Conan Fan Club |
|
| [Short Fic] Giọt nước mắt kim cương | |
| |
Tác giả | Thông điệp |
---|
shinichikudo275
Tổng số bài gửi : 894 Birthday : 27/05/1990 Age : 34 Đến từ : Lửa địa ngục
| Tiêu đề: [Short Fic] Giọt nước mắt kim cương 31/1/2013, 13:15 | |
| Shortfic : Giọt nước mắt kim cươngAuthor : shinichikudo275 Disclaim :tất cả nhân vật đều của bác GoSho , phần còn lại thuộc về t/g Genre : tình cảm Nói nhỏ với Windy chút : đây là fic ta định viết trong ngày sinh nhật của Kid (21/6 năm ngoái)
Được sửa bởi shinichikudo275 ngày 29/8/2013, 16:22; sửa lần 3. |
| | | shinichikudo275
Tổng số bài gửi : 894 Birthday : 27/05/1990 Age : 34 Đến từ : Lửa địa ngục
| Tiêu đề: Re: [Short Fic] Giọt nước mắt kim cương 1/2/2013, 16:58 | |
| Giọt nước mắt đầu tiên “ Chúc mừng sinh nhật con gái yêu của mẹ . Hôm nay tròn một năm tuổi của con rồi ….”
“ Hô hô , bé cưng , xem ba có quà gì cho con này ….”
Nụ cười hiền hậu của người mẹ , tiếng vỗ về ấm áp của người cha cùng với tiếng cười còn thơ dại của đứa bé tạo nên một bầu không khí thật ấm áp .
Ánh sáng lung linh từ những ngọn nến trên chiếc bánh gato nhiều màu sắc phản xạ vào đôi mắt long lanh đang chớp chớp của cô bé , nó nở nụ cười khúc khích như thấy một điều gì đó thật thú vị .
Những thước phim vụng về đang cố ghi dấu lại những hình ảnh mà gia đình họ được quây quần bên nhau . Đó là chiếc máy quay đầu tiên người cha đã sắm được từ lúc đi làm . Tuy nó còn thô sơ nhưng đó là tình cảm của ông dành cho cô con gái . Ông muốn lưu lại những hình ảnh gia đình , những hình ảnh của cô bé từ lúc sinh ra đến lúc trưởng thành , đó sẽ là một tập hồi kí sống . Rồi một nào đó , họ sẽ cùng nhau xem lại , cùng nhau cười , cùng nhau nhớ về những khoảnh khắc vui vẻ bên nhau . Một ước vọng nhỏ nhoi nhưng vô cùng đáng quý .
Ngay lúc này đây , cô đang xem những hình ảnh đó , nhưng chỉ có một mình , một mình trên chiếc ghế lạnh lẽo trong căn nhà vắng bóng hơi người . Những hình ảnh vui vẻ nhưng lại khiến cô bật khóc . Những giọt nước mắt mà cô luôn cố che dấu nay đã tuôn trào . Tất cả mọi việc đã chấm dứt khi cô lên sáu tuổi . Mẹ đã rời bỏ cô , cha từ đó cũng luôn vùi đâu vào công việc , chẳng quan tâm tới cô như trước nữa . Cô luôn tỏ ra vô tư với những trò nghịch ngợm cùng cậu bạn , nhưng thực tâm cô rất cô đơn , rất sợ một ngày kia , cậu ấy cũng rời bỏ cô mà đi . Hôm nay là một ngày đặc biệt , ít nhất đối với cô là như vậy . Ngày sinh nhật lần thứ mười tám , sự kiện đánh dấu việc cô bước sang tuổi trưởng thành . Cô thật sự mong muốn trong ngày quan trọng này sẽ có ba mẹ bên cạnh , những người đã sinh thành dưỡng dục cô từ lúc cô cất tiếng khóc chào đời , họ sẽ chúc phúc và đưa ra những lời khuyên cho những quyết định quan trọng sắp tới của cô , khi mà ở độ tuổi này cô đang sắp bước chân vào cánh cổng trường đại học . Nhưng sự thật phũ phàng luôn khiến người ta đau đớn . Mẹ cô đã không còn trên thế gian này , ba thì luôn vắng nhà vì công việc , ngay cả ngày hôm nay sinh nhật cô ông cũng không nhớ và có nhớ ông cũng không thể có mặt ở nhà , chỉ vì một kẻ mang tên Kaito Kid , kẻ mà ông đã truy đuổi hơn hai mươi năm qua . Cô hận hắn , căm ghét hắn vì hắn luôn cướp ba cô đi trong những lúc cô muốn có ông ấy bên cạnh . Hắn luôn làm ông ấy bẽ mặt , làm cho ông ấy mất ăn mất ngủ triền miên trong những vụ trộm của mình . Hắn đánh cắp những viên ngọc quý rồi cuối cùng hoặc là trả lại cho chủ nhân của nó hoặc là vứt đi , hành động đó đối với cô là quá tệ , là xấu xa . Cô định nghĩa hắn là một tên tội phạm , một người xấu , hắn có gì hay ho mà luôn trêu ngươi người khác bằng hành động trộm cắp xấu xa đó . Thế giới của cô rất đơn giản , chỉ có hai màu trắng và đen , không có màu nâu , giống như con người chỉ có hai loại tốt và xấu , không tồn tại kẻ mang cả hai nhân cách đó . Vậy mà cô lại yêu thích một người như thế mà chẳng hề hay biết . Cô chỉ nghĩ rằng cậu là fan hâm mộ của hắn , nhưng chẳng thể ngờ được , đằng sau bộ mặt đó cậu lại chính là kẻ mà cô căm ghét , tên trộm mang tên Kaito Kid . Cô gặp cậu dưới chân tháp đồng hồ khi đang đợi ba mình . Nhưng ông đã chẳng thể tới được vì bận việc . Lúc đó một cậu bé trạc tuổi cô chạy lại gần bên cạnh và hỏi thăm . Bởi cậu đã thấy cô đứng đó từ lâu và đang ngóng đợi một điều gì đó với gương mặt buồn thiu . Bằng phản ứng lanh lẹ , một trò ảo thuật đơn giản , một bông hồng chợt xuất hiện trên tay cậu bé sau làn khói trắng làm cô ngạc nhiên và khuôn mặt chợt ửng hồng . “ Tớ là Kuroba Kaito , hân hạnh được làm quen ” - cậu bé nhăn răng cười nói . Và đó là lúc quen biết nhau . Năm chín tuổi , gia đình cậu gặp phải một sự mất mát lớn , cha cậu đã mất trong một tai nạn . Cô hiểu cảm giác của cậu khi mất đi người mà mình vô cùng kính trọng và thương yêu , bởi cô đã từng trong hoàn cảnh đó . Cô đã đến bên cạnh cậu , một cái vỗ vai an ủi và lặng yên ngồi bên cậu . Cô biết cậu rất kiên cường , cậu sẽ không khóc đâu , vì vậy đừng nói những lời như thương cảm , cậu ấy không cần những thứ như vậy đâu . Hãy ngồi xuống bên cạnh cậu và đừng nói gì cả , chỉ cần như vậy cũng đã là chia sẻ nỗi đau với cậu rồi . Đã hơn mười năm trôi qua kể từ ngày đầu tiên gặp gỡ , cậu và cô trở thành đôi bạn thân thiết . Họ luôn ở cạnh nhau những lúc vui vẻ cũng như khi buồn đau . Kể từ ngày Akako xuất hiện , cô nhận ra tình cảm của mình dành cho cậu là gì , nó đã vượt qua ngưỡng cửa tình bạn . Cậu luôn gọi cô là Ahoko - Aoko ngốc nghếch , nhưng chính cậu mới là kẻ ngốc nghếch nhất trên đời , vì cậu chẳng nhận ra được điều đó , tình cảm của một cô gái chứ không phải cô bạn thân dành cho cậu . “ Aoko à , tại sao lúc ở gần cậu , tớ thấy tim mình đập thình thịch … hình như tớ yêu cậu ”
Một lời tỏ tình thật lãng mạn . Cô ước chi những lời đó là do Kaito nói ra , nhưng đáng tiếc chúng lại được phát ra từ một con robot sao chép kí ức . Và rồi , ngày sinh nhật tuổi mười bảy của cô đã tới . Cậu nói rằng có một việc cần làm , sau khi hoàn thành cậu nhất định sẽ tới và góp vui bằng những trò ảo thuật . Nhưng cậu đã thất hứa , cậu đã không tới . Dù rằng món quà cậu mang lại rất đẹp , rất hoành tráng , nhưng điều cô cần là cậu , cô muốn có cậu bên cạnh . Hôm đó có rất nhiều bạn bè tới nhưng cô chỉ đợi một mình cậu mà thôi , cô đã đợi rất lâu chỉ vì cậu . Nước mắt cô lại rơi . Những tiếng nấc nghẹn ngào khi nước mắt cứ rơi thật nhiều chẳng thể cản lại được . Màn hình video vẫn cứ chạy , chiếc gối ôm chặt trong vòng tay đã thấm đẫm màu nước mắt . Cô đâu đoán được những gì Kaito đang nghĩ , vẻ bề ngoài cậu ấy rất hoạt bát và vui nhộn nhưng kì thực bên trong cậu ấy thật giá lạnh , giống như một cây kem vậy . “ Kem lạnh nhưng ngọt mà ” , cậu đã nói như vậy nhưng cậu có làm được vậy không ? “ Kaito , lần này cậu nhất định phải giữ lời hứa đó , nhất định cậu phải tới ” Cô nói với giọng như sắp vỡ òa , chỉ là lời thì thầm không thành tiếng . Và cô sẽ cứ ngồi như thế mãi nếu không có tiếng chuông cửa reo vang . Cô đoán rằng họ đã tới . Cô lắc lắc đầu , cố xua tan đi những ý nghĩ không vui ấy . Cô ném chiếc gối ra , tắt đầu máy rồi vội vã chạy vào nhà vệ sinh , táp vào mặt dòng nước lạnh để xóa nhòa đi những giọt nước mắt . Cố vẽ lên một khuôn mặt thật rạng rỡ để ra đón chào những người bạn . Nếu có ai đó thắc mắc về đôi mắt mọng đỏ , cô sẽ nghĩ ra một cái cớ rất đơn giản , đó là vì xem phim , một bộ phim buồn . Nhưng đâu có ai ngốc nghếch mà đi xem phim buồn vào ngày sinh nhật của mình để rồi khóc từa lưa như cô đâu , một lí do thật ngốc nghếch . Nhưng cũng đâu có ai phát hiện ra vì chẳng ai nghĩ vấn đề lại sâu xa như vậy cả . Mười tám ngọn nến nhỏ xinh sắp thành vòng tròn trên chiếc bánh gato đậm màu socola . Những đĩa hoa quả cũng đầy ắp . Những non nước ngọt cũng được bật ra xì ga tung tóe . Những khuôn mặt tươi tắn cùng những nụ cười rạng rỡ ngồi bao quanh những ánh nến lung linh . Họ hát vang bài ca chúc mừng sinh nhật , cầu chúc những điều tốt đẹp đến với người bạn của mình . Cô sẽ lại được ước một lần nữa … …nhưng điều ước liệu có thể trở thành sự thực … ….khi mà hiện thực luôn khiến người ta đau đớn … Một điều ước được gửi tới những vì sao xa xôi , ở trên đó mẹ có nghe thấy , mẹ có giúp cô thực hiện điều ước không ? Cô chỉ ước một điều , nhưng không liên quan tới cậu đâu . Cô đã yêu thương cậu . Cô cần cậu . Cô mong cậu tới . Nhưng cậu sẽ đến nếu như cậu cũng nghĩ như cô , cậu sẽ tới và ở bên cạnh cô mà chẳng cần phải ao ước . Điều cô ước là ba sẽ quay trở lại , ba sẽ lại như trước kia . Dù chỉ có hai cha con nhưng gia đình này vẫn sẽ là một gia đình hoàn thiện nếu có hơi ấm tình thương . Và điều đó chỉ có thể xảy ra nếu Kaito Kid không còn tồn tại , nếu Kaito Kid vĩnh viễn biến mất trên thế gian này .
