CFC

Khách viếng thăm sẽ thiệt thòi lắm nha ~
Đăng nhập để chia sẻ/ Login để yêu thương  ^^


[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book 22985209-p0
CFC

Khách viếng thăm sẽ thiệt thòi lắm nha ~
Đăng nhập để chia sẻ/ Login để yêu thương  ^^


[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book 22985209-p0


Conan Fan Club
 
Trang ChínhLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

Share
 

 [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : 1, 2  Next
Tác giảThông điệp
Aven

Aven

Tổng số bài gửi : 11

[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty
Bài gửiTiêu đề: [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book   [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty13/8/2012, 21:29

Title: Quyển sách kì bí- The Mysterious Book
Disclaime: Mọi nhân vật là của Gosho Aoyama. Nhưng quyền sinh sát lại thuộc về tay mình Very Happy
Genres: Trinh thám, Bí ẩn, Tình cảm
Rating: T
Status: On- going
Pairing: Đọc rồi biết:))
Author: Aven
Summary: Trở về từ cuộc chiến với Black Organization, Shiho Miyano quyết định từ bỏ cuộc sống yên bình ở Nhật Bản để đến Mĩ với một lí do "vô cùng chính đáng" là tiếp tục sự nghiệp học hành. Cô được một tỉ phú có tên Gary Shelton, đồng ý tài trợ cho việc học đại học, với điều kiện cô phải làm việc cho ông ta. Thế nhưng, rắc rối tự tìm đường đến với cô. Shiho Miyano sẽ phải hợp tác với một anh chàng thám tử trẻ tuổi để giải quyết tất cả mớ bòng bong này....

-------------------------------------------------------------
Tiếng bước chân vang lên lộp cộp dọc hành lang. Người đàn ông đứng tuổi có mái tóc hoa râm, mặc cái áo choàng đuôi tôm đi thật nhanh về phía cánh cửa gỗ. Ông dừng bước trước cánh cửa, hơi chần chừ rồi gõ cửa.

Cốc! Cốc! Cốc!

-Vào đi!

Nghe thấy chất giọng Mĩ đặc sệt phát ra từ bên trong, người đàn ông cẩn trọng mở cửa bước vào.

-Thưa ngài. Xin lỗi đã làm phiền ngài và khách. Nhưng có thư vừa được gửi đến. Tôi nghĩ có thể ngài muốn xem luôn.

Người đàn ông Mĩ ngồi sau chiếc bàn làm việc nhíu mày rồi đưa tay ra trước mặt tỏ ý muốn lấy lá thư. Người quản gia kính cẩn đưa cho ông rồi nói:

-Nếu không còn việc gì, tôi xin phép ra ngoài.

Thấy người chủ không có vẻ gì là để tâm đến mình, người quản gia hiểu ý vội lui ra. Với tay lấy kính, người chủ mở lá thư ra đọc rồi từ từ ngẩng mặt lên.

-Lũ trơ tráo... Dám cả gan ăn cắp đồ của ta rồi gửi thư mời ta đến buổi đấu giá.

Cô gái ngồi trên chiếc ghế salon bên cạnh lên tiếng:

-Chúng điên rồi sao? Làm vậy khác gì “lạy ông tôi ở bụi này”

-Coi như đã quyết định xong. Lần này cô thay mặt ta đến đó đem quyển sách về cho ta.

-Hả? Thưa ngài, tôi chỉ có nhiệm vụ trông coi tài sản của ngài chứ tôi đâu có nhiệm vụ đi giành lại nó.

-Hừ. Ta đồng ý tài trợ cho cô học đại học không phải để cô ngồi nhìn camera cho ta đâu. Cô còn chưa bị xử lí việc để bọn chúng qua mặt một cách dễ dàng đâu đấy. Ta đã đầu tư bao nhiêu tiền của...

