặng không đáp ...
Dù rằng hiện tại cậu đã mất trí nhớ nhưng bản năng và sự nhạy cảm của một thám tử lừng danh trong nước lẫn hải ngoại của cậu vẫn còn ....

Đó là điều hắn sợ nhất ...vì biết đâu một ngày cậu sẽ nhìn ra sự thật nếu những điều hắn nói với cậu quá nhiều thứ dối trá và mâu thuẫn ...

- Ừ ...tôi sẽ đưa cậu đến một nơi ...
Về Đầu Trang Go down
ansoxxx_2411

ansoxxx_2411

Tổng số bài gửi : 606

[Long Fic] Finding Memory  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Finding Memory    [Long Fic] Finding Memory  Empty17/9/2013, 15:43




Chap 3 : Kỷ niệm bị ngủ quên

- Cậu còn nhớ nơi này không ??? _ Kid quay sang nói với Hakuba
- Đây là …!_ Chàng thám tử Anh quốc nheo mắt nhìn quanh …
Dãy hành lang quen thuộc dường như lờ mờ hiện ra trước mắt cậu …

Bảo tàng nghệ thuật Ochima này , hình như cậu đã từng đến rồi
Nhưng sao ký ức cứ mù mờ không rõ …

Saguru Hakuba ngước mắt nhìn hắn im lặng
- Vậy cậu có nhớ cái này không ?? _ Kid lấy ra một cái còng _ Lần đó cậu đã còng tay mình lại với tôi để tôi đừng chạy thoát đấy !!

Kid nhìn cậu chờ đợi …lo sợ Hakuba sẽ nhớ ra một điều gì đó …
Hakuba đưa tay cầm lấy chiếc còng , cảm giác lạnh buốt quen thuộc này …

- A ….ĐẦU TÔI ….đau …đau quá !!!_ Nhưng cậu càng cố nhớ đầu càng đau buốt …
Đôi tay mảnh khảnh ôm chặt đầu mình …
Vầng trán cao nhăn lại thảm não …

- Không …không cần nhớ cũng được !! _ Sắc mặt Kid thoáng biến sắc
Hắn ôm chặt cậu vào lòng , đưa tay vuốt nhẹ mái tóc nâu vàng xinh đẹp
- Cậu không cần gấp …chúng ta từ từ nhớ sau cũng được …cậu không cần vội !!
Hắn xoa nhẹ bờ lưng Hakuba thật dịu dàng
Cậu tựa đầu vào ngực Kid ….mùi hương và cảm giác ấm áp này mới dễ chịu làm sao …

Bất chợt ngước đầu lên… Hakuba vô thức chủ động chạm môi mình vào môi Kid …
Đôi mắt đỏ thẫm dần khép lại …

Kid tròn mắt thoáng chút ngạc nhiên rồi hắn chậm rãi hôn cậu ….
Cảm nhận làn môi mềm thơm ngọt mà lần đầu tiên mình chạm vào …

- Ư …uhm ~ !!

Không vội vã không hút hết không khí từ cậu đến ngạt thở ….
Không ép cậu về phía mình thật gần …
Hắn chỉ để cậu cảm nhận rõ tình cảm của mình qua từng cái chạm lưỡi …

Bất chợt Hakuba kết thúc nụ hôn , đẩy nhanh người Kid ra

- Xin …xin lỗi !! _ Cậu lúng túng đỏ mặt xoay đi _ Tôi không cố ý , chỉ là …
Kid thoáng nhẹ cười
- Không sao đâu !! _ Kid đưa tay vuốt nhẹ những sợi tóc mai phủ xuống vành tai của cậu _ Trước đây chúng ta vẫn thường làm thế mà ^^

- Trước …trước đây ?? _ Hakuab chớp mắt ngạc nhiên …

- Ừ !! _ Kid gật đầu kéo Hakuba lại gần mình lần nữa _ Trước đây mỗi khi lo lắng cậu vẫn hôn tôi như thế !! (Au : XẠO KEEEEEEEEEE cười lăn cười bò )

Hắn nâng cằm cậu lên ngắm nhìn làn môi mỏng phớt hồng ươn ướt vì nụ hôn của mình khi nãy …
Gương mặt xinh đẹp này thật muốn …

- Ân ….uhm ~ !!
Một lần nữa nuốt lấy môi cậu …
Nồng nhiệt và say mê với những va chạm tinh tế của đầu lưỡi …

- Ư …umm~…mm !!

Dìu cậu vào vũ điệu tình yêu với chất men say thượng đế ban tặng …

Nồng hơn cả những vị rượu quý phái mà Hakuba từng nếm qua …
Ngọt hơn cả những quả chín trên cành …

Khiến đầu óc cậu trống rỗng …mọi thứ dường như biến mất …

…………………………………………..

Họ ngồi đối diện nhau trong phòng ăn với những món sang trọng đã được người quản gia tên Jill của hắn chuẩn bị từ trước ...

- Cậu thấy có vừa miệng không ?? _ Hắn ân cần hỏi
- Ừm rất ngon ^^ !! _ Cậu nhìn hắn nở một nụ cười thật tươi ...

Kid ngẩn người nhìn cậu ...
Hakuba Saguru mà trước đây hắn biết ...chưa bao giờ nở nụ cười ngây thơ trong sáng như thế trước mặt hắn ...

Có chăng cũng là cái nhìn xa cách ... bởi hắn là một đạo chích
Một cái nhìn đau đớn bởi ...sự rạch ròi trong ranh giới mối quan hệ của họ
Một cái nhìn luyến tiếc bi thương ....bởi vì ....

- Chuyện hôm trước ở bảo tàng !! _ Cậu cất giọng nói cắt ngang suy nghĩ của hắn ...
Đôi mắt xanh nhuộm màu như biển cả sâu thẳm của hắn nhìn cậu ....
- Tại sao trước đây tôi lại còng cậu để cậu không chạy thoát vậy ?? _ Hakuba chau mày hỏi ~”~ _ Chúng ta có hiềm khích gì à ...??

Hắn im lặng ...
Không thể để cậu biết sự thật ...không thể để cậu giống như trước kia ...

- Đó là một trò đùa !! _ Hắn cặm cụi ăn nốt miếng Beefsteak trong dĩa của mình _ Tình nhân chơi đùa với nhau , chuyện bình thường ấy mà ...
Cậu im lặng không nói ...hình như trong câu nói của người đối diện có điều gì đó kì lạ
Hakuba cảm nhận được điều đó nhưng cậu không hỏi thêm ...
Giống như người tên Kuroba Kaitou trước mặt cậu đã từng nói , cứ từ từ nhớ sau cũng được vội vã quá đầu sẽ bị đau ...

- Cạch !! _ Kid đặt chiếc nĩa xuống
Họ dùng xong bữa ăn chính trong tiếng nhạc Violon nhè nhẹ ...

Bất chợt Kid chợt nhớ ra ...
- Cậu có biết hôm nay là ngày gì không ?? _ Hắn hỏi
Cậu khẽ chau mày rồi lắc đầu ...

Có một chút hụt hẫng ...cũng phải , cậu đâu phải là Hakuba của trước kia ...
Làm sau nhớ được hôm nay là ngày 3/9 ...kỉ niệm ngày đầu tiên hắn gặp cậu ...
Vậy là bây giờ chỉ còn mình hắn nhớ ...

Còn mình hắn biết hôm nay là một ngày rất quan trọng ...

Kid đẩy ghế đứng dậy , tiến gần về phía Hakuba
Hắn cúi người nhấc bổng cậu lên …

- Ê này !! Cậu mang tôi đi đâu vậy ?? ~”~ _ Hakuba hoảng hốt khi thấy người đối diện bỗng chốc bế cậu lên
Hakuba choàng tay qua cổ Kid để giữ mình khỏi té …

Hắn từ tốn bước lên cầu thang ….