Được sửa bởi shinichikudo275 ngày 17/2/2013, 10:33; sửa lần 1. |
| | | Kai Kougami
Tổng số bài gửi : 6 Birthday : 04/11/1996 Age : 28
| Tiêu đề: Re: [Short Fic] Giọt nước mắt kim cương 3/2/2013, 07:25 | |
| Ôi, em không nghĩ Aoko lại ghét kid đến thế đâu. Nhưng mà đây là cách nhìn nhận về nhân vật riêng của từng người nên chịu, đành phải tạm chấp nhận. Cái bi kịch ở đây, là người mà cô ghét lại là người cô yêu nhỉ? Trớ trêu == rồi khi cô biết sự thật, thảm hơn nữa.. nội dung fic ss rất thú vị ^^ và đó là điều em thích. Nhưng ss viết nhiều fic quá, em chẳng biết phải đọc từ đâu. Với lại, đọc thì đọc, nhưng mà có fic đang hay ss lại nhảy sang fic khác làm em chờ với đợi một lần hơi bị nhiều fic T______T |
| | | shinichikudo275
Tổng số bài gửi : 894 Birthday : 27/05/1990 Age : 34 Đến từ : Lửa địa ngục
| Tiêu đề: Re: [Short Fic] Giọt nước mắt kim cương 3/2/2013, 13:21 | |
| @Kai Thank e đã nhận xét nha ! Thực ra thì nếu Aoko k phải là con của thanh tra Nakamori- người luôn bận rộn với việc bắt Kid, thì hẳn Aoko cũng là 1 fan của Kid rồi . Ở trong tập nào đó mà ss quên mất rồi , Aoko đã rất hớn hở khi Kid trộm đc đồ ngay sau khi vừa nói ghét hắn trước mặt Keiko xong Nhưng mà trong fic này ss muốn lược bỏ phần đó , chỉ giữ lại phần ghét của Aoko với Kid thôi , bỏ qua phần thích , bởi vì fic này k nhiều nội dung và k dài lắm nên k cần phải thêm 2 thứ tình cảm phức tạp đó cùng đan xen ( và cũng vì ss sẽ k giải quyết các vấn đề đó ) Cái cảm xúc nó cứ chạy lung tung nên đang viết cái này nó lại nhảy sang cái khác e ạ . Có khi lúc chiều tư tưởng ở fic này thì đến tối lại muốn viết cái khác . Chỉ mong qua tết này giải quyết đc mấy cái oneshot . Mong rằng lúc đó ss sẽ còn gặp lại e =) |
| | | ansoxxx_2411
Tổng số bài gửi : 606
| Tiêu đề: Re: [Short Fic] Giọt nước mắt kim cương 5/2/2013, 15:22 | |
| sao mà thảm quá vậy chồng >"< thấm và tận gan chứ không ít đâu >"< ôi , lần đầu tiên đọc cái Fic đau xót thế này ... Thiệt không biết nói gì hơn ...thôi thì cám ơn chồng nhiều nhá * trấm nước mắt * |
| | | windy_august
Tổng số bài gửi : 1251 Birthday : 11/08/1996 Age : 28 Đến từ : Ngân hà của chúng ta
| Tiêu đề: Re: [Short Fic] Giọt nước mắt kim cương 5/2/2013, 20:55 | |
| Trời ạ cái này đọc từ hôm ss post mà giờ mới com được đây. Tưởng có cháp mới mà sao vẫn vậy nè, ss tính thế nào thì tính chứ mỗi fic post một ít...hận!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Dù sao cũng là cái fic hiếm hoi về Kid và Aoko . Mà nghe đâu ss bảo cái này chủ yếu là yếu tố gia đình ạ??? Hehe có tình cảm vào nó hấp dẫn hơn. :31: Tội chị Aoko sau này biết hai người là 1 sẽ dư nào??? Cứ cầm chổi phang 1 vòng rồi thôi ná. P/s: cái fic lời nguyền!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Hóng!!!!!!!!!!!! P/ss: cảm ơn vì cái dự định ngâm trong nửa năm |
| | | Wendy_SR
Tổng số bài gửi : 79
| Tiêu đề: Re: [Short Fic] Giọt nước mắt kim cương 7/2/2013, 06:38 | |
| Tội Aoko quá! Mong rằng lần này Kaito ko để Aoko phải khóc nữa. P/s: cái video mà Aoko đang coi là băng gì vậy ss??? |
| | | Sherlock K
Tổng số bài gửi : 1
| Tiêu đề: Re: [Short Fic] Giọt nước mắt kim cương 7/2/2013, 21:04 | |
| @Wendy_SR: nó hẳn là cuốn băng mà ông Nakamori quay lại hồi Aoko còn bé, một kiểu nhật kí fic của chị shinichikudo275 (hôm trước em chào nhầm là anh, sr chị) khai thác suy nghĩ tình cảm của Aoko khá hay, cặn kẽ và sâu :~_~: vote cho chị tìm mãi mới thấy chỗ vote |
| | | ansoxxx_2411
Tổng số bài gửi : 606
| Tiêu đề: Re: [Short Fic] Giọt nước mắt kim cương 8/2/2013, 16:25 | |
| Tem !!!!!!! * nhào tới giật * hé hé trước giờ toàn bị người ta cướp , hôm nay mới giật được ^^ Chap này hay đó chồng , Văn chương mượt mà sâu lắng như mọi khi nhưng có vẻ hơi đứt quãng nhỉ , sau mà chồng lại " đầu tư hình ảnh và âm thanh " hoành tráng dữ dội rồi cắt bớt " chất lượng sản phẩm " của cái Fic chỉ bằng dòng chữ " To be continued.... " chứ >"< Ồ lúc mới đọc thì thực bụng vợ cũng mong anh Hakuba nhà ta xuất hiện lắm ^^ và đúng thiệt là ảnh xuất hiện rồi ) Ôi mong chờ phần " tranh tài " của 2 anh ( và nhiều anh nữa nếu có thể ) ) Tuy là One short nhưng có vẻ nó sẽ dài đấy nhỉ ^^ * lấy khăn lau mồ hôi * Chồng vất vả rồi !! |
| | | shinichikudo275
Tổng số bài gửi : 894 Birthday : 27/05/1990 Age : 34 Đến từ : Lửa địa ngục
| Tiêu đề: Re: [Short Fic] Giọt nước mắt kim cương 13/2/2013, 11:33 | |
| - ansoxxx_2411 đã viết:
- Tem !!!!!!! * nhào tới giật * hé hé trước giờ toàn bị người ta cướp , hôm nay mới giật được ^^
Chap này hay đó chồng , Văn chương mượt mà sâu lắng như mọi khi nhưng có vẻ hơi đứt quãng nhỉ , sau mà chồng lại " đầu tư hình ảnh và âm thanh " hoành tráng dữ dội rồi cắt bớt " chất lượng sản phẩm " của cái Fic chỉ bằng dòng chữ " To be continued.... " chứ >"< Ồ lúc mới đọc thì thực bụng vợ cũng mong anh Hakuba nhà ta xuất hiện lắm ^^ và đúng thiệt là ảnh xuất hiện rồi )
Ôi mong chờ phần " tranh tài " của 2 anh ( và nhiều anh nữa nếu có thể ) ) Tuy là One short nhưng có vẻ nó sẽ dài đấy nhỉ ^^ * lấy khăn lau mồ hôi * Chồng vất vả rồi !! đứt quãng là bởi chồng chưa viết xong , đang viết thì cảm hứng tụt dốc k phanh (vì buồn ngủ ) đành post đoạn viết đã hoàn thành rồi thêm tobecontinued để mang fic đi muối qua Tết Nhưng mà báo trước để vợ khỏi mong ngóng , Hakuba chỉ phớt qua như làn gió thôi và hổng có phần tranh tài của anh nào hết . Dự là có 3 giọt (nên sao mà dài được ), nhưng để tính post xong giọt thứ 2 xem dân tình có đồng ý dừng lại k để ta qua fic khác làm muối Không biết kết thúc giọt này vk có lau mồ hôi cho ck nữa k ? Hay là tạt gáo nước lạnh nữa Nói thế thôi , chứ giờ mới đang viết tiếp , hê hê |
| | | Moon_loveConan^^
Tổng số bài gửi : 455 Birthday : 22/01/1999 Age : 25 Đến từ : Thế giới phép thuật
| Tiêu đề: Re: [Short Fic] Giọt nước mắt kim cương 14/2/2013, 12:24 | |
| Chà. Một ý tưởng đặc sắc. Mun thích lắm đấy :37: Nhưng trong fic (cũng như trong ý nghĩ của Aoko) thì chẳng phải Kid quá đáng lắm sao? (nhưng vẫn thương quá) Fic chăm chú về nỗi buồn và tâm lý của Aoko. Hay |
| | | shinichikudo275
Tổng số bài gửi : 894 Birthday : 27/05/1990 Age : 34 Đến từ : Lửa địa ngục
| Tiêu đề: Re: [Short Fic] Giọt nước mắt kim cương 15/2/2013, 00:47 | |
| http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/ajisai-sojiro.bJiRc2Zyo7.htmlGiọt nước mắt thứ hai ! “ Hắt xì “
“ Hôm nay mình bị nhắc hơi bị nhiều đây “Kaito đưa tay xoa xoa cái mũi tội nghiệp . Rồi cậu chợt cười . Một hạ chiến thư được gửi tới và một lần nữa Kaito Kid lại lấy được thứ hắn muốn . Vượt qua thanh tra Nakamori là một chuyện khá dễ dàng , tay thám tử Anh quốc cũng gây không ít trở ngại nhưng đối với Kid cũng chỉ là một chướng ngại vật giúp hắn nâng cao tay nghề . Kaito ngước mắt lên bầu trời , gió lạnh cứ vù vù thổi tới , chiếc áo choàng trắng hiện rõ mồn một trong màn đêm đen không yên tĩnh . Dưới vầng trăng sáng , Kaito muốn biết thứ đó có phải là thứ cậu đang tìm kiếm hay không , thứ đã khiến cho người cha yêu quý của cậu phải bỏ mạng , thứ mà bọn chúng luôn muốn có được bằng mọi thủ đoạn . Cậu cầm viên ngọc trong hai ngón tay và giơ lên bầu trời . “ Cậu nên từ bỏ vụ này đi , tôi khuyên cậu thật lòng ”
“ Đã nói bao lần rồi , tôi không phải là Kid ”
“ Khi làn gió màu bạch kim xuất hiện …..
……đôi cánh trắng sẽ biến mất khỏi bầu trời
Trên mặt đất sẽ nhuốm lên màu bi ai tang tóc ..
…….bởi thứ chất lỏng định hình nên cuộc sống muôn loài ”
“ Lần này đến lượt ma vương nào cho cậu thông tin vậy ? Lucifer , Crowly hay Lilith ?”
“ Đừng có dùng điệu cười mỉa mai đó mà khiêu khích tôi . Cậu tin không thì tùy . Nhưng báo trước cho cậu hay kẻo sẽ phải ôm hận về sau .”