Cô gái chán chường im lặng rồi quay nhìn chỗ khác. Ông chủ của cô mở một triển lãm lớn để trưng bày gia tài toàn những cổ vật quí hiếm của ông. Nhưng đó chỉ là bề nổi. Phía dưới khu triển lãm là một tầng hầm với an ninh vô cùng nghiêm ngặt, dùng để bảo vệ một vật duy nhất-quyển sách cổ vô cùng quí giá. Công việc của cô là mỗi ngày một lần, đến khu vực cấm, nơi có quyển sách, kiểm tra nó. Cửa ra vào chỉ có thể được mở bằng dấu vân tay của cô kết hợp với mật mã mà chỉ mình cô biết. Tuy rằng công việc của cô chẳng liên qua lắm tới chuyên môn sinh hóa học mà cô đang theo đuổi nhưng đây là người duy nhất đồng ý tài trợ cho sự học của cô. Bởi lẽ, ông là bạn cũ của bố mẹ cô. Người đàn ông này tốt với cô một cách kì lạ: giao cho cô một công việc đơn giản với mức luơng hời , và thậm chí khi cô không làm tốt vẫn không hề tỏ ý nghi ngờ cô. Chẳng nhẽ ông ta không nghĩ đến khả năng mình đã hợp tác với bọn trộm sao? Mình những tưởng ông ta sẽ giao mình cho cảnh sát điều tra ngay cơ đấy?

-... Chính vì thế. Cô hoàn toàn lãnh trách nhiệm trong việc này. Này, có nghe ta nói không thế Shiho Miyano?

-À vâng... Tôi hiểu thưa ngài. Tôi sẽ cố hết sức...

-Dù cô có cố hết sức cũng không thể đấu lại được với những kẻ tham gia đấu giá đâu.

Vốn là một cô gái thông minh và có phần kiêu ngạo, mấy lời đó quả không dễ nghe. Chính ông ta bắt mình đến đó đem quyển sách về chuộc tội còn gì.

-Thật may thay là cậu lại tình cờ đến đây thăm ta và sẵn lòng giúp ta đem quyển sách về, phải không Saguru?

Chàng trai ngồi im lặng nãy giờ hơi giật mình rồi nhanh chóng lấy lại vẻ điềm tĩnh, mỉm cười nói với ông:

-Tất nhiên rồi thưa bác. Chút việc cỏn con này thì có gì.

Ý anh ta là gì vậy? Shiho thầm nghĩ, giờ cô chỉ muốn rời khỏi căn phòng ngột ngạt này ngay lập tức.

-Bác có thể cho cháu xem bức thư không?

Saguru đọc bức thư rồi mỉm cười.

-Xem ra kẻ gửi bức thư này không hề tầm thường. Rõ ràng hắn không muốn nhắm tới tiền.

-Eh? Shiho quay sang giọng ngạc nhiên.à

Anh chàng bên cạnh đưa lá thư cho cô.

Hỡi những kẻ giàu có tầm thường, ta sẽ cho các người cơ hội được sở hữu một trong những quyển sách quí giá nhất trong lịch sử loài người. Nếu các người muốn sống cuộc sống vĩnh hằng, nếu các người muốn thống trị cả thế giới, hãy đến đây mà thi tài với nhau. Chỉ những kẻ thông minh nhất mới được phép chạm tay vào bảo vật này...


-Giờ cô hiểu rồi chứ Miyano? Cô phải hợp tác với cậu thám tử đây để lấy được quyển sách.

-Xin lỗi. Nhưng chẳng phải nếu báo cảnh sát sự việc sẽ đơn giản hơn ư?

-Nếu cảnh sát biết được ta có được quyển sách một cách bất hợp pháp, họ sẽ không để yên đâu.
Ta đã hỏi ý kiến luật sư rồi. Ông ta khuyên ta hãy tự mình điều tra.

-Đợi đã, nghĩa là, ngoài cháu và cô ấy ra vẫn còn những người khác biết về quyển sách sao?

-Ngoài hai người bảo vệ bị bắn chết ngay lúc đó ra thì còn người đã bán quyển sách cho ta và luật sư của ta.

-Luật sư của bác? Ông ấy đến đây từ khi nào?

-Ba ngày trước. Ta gọi ông ấy đến để hỏi ý kiến, xem liệu ông ấy có thể làm gì được không.

-Ông ấy có nói thêm gì không ạ?

-Cũng không có gì mấy. Ông ấy chỉ hỏi xem ta có được quyển sách từ ai và liệu có kẻ nào khác biết rằng ta đang sở hữu nó hay không.