- Món chính xong rồi , tôi muốn ăn tráng miệng !! _ Kid mỉm cười tà mị
- Ăn …ăn tráng miệng ?? _ Hakuba lắp bắp hỏi _ Nhưng món tráng miệng để trên bàn mà …~”~
- Món đó không ngon !! _ Kid hôn nhẹ lên tráng cậu _ Tôi thích ăn món này hơn ^^ …
Về Đầu Trang Go down
ansoxxx_2411

ansoxxx_2411

Tổng số bài gửi : 606

[Long Fic] Finding Memory  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Finding Memory    [Long Fic] Finding Memory  Empty14/10/2013, 17:39

Phần H văn của Fic này đã được lượt bỏ ( vì tính chất Forum ) nên nếu bạn nào có nhã hứng xem thì liên lạc với tớ nha ^^ Tớ sẽ cung cấp bản Word rõ đẹp


Chap 4 : Bản năng thám tử


- Saguru ~!! _ Hắn gọi tên cậu , những ngón tay rụt rè vươn ra chực giữ lấy cổ tay trắng nõn kia ...
Hakuba xoay đầu lại nhìn hắn ...chờ đợi
Bất chợt vòng tay Kid ôm chặt thân người cậu từ phía sau

Dụi đầu vào mái tóc thơm mềm của Hakuba , hắn hít thật sâu mùi thơm từ chiếc gáy cậu ...
- Saguru ~ hứa với tôi ...dù có chuyện gì cậu cũng không được rời bỏ tôi !!
- Kaitou ...!_ Cậu đặt tay mình lên bàn tay ấm áp đang để trước bụng mình , cảm giác sự lo lắng của người kia ẩn rõ sau cái ôm
Hắn làm sao thế nhỉ ??
Sao lại lo sợ cậu sẽ rời xa hắn ...
Chẳng phải trước đây họ rất yêu thương nhau ...

Chẳng phải họ rất hạnh phúc ư ??
Vậy tại sao ...

- Nhưng ...
- Hứa với tôi ...làm ơn ..! _ Kid nhỏ giọng đến mức dường như van nài
Hakuba không muốn nghĩ nhiều ...
- Ừm !! _ Cậu gật đầu khép mắt nhẹ cười _ Tôi hứa !!

Vậy là được rồi ...Kid nhẹ mỉm cười ...
Là dối trá cũng được , chẳng phải bây giờ cậu đã ở bên hắn sao ...
Sao lại vì một vụ án mà lại lo lắng như thế ....
Thật buồn cười ...

.................Fashback......................

- Đây cũng là nơi trước đây chúng ta cùng đến sao ??
Hakuba ngạc nhiên khi thấy Kid dẫn cậu đến khu vui chơi Tropical Land
- Không phải !! _ Kid lắc đầu nhìn cậu mỉm cười _ Hôm nay cuối tuần tôi muốn dẫn cậu đi chơi ^^ !

Hakuba thoáng chút bối rối khẽ chau mày ….
Ngay lập tức Kid túm lấy tay cậu ta lôi đi

Dạo một vòng để chơi những trò cảm giác mạnh , cùng vào nhà hàng Tropical để thưởng thức món ăn Pháp
Và cuối cùng họ cũng vào một nơi …

Không gian lúc sáng lúc tối với ánh đèn mờ ảo …
Làn gió thổi lạnh nhè nhẹ ở phía sau gáy

- Saguru à !!_ Kid ngồi cạnh Hakuba nhẹ đặt bàn tay lên tay cậu , nắm hờ _ Tôi sợ quá …! ~”~
Nhếch mép cười khẽ , Saguru thấy người bên cạnh hệt như một đứa trẻ …

- Cậu nghĩ phim -hoạt- hình thì có gì đáng sợ ^^” ??_ Hakuba nói
- Ư …! _ Kid rụt cổ , lại ngồi sát cậu chàng hơn _ Tôi sợ …nhân vật phản diện ! >”<
Phụtttttttt !!!!!!!!!!

Hakuba suýt nữa là phun luôn ngụm nước Coca trong miệng
Sao mà cái người này có thể nghĩ được những câu như thế ?? Thật khó tin trước đây hắn là vị hôn phu của cậu …

- Nếu vậy thì lúc nãy cậu đừng vào xem phim , cũng đừng mua nhầm vé chứ ~”~ !? _ Hakuba nhăn mày
- Cái đó …là duyên phận ý trời mà ^^ !!
Kid cười khì , tất nhiên hắn muốn vào xem phim vì tình nhân mà không cùng nhau đi xem phim thì đâu còn là tình nhân nữa
Chỉ có điều …

Lúc nãy khi đứng trước nơi bán vé , lướt nhìn tựa đề các bộ phim thì …

“ SỰ TRỞ LẠI CỦA SIÊU THÁM TỬ “

“ QUÁI VẬT NGƯỜI CÁ “

“ BẢN TÌNH CA DƯỚI TRĂNG “

Ba bộ phim ăn khách nhất hiện này được treo băng rôn to tướng như thế

Một phim trinh thám có dính dáng đến thám tử thì không thể cho Hakuba xem vì hắn sợ cậu nhớ ra điều gì đó …

Quái vật người cá thì xem phim đó thà bảo hắn đi tự sát còn hơn …

Còn bộ phim tình cảm trăng sao thì không phải thể loại yêu thích của Kid , hơn nữa vé cũng đã bán hết …^^”
Thế là hắn – một siêu trộm lừng lẫy thế kỷ 21 này quyết định táo bạo là mua vé một bộ phim với Panner quảng cáo bé bé đặt ở khu dành cho thiếu nhi

“ PHIM HOẠT HÌNH POKEMON “

Vâng , cái phim này nghe đâu cũng nỗi tiếng trong …giới trẻ em ^^” Nên có còn hơn không thôi thì cứ coi đại vậy

Đó là lý do mà họ ngồi đây …

“ Nếu các ngươi đã thành tâm muốn biến , thì bọn ta cũng sẵn sàng trả lời , để bào vệ hòa bình thế giới …”
Giọng nói của tên nhân vật phản diện thuộc nhóm Rocket vang văng vẳng trên màn hình

Kid ngáp dài ngáp ngắn , cảm thấy mình thật dở hơi , chút hi vọng mong manh khi hắn liếc mắt mình chàng thám tử bên cạnh ,hi vọng cậu ta cũng gật gù buồn ngủ , tựa vào vai hắn …một cảnh kinh điển như trong phim ….

Nhưng không , đáng buồn cho hắn là không ^^” , Hakuba Saguru vẫn chăm chú dán mắt vào màn ảnh rộng hơn nữa còn tỏ vẻ thích thú kiểu như cậu ta là Fan hâm mộ cuồng nhiệt của mấy con “ Bảo bối thần kỳ “ ấy

- Hừm !! =”=
Kid nhăn mặt tỏ vẻ khó chịu , ít ra hắn phải tinh tế hơn mà chọn bộ Anime hấp dẫn như Magic Kaitou vì nghe đâu trong đó có nhân vật chính số phận cũng hao hao giống hắn

- Rột…rột …!! _ Hakuba vẫn bình thản ăn bắp rang
Gì chứ ?? Bộ hắn không hấp dẫn bằng mấy miếng bắp và mấy con thú phép màu kia chắc , hắn đường đường là Siêu đạo chích lừng lẫy từng được Interpol truy nã đó ~”~
Có tên thám tử hay cảnh sát nào không muốn đối đầu hay gặp mặt hắn dù chỉ 1 lần chứ …??

Vậy mà từ lúc phim bắt đầu Hakuba cứ chăm chú xem phim mặc kệ hắn ngồi sát cạnh hết nắm tay đến tựa người …
Thật quá đáng mà , làm tổn thương lòng tự ái của hắn ghê gớm ghiếc nha ~
Được lắm , cậu không chú ý hắn thì hắn sẽ làm cho cậu chú ý ….

Người ta nói “ Cưỡi ngựa chưa chắc là hoàng tử , có thể là Đường Tăng . Có cánh dài chưa hẳn là thiên sứ , có thể là người chim “ .
Thế nên đừng có nhìn cái vẻ đường hoàng đứng đắn không màn mỹ sắc của hắn mà tưởng hắn không dám giở trò đồi bại nơi công cộng nhé …

Bàn tay Kid bắt đầu nghịch ngợm mon men về phía Hakuba …
Hắn luồn tay sang phía sau lưng cậu , ôm lấy vòng eo mảnh khảnh ….