Cậu nhớ lại lời khuyên của cô bạn phù thủy , cậu nhớ rõ khuôn mặt của Akako lúc đó , những cử chỉ mà cậu không định nghĩa được . Không còn nụ cười ma quái như mọi khi , cũng chẳng có sự mỉa mai đùa cợt , dường như có chút gì đó lo lắng , có chút gì đó băn khoăn gần như thất thần . Nhưng làm sao cậu có thể từ bỏ , hay đúng hơn là cậu chưa bao giờ nghĩ đến chuyện từ bỏ . Cho dù có nguy hiểm và khó khăn đến mấy , Kaito cũng không bao giờ từ bỏ việc mà cậu muốn làm . Dù sao thì cậu cũng chỉ cho đó là một lời khuyên trong vô vàn lời khuyên mà cô đã nói , chẳng có gì quan trọng với cậu cả , cũng như mọi lần mà thôi . Cậu nhất định phải lột mặt nạ của bọn chúng , cậu muốn chúng phải trả giá cho cái chết của cha mình . Chừng nào việc đó còn chưa thành , cậu vẫn sẽ tiếp tục trở thành Kaito Kid , thay thế vị trí của vị ảo thuật gia quá cố , người cha mà cậu hết mực kính trọng và tôn sùng , để tìm ra những kẻ thủ ác . Hơn một năm trôi qua , Kid đã không ngừng gây ra các vụ trộm chỉ để tìm ra viên đá đáng nguyền rủa đó , viên đá mà chúng gọi là Pandora . Và lúc này đây trong tay cậu chính là viên đá quý mà bọn chúng đã dùng mọi thủ đoạn nhằm chiếm đoạt . Viên đá nhỏ màu máu nằm gọn trong khối pha lê tím đang hiện rõ mồn một dưới ánh trăng lung linh huyền ảo . Có tiếng bật cười khanh khách bất chợt ùa đến sau lưng cậu : “ Mày đúng là kẻ không biết nghe lời . Nhưng cũng tốt vì mày đã giúp bọn tao khỏi tốn công để cướp viên đá . Bây giờ thì ngoan ngoãn trao nó ra đây , không thì kẹo đồng sẽ đủ nhiều để cho mày khoác một tổ ong trên trên người đấy . ” Hắn nói song song với hành động . Hàng chục mũi súng đang hướng về phía Kid . Quả là oan gia ngõ hẹp . Hắn chính là Snake , kẻ mà Kaito đã đụng độ một năm trước , kẻ nằm trong tổ chức đã sát hại cha cậu . Chẳng phi vụ cướp nào của Kid là hắn không có mặt , nhưng rất ít khi hắn lộ diện , bởi vì đã có Kid kiểm chứng viên đá dùm hắn , nếu là giả thì bọn chúng sẽ rút êm , còn nếu là thật thì chẳng phải bàn cãi , hắn sẽ phải lấy được bằng mọi giá . Kaito xoay mặt quay lại nhìn hắn với vẻ ngạo nghễ tự tin thường ngày . Đôi môi khẽ nhếch lên nở nụ cười nửa miệng . Cậu biết hắn sẽ tới . Ngày hôm trước , khi Kaito đến thăm dò bảo tàng nơi sẽ trưng bày viên đá quý , cậu đã thấy bóng dáng Snake lởn vởn ở bãi đậu xe . Hắn đang trò chuyện bằng điện thoại , giọng nói của hắn có vẻ trang trọng và kính nể , Kaito cho rằng kẻ phía bên kia đầu dây chính là tên trùm của tổ chức . Lần này bọn chúng sẽ điều không ít người tới , và Snake sẽ không được tự ý hành động , hắn đã thất bại nhiều lần khiến cho ông trùm hoài nghi , lần này hắn sẽ phải tuân theo lệnh từ cấp trên . Nguyên nhân chỉ có một , bọn chúng đang nghi ngờ viên pha lê tím đang được trưng bày kia là Pandora , nó có xuất xứ từ Trung Quốc , nơi có rất nhiều thuyết trường sinh bất tử . Và cậu đã vạch ra một kế hoạch , một kế hoạch táo bạo với sự trợ giúp bất đắc dĩ từ phía đối thủ . ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Từ tứ phía lựu đạn phản quang đua nhau nổ , thứ ánh sáng trắng chói lòa bao trùm khắp gian phòng .
Cảnh sát hỗn loạn tìm phương hướng .
Trong làn khói kì ảo , nụ cười ngạo nghễ lại xuất trên khuôn mặt của siêu trộm lừng danh .
Và viên đá biến mất trước sự phẫn nộ của thanh tra Nakamori .
Khắp xung quanh viện bảo tàng và các hành lang đều vang lên tiếng hô hào giục giã của cảnh sát , họ phải bắt cho bằng được Kid .
Trong khi đó , chỉ có một kẻ không hề đuổi theo , đó là Hakuba Saguru . Cậu ta dừng lại trước chiếc tủ đựng viên đá quý . Viên đá đã biến mất nhưng tại nơi đó còn có một vật được cố ý để lại , một mảnh giấy trắng với chữ kí mặt cười quen thuộc của Kaito Kid nhưng màu chữ trên đó làm Hakuba chú ý , chúng được viết bằng màu đỏ , thứ màu của máu .
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Trong một con hẻm ở cách xa khu vực bảo tàng , có bóng người ngồi trong chiếc ô tô sang trọng . Một màu đen u ám phủ kín từ bộ áo choàng lẫn chiếc xe ngập chìm trong màn đêm tối tăm . Gió thổi rít từng cơn , luồn lách qua từng ngóc ngách của con hẻm cuộn xoáy trong không trung xua tan đi mọi nỗ lực làm ấm lên từ người gã . Thứ duy nhất có hơi nóng lúc này là đốm lửa từ điếu thuốc mà gã đang hút . Kính cửa xe mở hé ra , một làn gió sượt qua xé tan làn khói trắng nhả ra từ điếu thuốc một cách nhanh chóng . Đôi mắt xám lạnh lùng ẩn sau chiếc mũ sụp chợt lóe lên tia sáng khi gã nhìn thấy một kẻ đang chạy vào con hẻm . Kẻ đồng hành cũng đội mũ sụp giống gã , một tay giữ mũ , một tay nắm chặt chiếc di động chạy lại gần chiếc xe gã đang ngồi , bộ vest đen toàn phần giúp hắn lẩn vào bóng tối nhanh chóng . Hắn bước vào trong xe rồi đóng sập cửa lại , khuôn mặt vuông vức với chiếc kính đen vẫn giữ nguyên không hề được tháo xuống , có lẽ hắn muốn che đi những ý nghĩ đang hiện ra trong đôi mắt . Nhưng cái đầu chỉ biết răm rắp nghe lời chẳng thể dấu được thứ gì giống như cái miệng rộng vành của hắn sẽ tuôn ra tất cả những gì gã cần biết mà chẳng cần phải mất công dò hỏi . Hắn chẳng thể dấu diếm điều gì trước mặt gã . Bởi ngoài người đó ra thì gã là kẻ mà hắn tôn kính nhất . - Đại ca , mọi việc đang đi đúng như dự liệu . Hắn cúi đầu với vẻ kính trọng và bắt đầu báo cáo tình hình . - Snake đã đến tòa trung cư nơi Kid sẽ xuất hiện , có lẽ lúc này chúng đã giáp mặt nhau rồi . Cảnh sát cũng đã cắn câu , chỉ chờ kịch hay sẽ tới . Gã không hề chớp mắt , mọi việc đúng như tính toán của gã . Với gió mạnh như ngày hôm nay , Kid sẽ không thể bay xa với đôi cánh lượn , hắn nhất định phải đỗ xuống một nơi nào đó gần bảo tàng để tránh xa tầm mắt của mọi người với đôi cánh trắng rõ rệt trong màn đêm , và nơi đó phải đủ cao để có thể soi viên đá dưới ánh trăng trong một ngày âm u nhiều mây như thế này . Gã rít mạnh một hơi , mày trái khẽ nhướng lên , gã nhìn sang kẻ đồng hành và nói khi điếu thuốc vẫn cắn chặt giữa hai hàm răng . - Đừng có trưng bộ mặt đó khi ngồi cạnh tao ! Mày muốn nói gì ? Gã nhìn thấy vẻ ngập ngừng trên khuôn mặt hắn , bàn tay nắm vô lăng có vẻ bồn chồn nửa muốn nói nửa muốn ngừng . - Đại ca … tại sao người đó lại nhận vụ này ? Chúng ta chẳng hề có lợi lộc gì mà toàn đội phải tham gia dốc sức không được lơ là . Gã nhếch môi cười khẩy - Mày không biết lão tam là ai sao ? - Em có biết đôi chút , nhưng chuyện xưa chỉ là chuyện xưa thôi . - Người đó rất coi trọng tình nghĩa , vì vậy việc được nhờ vả ngài ấy không bao giờ từ chối , nhất là người đề nghị lại là anh em kết nghĩa . - Nhưng ông ta lại chỉ cho chúng ta tham gia vào kế hoạch B , như vậy chẳng phải đánh giá thấp đại ca quá sao ? - Mày làm tao buồn cười đấy . Gã lại tiếp tục với nụ cười khó ưa , như một cách chỉ bảo đối với bọn đàn em không hiểu chuyện - Mãy nghĩ lão tam là kẻ dễ chơi vậy sao ? Lão đã lăn lộn trong giới mafia từ lúc mày còn chưa quấn tã . Kẻ đó chẳng làm gì mà không tính toán cả . Từ lúc tách biệt tới nay , người đó cũng phải nể trọng đôi ba phần với thế lực hiện hành của lão . Nhưng đáng tiếc đáng tiếc …. Gã lim dim đôi mắt tựa lưng vào ghế , ngón trỏ day day giữa trán vẻ trầm tư làm cho kẻ đồng hành cảm thấy khó hiểu . - Có điều gì đáng tiếc vậy , đại ca ? Vẫn cái giọng điệu ồm ồm , hắn tiếp tục hỏi như thể đại ca của hắn biết được mọi chuyện mà hắn không biết và không được phép biết . - Đáng tiếc , lão tam đã già rồi …. Gã vùi điếu thuốc vào chiếc gạt tàn , miệng nhả ra làn khói trắng cuộn tròn trong bầu không khí lạnh lẽo , mái tóc màu bạch kim chùm xuống che lấp đi ánh mắt lạnh chẳng kém phần . Rồi gã tiếp tục nói với vẻ giễu cợt : - Vì lão đã già nên tin vào những chuyện nhảm nhí như Pandora , cái gì mà giọt lệ màu máu , cái gì mà mười ngàn năm mới có một lần . Tin vào sự trường sinh bất tử , đúng là chuyện không tưởng . - Vậy chúng ta có tham gia giúp lão lấy viên đá đó không ? - Điều đó không nằm trong nhiệm vụ , chúng ta chỉ cần làm theo như thỏa thuận , đừng để lão có cớ gây hấn khi mọi việc không suôn sẻ . Hãy chờ xem người của lão tam làm ăn ra sao . Trong lúc đó , ở ngoài đường lớn rộ lên tiếng còi hú inh ỏi . Tất cả đều là còi xe cảnh sát . Sau khi Kid biến mất trước hàng rào cảnh sát dày đặc , thanh tra Nakamori cũng ráo riết đuổi theo . Ông nhận được tin báo từ một công nhân bến cảng cho biết đã thấy Kid đã xuất hiện ở cảng Haido . Ngay lập tức , toàn bộ cảnh sát đang đóng chốt quanh khu vực bảo tàng được điều động phân bổ tứ phía tạo vòng vây quanh khu vực cảng . Có những tiếng mừng thầm trước cảnh tượng náo nhiệt . Có những vẻ mặt mỉa mai trước dàn quân cảnh sát đang lao về một cái đích vô thực . Có tiếng động cơ nổ đưa chiếc xe ra khỏi bóng tối mang theo những “ lãnh khốc tử thần “ . Chiếc xe chạy ngược lại với hướng của xe cảnh sát . Ánh sáng vàng vọt từ những cột đèn đường làm nó toát lên một màu đen chết chóc . Giống như ánh sáng từ địa ngục đang soi rọi chỉ đường cho kị mã mang theo những tử thần vung cánh tay ma quỷ đi khắp thế gian , tước đi mọi sinh mạng mà họ muốn . Gã cầm mảnh bìa tạp chí có hình của Kaito Kid , mục tiêu mà gã đang nhắm tới . Rồi bất chợt gã ném nó vào chiếc gạt tàn thuốc cùng với nụ cười ác quỷ : - Sẽ có kịch hay để coi đây . Những đốm lửa đã tàn chỉ để lại một màu xám tro u ám , chúng cuộn tung lên khi có chút gió lùa vào rồi lại đáp xuống vật thể lạ vừa hạ cánh . Những cánh tro bám vào tấm ảnh làm méo mó đi khuôn mặt thanh tú , nhuộm xám một màu chiếc áo choàng trắng oai phong . Một mồi lửa nhỏ bé cũng có thể làm cháy rụi tấm ảnh ngay lúc này . Liệu có chăng , con người nhỏ bé kia sẽ thoát khỏi những cánh tay tử thần ? Tobecontinued ...............