Hừ... Saguru nhìn xuống lá thư đang nằm trên tay Shiho. Có lẽ nào... cậu ta định...

- Ta muốn nghỉ ngơi một chút. Lá thư đó cậu cứ giữ lấy. Giờ thì cả hai ra ngoài đi.

---------------------------------------------------------

Đứng ngoài cửa, Shiho và Saguru nhìn nhau trong im lặng. Saguru hắng giọng rồi nở nụ cười rạng rỡ thường thấy. Dù cho trong đầu anh hiện giờ chỉ toàn những suy nghĩ rắc rối về vụ việc này, anh cũng không thể để một cô gái xinh đẹp cảm thấy không thoải mái. Anh lịch thiệp đưa tay ra và tự giới thiệu.

-Tôi là Hakuba Saguru, thám tử. Lần đầu gặp mặt. Xin giúp đỡ thêm.
Shiho lịch sự bắt tay lại. Có vẻ anh ta không sống ở Nhật.
-Miyano Shiho. Xin giúp đỡ thêm.
Shiho mau chóng rút tay lại rồi điềm tĩnh nói:
-Chúng ta sẽ đến đó bằng phi cơ riêng của ông Gary Shelton.
-Tốt. Tôi cũng muốn chúng ta khởi hành sớm nhất có thể.

Buổi đấu giá diễn ra ở một hòn đảo biệt lập trên Thái Bình Dương, đảo A’res. Shiho thở dài nhìn xuống mặt nước biển mênh mông. Mình lại dính vào chuỗi rắc rối gì thế này? Nhìn sang người bên cạnh, anh ta đang nhìn ra cửa sổ, mặt đăm chiêu. Saguru đưa tay bóp trán, hai ngón tay của anh ta day day hai thái dương. Cứ như thể anh ta còn đang gặp vấn đề lớn hơn của cô vậy.

-Cô đã từng tiếp xúc với quyển sách nhiều lần. Cô nói xem, nó có gì hay ho?

-Anh lầm rồi. Tôi chỉ làm công việc duy nhất là đảm bảo rằng quyển sách luôn ở nguyên vị trí của nó. Từ khi tôi làm công việc đó tới giờ, nó chưa từng được mở ra.

-Lạ thật đấy. Cô không tò mò trong đó viết gì sao?

-Kể cả muốn thì tôi cũng không thể mở được.

-Nghĩa là nó có khóa?

-Đúng. Ở ngay miệng sách. Phải có mật mã mới có thể mở được.

-Còn điều gì tôi chưa được biết không?

-Uhm... Không thật quan trọng nhưng ở mặt trước của quyển sách có gắn một viên ngọc lớn.

-Nghe có lí hơn rồi đấy...

-Gì cơ?

-Không có gì. Cám ơn cô vì những thông tin này. Có vẻ chúng ta đến nơi rồi.

Phía dưới họ là một khung cảnh tuyệt đẹp. Những rừng cây chạy dài xung quanh, như thể lớp tường thành bao bọc một tòa lâu đài cổ . Dẫu cho những mái ngói đã ngả màu theo thời gian và những mảng rêu đang bám xanh kín cả những bức tường, tòa lâu đài vẫn toát lên vẻ đẹp bí ẩn khiến người ta không khỏi choáng ngợp. Chiếc máy bay từ từ hạ cánh xuống đường băng của đảo.

-Cuộc chiến sắp bắt đầu rồi đây!

Saguru nhếch mép vẽ lên nụ cười nửa miệng đầy thách thức. Shiho nhìn anh ta đầy nghi ngờ. Chẳng có vẻ gì là anh ta muốn trợ giúp mình cả.