Hakuba không phản kháng vẫn tiếp tục xem phim , dường như bộ phim kia đáng quan tâm hơn việc làm của kẻ bên cạnh …

Kid nhếch mép nở một nụ cười nửa miệng …thường thì binh pháp dạy “ Địch bất động , ta bất động “ , nhưng theo tình huống hiện tại khi ta đem quân sang chiếm nước người mà người không kêu gọi lực lượng kháng chiến thì ta nên …

- Uhm …! _ Kid nhìn lên màn hình tỏ vẻ vẫn bình thản như đang xem phim …
Tay nhẹ nhàng luồn vào lớp áo khoác của Hakuba …
Kid mỉm cười đắc ý , cách một lớp vải nhưng hắm cảm nhận được làn da mát mịn của cậu , thích thú ôm chặt eo hơn kéo cậu lại gần …

- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA !!!!!!!!!!
Có tiếng thét vang lên , liền sau đó là giọng nói run rẩy ....
- Có ...có người chết !!

Ngay lập tức Hakuba đứng phắt dậy như một phản ứng bản năng ….
Cậu liếc mắt nhìn quanh và phát hiện chính xác vị trí xảy ra án mạng
- TẤT CẢ MỌI NGƯỞI GIỮ NGUYÊN VỊ TRÍ KHÔNG ĐƯỢC CỬ ĐỘNG !! _ Cậu hét lên quay sang nói với Kid _ Kaitou , cậu giúp tôi gọi cảnh sát và cấp cứu , nhanh !!

Kid thẩn người nhìn cậu …
Ánh mắt lạnh lùng sắc bén , gương mặt đầy thần sắc ngạo nghễ của một thám tử …
Là Hakuba của trước đây …
Về Đầu Trang Go down
ansoxxx_2411

ansoxxx_2411

Tổng số bài gửi : 606

[Long Fic] Finding Memory  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Finding Memory    [Long Fic] Finding Memory  Empty14/10/2013, 17:40

Chap 5 : Khi mọi thứ không thể kiểm soát được …

Nằm sóng soài trên nền đất là một người cô gái khá mảnh mai , đôi mắt mở to đầy thảng thốt …

- Có chuyện gì thế !! _ Một chàng thanh niên lao về phía họ đang đứng _ Tôi là cảnh sát đây
Hakuba chậm rãi cúi xuống quan sát, vết dây hằn rõ trên cổ chứng tỏ nạn nhân bị siết cổ đến chết …
Cậu đưa mắt nhìn quanh phòng chiếu phim khá vắng vẻ …

Trên ghế nạn nhân ngồi có một ly nước uống dang dở nhưng dưới chân ghế lại có 2 cái ống hút rơi …
Hakuba xoa mày trầm ngâm
- Hình như cô ấy đến đây cùng với bạn trai !! _ Cậu nói
- Sao cậu biết ?? _ Người tự nhận là cảnh sát nói với cậu
- Ở đây có 2 cái ống hút cùng loại , trang phục cô ấy mặc khá đơn giản nhưng lại trang điểm rất tỉ mỉ có lẽ là hẹn với một người quan trọng !! Vào rạp chiếu phim thì có nhiều khả năng là tình nhân …
Hakuba nói rồi bất giác mặt ửng đỏ mặt khi nhìn sang phía Kid …

Mất khoảng 30 phút để lực lượng cảnh sát kịp tới và điều tra được một người đi cùng nạn nhân trước đó là người yêu của cô ấy …

- Tôi không biết vì sao cô ấy chết !! _ Gã tình nhân nói _ Lúc nãy đang xem phim thì tôi thấy mệt nên nói với cô ấy là muốn về trước !! Sau đó tôi đến nhà bạn nghỉ ngơi ..

Hakuba xoa cằm đưa mắt nhìn gã …
Thật là mâu thuẫn trong lời khai của hắn …
- Nếu anh thấy mệt sao không về thẳng nhà mà phải đến nhà bạn nghỉ nhờ ??
- Vì nhà bạn tôi ở gần đây , hơn nữa có người ở cạnh cũng an tâm hơn ??
- Vậy tại sao anh không nhờ cô ấy đưa mình về nhà chăm sóc ?? _ Hakuba nhíu mày tiến gần về phía người đó _ Chẳng lẽ giữa hai người đã có xích mích gì sao ??

Hakuba nhếch mép nở một nụ cười ….
Cảm giác như cậu đã nhìn thấu mọi vấn đề …
Đứng bên cạnh cậu , Kid mím môi thật chặt , bàn tay hắn run run khép hờ …
Nụ cười ngạo nghễ đó …là của Saguru trước kia

Người khiến hắn vui …khiến hắn buồn …khiến hắn hi vọng …khiến hắn thất vọng …
Khiến hắn yêu thương …cũng khiến hắn vô cùng sợ hãi …

Là người hắn làm tổn thương nhất …cũng là người làm hắn đau lòng nhất …

- Không có , chỉ là …_ Gã người yêu lắp bắp
- Chỉ là tôi có 1 thắc mắc !! _ Hakuba cúi người nhìn chằm chằm vào chân gã , đưa tay xoa cằm _ Hôm nay trời không có mưa , giày anh đi cũng không có thấy dính chất bẩn gì ?? Vậy tại sao dây buộc giày thể thao lại ướt vậy ??
Cậu đưa tay chạm vào sợi dây giày mà gã tình nhân đang đi …quả nhiên có một chút ẩm ướt

- Tôi …!_ Mặt gã tình nhân trở nên tái đi , lộ rõ vẻ hoảng hốt
- Có phải anh đã dùng dây giày của mình để siết cổ cô ấy ?? _ Hakuba ngước lên nhìn gã nở một nụ cười sắc sảo _ Sao đó vội vã vào Tollet rửa sạch nó , mang theo ly nước của mình rồi vội vã bỏ đi đến nhà bạn mình để làm chứng cứ ngoại phạm …

Tên hung thủ im lặng cúi đầu không nói …
Tất cả những việc hắn làm đều bị cậu đọc thấu
- Tôi đã quan sát kỹ trên cổ nạn nhân có một vài vết xước , chứng tỏ cô ấy dùng tay cố cào vào cổ để chống cự , nên nhiều khả năng sẽ để lại một chút máu trên sợi dây giày , nếu anh không phiền có thể để cảnh sát kiểm tra !! _ Hakuba nói

Mọi chứng cứ từ cậu đều thuyết phục …
Những suy luận đều vô cùng hợp lý và sắc bén

- Điều cuối cùng tôi muốn hỏi anh là ...
Hakuba chùng mắt nhìn chàng trai trẻ ...có thứ gì đó lướt qua đầu cậu ...

Điều cuối cùng tôi muốn hỏi ...tại sao ông lại làm như thế ...??
Điều cuối cùng tôi muốn hỏi ...vì sao cô lại làm thế ....


Lời nói của ai đó vang lên trong đầu cậu ...
Là ai đang nói vậy ....??
Là ai ...

Tôi muốn hỏi ... tại sao anh lại trở thành đạo ...

- AAAAAAAAAAAAAAAA !!!!!!!!
Hakuba hét lên , đầu đau như búa bổ ...
- Cậu bị sao thế  ?? _ Ngay lập tức Kid giữ chặt vai cậu , lo lắng hỏi ...
Bờ vai Hakuba vô lực run lên nhè nhẹ ...
Những ngón tay trắng bệch luồn vào mái tóc nâu vàng ôm chặt đầu mình ...

- Tôi ...đầu tôi đau quá ...!
- Được rồi mọi chuyện ở đây cứ giao cho cảnh sát !!_ Kid ôm chặt người cậu _ Tôi đưa cậu về nhà !!
Kid nói rồi quay sang cúi đầu chào mấy vị cảnh sát gần đó ...

Hắn gọi cho người quản gia đưa xe đến đón ...

Hakuba  ngồi cạnh hắn ở băng ghế phía sau ánh mắt lăm lăm nhìn vào những ngón tay đang đan nhau đặt trên đùi mình ...
Rối rắm với những suy nghĩ về thứ âm thanh vang lên khi nãy ...
Là giọng của ai sao lại giống giọng cậu đến thế ...