Được sửa bởi shinichikudo275 ngày 19/2/2013, 23:13; sửa lần 2. |
| | | Wendy_SR
Tổng số bài gửi : 79
| Tiêu đề: Re: [Short Fic] Giọt nước mắt kim cương 16/2/2013, 12:30 | |
| Hồi hộp, ly kỳ quá đi mất!!! Zj là trog fic này có 2 ông trùm ở 2 thế lực khác nhau, có Gin vs Volda nữa thì ko bit Shinichi có xh ko đây? *hóng hóng* P/s: ss viết rất hay nhưng câu văn còn lủng củng, ss cố sửa lại thì sẽ hay hơn. Thân. |
| | | windy_august
Tổng số bài gửi : 1251 Birthday : 11/08/1996 Age : 28 Đến từ : Ngân hà của chúng ta
| Tiêu đề: Re: [Short Fic] Giọt nước mắt kim cương 16/2/2013, 20:06 | |
| Đang gay gấn thì lại hết T_T Mà ss viết nhân vật phản diện fic này đọc thấy rợn hơn cả bác Ghosho viết Ây, đang bật loa và....bản nhạc hay đấy *mặc dù hơi làm mất tập trung ==* nhưng mà buồn P/s: cái fic Lời nguyền còn định ngâm đến khi nào?? |
| | | shinichikudo275
Tổng số bài gửi : 894 Birthday : 27/05/1990 Age : 34 Đến từ : Lửa địa ngục
| Tiêu đề: Re: [Short Fic] Giọt nước mắt kim cương 26/2/2013, 09:17 | |
| @windy : cái đó còn lâu còn dài @wendy : e có thể chỉ ra không ? ss chịu không thay đổi được gì hết . Giọt nước mắt thứ hai !(tiếp .....) Hakuba vẫn chưa rời khỏi bảo tàng , cậu ta đang đứng cạnh cửa sổ nơi căn phòng mà Kid vừa đột nhập nhìn ra ngoài qua khung kính , những chiếc xe cảnh sát lần lượt rời đi , tòa nhà trong phút chốc chỉ còn lại lẻ tẻ vài ba nhân viên cảnh sát và những nhân viên làm việc ở đây . Mảnh giấy với những dòng chữ màu đỏ vẫn nắm chặt trong tay , cậu cầm nó lên đọc lại một lần nữa , trong ánh mắt hiện rõ sự thích thú và có phần đề phòng . “ Kaito , nếu cậu dám lừa tôi , cậu sẽ phải chịu hậu quả thích đáng ! ”Một mặt hắn để lại lời nhắn , mặt khác lại có thông tin hắn đang ở bến cảng , cậu nên tin vào bên nào ? Nhưng thiết nghĩ , hắn sẽ chẳng bao giờ nhờ tới người khác nếu như đó không phải là một việc hệ trọng . Cậu luôn đinh ninh rằng Kaito Kid chính là Kuroba Kaito , bạn học cùng lớp của cậu . Tuy mới quen nhau hơn một năm , nhưng bản tính của hắn cậu nắm khá rõ . Hắn là một tên trộm , là một tội phạm , là kẻ luôn thoát khỏi bàn tay cậu trong các phi vụ . Hắn thích những câu đố , vì vậy hắn thường gửi những tin nhắn như kiểu mật thư . Hắn thích quậy phá trong lớp , làm ảo thuật ở mọi nơi mà hắn thích , cái tính đó chẳng khác nào một đứa trẻ không biết nghe lời , vì vậy cảnh sát bị coi như những quân cờ trong trò chơi trộm cắp của hắn . Nhưng Kaito Kid không phải là một người xấu và Kuroba Kaito cũng vậy . Kaito không quan tâm tới mọi người bằng những lời nói hoa mĩ hay vồn vã hỏi thăm , mà thực hiện bằng hành động cụ thể . Hắn sẽ không bao giờ làm Aoko buồn dù rằng hắn đang lừa dối cô ấy . Hắn làm cho Akako thay đổi , dù rằng vẻ bề ngoài cô ấy luôn tỏ ra lãnh đạm nhưng bên trong dường như cô đã thật sự thích hắn rồi . Cậu nghĩ có lẽ cô cũng đã biết thân phận thật sự của Kid từ lâu . Những người thân của Kaito cậu không biết hoặc giả không để ý tới , nhưng hắn khá là gắn bó với tên đồng phạm . Trong một phi vụ trước kia , hắn đã sẵn sàng bỏ lại viên đá để cứu người đó , có lẽ đó là một trong những người mà hắn yêu quý và không thể để có chuyện gì xảy ra với người đó . Kid không phải loại tội phạm dùng tính mạng người khác để mang ra chơi đùa . Bằng chứng chính là thứ vũ khí hắn đang dùng , đó chỉ là một thứ đồ chơi thôi . Và cuối cùng , Hakuba cũng đưa ra quyết định , cậu rút ra chiếc điện thoại trong túi áo và bấm những con số gần như đã nằm lòng . - Xin chào thanh tra , tôi muốn báo án …. …………………….. Nơi sân thượng lồng lộng gió , cả hai bên cùng im lặng . Một sự chờ đợi hồi hộp đến ngạt thở . Những mũi súng vẫn không ngừng hướng về phía Kaito . Ánh mắt cậu không hề rời khỏi Snake nhưng cậu vẫn đứng im tại chỗ và chưa chịu mở miệng . Snake đã bắt đầu mất kiên nhẫn nhưng trong ánh mắt lại toát lên vẻ coi thường , hắn cười khẩy : - Sao rồi , sợ quá không nói nổi lời nào à ? Kaito chợt cười lớn - Sợ ư ? Tôi tưởng ông mới là kẻ đang sợ hãi chứ ? Nếu không thì đã chẳng ngần ngại mà nổ súng , cần gì phải mất thời gian đôi co với tên đạo chích nhỏ bé này ? - Mày , thằng khốn ... Đến lúc này , Snake mới chịu rút súng chĩa về phía Kaito . Hắn như bị bắt thóp bỗng nổi khùng lên nhưng trong giọng nói vẫn tỏ ra rất quyết liệt . - Đừng có giở trò với tao , dưới họng súng này chưa viên đạn nào đi trượt đâu . Kaito chợt dịu giọng , cậu nắm chặt viên đá vào lòng bàn tay rồi quay lưng lại hướng ánh nhìn về phía Snake với giọng điệu hết sức nhã nhặn : - Tôi có một yêu cầu nho nhỏ , không biết ông bạn có thể đáp ứng được không ? Hắn hất mặt lên vẻ coi thường - Đưa viên đá đây , tao sẽ cho mày một ân huệ là được toàn thây . Kaito cố làm ra vẻ sợ sệt , bàn tay trái run run ôm lấy ngực , còn tay phải nắm viên đá thì từ từ đưa ra ngoài mép sân thượng . - Ây da , sợ quá , ông anh làm tôi sợ đấy , nếu chẳng may run tay làm viên đá rơi xuống , nơi này ít nhất cũng hai mươi tầng lầu , ông anh có thể tưởng tượng được phần kết chứ ? Kaito nhíu mày nhăn mặt châm chọc Snake làm hắn tức điên lên mà không làm gì được . Bởi đó chính là điều mà hắn lo sợ , hắn sợ một khi nổ súng , kẻ kia nếu cầm viên đá không vững và một khi nó rơi xuống va chạm với nền đất thì thảm họa sẽ xảy đến với hắn . Snake đành hạ giọng : - Được rồi , mày muốn gì ? Nét mặt Kaito chợt đanh lại , tĩnh như tượng , chẳng thể đọc được gì trên khuôn mặt cậu lúc này , poker face một lần nữa lại xuất hiện . - Tôi muốn nói chuyện với ông trùm . - Thằng lỏi láu cá đừng có hoang tưởng , mày muốn giở trò gì ? Cậu khẽ nhún vai - Chẳng muốn gì cả , tôi chỉ muốn nói vài lời với kẻ đã giết cha mình thôi . Snake đành bất lực rút điện thoại , hắn nói một vài câu lí nhí rồi chĩa điện thoại về phía Kid . - Ông có thể chuyện chế độ camera để ông ta có thể thấy rõ tôi cùng viên đá quý chứ ? …… Được rồi , tốt lắm . Một tia nhìn sắc lạnh lóe lên trong ánh mắt , cậu hơi nghiêng đầu nhếch mép cười , tay cầm viên đá đưa về hướng chiếc điện thoại , nhấn mạnh từng chữ một . - PANDORA , PANDORA , ĐÂY LÀ THỨ NGƯƠI CẦN , TA SẼ GIAO NÓ CHO NGƯƠI . Một tiếng động như vỡ nát bất chợt vang lên rồi vọng xuống liên hồi không dứt . Rắc Rắc Rắc Có những ánh mắt kinh ngạc cực độ không thể tin được vào sự việc vừa diễn ra . Viên đá kì diệu … Viên đá mang sức mạnh …. Viên đá đem lại sự trường sinh bất tử …. Viên đá mang tên Pandora ….. ……chẳng còn nữa !
Tobecontinued...
Được sửa bởi shinichikudo275 ngày 27/2/2013, 14:53; sửa lần 1. |
| | | Wendy_SR
Tổng số bài gửi : 79
| Tiêu đề: Re: [Short Fic] Giọt nước mắt kim cương 27/2/2013, 13:03 | |
| Trùi ui, đang hay mà hết là sao hả ss? ss viết nốt đj chứ!!! P/s: e đang lười nên để chờ fic end r e chỉ mấy lỗi dùng câu của ss lun thể nh!
|
| | | shinichikudo275
Tổng số bài gửi : 894 Birthday : 27/05/1990 Age : 34 Đến từ : Lửa địa ngục
| Tiêu đề: Re: [Short Fic] Giọt nước mắt kim cương 27/2/2013, 13:21 | |
| - Wendy_SR đã viết:
- Trùi ui, đang hay mà hết là sao hả ss? ss viết nốt đj chứ!!!
P/s: e đang lười nên để chờ fic end r e chỉ mấy lỗi dùng câu của ss lun thể nh!
èo , không ổn rồi vì câu nói của e mà ss bứt rứt cả tuần trời , cảm hứng viết cũng mất . Đã nhờ ngay cả tên bạn đọc hộ lại để soát lỗi rồi . nếu e mà k nói ra thì chắc part cuối sẽ ngâm vài ba tháng mất . |
| | | Wendy_SR
Tổng số bài gửi : 79
| Tiêu đề: Re: [Short Fic] Giọt nước mắt kim cương 27/2/2013, 14:15 | |
| Ko đc, ss tuyệt đối ko đc mất hứg mà ngâm vài thág đâu đấy!!! Xl vì đã làm ss phải đau đầu, ko có thời gian nên e chém đoạn cuối thui nhớ,có lẽ e soi hơi kỹ,ss thôg cảm nh! "Ánh mắt c vẫn đứg im tại chỗ và chưa chiụ mở miệg" => Ánh mắt c vẫn dừg lại ở đó và c vẫn ko hề mở miệg "Đừg giở trò vs tao,dưới họg súg này..." =>Dưới họg súg này chưa có vien đạn nào đj trượt mục tiêu đâu. "C nắm chặt viên đá vào lòg bàn tay" =>c cầm chặt vđ trog tay |
| | | shinichikudo275
Tổng số bài gửi : 894 Birthday : 27/05/1990 Age : 34 Đến từ : Lửa địa ngục
| Tiêu đề: Re: [Short Fic] Giọt nước mắt kim cương 27/2/2013, 14:51 | |
| - Wendy_SR đã viết:
- Ko đc, ss tuyệt đối ko đc mất hứg mà ngâm vài thág đâu đấy!!!
Xl vì đã làm ss phải đau đầu, ko có thời gian nên e chém đoạn cuối thui nhớ,có lẽ e soi hơi kỹ,ss thôg cảm nh!
ngâm vài tháng là chuyện bình thường với ta rồi - Trích dẫn :
- "Ánh mắt c vẫn đứg im tại chỗ và chưa chiụ mở miệg"
=> Ánh mắt c vẫn dừg lại ở đó và c vẫn ko hề mở miệg "Đừg giở trò vs tao,dưới họg súg này..." =>Dưới họg súg này chưa có vien đạn nào đj trượt mục tiêu đâu.
cái này định rút gọn chủ ngữ /tân ngữ vậy mà lại thành ra chuyện nhỉ - Trích dẫn :
- "C nắm chặt viên đá vào lòg bàn tay"
=>c cầm chặt vđ trog tay cái này thì e hãy tưởng tưởng là : hắn đang cầm viên đá bằng 3 ngón tay và giơ lên trước ánh trăng , thấy tên kia thì liền nắm chặt vào lòng bàn tay . |
| | | shinichikudo275
Tổng số bài gửi : 894 Birthday : 27/05/1990 Age : 34 Đến từ : Lửa địa ngục
| Tiêu đề: Re: [Short Fic] Giọt nước mắt kim cương 18/7/2013, 09:24 | |
| Giọt nước mắt thứ ba ! Mười ngàn năm , một truyền thuyết . Mười ngàn năm , một viên đá thần . Mười ngàn năm , một sự bất tử . Khoảnh khắc lịch sử sẽ xảy ra mỗi khi mốc thời gian mười ngàn năm lại tới , thời điểm đánh dấu sao chổi đến gần trái đất nhất . Để viên đá thần dưới ánh trăng , nước mắt sẽ chảy ra từ viên đá đó , những giọt nước mắt sẽ đem lại sự bất tử mà con người luôn khao khát , luôn không ngừng tìm kiếm , không ngừng tranh giành , máu đã đổ , nước mắt đã rơi . Tất cả chẳng đem lại gì ngoài sự bi kịch . Và hắn là một phần của bi kịch đó . Hắn lớn lên trong trại mồ côi trong sự chăm sóc của những bảo mẫu chẳng hiền lành cùng với những đứa trẻ chẳng biết vâng lời là gì . Hắn bị đuổi khỏi trại sau một vụ bê bối , cùng với những người hắn gọi là huynh đệ kết nghĩa chi giao tìm cách lập nghiệp giữa thành phố Tokyo vào cái thời buổi mà người ta bị chém chết giữa phố cũng chẳng ai thèm ngó ngàng . Khi đã qua cái tuổi tứ tuần hắn trở thành một tay khét tiếng trong giới yakuza , tuy vậy hắn vẫn luôn bày tỏ thái độ tôn kính với đại ca , người đã cho hắn có được sự nghiệp ngày nay . Tiền tài vật lực hắn không thiếu , chỉ duy có một điều hắn vẫn canh cánh trong lòng , mỗi lần gặp huynh đệ đều khiến hắn nhớ về quá khứ , nhớ về nguồn cội và khi đó hắn muốn tìm cho ra những con người đã bỏ ruồng bỏ hắn cho dù chỉ còn là nắm tro tàn . Và cuối cùng hắn không những tìm được mà còn khám phá ra một sự thật động trời , điều khiến hắn hơn mười năm qua đã dồn hết tâm tư nhân lực tiền tài để tranh đoạt cho bằng được . Hắn không quan tâm những người khác nghĩ gì , không cần biết huynh đệ hay bọn đàn em có nghĩ hắn điên khùng hay không , chỉ cần biết rằng trong tiềm thức hắn đã có câu trả lời xác định . Trong căn phòng rộng lớn bị bao tùm bởi bóng tối , hắn nặng nhọc cất bước , cánh tay buông thõng một cách thất vọng . Đôi chân bước trên những mảnh kính vỡ kêu rôm rốp , những vật dụng tung tóe ra khắp sàn nhà và chiếc bàn lật úp nằm tận giữa căn phòng , đó là hiện trường của một cơn thịnh nộ vừa mới được bộc phát . Nhưng ngay khi vừa bước ra khỏi cánh cửa hắn lấy lại ngay thái độ điềm tĩnh thường ngày . Một gã hói đầu cùng gần trăm thủ hạ mặt cắt không còn chút máu cúi đầu đứng dàn hai hàng chờ sẵn tại cửa để nhận mệnh lệnh . Hắn nhìn một lượt và nói với giọng bình tĩnh : “ không cần làm gì hết , ra lệnh cho tất cả không ai được manh động ” -Vậy ….vậy còn….Snake …. – gã hói chưa kịp hỏi hết câu đã nhận ngay cái nheo mắt đáng sợ của ông chủ khiến hắn run rẩy đến nỗi phải quỳ sụp xuống dập đầu lia lịa : xin ổng chủ tha tội ….xin ông chủ tha tội…. Hắn bỏ lại bọn đàn em , ra dấu cho không ai được phép đi theo rồi tiến về phía sân vườn sau nhà chính , nơi có căn nhà gỗ được xây dựng theo phong cách cổ xưa . Một lối đi bí mật được mở ra khi cả điện thờ rung chuyển lên phía trên trần nhà . Bước vào trong , hắn dừng lại trước hai chiếc quan tài đá chưa đóng nắp . Áp mặt lại gần cơ thể bất động nằm trong chiếc quan tài bên phải hắn bắt đầu cất tiếng : -Oyaji …. Ngay sau tiếng gọi cơ thể kia chợt mở bừng đôi mắt trợn tròn nhìn hắn . -Phản ứng nhanh thật đó Oyaji . Hắn nhếch miệng cười mỉa , mặc dù cơ thể nằm trong quan tài chỉ là một thanh niên tầm trên hai mươi tuổi nhưng vẫn được hắn gọi bằng Oyaji – ông già - một cách suồng sã . -Hẳn ông sẽ vui mừng lắm khi biết được tin tức này. -…ư …..ư…. -Suỵt…. đừng vội vã vậy chứ ……cố gắng nói nhiều sẽ làm cổ họng mau khô hơn đấy …mặc dù có cố ông cũng chẳng nói ra được một từ nào đâu . Hắn rời khuôn mặt khỏi chiếc quan tài rồi nói tiếp . -Ông biết đấy , mặc dù về cơ bản ông không khác với những tên phế nhân là mấy , nhưng cái cảm giác bị mất lưỡi sẽ đau đớn hơn nhiều so với cảm giác bị thuốc câm phải không ? Rồi hắn tiếp tục nâng hai bàn tay lên và bẻ ngược cùng lúc nhìn hướng xuống đôi chân : còn đôi bàn tay này , đôi chân này , cái cảm giác bị tê liệt vẫn hơn là bị đập cho gãy chân , dập xương tay mà không được cứu chữa phải không ? Bỗng dưng người thanh niên chợt cười nhưng tiếng cười không bật thành tiếng làm hắn nổi cơn trợn đỏ ngầu đôi mắt . Cơ thể bất động đó dường như đã đọc được những ý nghĩ trong đầu hắn. Kể từ lần cuối cùng người thanh niên gặp hắn đã ngót chín năm trời . Dù bên ngoài cánh cửa này có xảy ra chuyện gì , dù có chém giết đổ máu hay lục đục về chuyện làm ăn , hắn cũng không hề bén mảng tới gian nhà thờ . Chỉ duy nhất có một chuyện mới khiến hắn đến tìm gặp và hành hạ kẻ tàn phế này . Đó là chuyện về Pandora . Nhưng lần này có lẽ hắn lại thất bại , thất bại hơn cả chín năm về trước . Và kẻ tàn phế ấy tiếp tục cười , cười chảy ra nước mắt . - Hắn lại xuất hiện , và hắn lại phá vỡ hết mọi sự do tôi dày công sắp xếp để có được . Tại sao hắn vẫn còn sống ? Đáng lẽ hắn phải chết từ chín năm trước rồi , tên Kaito Kid , Kuroba Toichi chết bằm đó . Tôi đã quá nương tay cho cái gia đình bần hèn đó . Nhưng ông biết tại sao không ? Bởi vì hắn có một đứa con nhỏ cũng trạc tuổi tôi năm đó , vì vậy tôi không muốn nó chết , tôi muốn những kẻ giống như nó tiếp tục tồn tại , tiếp tục chịu đựng nỗi đau khổ của một đứa trẻ mồ côi cha . Giống như năm xưa ông đã bỏ rơi mẹ con tôi . Cho tới lúc chết tôi cũng không thể quên những giọt nước mắt của mẹ và sự căm hận đối với ông – hắn nói cùng với ánh mắt rực lên những tia nhìn giận dữ như một con sói hoang bị thương tích đầy mình trong cuộc vật lộn giành giật sự sinh tồn - Nhưng tên khốn đó còn sống và phá hỏng tất cả , hắn đã không biết sự “nhân từ” mà tôi đã giành cho vợ con hắn , giành cho gia đình của kẻ đã trốn chui trốn lủi suốt tám năm trời , vậy mà hắn đột ngột trở lại phá tan kế hoạch tìm kiếm bao năm của tôi . Tất cả những thứ được gọi là nhân từ đều là rẻ rách , mọi việc đã đến lúc chấm dứt rồi - hắn kết thúc cơn đay nghiến bằng một giọng nhẹ bẫng - Và ông biết nó sẽ như thế nào chứ ? Hắn quay sang chiếc quan tài đá phía bên trái , đặt một nụ hôn lên trán của chiếc đầu lâu trắng toát , vuốt nhẹ những lọn tóc bạc bao quanh và thì thầm với giọng dịu dàng : -Vĩnh biệt mẹ yêu ! Rời khỏi căn phòng , hắn khởi động hệ thống đóng nắp hai chiếc quan tài, vĩnh viễn để lại sau lưng bộ xương trắng cùng với một kẻ tàn phế vẫn không ngừng cười trong nước mắt. -Hãy ở đó mà tận hưởng sự bất tử của ngươi . Hắn chợt cười lớn , tiếng cười làm cả cơ thể hắn rung lên thật mạnh . Rồi đột ngột hắn phá vỡ hệ thống mở cửa , gian điện thờ bằng đá bất thình lính ập xuống vít chặt lối ra vào căn phòng bí mật . Hắn nhìn trân trân và gào lên thật lớn như lần cuối cùng hắn còn xuất hiện ở chốn này -Hãy ở đó mà tận hưởng sự bất tử của ngươi , sự bất tử của ngươi là ở đó , Koizumi oyaji ............ |