- Cậu đừng lo lắng như thế !! _ Kid quay sang nói với Hakuba _ Mọi chuyện sẽ ổn cả thôi mà ...
- Ừm ...!
Cậu chùng mắt khẽ gật đầu ...bất chợt túm lấy cà vạt hắn kéo nhanh về phía mình ...

- Ân ...uhm ~ !! _ Hakuba đặt môi mình lên môi hắn , hôn vội vã ...
Kid tròn mắt mở to ngạc nhiên ...
Sao bỗng nhiên ...

- Có chuyện gì không đúng sao ??o_O  _ Hakuba chớp mắt ngơ ngác , má hơi đỏ lên  _ Không phải cậu nói ...trước đây mỗi khi có chuyện gì lo lắng tôi đều …hôn cậu mà ?? ~”~

Phụt !! Phải rồi ...sao hắn lại quên mất chuyện này chứ ?? ^^”
Không phải hắn đã nói khi cảm thấy lo lắng thì cứ hôn hắn sao ...

Nhưng mà ...
Kid vòng tay ra phía sau gáy cậu , kéo cậu lại gần mình hơn ...
- Ừ , Đúng rồi !! ^^ Nhưng không phải hôn như thế !_ Hắn điệu nghệ dùng chiếc lưỡi mình tách môi cậu ra _ Mà phải hôn thế này cơ !!
Gian xảo luồn tay qua eo ôm chặt cậu về phía mình ...
- Ư ...ưm ...~!

Mút lấy làn môi mỏng như thưởng thức những trái dâu mọng chín trên cành ...

Hút dần lấy hơi thở bên trong miệng cậu để vị giác đầu lưỡi tinh tế kia chỉ cảm nhận được vị ngọt từ miệng hắn ...
- Ư ...ư...ưm ...!
Gương mặt trắng hồng của chàng thiếu niên chuyển dần thành màu đó khi nụ hôn của hắn ngày càng bá đạo hơn ...

Tiếng rên khe khẽ phát ra cùng những ngón tay vô thức bấu lấy lưng áo của hắn ...
- Ư ...ư ~ !!

Nụ hôn của hắn mang dư vị thật đặc biệt ...vừa nồng nhiệt vừa dịu dàng từ tốn dẫn dắt đối phương vào thứ mê cung nhiễu loạn mà toàn bộ tâm tư đều bị hắn nắm giữ …

Thoáng nhìn thấy hình ảnh qua chiếc kính chiếu hậu đặt ở gần Vô lăng , người quản gia Jill khẽ thở dài ...
Cậu chủ của ông ...muốn tiếp tục trò chơi này đến lúc nào ...muốn lừa dối cậu thám tử tội nghiệp kia đến bao giờ ...!


Được sửa bởi ansoxxx_2411 ngày 5/11/2013, 16:44; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
ansoxxx_2411

ansoxxx_2411

Tổng số bài gửi : 606

[Long Fic] Finding Memory  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Finding Memory    [Long Fic] Finding Memory  Empty1/11/2013, 19:02

Fic vắng hoe a~~~~~~ có một sự buồn tình nhẹ * trấm nước mắt * ta tự kỵ như con khỉ a >"<

Chap 6 : Điều đáng sợ nhất cuối cùng cũng đến



-         Bác có chuyện gì cần nói với cháu à ??

Kid bước đến gần chỗ người quản gia tên Jill đang đứng , trong con hẻm vắng chỉ có 2 người …



-         Cậu chủ …Về việc của cậu Hakuba …!_ Ông ây cất tiếng nói , lo lắng nhìn hắn

Kid im lặng chờ đợi …

-         Tôi nghĩ chúng ta nên để cậu ấy trở về nhà ….!



-         Đó là điều bác muốn nói với cháu à !! _ Kid nhếch mép nở một nụ cười nửa miệng _ Bác nghĩ việc đó tốt cho cậu ấy sao ??

Người quản gia thoáng chút bối rối khi nghe câu hỏi

-         Nhưng dù sao cậu ấy cũng còn có gia đình …



Kid cười nhạt thật mỉa mai …

-         Một gia đình chỉ ép cậu ấy vào khuôn khổ , chỉ luôn bắt cậu ấy trở thành một thám tử tài ba , chỉ muốn cậu ấy thật giỏi giang …??

-         …………

-         Và cũng chính vì cái gia đình ấy mà …_ Kid siết tay cố ngăn dòng xúc động



Nếu hắn và cậu không sinh ra ở hai con đường đối nghịch nhau thì mọi chuyện đã khác …



-         Cháu không nghĩ là những người đó sẽ quan tâm đến cảm xúc của cậu ấy !! _ Kid bình thản đáp

-         Nhưng cậu ấy phải biết sự thật , cậu không thể cứ giữ cậu ấy mãi như thế !! _ Ông bác Jill run run giọng nói _ Cậu chủ Kaitou à , rồi đến một lúc cậu ấy sẽ nhớ lại thôi …

-         Cháu mặc kệ …



Tại sao ??



Họ chỉ là những con người tội nghiệp …

Sao số phận giết chết mộng yêu đương ….



Hắn thèm lắm được nghe cậu nói yêu hắn …và muốn cậu nói thật nhiều là sẽ còn yêu hắn mãi mãi …



Nhưng cái gọi là “ Thám tử và đạo chích “ đã trở thành sợi xích trói chặt tình cảm của hắn …

Để rồi ….



-         Cháu nợ cậu ấy nhiều lắm !! _ Kid hít một hơn thật sâu cố giữ bình tĩnh

Hắn quay lưng đi ….làn gió chiều thổi nhẹ mái tóc đen bồng bềnh …



-         Vì thế cho dù là ích kỷ hay tàn độc cháu cũng sẽ giữ cậu ấy bên cạnh …mãi mãi giữ cậu ấy bên cạnh tuyệt đối không buông tay …!

……………………………..



Mùi hương nhè nhẹ phát ra từ căn bếp của nhà Kuroba …



Hakuba xoa cằm suy tư , chiếc tạp dề quấn ngang eo màu trắng viền đăng ten khiến cậu trong thật đẹp ….

Trên bàn là lọ đường cùng chiếc Phin cà phê và một vài chiếc tách nhỏ …

Một chiếc cốc lớn hơn đựng thứ nước màu nâu sẫm bốc khói nhè nhẹ trông vô cùng huyền ảo …



-         Đang làm gì vậy hả ?? ^^

Bất chợt có vòng tay ôm cậu từ phía sau , dịu dàng hôn lên gáy cậu …

Nở một nụ cười xấu xa …



Mùi bá đạo nào chỉ có thể là …

-         À …tôi chỉ muốn pha chế một chút Coffee !_ Cậu để mặc tên Kid ôm , tiếp tục khuấy chiếc thìa trong cái cốc lớn …

Tự nhiên lại có nhã hứng pha Coffe và nghiên cứu thời trang , thật không hiểu tại sao nữa …



-         Pha xong rồi phải cho tôi nếm thử đó !! ^^ _ Hắn tựa cằm vào vai cậu lia mắt nhìn những chiếc tách trên bàn bếp

-         Ừ !! ^^ _ Cậu gật đầu mỉm cười , tất nhiên rồi vì cậu tập pha coffe là để hắn thử đầu tiên mà



Rồi như chợt nhớ ra điều gì đó , cậu cất giọng hỏi hắn …



-         Kaitou …

-         Hử ??  ^^

-         Trước đây ….chúng ta làm nghề gì vậy ??

Kid lặng người ….vòng đang ôm cậu lỏng dần …



Câu hỏi này …phải trả lời làm sao đây ??



-         Chúng ta chỉ là học sinh trung học !! _ Hắn nhắm mắt lại , chậm rãi nói _ Tôi và cậu chỉ mới 17 tuổi nên chỉ là học sinh bình thường thôi !!

Hắn tự nhủ rằng bản thân mình không nói dối …

Chỉ là đang nói một phần sự thật …phần còn lại thì chưa nói ra mà thôi …



-         Kaitou !! _ Hakuba gọi tên hắn

Cậu kéo vòng tay đang ôm eo mình của Kid xuống , xoay mặt về phía đối diện nhìn thẳng vào mắt hắn

-         Cậu … không nói dối tôi chứ ???