| | | ansoxxx_2411
Tổng số bài gửi : 606
| Tiêu đề: Re: [Short Fic] Giọt nước mắt kim cương 20/7/2013, 16:55 | |
| @ Tiểu quỷ : ta giật tem chap này * lau mồ hôi * ko khí Mafia căng thẳng quá , ck viết hay cứ như là đã từng làm Mafia vậy ^^" Cứ đinh ninh là Hakuba sẽ giúp Kid giải quyết bọn kia và sau đó ...* mắt mơ màng * nhưng thôi cứ để ảnh tự giải quyết cũng được ^^ Vì con trai tự bảo vệ được mình thì mới có thể bảo vệ người con gái mình yêu chứ ^^"
T |
| | | shinichikudo275
Tổng số bài gửi : 894 Birthday : 27/05/1990 Age : 34 Đến từ : Lửa địa ngục
| Tiêu đề: Re: [Short Fic] Giọt nước mắt kim cương 29/7/2013, 11:59 | |
| Hakuba hử , tất nhiên là hắn sẽ giúp Kid rồi , ng ta đã viết thư = "máu" nhờ hẳn hoi cơ mà ) cơ mà giúp kiểu k giống như ng tưởng tượng đâu còn 1 giọt nữa , đừng quá thất vọng bởi không khí căng thẳng nhưng kết thúc lãng xẹt nhá , ta k có giỏi miêu tả đâu Giọt nước mắt thứ tư !(không thể dung thứ ) Akako chợt rùng mình , một cơn đau nhói bỗng ập tới khiến cô ngã khụy , cánh tay vịn chặt vào thành ghế cố làm cho cơ thể không bị đổ sụp xuống , cơn đau như nhói sâu đến tận tim gan khiến hơi thở trở nên gấp gáp , chân tay run rẩy , cô cảm giác được một sự việc chẳng lành sắp xảy ra , nó có liên hệ mật thiết với bản thân cô nhưng lại không thể nghĩ ra đó là sự việc gì . Điều đó làm cho cô lo sợ , lo sợ hơn cả những gì điềm báo đã cho cô thấy . -Cô chủ , viên đá vỡ rồi , cô chủ ……. Tiếng gọi của gã đầy tớ lôi Akako về với thực tại . Trong mật thất giữa tòa lâu đài sáng rực lên bởi những bó đuốc bập bùng cháy cùng những thứ màu sắc u ám không ngừng lan tỏa ra từ quả cầu ma thuật . Tại đó , gã đang theo lệnh chăm chú theo dõi từng hành động của Kid và những kẻ mà cậu ta đang đối đầu nên hoàn toàn không để ý tới vụ việc vừa xảy ra với cô chủ . Trong chớp nhoáng Akako lấy lại sắc thái bình tĩnh , cô gượng dậy rời khỏi chiếc ghế và tiến lại gần quả cầu . “ Viên đá đã vỡ vụn ra từng mảnh nhỏ bởi kẻ mang tên Kid , với toàn bộ sinh lực từ lòng thù hận cậu đã ném viên đá xuống mặt sân thượng ngay trước mắt chúng . Kaito muốn nhìn thấy gương mặt thất vọng của chúng , gương mặt tức tối khi bị lấy đi vật mà mình đã mong ước bao nhiêu năm , đã dùng mọi thủ đoạn không từ việc giết người mà chẳng thể đạt được thành quả . Một cảm giác phấn khích hơn tất thảy những gì Kaito đã từng trải trước đây . Snake trợn tròn mắt , từng thớ thịt như căng ra , hai hàm răng cắn chặt vào nhau , bàn tay nắm chặt kêu lên răng rắc , đôi mắt hắn tức giận đỏ ngầu và long lên sòng sọc như muốt xâu xé Kid ra thành từng mảnh rồi ăn tươi nuốt sống vậy . Đúng lúc đó đạn khói nổ vang từ tứ phía cùng với làn mưa súng từ phía Snake cũng bắt đầu tuôn xả , tiếng vỏ đạn leng keng rơi xuống như pháo rang . Hiện trường giờ chẳng còn gì ngoài tiếng súng nổ không ngừng khỏa lấp toàn bộ những âm thanh tạp nham khác . “ - Làn khói trắng dày quá , không thể nhìn thấy gì nữa – gã đầy tớ chợt thốt lên khi quả cầu ma thuật bị bao phủ hoàn toàn bởi một màu trắng xóa . Akako dường như chẳng có chút gì lo sợ , bởi cô chắc mẩm vụ việc này lại do Kid bày ra , đó là một chiêu trò quen thuộc của Kid khi muốn thoát khỏi cảnh sát và những tay thám tử muốn khám phá thân phận thực sự của tên trộm kì quặc có một không hai này . Ngược lại , cô đang cảm thấy rối bời bởi một ý nghĩ vừa lóe lên trong đầu , “Koizumi – cái họ mà cô đang mang ” đã vô tình thúc giục tâm trí cô tới một hướng vô định mà chính cô – một phù thủy cũng không thể kiểm soát được . - Cô chủ , người đi đâu vậy ? – gã vội vàng hỏi khi thấy cô chủ đang lấy cây chổi phép thuật và tỏ vẻ muốn rời khỏi lâu đài – tuy là sức yếu thế cô nhưng chẳng phải người nói cậu ta sẽ vô sự đó sao ? - Đó chỉ là hiện tại , còn thứ gì đó không đúng , thứ gì đó chưa xuất hiện như trong lời điềm báo – đó là những điều Akako cảm nhận được trước kia nhưng không phải là ý nghĩ chi phối cô hiện tại . Cô nói ra dường như chỉ để chặn miệng gã đầy tớ để gã không hỏi thêm bất kì điều gì làm cô thêm rối loạn nữa . Cô chẳng thể cứ đứng đó nghĩ ngợi mông lung mà không hành động gì . Gã thấy vậy cũng biết đường tránh sang một bên , cúi đầu chờ lệnh của cô chủ. Mở rộng cánh cửa lan can , Akako ngước lên nhìn bầu trời . Gió vẫn thét gào trong màn đêm u tịch . Những đám mây đen vần vũ bao phủ khắp bầu trời , dần dần che lấp đi thứ ánh sáng duy nhất có thể soi tỏ màn đêm tăm tối . Akako đặt hai tay lên ngực nơi chiếc vòng niệm châu đang ngự trị , miệng niệm vài câu chú rồi từ từ nhắm mắt lại . Chuỗi niệm châu trên cổ Akako bỗng phát sáng , trong chốc lát những luồng khí u ám từ tứ phía đã bao phủ xung quanh cô , chúng cuộn xoáy không ngừng giống như những thực thể sống động tràn đầy sinh lực muốn phá vỡ vòng vây ánh sáng để chiếm hữu lấy cô gái trẻ . Akako siết chặt viên niệm châu màu đỏ lớn nhất , cánh tay trái vươn ra cùng lòng bàn tay mở rộng , vòng ánh sáng trong thoáng chốc đã lan rộng hơn , cuối cùng xoáy tan luồng khí rồi theo lòng bàn tay hòa nhập vào cơ thể của cô . Đó là những linh hồn mang theo những oán niệm sau khi chết chẳng thể siêu thoát mà cứ mãi vấn vương chốn trần gian , họ đã theo tiếng gọi ma lực mà kéo tới , bị khống chế , phủ phục dưới sự điều khiển của nữ phù thủy . Akako mở choàng mắt , cảm nhận luồng oán khí đang hòa nhập trong từng ý nghĩ , khơi dậy lên những kí ức màu máu đã bị niêm phong trong cõi xa xăm . ………………….….. Một giọt máu Một giọt lệ Một tình yêu tha thiết Một sự phản bội lạnh thấu tâm can Hòa quyện vào nhau Hòa quyện không ngừng Nung nấu dưới ngọn lửa thù hận Hóa thành lời nguyền độc địa Trên triền sông cỏ xanh mơn mởn , gió thổi rì rào , một cô bé vận kimono màu đỏ tóc thả ngang vai ngồi phía đằng xa xem đám bạn nô đùa quanh trái cầu . Đồng tử đưa qua đưa lại theo nhịp trái cầu di chuyển lúc lên lúc xuống . Bất chợt ánh mắt trở nên sáng rực khi trái cầu chợt chuyển hướng tung lên cao rồi rơi xuống gần nơi cô bé ngồi . Hai bàn tay vươn ra với lấy trái cầu nhỏ màu đỏ , miệng cười khúc khích không ngừng còn hơn cả cảm giác vớ được báu vật . Chiều nào cũng vậy , bọn trẻ vẫn luôn mang cầu ra triền sông chơi đùa , vì thế hễ mẹ không có nhà là cô bé lại tranh thủ trốn ra ngoài chơi , đến lúc nhá nhem tối mới hớt hải chạy về . Cô bé mới lên bốn , tên cô là Akako , mang họ Koizumi , cái họ mà đối với cô chỉ có ý nghĩa xác thực trên giấy tờ . Hằng ngày cô vẫn phải đứng trước gương và lặp đi lặp lại những câu quen thuộc : cô bé tên Akako là mình , Akako mang họ Koizumi , Akako đã thêm một ngày tuổi , Akako đã thêm một ngày không cha và Akako đã thêm một ngày để………. thù hận . Một cô bé mới tròn bốn tuổi , cô sao có thể hiểu hai chữ “thù hận” mang ý nghĩa gì . Nhưng cô bé vẫn phải làm theo tất cả những mệnh lệnh mẹ đưa ra , tất cả chỉ để nuôi dưỡng thứ gọi là “thù hận” đối với một người lạ mà chẳng hề lạ . Nhưng cô vẫn cảm thấy có một sự kết nối nào đó với con người đã cho cô mang cái họ như vậy, bởi do huyết thống chăng ? hay bởi cô là …. - Ma nữ , trả cầu cho bọn tao . Akako ngước mặt nhìn lên , một thằng nhóc vóc dáng to con , mặt mày hầm hè đang muốn đòi lại thứ đang ở trong tay cô bé . Trông thấy vậy , Akako lại càng ôm chặt lấy trái cầu , chẳng nói chẳng rằng và cũng không có ý định muốn trả .Thằng nhóc cáu tiết nhảy bổ vào giằng lấy , không chịu buông tay thì nó đánh , đánh tới khi nào buông mới chịu thôi , miệng còn không ngừng chửi rủa . Mấy thằng nhóc còn lại cũng chỉ đứng nhìn mà không can thiệp . Cô chẳng thể hiểu được hai tiếng “ma nữ” đó có ý nghĩa gì mà luôn bị người ta nhiếc móc , ghét bỏ , đến nỗi chẳng có một đứa trẻ nào dám chơi với cô , chúng chỉ tìm cách đánh đuổi càng xa càng tốt . - Đồ ma nữ không biết thân biết phận , về nhà mà bám váy bà mẹ ma quỷ của mày , nếu còn gặp lại tụi tao sẽ đánh cho nhừ đòn . Nó cười hể hả buông lời chửi rủa sau cuối khi đã lấy trược trái cầu mà không để ý đang có một cái bóng đang tiến tới từ sau lưng nó . Cái bóng lớn dần che phủ qua cả đầu mới làm nó giật mình quay ngoắt người lại đối diện với con người cao lớn trước mặt . Đó là một người phụ nữ với mái tóc dài để xóa , mình khoác chiếc áo choàng đen , mắt đeo kính , tay cầm theo chiếc ô cùng màu . Nó rùng mình , tim đập thình thịch chạy hộc tốc về phía đám bạn , mặt cắt không còn giọt máu thì thào kể lể . - Ma nữ già tới rồi , chạy mau thôi chúng mày. Người phụ nữ chẳng thèm để ý tới lũ trẻ đang nháo nhác chạy khỏi triền sông , bà nghiêm mặt lại gần đứa con gái nhỏ không một lời trách móc nhưng cũng không một lời hỏi han . Akako biết điều liền đứng dậy phủi sạch quần áo rồi nắm tay mẹ bước đi . Một cái siết tay thật mạnh khiến cô bé sợ hãi cúi gầm mặt xuống . Akako chẳng dám đối diện với đôi mắt kia , dù chúng có được che kính hay không thì sự giận dữ cũng không bao giờ hiển hiện trên đôi mắt đó hay bất từng đường nét nào trên khuôn mặt đó , khuôn mặt luôn hiện diện một nụ cười khiến cô lạnh tóc gáy . Nghĩ đến điều này , cô liền quay đầu nhìn về phía lũ nhóc khi chúng đã ở một khoảng cách xa hơn . Khuôn mặt cô bỗng trở nên hốt hoảng đến tím tái . Thằng nhóc tám tuổi đã bắt nạt Akako khi nãy bỗng nhiên ngã khụy co rút trên nền đất , mặt nó tím ngắt , chẳng thể thốt ra một lời nào , trong ánh mắt là một sự tuyệt vọng cùng khẩn cầu khi tay nó bóp chặt cuống họng , nơi dòng máu đỏ tươi sánh mịn một màu đang không ngừng tuôn chảy ra từ đó . - Con biết vì sao nó bị như vậy không ? Người phụ nữ buông tiếng lạnh lùng , dù không hề quay đầu lại nhưng bà vẫn mường tượng được cảnh tượng đang xảy ra . Akako giật thót ngước lên nhìn mẹ . Cô ấp úng : - Vì anh ta ....gọi chúng ta là ....là ... - Là ma nữ ? - Dạ . - Đó không phải là nguyên do – người phụ nữ nhoẻn miệng cười khiến Akako không dấu được nỗi ngạc nhiên , rất hiếm khi cô thấy mẹ lại cười tươi như vậy , bà vừa cười vừa nói - Bởi nó mang trong mình dòng máu mà nó không nên mang . - Dòng máu không nên mang ? – Akako ngoảnh đầu nhìn lại lần nữa , đứa trẻ vẫn không ngừng co giật , nhưng có lẽ đó chỉ là sự giãy giụa tuyệt vọng trong những giây phút cuối cùng của cuộc đời . Giống như con gà bị cắt tiết , càng cố phản kháng bao nhiêu thì máu càng chảy nhiều , càng đi chết cái chết nhanh hơn bấy nhiêu . Cô tự hỏi dòng máu không nên mang đó , dòng máu đã bị buông lời nguyền rủa , dòng máu đỏ tươi vẫn không ngừng tuôn chảy kia có gì khác với dòng máu đang chảy trong huyết quản của cô . Rồi Akako nhìn lên gương mặt đang tràn đầy sự hưng phấn của mẹ , và cô lại tiếp tục tự hỏi : tại sao ... tại sao mẹ lại vui đến như vậy ? Một giọt máu Một giọt lệ Một tình yêu tha thiết Một sự phản bội lạnh thấu tâm can Hòa quyện vào nhau Hòa quyện không ngừng Nung nấu dưới ngọn lửa thù hận Hóa thành lời nguyền Ta không phương hại tới thân xác ngươi Kẻ trăng hoa mang trái tim thối nát Đau thương chẳng phải ở xác thịt Đau tột cùng cốt ở trong tâm Ta để lại cho ngươi đôi mắt , Đôi tai ngươi lành lặn cả hai bên Để ngươi nghe cho rõ nhìn cho thấu Ta sẽ hành hạ trên thể xác những đứa con yêu dấu của ngươi Từng đứa từng đứa một…. (còn tiếp....) |
| | | shinichikudo275
Tổng số bài gửi : 894 Birthday : 27/05/1990 Age : 34 Đến từ : Lửa địa ngục
| Tiêu đề: Re: [Short Fic] Giọt nước mắt kim cương 31/7/2013, 16:31 | |
| Giọt nước mắt thứ tư ! (tiếp ....) Năm Akako bảy tuổi , một sự kiện đánh dấu bước ngoặt trong cuộc đời cô . Bàn tay nhỏ bé đã biết nếm mùi vị của máu , trong đôi mắt tràn đầy sự sợ hãi vô bờ . Sau vụ việc tai tiếng bên bờ sông ba năm trước , hai mẹ con Akako lại tiếp tục di chuyển đến nơi định cư mới . Hễ họ đến đâu là nơi đó đều có đổ máu vì vậy hầu như không có nơi nào ở cố định được đến nửa năm . Hiện tại , họ đã chuyển về sống ở ngoại thành Tokyo , trong tòa lâu đài ẩn sâu trong rừng cùng một lão gù lập dị đã phục vụ nhiều đời chủ nhân ở nơi này. Akako chỉ biết rằng cô sẽ có thể sống ở đây được lâu dài mà không sợ mọi chuyện bị bại lộ . Vào thời điểm này những năng lực của Akako bắt đầu xuất hiện . Tại đây cô bé bắt đầu khám phá ra sự thật về “ma nữ” , thứ đã khiến Akako bị cô lập trong nhiều năm qua . Akako xem đó là món quà vô cùng lớn mà số phận đã đem lại , cô sẽ chẳng phải sợ hay kiêng nể ai khi có được những khả năng siêu nhiên này . Trong lòng tràn đầy sự hưng phấn đến nối ngày nào cô bé cũng bắt lão gù luyện tập cùng . - Cô chủ , hãy cẩn thận một chút . Lão gù thét toáng lên . Đồ vật trong phòng không ngừng đổ vỡ dưới sự va chạm của quả cầu màu đỏ . Trong khi đó Akako lại cười khoái chí vô cùng , không cần chạm đến trái cầu nhưng cô vẫn có thể làm nó dịch chuyển theo hướng điều khiển của bàn tay . Tuy vậy vẫn còn khá vụng về , cô vẫn chưa thể làm chủ bản thân khi thực hành các chiêu thức nên nhiều khi quá tay không những làm hỏng đồ đạc mà còn khiến bản thân bị thương , vì vậy mà phải có lão gù kèm cặp và trông nom . Và buổi tập luyện hôm nay cũng không phải là một ngoại lệ . Mảnh kính vỡ từ chiếc gương đã bắn vào cánh tay trái xuyên qua lớp vải áo cắt đứt da thịt . Lão gù phải vội vàng lấy gạc băng bó để ngăn lại dòng máu đang chảy . Tuy vậy , Akako lại chẳng để ý gì đến vết thương , cô chú ý tới sự việc đang diễn ra ngoài kia hơn . Qua khe cửa để hở , cô thấy những người đàn ông lạ mặt mặc áo choàng đen đi cùng mẹ cô . Có một sự cách biệt về vai vế rõ ràng khi người đàn ông đứng tuổi , dáng vẻ uy nghi ra hiệu cho những người còn lại không được đi theo . Cô nhớ mang máng trong kí ức đã từng gặp qua người đàn ông này , những lúc gặp gỡ mẹ đều ra lệnh cho cô ở yên trong phòng , không được bén mảng tới nơi họ bàn công chuyện . Sự tò mò càng ngày càng khiến cô muốn phá luật nhiều hơn . Khi thấy mẹ đi cùng ông ta ra xe , cô đã nảy ý định làm một cuộc thăm dò nho nhỏ . Bỏ lại lão gù đang đang thu dọn bãi chiến trường do mình tạo ra , Akako len lén bò ra ngoài phòng , chạy ra khỏi lâu đài , lấm lét chui vào trong cốp xe và chờ đợi . Cô muốn biết người đàn ông này là ai , tại sao không bao giờ mẹ không cho cô tiếp xúc , tại sao mỗi lần xuất hiện là mẹ lại đi tới một tuần trời và trở về trong tâm trạng bực bội . Xe bắt đầu chuyển bánh , Akako có thể cảm nhận được chiếc xe không đi thẳng mà lắt léo qua rất nhiều tuyến đường ồn ào , cuối cùng dừng lại ở một nơi tĩnh mịch , trong lòng chắc mẩm họ đã tới địa điểm cần tới nhưng Akako vẫn ngồi im trong cốp xe cho tới khi không còn bất cứ tiếng động nào xung quanh cô bé mới mở cốp xe và bò ra ngoài , rồi men theo những bụi hoa mà di chuyển . Cô đã lạc mất mẹ khi nằm chờ trong cốp xe nên nãy giờ cứ đi vòng quanh mãi . Mỗi bước đi lại không ngừng liếc ngang liêc dọc thăm dò địa thế , nơi này quả thật rất rộng lớn lại có nhiều người canh giữ . Chợt nhớ đến chuỗi niệm châu mẹ đã làm , Akako liền sờ lên cổ và lôi nó ra , chuỗi hạt chứa ý niệm của người làm ra chắc chắn sẽ có sự liên kết sự sống với người đó , vì vậy chỉ cần dùng thần chú trên chiếc vòng này cô có thể tìm ra mẹ đang ở đâu , cô bé tự mắng mình cách đơn giản vậy mà không nghĩ ra ngay từ lúc đầu . Trong tích tắc chuỗi hạt đã xác định được phương hướng , Akako cứ theo đó mà đi . Cuối cùng dừng lại ở một khoảng rộng ở sau sân vườn nơi có căn nhà gỗ theo lối kiến trúc cổ ngự trị . Điều lạ là ở nơi đây chẳng có một ai canh giữ , cô nghe rõ tiếng gió thổi vù vù lướt qua tai . Hoàn toàn tĩnh lặng , không suy nghĩ gì Akako cứ thế bước tiếp theo những viên đá tròn trên nền đất . Bỗng một tiếng động lạ phát ra khiến Akako phải dừng bước , bởi tiếng động đó đang phát ra dưới chân cô . Theo ngay sau đó là những bước chân nặng trịch đang ngày một tiến gần cô hơn . Những người bảo vệ đã theo tiếng còi báo động của hệ thống cảm biến đặt trong khu vườn mà kéo tới . Akako hoảng sợ nhìn lên hai người đàn ông to lớn như hộ pháp đang quát tháo kẻ đột nhập là mình , họ tóm lấy hai cánh tay nhỏ mà lôi đi bất chấp sự giãy giụa từ phía đối phương . Lúc này Akako vô cùng hoảng loạn , đứng trước họ mà đầu óc cứ mụ đi chẳng nghe thấy gì cả . Sự việc xảy ra quá đột ngột khiến cô không kịp suy nghĩ . Cô nhìn thấy hai chiếc gậy sắt cùng những khẩu súng lục giắt trên lưng hai người bảo vệ . Và cô sợ , sợ những người này một thì cô sợ gặp phải ánh mắt của mẹ gấp mười lần . Lúc đó một ý nghĩ chợt lóe lên và tất cả những gì xảy ra tiếp theo cô còn nhớ được là hai người đàn ông kia đã nằm bất động trong vũng máu , hai chiếc gậy sắt nhuốm đỏ ghim chặt trên thân cây . Cả thân thể cô bị máu bắn vào làm chiếc váy trắng đổi sang một màu loang lổ . Akako nhích từng bước lại gần họ , đặt tay lên hai cơ thể kia , và tất cả chỉ còn lại sự im lặng , một sự im lặng đáng sợ . Đôi tay nhỏ bé thấm đẫm mùi máu tanh nồng ôm chặt lấy đầu , bàng hoàng , lo lắng nhưng lại không thể bật khóc , một sức mạnh vô hình đã ngăn cản sự sợ hãi kia được tuôn trào . “ Ma nữ , nhóc con ngươi là ma nữ , trả lại mạng cho chúng ta ...” “ Trả lại mạng cho chúng ta ” Giọng nói mạnh mẽ như pha sương lạnh buốt phả vào tai Akako . Cô bé ngoảnh mặt ngước nhìn sang bên . Luồng sương khói đang chuyển động hình thành những khuôn mặt , Akako kinh hãi nhìn sang những cái xác và hét toáng lên khi nhận ra đó là khuôn mặt của hai người bảo vệ đã chết . Linh hồn của họ đang rời khỏi thân