Cậu đang nghi ngờ …



Kid thấy khó chịu

Hắn ghét nhất người khác không tin những gì mình nói …

Nếu cậu đã không tin , sao còn hỏi hắn làm gì …

-         Hakuba  Saguru ~ ! _ Kid cau mày , nâng cằm cậu lên tiến gần về phía hắn _ Cậu có thể nghi ngờ bất kỳ ai nhưng không được nghi ngờ tôi …!!

Hắn nắm chặt cổ tay mảnh nhỏ trắng mịn , ép chặt cậu vào tường



-         Ư …..ưm …!

Dữ dội nuốt lấy môi cậu …

Ngấu nghiến thưởng thức vị ngọt trong vòm miệng …



Không để cậu có bất kỳ phản ứng nào …

Sục sạo điên cuồng khiến cậu không tài nào bắt kịp những thay đổi trong nụ hôn của hắn …



-         Ư …ư …! _ Chỉ có gương mặt bỏ bừng vì thiếu không khí

Ngạt …ngạt thở quá …

Hắn đang làm gì vậy ??

Sao lại trở nên thô bạo như thế …



Bàn tay cậu cố vùng ra khỏi tay hắn



-         Ư ..ư …ưm….!! _ Tiếng kêu phát ra khe khẽ ….



Dừng lại đi …

Cậu ngạt thở quá …không chịu nổi nữa rồi …



Hakuba cựa người vùng vẫy ….



Nhưng lưỡi hắn lại càng tiến sâu hơn …

Hắn muốn cậu là của hắn …phải hoàn toàn thuộc về hắn …



-         Ư … !! _ Cậu lấy hết sức đẩy hắn khỏi người mình

Tựa người vào tường,  thở dốc …

Gương mặt đỏ bừng vì ngạt ….



-         Cậu làm sao thế ?? _ Hakuba ngước lên nhìn hắn

Bất chợt Kid nhận ra mình vừa làm một chuyện tồi tệ ….

Trước giờ hắn vẫn luôn dịu dàng với cậu mà , sao lại tự nhiên hành động mất kiểm soát như thế



-         Xin …xin lỗi !! _ Hắn lí nhí nói _ Tôi không cố ý …

Hakuba nhìn vẻ bối rối của Kid mà không hỏi tò mò …

Mấy hôm nay hắn rất lạ , thỉnh thoảng cứ ôm cậu không lý do …

Cái ôm lại chặt đến mức dường như sợ chỉ cần lỏng tay một chút là cậu sẽ biến mất …



Những nụ hôn cũng ngày càng cuồng nhiệt chứ không chậm rãi từ tốn như trước …

Cả cái cách nhìn cũng không bình thường …



-         Cậu …gặp chuyện gì sao ?? _ Hakuba lấy hết can đảm hỏi

Cậu nhìn hắn thật dịu dàng …



Nhưng đổi lại chỉ có tia nhìn lạnh lùng của hắn …

Kid quay lưng đi …

-         Không có gì …!

Hắn đáp gọn rồi cứ thế đi ra khỏi bếp ăn mà không ngoái lại nhìn cậu lần nào …



Bóng lưng ấy cứ xa dần …

Và dường như …cậu không bao giờ có thể hiểu hắn ….



……………………………………



Đây là nơi hắn dặn cậu không bao giờ được đến …



Hakuba dừng chân trước cửa phòng Kid …



Bàn tay run run đặt lên nắm cửa … Ông bác Jill và Kaitou đều ko có ở nhà

Chìa khóa cửa phòng -cậu cũng lén làm được một cái …



Không phải cậu nghi ngờ Kaitou nhưng dạo này cậu thấy hắn rất lạ …dường như đang lo lắng nghĩ ngợi điều gì đó …

Hôm trước lại còn đắc ý nhìn tờ báo cười khi thấy mặt báo có in tin tức về một vụ trộm cắp đá quý gì đó …



Khi cậu tò mò đến xem thì hắn gạt phắt đi …cậu lén xem lúc hắn không để ý thì phát hiện bài báo đó nói về một tên đạo chích tên là KID có bí số 1412 …



Tại sao con số đó lại nghe quen tới như vậy ?? Hình như tới lúc đó thì có cái gì đó thoáng qua trong đầu cậu …nhưng Hakuba lại không tài nào nhớ được gì !!



-         * Kaitou !! Rốt cuộc cậu ấy đang giấu mình thứ gì ?? *

Hakuba  đẩy cửa bước vào phòng

Cậu thừa biết nếu cậu hỏi , người kia cũng sẽ không nói …

Mà nếu như có nói cũng chưa chắc là nói thật , cho nên nếu muốn biết chính xác phải tự mình điều tra …



Căn phòng bình thường với những đồ vật không có gì đặc biệt

Cậu nhớ mình đã đến đây một lần rồi , vào cái đêm ngày 3/9 khi mà Kid bế cậu lên cầu thang và bảo … “ muốn ăn cậu “



Tim Hakuba đập rộn một nhịp …

Chiếc giường ngày hôm đó họ nằm cũng không có gì thay đổi …

Tủ , bàn ghế ,kệ sách và cả cái laptop đặt trên bàn …



-         Ai thế nhỉ ?? _ Hakuba chau mày khi thấy bức ảnh một người đàn ông mặc Vest đen tay cầm mũ ảo thuật treo trên tường _  Rất giống người trong bức hình đặt dưới nhà ….hình như là bố cậu ấy ?!

Cậu đưa tay đặt lên bức hình , khẽ mỉm cười …

-         Đúng là trông rất giống Kaitou !!



-         Cạch cạch cạch !!_ Có tiếng các chốt bánh răng chuyển động xoay vào nhau …



-         Oái !! _ Bức ảnh biết thành cánh cửa xoay lôi Hakuba lọt vào phía bên trong bức tường

Hiện ra trước mắt cậu là căn phòng màu bạc với những thứ vật dụng thật kỷ quái …Từ rương đồ , xe hơi , khóa ốc vít đến đèn bàn , tivi , máy Cassette…vv…vv được bố trí khắp nơi

-         Cái máy này !! _ Hakuba tò mò nhìn về phía cái máy Cassette , thoáng một chút tò mò vì bản thân chưa từng thấy loại máy này bao giờ , cậu đưa tay ấn thử một nút



-         Xoẹt …xoẹt xoẹt !!! _ Những tấm kính gần đó bật mở hiện ra một bộ Vest trắng cùng áo choàng và chiếc mũ bạc được treo cẩn thận trên giá …



-         Cái này là ….!! _ Hakuba nhíu mày chợt nhận ra đó là những thứ quen thuộc về tên đạo chích tên KID trên bài báo mà hôm trước cậu đã đọc

Phía bên dưới chiếc kệ có một vài tờ cái cũ …

Hakuba cầm chúng lên và cẩn thận đọc …



Trên trang bìa là bức ảnh người tên Kid và một người có gương mặt giống hệt cậu …cùng với típ chữ thật to

“ THÁM TỬ ANH QUỐC VS SIÊU ĐẠO CHÍCH “

Kèm theo một bài phòng vấn khá dài về cậu : Thám tử vừa trở về từ Anh quốc Saguru Hakuba



“ Kid là tên tội phạm duy nhất làm đảo lộn mọi suy luận của tôi . Với tư cách của một thám tử và là con trai của ngài cảnh sát Bộ tôi hứa sẽ tóm hắn trong thời gian ngắn nhất “



Tờ báo trên tay Saguru rơi xuống …



Tất cả mọi ký ức chợt ùa về …

Có đau buồn có nhung nhớ đều hiện lên như một cuốn bắng tua chậm …



Và kỉ niệm đau đớn nhất của ngày hôm ấy …



Một giọt nước mắt chảy dài trên xuống má …
Về Đầu Trang Go down
ansoxxx_2411

ansoxxx_2411

Tổng số bài gửi : 606

[Long Fic] Finding Memory  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Finding Memory    [Long Fic] Finding Memory  Empty15/11/2013, 15:25

Chap 7 : Chúng ta đã sai từ khi mới bắt đầu …



Gió bạt mạnh trên sân thượng …



Đêm tĩnh lặng nhưng tâm chẳng yên bình ….