xác , nhờ oán niệm mà tạo lên luồng oán khí lưu giữ linh hồn ở lại chốn nhân gian . Giọng nói ai oán không ngừng thốt ra ám ảnh kẻ hung đồ . Akako hoảng hốt vung tay xua đuổi làm chuỗi niệm châu văng ra đứt lìa thành từng hạt tung lên không trung , lạ kì thay những hạt niệm châu bỗng phát sáng , lan rộng rồi nhấn chìm hai oan hồn trong những luồng ánh sáng chói lòa . Sau cùng chúng rơi xuống đất để lại mọi thứ chìm trong yên lặng . “ Đến với ta ” “ Đến với ta ” - Xin tha cho tôi , tôi không có cố ý . Akako quỳ sụp xuống thét lên , mắt nhắm tịt , cả cơ thể run rẩy , những tưởng mọi việc đã kết thúc thì một âm thanh khác lại vang tới . “ Đến với ta …” Giọng nói đầy sự tha thiết đến độ bi thương , thật nhẹ nhàng nhưng cũng đầy sự cầu khẩn . Akako liền mở mắt và đứng dậy . Giọng nói đó không phát ra từ bất cứ thứ gì xung quanh cô , nó phát ra từ ngôi nhà gỗ cổ xưa kia . Cô ngần ngại tự hỏi giọng nói như thì thầm đó sao có thể vang xa như vậy , liệu có ai khác nghe thấy ngoài cô . Cô rón rén bước từng bước thật chậm về hướng bức tường gỗ , khi đến nơi cô áp tai lên tường lắng nghe thật kĩ . Không hiểu là do ma lực hay có một sợi dây liên kết vô hình khiến cho Akako có thể cảm nhận rõ mọi việc đang xảy ra với con người kì lạ ở trong ngôi nhà đó . Tiếng hơi thở đứt quãng , nhịp tim đập dồn dập , con người đó giống như đang phải chịu đựng một sự tra tấn cả về mặt thể xác lẫn tinh thần . Giọng nói thì thầm kia không phát ra từ miệng mà từ trong tâm thức , Akako liền chú tâm hết sức để lắng nghe . “ ....Pan......Pan...do....ra.....ở .....” “Pandora là gì vậy ?” Phải khó khăn lắm cô mới nghe được vài từ nhưng cảm thấy thật khó hiểu . - Con đã đi quá xa rồi đấy , Akako . - M......ẹ.. Akako quay ngoắt người , cô nghe rõ tiếng trống ngực đập thình thịch khi nghe thấy giọng nói quen thuộc .Người phụ nữ mặc trên mình bộ kimono màu đen trang điểm những họa tiết trang trọng đang bước ra từ trong bóng tối , đôi môi đỏ đậm nổi bật trên gương mặt trắng như tuyết . Bà di chuyển những bước chậm rãi , chiếc quạt giấy cầm theo tay cụp xuống dọc theo thân hình bỗng được mở rộng đưa sang một bên đầu. Một vài người theo dấu hiệu đó đi ra từ căn nhà gỗ , trên tay họ khiêng chiếc bao tải trông thật nặng nề . Bước qua sau lưng người phụ nữ , họ đi trên những viên đá băng qua khu vườn , Akako nhìn thấy rõ những giọt nước đang nhỏ giọt từ chiếc bao tải rơi xuống nền đá trắng , những giọt nước màu đỏ và tanh nồng . Một mùi vị quen thuộc mà cô vừa trải qua và vẫn còn vương lại trên cơ thể . Aakako cứng họng không thốt ra lời . Người phụ nữ tiến lại gần hơn và ám chỉ về chiếc bao tải đang được khiêng đi . - Con đã từng thấy rồi mà , tuy rằng lần này nó không được tốt số như đứa trẻ lần trước , con biết đấy , tụi nó đều giống nhau cả , đều là những kẻ mang dòng máu không nên mang , dòng máu của kẻ nằm trong đó . Ánh mắt bà ánh về phía cánh cửa cùng lúc với ánh nhìn của Akako . - Con có vẻ quá tò mò và hãy nhìn xem những việc con đã gây ra – bà lắc lắc đầu tỏ vẻ không bằng lòng nhưng đôi môi lại nở một nụ cười khó hiểu - Con yên tâm , hổ dữ cũng không ăn thịt con , dù rất hận nhưng mẹ cũng sẽ không làm tổn hại tới giọt máu của mẹ đâu . Nhưng mẹ phải có một câu trả lời cho người đó . Bà đặt hai ngón tay lên môi rồi bất chợt đặt chúng lên trán Akako , màu son đỏ in rõ trên da thịt .Akako cảm thấy đầu óc choáng váng rồi ngã quỵ , dần dần rơi vào cơn mê sảng . Đôi tai vẫn còn loáng thoáng nghe được những lời cuối cùng mà mẹ dành cho cô . - Dù chỉ còn cách một bức tường thôi nhưng bây giờ chưa phải là lúc thích hợp , nếu không thì tâm sức mẹ bỏ ra sẽ đổ sông đổ bể hết . Làm sao nỗi hận có thể nguôi nếu như không làm cho kẻ đó đau đớn khi thấy máu mủ của mình từng đứa từng đứa một bị phanh thây trước mặt . Rồi một ngày kia con sẽ gặp được ông ta , sợi dây liên kết máu mủ này sẽ không bao giờ bị phá bỏ , cho tới lúc hai người đoàn tụ , nhưng đó là lúc ông ta đã lìa khỏi nhân thế . Tại sao ? Tại sao lại là lúc rời bỏ nhân thế ? Ông ta là ai ? Mẹ trả lời con đi ? Mẹ ? - Cô chủ , tỉnh lại đi cô chủ ...cô chủ - Cô chủ Koizumi , tỉnh lại đi Akako choàng tỉnh , đập vào mắt cô là khuôn mặt đầy lo lắng của lão gù . Nhìn lại bản thân , cô thấy mình đang nằm trên mặt đất . Cô tự hỏi mình đã nằm ở đây bao lâu rồi , đã có chuyện gì xảy ra . - Cô chủ , đột ngột người lịm đi rồi mê man làm tôi lo lắng quá . Rốt cuộc người đã thấy những gì , tại sao khuôn mặt lại hốt hoảng và đau thương tới nhường vậy ? - Ta đã mê man bao nhiêu lâu rồi ? - Cũng khoảng một giờ đồng hồ , trong mơ người còn gọi phu nhân rất nhiều lần , dường như rất đau thương . Lão gù đỡ Akako đứng dậy , dìu cô ngồi xuống ghế và Akako bắt đầu nhớ lại những chuyện đã thấy trong cơn mê sảng . - Ngươi còn nhớ , ngày đó trước khi bỏ đi mẹ có để lại lời nào cho ta không ? - Ngày đó , ý cô chủ là ngày phu nhân bỏ đi ? - Uhm - Akako khẽ gật đầu . Lão gù thoáng chút băn khoăn , lão day day trán nghĩ ngợi . - Ngày hôm đó cô chủ bỗng nhiên mất tích , tôi vội đi tìm kiếm nhưng không thấy . Đến lúc chập tối thì phu nhân trở về và bồng cô chủ trên tay . Tôi chưa kịp mừng , cứ ngỡ cô chủ xảy ra chuyện gì nhưng phu nhân trấn an tôi và bảo cô chủ không sao hết . Phu nhân chỉ dặn dò vài câu chăm sóc cô chủ cho tốt , sau đó người bỏ đi , rồi từ ngày đó tôi không bao giờ có cơ hội gặp lại phu nhân nữa . Lão gù bồi hồi kể lại , nước mắt rơm rớm . - Ta đã biết phải tìm mẹ ở đâu rồi , người đó sẽ có câu trả lời cho ta . Ngôi nhà đó , những hình ảnh mẹ đã niêm phong trong kí ức của ta , những đáp án mà ta cần , tất cả đều ở đó . - Đó là sự thật sao ? cô chủ thực sự biết được phu nhân đang ở đâu ? Akako gật đầu thay cho câu trả lời . Khẽ phẩy tay , chiếc chổi phù thủy liền bay đến . Akako ngồi trên chiếc chổi , tay phải nắm chặt và bay qua cửa sổ rời khỏi tòa lâu đài , trước khi đi cô còn ngoảnh đầu lại nhìn lão gù với đôi mắt buồn bã : - Hãy bảo trọng ! Akako không nghe được lão nói gì nữa nhưng cô biết lão cũng muốn cô luôn bình an . Hình ảnh lão nhỏ dần rồi biến mất cùng tòa lâu đài giữa bầu trời đêm . Chiếc chổi phép thuật ngược làn gió tiếp tục bay lên len lỏi qua những lớp mây mù , xuyên màn đêm đen u ám . Cô khẽ cười , bản tay vuốt ve chiếc móc khóa mang khuôn mặt đầy vẻ tự tin của Kaito Kid , một giọt nước màu đỏ chợt rơi xuống , rồi hai giọt ba giọt rơi loang lổ trên chiếc mặt nạ thủy tinh . - Kuroba , chuyện của cậu tôi không thể giúp thêm được gì nữa rồi . Bất chợt cô thả rơi nó trong không trung , thứ vật chất nhỏ bé nhanh chóng bị nuốt chửng bởi cái bao la của đất trời . Cô lại cười , đôi môi nở rộng trên khuôn mặt thanh tú , một dòng máu đỏ tươi thoát khỏi sự kìm nén của sức mạnh đang dần tuôn trào ra khỏi miệng nữ phù thủy thấm đẫm một phần chiếc váy trắng thanh thoát . Và cô vẫn cười . Một đứa trẻ khóc than gọi mẹ Một người phụ nữ luôn mỉm miệng cười . Một bát cháo lạnh múc trong nồi lửa Khóc và cười không ngừng đan xen Một giọt nước mắt của ma nữ Một giọt máu của kẻ phản bội Hòa quyện vào nhau Hòa quyện không ngừng Nung nấu dưới ngọn lửa thù hận Hóa thành lời nguyền rủa . “Hãy uống đi con yêu của mẹ Để nước mắt không thể làm vướng bận bước chân con Sức mạnh của ma nữ sẽ trấn áp dòng máu bị nguyền rủa Một khi giọt nước mắt rơi xuống Tất cả sức mạnh sẽ tan biến Hãy ghi nhớ Đó là giọt lệ không thể rơi .” |
| | | ansoxxx_2411
Tổng số bài gửi : 606
| Tiêu đề: Re: [Short Fic] Giọt nước mắt kim cương 29/8/2013, 15:34 | |
| Đừng có nói với ta câu chuyện tới đây là hết nha ~"~ ôi One của mi nó chính thức biến thành Long rồi ) Đọc truyện thì có vẻ Akako là nhân vật chính , mặc dù ta vốn dĩ không thích bà cô này , nhưng thực sự đọc Fic của mi thì cũng có phần cảm động , hi vọng khúc cuối sẽ có hậu một chút với cô nàng ^^ |
| | | shinichikudo275
Tổng số bài gửi : 894 Birthday : 27/05/1990 Age : 34 Đến từ : Lửa địa ngục
| Tiêu đề: Re: [Short Fic] Giọt nước mắt kim cương 29/8/2013, 16:26 | |
| à chưa có hết hình như lần trước post bài ta quên chưa sửa tên thành short fic mỗi giọt là về một người và quay quanh 1 vật nên k thể nói Akako là nv chính được còn 1 giọt cuối cùng nhưng Akako đến đây là hết rồi (dự định ban đầu của ta là cho Akako ở giọt thứ 3 rồi kéo nàng ấy xuống địa ngục - nhưng kế hoạch thay đổi , ta sẽ cho nàng ấy ra đi ở một nơi khác (tức fic khác ))
|
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: [Short Fic] Giọt nước mắt kim cương | |
| |
| | | | [Short Fic] Giọt nước mắt kim cương | |
|
Similar topics | |
|
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |
|