- Bịch bịch bịch !~~ _ Hakuba chạy vội lên sân thượng

Tiếng bước chân va vào cầu thang vang động …

- Kaitou Kid !!_ Bàn tay siết chặt , cậu nhìn quanh _ Ngươi đang ở đâu ??



Trăng vàng nhàn nhạt soi …

Áng mây lơ đãng làm không gian thêm cô tịch …



- Cậu tới rồi à !! _ Vạt áo choàng trắng lất phất bay

Hắn đứng đó_ giữa nơi vắng lặng _ ngạo nghễ nở một nụ cười nửa miệng …

Nụ cười và gương mặt lạnh lùng để không ai có thể đọc được suy nghĩ của hắn …



- Chịu khó chạy lên tận đây truy bắt tôi , cậu cũng nhiệt tình quá nhỉ ?? _ Kid nhếch mép nói



- Tôi sẽ còn nhiệt tình hơn nữa để có thể nhanh chóng tóm được cậu !! _ Hakuba cười khẩy

Kid không đáp , chậm rãi tiến gần về phía cậu …



Bịch …

Bịch …

Bịch …

Tim Hakuba đập vội vã …



Chỉ có hắn …tên tội phạm duy nhất làm đảo lộn mọi suy luận của cậu

Cũng là kẻ duy nhất khiến cậu mất bình tĩnh …



- Nghe cảm động thật đấy !! _ Kid đứng trước mặt Hakuba cười nửa miệng _ Cậu thích tôi rồi hả ?? ^^

Hakuba im lặng siết chặt bàn tay …

Hắn nói gì thế …sao có thể …giữa cậu và hắn …!



- Nhảm nhí… !! _ Hakuba mím môi nói

Thứ cảm xúc cất giấu trong lòng …tuyệt đối không thể để đối phương biết được …

Luôn tự mình chối bỏ ….tự mình kiềm nén …tự mình không bao giờ dám vượt qua ranh giới !!



Kid nhìn cậu đầy cảm xúc …

- Vậy nếu tôi nói …tôi thích cậu thì sao ?? _ Hắn bất chợt áp mặt mình gần mặt Hakuba



Hakuba lặng người …

Ánh mắt họ chạm nhau …trong đôi mắt xanh lung linh của hắn , cậu đọc thấy một vẻ chân thành và hi vọng …

Hắn đang chờ mong và vô cùng thành ý …



Má cậu ửng đó , tim đập vội vã …

Một lần thôi , phá vỡ nguyên tắc của mình …

Một lần thôi , nói những lời chân thật nhất trong tim



Một lần thôi …cho bản thân đón nhận…



Tình yêu của hắn …



- Tôi …cũng thích cậu… nhưng…!_ Bất chợt trong đẩu Hakuba hiện ra hình ảnh papa cậu , đôi mắt màu Ruby khẽ chùng xuống bối rối _Chúng ta là thám tử và đạo chích …không thể nào …

Hakuba ngước mặt nhìn thẳng hắn chua xót

- Chúng ta không thể đâu !!



Đúng vậy,cậu rất thích hắn nhưng cậu và hắn …dù có yêu thương đến mức nào …cũng không thể …

- HA HA HA HA HA !! _ Kid bất giác cười lớn

Hắn nhìn cậu ráo hoảnh nói như những điều vừa rồi chỉ là một trò đùa cá tháng tư

- Sao cậu có thể tin chứ …ha ha ha….tôi là đạo chích và cậu là thám tử thì sao .?? Hahaha Cho dù chúng ta không phải là địch thủ tôi cũng không bao giờ thích một người như cậu đâu…. Hahahah…



Trời đêm yên lặng chỉ có tiếng cười của hắn

Có cái gì đau nhói trong tim …



- BỐP !!!

- * S…Saguru …?? * _ Kid đưa tay sờ má mình , cảm giác đau của những dấu tay vẫn còn hằn rõ …

Hakuba Saguru vừa tát hắn …



Đôi mắt cậu nhìn hắn đầy căm phẫn , một dòng nước ấm nóng chảy dài từ khóe mắt …



Hakuba im lặng quay lưng đi …



- Đợi …đợi đã ….!! _ Kid dõi mắt nhìn theo lắp bắp nói …



Nhưng bóng chàng thám tử có mái tóc nâu vàng đã dần khuất dạng …

Chỉ có hắn đứng đó ..

Hụt hẫng và lo lắng …

Như vừa vuột mất một thứ gì đó …



Một thứ gì đó rất quan trọng với Kid …



Hakuba băng đi thật nhanh …



Tại sao hắn có thể đùa giỡn như thế chứ

Danh dự của cậu _ Thám tử nổi tiếng từng du học ở Anh quốc

Gia đình cậu _ Con trai duy nhất của tổng thanh tra bộ cảnh sát Nhật Bản …

Nguyên tắc của cậu _ Bĩnh tĩnh trước các vụ án , chưa từng để vuột mất bất kỳ tên tội phạm nào …

Cuộc sống của cậu _ Hoàn mỹ đến từng chi tiết…



Vậy mà tất cả cậu đều dẹp bỏ …gạt hết tất cả chỉ để nói ra ba chữ “ tôi thích cậu “ !

Chờ đợi ở hắn một câu trả lời rằng hắn không quan tâm , rằng chỉ cần tình cảm của cậu và hắn cùng tồn tại chúng ta có thể dẹp bỏ hết tất cả

Không làm thám tử , không làm đạo chích chỉ là những con người bình thường hay chí ít cũng nói với cậu rằng mối quan hệ của họ sẽ là bí mật …



Vậy mà cậu lại ngu ngốc ngộ nhận …nghĩ rằng hắn thật lòng và đã chờ đợi một câu nói…: “ Cho dù chúng ta không phải là địch thủ tôi cũng không bao giờ thích một người như cậu đâu “



Hắn nói đúng , cậu không dành cho hắn và hắn cũng không dành cho cậu …



Dù có thế nào họ cũng không thuộc về nhau …



- KÉÉÉT TTTTTTTTTT !!!! _ Ánh đèn lóe lên trước mắt Hakuba

Tiếng xe ô tô thắng lại chói tai …



Màu máu đỏ thẫm loang lỗ trên mặt đường …



Cậu nằm đó với đôi tay lạnh buốt …



Mái tóc nâu vàng buồn bã …



……………………………………….



- Cách !! _ Cánh cửa gian phòng bí mật mở ra

- Saguru !! _ Kid bàng hoàng khi thấy Hakuba ngồi đó tay cầm tờ báo cũ …

Cậu …không lẽ cậu ấy đã biết …??

- Saguru !! _ Kid bước lại gần cậu , đôi mắt lay nhè nhẹ…



- Người trong ảnh là ai ?? _ Hakuba lạnh lùng hỏi

Chờ đợi sự thành thật hiếm hoi của hắn ..



Kid chau đôi mày thanh tú …

- Không phải như cậu nghĩ đâu …! _ Hắn lo lắng nói _ Chỉ là một người trùng hợp có gương mặt giống cậu và …

Hắn bất chợt im lặng khi thấy ánh mắt Hakuba nhìn hắn căm phẫn …



Một dòng nước ấm nóng chảy xuống …



Như ngày hôm đó …



- Cậu muốn lừa dối tôi đến bao giờ hả ?? Kuroba Kaitou …_ Cậu chậm rãi nói như muốn nhấn mạnh _ …Hay tôi phải gọi anh là siêu đạo chích Kid ??



- Saguru …



Hakuba nhẹ mỉm cười …

- Xin lỗi tôi phải đi rồi !! _ Cậu bình thản đứng dậy _ Một thám tử như tôi thì không nên ở đây !!



Ánh mắt đó …là của Hakuba Saguru trước đây …cậu đã nhớ ra tất cả …



- Và cho dù tôi không phải là một thám tử thì tôi cũng không nên ở đây …!!

Cậu nói rõ từng chữ rồi bước đi không lưu luyến …

Tim hắn nhói lên …



Kid nhìn theo dáng Hakuba khuất dần …

Hắn không đuổi theo ….vì hắn không có quyền đuổi theo …để cậu phải hét vào mặt hắn rằng hắn là kẻ giả dối và ích kỷ nhất trên đời …



Hắn biết ngày này rồi sẽ đến …



“ Sự thật mãi mãi chỉ có một …bất cứ sự dối trá che đậy nào cũng không làm cho tên tội phạm thoát khỏi hình phạt …”




Có một thám tử đã từng nói như thế …



Kid khẽ nhếch mép nở một nụ cười …



Nắm tay một người không khó …cái khó là bạn có nắm được trái tim họ hay không …



Giữ một người ở cạnh không khó …cái khó là không thể giữ một người muốn rời đi …



……………………………………



Hakuba bước chậm từng bước trên vỉa hè

Mưa xối xả như trút nước ướt đẫm gương mặt tuấn mỹ của cậu …



- Cậu chủ !! Không phải hôm trước cậu gọi cho tôi và nói có một vụ án quan trọng phải giải quyết sao …vụ án đó đã giải quyết xong rồi à ??



Lời bà quản gia tên Bayya vang lên trong đầu cậu …

Hóa ra Kid đã gọi điện cho gia đình cậu để họ đừng đăng thông tin tìm kiếm …

Hóa ra đó là lý do mà quãng thời gian ở cạnh hắn cứ không ngừng nói dối cậu…



Chúng ta chỉ là những học sinh bình thường sao ??

Cậu là hôn phu của tôi sao ??

Trước đây chúng ta rất hạnh phúc sao ??



Giả dối …tất cả đều là giả dối …



Kỷ niệm của ngày hôm đó hiện ra thật rõ như một minh chứng…



“ Cho dù chúng ta không phải là địch thủ tôi cũng không bao giờ thích một người như cậu đâu …“




Lời nói cũng giống như đao kiếm đâm về phía người khác rồi thì vĩnh viễn không thể thu lại được , nếu chỉ là xước tay trầy da một chút thì có thể phục hồi được nếu đâm trúng tim hay tử huyệt thì phải làm sao ??



Một người quan tâm bạn luôn ở cạnh bạn nếu bạn dùng lời nói làm tổn thương họ , bức họ đến mức phải bỏ đi thì dù có yêu thương bạn đến mấy cũng sẽ khó lòng quay trở về …



Một kẻ dùng hết nước mắt nói lời vĩnh biệt với người mình yêu thương thì vĩnh viễn cũng không quay đầu lại …



Dẫu có yêu thương dẫu có tiếc nhớ…





Mưa ngoài trời lại tiếp tục rơi …



Nước mưa mằn mặn …



Lại có chút cay đắng …



- Hakuba !!! _ Hattori Heiji ngạc nhiên khi thấy chàng thám tử Anh quốc đứng trước cổng nhà Shinichi

Gương mặt cậu phờ phạc đến trắng bệch

Cậu không biết đi dâu vào lúc này …và đôi chân cứ vô thức đến đây …



- Có chuyện gì thế Heiji ?? _ Conan tay cầm chiếc dù trong suốt bước ra cửa

Không khỏi ngạc nhiên khi thấy Hakuba đứng đó …



- Tôi cần yên tĩnh !! _ Hakuba lãnh đạm nói _ Cho anh ở nhờ phòng dành cho khách nhà Kudo một chút nhé , Conan !!

Cậu nói rồi bước vội về phía phòng dành cho khách mà trước đây cậu có dịp ở nhờ …



- RẦM …!!!!!!!!!! _ Cánh cửa phòng đóng lại



- Này đợi đã … !! _ Hattori với tay định bước đến gọi cửa



- Đừng gọi nữa !! _ Conan dùng tay chặn cậu bạn của mình lại _ Để cậu ấy yên tĩnh đi !!

Conan nhíu mày suy tư ….cậu lấy điện thoại ra nhấn số gọi …



- Tút~ tút~ tút !! _ Đầu dây bên kia tiếng chuông đổ vang nhưng không có ai bắt máy …

Qủa nhiên là như thế …

Conan nhếch mép nở một nụ cười …



Chắc có lẽ …

Tất cả sự thật đã được hé lộ …



…………………..



- Ưm …!! _ Hakuba đưa tay chạm vào vầng trán nóng hổi của mình

Đầu óc cậu sây sẩm choáng váng …

Toàn thân Hakuba run rẩy theo từng cơ gió lạnh từ cửa sổ thổi vào …



Cậu đưa tay với lấy chiếc khăn bông treo gần đó định lau khô người …

Mắt cậu hoa dần lên …

- Bịch !! _ Bất chợt thân hình mảnh khảnh đổ gục



Nhưng một vòng tay ấm áp đã kịp ôm lấy người cậu …

Những ngón tay thon dài đặt lên trán Hakuba …đôi chân mày khẽ nhíu lại đầy lo lắng …



Người đó nhấc bổng Hakuba lên , bế cậu đến bên chiếc giường rộng rồi nhẹ nhàng đặt xuống …



Thật cẩn thận dùng khăn bông lau khô người cho Hakuba , thay cho cậu một bộ quần áo ngủ thật thoải mái …

Người đó cúi người chạm vầng trán cao vào trán Hakuba một lần nữa …

- Qủa nhiên là đang sốt !!



Tỉ mỉ dùng túi chườm hạ sốt cho Hakuba rồi đắp chăn lại cho cậu …



Người đó nhìn cậu đầy cảm xúc …

Có đau đớn có yêu thương …

Bàn tay ấm kia nắm chặt lấy tay Hakuba …áp tay cậu vào gò má người đó…



Trong vô thức Hakuba chợt cảm thấy quen thuộc …

Lờ mờ qua khóe mắt cậu thấy hiện lên hình ảnh của Kid …

Trong từng suy nghĩ của cậu chỉ có hắn …



Là Kid đang chăm sóc cậu …là hắn đang lo lắng cho cậu có đúng không ??

Hakuba nhoẻn miệng nở một nụ cười hạnh phúc …



Cậu biết mà …Kid luôn ở cạnh cậu …

Luôn ở cạnh …



- Ngủ ngon nhé !! _ Người đó dịu dàng hôn lên mắt cậu

Hakuba chìm sâu vào giấc ngủ …

Trong mơ còn hiện rõ nụ cười nửa miệng của hắn …
Về Đầu Trang Go down
ansoxxx_2411

ansoxxx_2411

Tổng số bài gửi : 606

[Long Fic] Finding Memory  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Finding Memory    [Long Fic] Finding Memory  Empty3/12/2013, 16:15

Chap 8 : Nguyên tắc không phải là một cái còng



- Anh dậy rồi à ?? _ Cậu nhóc Conan nói khi thấy Hakuba vừa bước ra khỏi phòng …

- À …! _ Hakuba đưa tay xoa xoa thái dương _Tối qua …

- Hử ?? o_O



Cậu bối rối nhìn Conan , cất giọng hỏi

- Tối hôm qua …là ai thay quần áo cho anh vậy ??



- À … là em ạ !! ^^ _ Conan nở một nụ cười

- Uhm vậy à …! _ Hakuba nhẹ cười buồn , thoáng chút hụt hẫng



Qủa nhiên là một giấc mơ ..

Sao cậu lại có thể nghĩ một kẻ tàn nhẫn từ chối tình cảm của mình lại có thể dịu dàng chăm sóc cậu chứ ??

Đúng là hi vọng hão huyền …



Chậm rãi bước đến bàn ăn và đón lấy một tách nước lọc từ tay Conan , cậu liếc mắt nhìn lên bàn …



Tờ Nhật báo đăng tin về phi vụ mới của đạo chích Kid …



Lần này là viên kim cương xanh mang tên “ Memory “ huyền thoại



- Reeng reeng !!! _ Ngay lúc đó điện thoại Hakuba reo vang

Hiển thị trên màn hình là dãy số quen thuộc từng hằn trong trí nhớ cậu

- Moshimoshi , Hakuba Saguru xin nghe _ Hakuba nhấc máy



Cậu im lặng một hồi lâu để nghe những lời nói của người bên đầu dây kia …

Tim đập vội vã như sợ hãi , nhưng trên gương mặt xinh đẹp vẫn cố giữ vẻ điềm đạm lạnh lùng …

Chỉ có ánh mắt là biểu lộ một chút cảm xúc mà cậu không thể che giấu được …



Nghẹn ngào và chua xót …



- Vâng …!_ Cậu chậm rãi nói _ Con biết rồi ạ …con sẽ tham gia và cố gắng bắt được Kid !!

Như một cỗ máy được lập trình sẵn …

Cậu trở về với lớp vỏ siêu thám tử lừng danh …



Lướt nhẹ ngón tay trên màn hình điện thoại , Hakuba tắt máy rồi gửi tin nhắn cho người quản gia lái xa đến đón và mang theo một bộ Vest để cậu thay …



- Anh có việc phải đi !! _ Hakuba xoay người nói với Conan_ Cám ơn em và Hattori đã cho anh ở nhờ tối qua nhé !!

Hakuba nói rồi bước về phía cửa



- CẬU MUỐN ĐI THẬT À ?? _ Nhưng giọng nói của Hattori đã giữ cậu lại

Hakuba quay người về phía Heiji đang đứng …

- Cậu muốn đến đó bắt người mình yêu ư ?? _ Hattori nói _ Tống hắn ta vào tù rồi ngạo nghễ cười đắc thắng vì mình trở thành thám tử duy nhất tóm được Kid !!

Tên thám tử điển trai với màu da tựa chiếc bánh mật nâu mềm và đôi mắt cương trực xanh lơ nhìn cậu



- Cậu có biết …! _ Mày Hattori cau lại , miệng như muốn nói một điều gì đó …

- Thôi được rồi Heiji !! _ Conan nghiêm mặt ngăn lời cậu bạn mình lại

Ánh mắt Kudo Shinichi toát lên vẻ rắn rỏi ẩn trong thân hình nhỏ nhắn của chú nhóc Conan



Hakuba im lặng nhỉn hai người …



- Quyết định thế nào là chuyện của Hakuba , chúng ta không có quyền xem vào !! _ Conan nói

- Nhưng …~”~

- HEIJI !! _ Một lần nữa chàng thám tử miền Đông lườm mắt , nghiêm giọng ngăn lời nói của người đứng cạnh …

Conan cho tay vào túi quần , từng bước tiến gần về phía Hakuba



Trong đôi mắt xanh thẫm như mặt biển chứa đựng một sức mạnh vô hình đang tồn tại nhìn xoáy vào cậu thám tử Anh quốc …

- Tôi chỉ có một điều muốn nói với cậu thôi Hakuba !! _ Hiện ra trước mắt Hakuba không còn là cậu nhóc Conan mà là hình ảnh cậu bạn thám tử Shinichi tài hoa _ Hạnh phúc ngay trong tầm tay cậu chỉ có cậu mới biết cậu cần cái gì và thứ gì tốt nhất cho cậu …



Đôi mắt lãng tử đào hoa lại đậm vẻ chính trực mạnh mẽ của một con người đã từng trải qua không ít sóng gió vào sinh ra tử làm Hakuba thoáng chút chùng bước …



- Nguyên tắc là do con người tạo ra để giúp họ sống tốt hơn , nhưng nó không phải một cái còng để trói buộc chúng ta …đôi khi phải biết mở lòng ra một chút để không đánh mất một người thật sự tốt với mình …!



- * Kudo …! * _ Heiji im lặng nhìn Conan , cảm giác bên trong câu nói của cậu ta chứa đầy tâm trạng …

Trước đây khi lần đầu nghe những lời nói của Shinichi , Heiji đã nghĩ tên thám tử miền Đông này thật sáo rỗng …



Nhưng rồi sau đó cậu nhận ra …một ai đó khi cố ai ủi bạn bằng lời nói thì không hẳn đó là lời nói vô ưu mà biết đâu …cuộc đời họ cũng lắm gian luân đôi khi còn hơn đời bạn nữa nên mới có thể nói nên những câu như thế …



- Ừm …! _ Hakuba cúi đầu khẽ thở dài, nhỏ giọng _ Cám ơn cậu … Kudo !!



Chiếc xe hơi quý phái đưa chàng thám tử khuất dần …

Mang theo một nỗi niềm trĩu nặng …



………………………….



- Này !! ^^ Cậu làm gì mà nhìn tôi ngơ ngẩn nãy giờ vậy hả ?? _ Conan ngồi trên Sô pha , nhếch mép cười khi phát hiện cậu chàng Heiji tự nãy giờ cứ lén lén nhìn mình …

- Làm …làm gì có !! _ Hattori lắp bắp suýt chút nữa là đánh rơi chiếc thìa uống sữa trên tay xuống

Conan cười khẩy một lần nữa , đặt ly sữa mà mình đang cầm trên tay xuống bàn rồi rướn người về phía Heiji



- Nhóc Osaka à ~!!_ Conan ngân giọng _ Cậu có muốn nói dối thì cũng nên làm ra vẻ một chút chứ nhỉ ^^ !

- Ai…ai nói dối chứ ~”~ !! _ Heiji nhăn mặt , nâng chiếc ly cặm cụi uống sữa



- Bộp !! _ Nhưng tên Kudo đã kịp chộp tay cậu chàng lại …

- Mặt cậu hiện chữ rồi kìa , đồ ngốc ^^ ! _ Conan kề mặt mình sát mặt Heiji để chóp mũi hai người họ chạm nhau

- Tôi …_ Má Heiji ửng đỏ

- Tôi lâu rồi không uống rượu thuốc Bạch Cốt Nhi của cậu nhỉ ?? _ Conan cười tà mị …



Thứ thuốc rượu đó từ lâu đã như một liều thuốc biến Conan trở lại thành Shinichi , dù chỉ trong 24 giờ ngắn ngủi …

- Cậu …~”~ _ Heiji nhăn mặt , mỗi rằng hắn ta nói câu đó là cứ y như rằng cậu chàng có làn da màu bánh mật béo ngậy khả ái sắp bị …

- Cậu có gì bất mãn sau ?? _ Conan bá đạo nở một nụ cười , đặt môi lên môi Hattori

- Ư …ưm ~ uhm !!

Chậm rãi thưởng thức vị ngọt thuần chất trong miệng cậu …



Từ tốn nhấm nháp chất men tình yêu pha lẫn mùi thơm rượu thuốc nồng nản …



Như một phép màu biến Conan thành Kudo Shinichi lừng lẫy …



- Không biết đến bao giờ tớ mới có thể trở lại thành một Shinichi hoàn toàn nhỉ ??? _ Kudo thoáng buồn đưa tay vuốt má Heiji

- Không sao đâu !! _ giọng Heiji nhẹ như bay _Tớ đã đợi 16 năm để gặp được cậu thì đợi thêm 10 năm nữa để cậu có thể đáp lại tình cảm của tôi cũng có hề gì …

- …. !!_ Ánh mắt xanh lung linh của Shinichi lay động nhẹ



- Nhất định sẽ có một phép màu để ai đó tạo ra thứ thuốc giải được APTX4869 _ Chàng thám tử Miền Tây đặt tay mình lên bàn tay ấm áp của Shin áp vào gò má mình _ Và tớ có thể chờ đến khi phép màu đó xuất hiện …

- Heiji ~ !! _ giọng Kudo ngọt ngào thì thầm vào tai cậu _ Tôi yêu cậu !!



Dịu dàng nhìn người đối diện …

Chính Kudo Shinichi cũng từng mặc cảm vì bản thân hiện tại chỉ là một cậu nhóc …nhưng với tình cảm của cậu thám tử miền Tây, Shinichi đã bước ra khỏi chiếc vỏ ốc của bản thân …



Cùng cậu chờ đợi một phép màu …



Một phép màu mang tên thuốc giải hoàn toàn…
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content




[Long Fic] Finding Memory  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Finding Memory    [Long Fic] Finding Memory  Empty

Về Đầu Trang Go down
 

[Long Fic] Finding Memory

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» [Long Fic sưu tầm] Hé Lộ Tấm Màn Bí Mật
» [Long Fic] Vì tớ có cậu!
» [Long Fic] Last Day
» [Long Fic] Lạc vào hư vô
» [Long Fic] Trở về thế kỷ 21

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
CFC :: Khu vực Tài nguyên :: Fan Fiction :: Đang Tiến Hành-