Được sửa bởi Aven ngày 22/5/2013, 22:14; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
trjeu_ngan

trjeu_ngan

Nữ Tổng số bài gửi : 34

[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book   [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty13/8/2012, 21:51

Hehe... chào...
mình lấy tem trước rồi mới đọc sau...
summary có vẻ hấp dẩn đây...
cứ yên tâm, mình sẽ nhiệt tình "đâm chọt"
bạn nên chuẩn bị tinh thần là vừa đi...
hehe...
Về Đầu Trang Go down
ldp95_kudoshinichi

ldp95_kudoshinichi

Nam Leo
Tổng số bài gửi : 818
Birthday : 15/08/1995
Age : 28
Đến từ : 221B - Baker - Luân Đôn

[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book   [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty13/8/2012, 21:57

Fic mới à Very Happy, cũng hay đó chứ, nhưng bạn chú ý tới việc sử dụng ít thoại thôi nhé ^^. Thoại không là thoại à. Xử lí tình huống rất tốt, cái summary làm anh rất thích, bạn cố viết tiếp đi nhé Very Happy. Vote+ ủng hộ cho bạn và chào mừng bạn đến với CFC.

p/s: à, bạn có thể cho độ dài chap lớn hơn một chút được không. Như thế này chỉ đủ cho một part thôi Very Happy
Về Đầu Trang Go down
Anfu

Anfu

Nữ Aries
Tổng số bài gửi : 1325
Birthday : 03/04/1995
Age : 28

[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book   [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty14/8/2012, 11:40

Nếu bây giờ có cái gì giữ cho mình vào forum thì chính là fic của bạn đấy :32:
Thật không thể tin được là có thể đọc được 1 long fic HakShi thế này Flower Mơ ước được đọc 1 fic không phải pair ShinRan của mình đã thành sự thật, huraaa [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book 1380890962)
Nội dung của fic này quả thực rất hấp dẫn. Lời văn cũng trôi chảy, tự nhiên và mạch lạc nữa. Vậy là quá ổn cho 1 long fic rồi, không cần bàn đến mấy lỗi lặt vặt :shake:
Chap mới nhanh nhé bạn, vì tình yêu lớn với HakShi ngai


Được sửa bởi anita_hailey ngày 17/8/2012, 20:57; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
http://anfucafebook.blogspot.com/
trjeu_ngan

trjeu_ngan

Nữ Tổng số bài gửi : 34

[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book   [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty14/8/2012, 13:05

hehe... chào ^^
Như tất cả những nhận xét trên...
mình k cần nói lại...
bạn cần lồng vào cảm xúc...
để tránh fic không khô quá...
viết dài hơn nữa...
chúc may mắn....
hehe ^^
Về Đầu Trang Go down
windy_august

windy_august

Nữ Leo
Tổng số bài gửi : 1260
Birthday : 11/08/1996
Age : 27
Đến từ : Ngân hà của chúng ta

[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book   [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty14/8/2012, 13:08

Đúng là một fic mới mẻ ở CFC, Shiho sẽ kết hợp với Hakuba. [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book 1368767124
Nghe tên hấp dẫn lắm nha [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book 2970661624 . Nội dung cháp đầu cũng khá hay và có vẻ gì đó bí ẩn như 1 tổ chức kiểu như BO vậy [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book 2817023258
Vote cho bạn và mau ra cháp tiếp nha [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book 3446682104
Về Đầu Trang Go down
Aven

Aven

Tổng số bài gửi : 11

[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book   [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty19/8/2012, 21:08

~Flashback~
Chàng trai trẻ đang ngồi trên chiếc ghế bành. Lưng hơi ngả về phía sau, một tay chống cằm, tay kia đang cầm quyển sách “Nếu tôi giết người: Lời thú nhận của kẻ sát nhân”. Cho dù người ta có nói những điều không hay về quyển sách này, anh vẫn thấy nó có sức cuốn hút kì lạ mà có lẽ chỉ những thám tử như anh mới thấy được. Con người ta tìm cách cướp đi mạng sống của nhau. Có bao giờ họ tự hỏi lí do gì đã khiến họ biến thành quỷ dữ. Những động cơ gây án luôn khiến anh vừa thấy tò mò vừa thấy khó hiểu. Saguru đắm chìm trong từng trang sách đến mức khi nghe tiếng chuông điện thoại reo anh bỗng giật mình.

Reng! Reng! Reng!

Saguru thở dài bực bội vì bị cắt ngang.

-Baaya!!! Bà có ở đó không?

Nhớ ra rằng người quản gia đã ra ngoài, Saguru chán chường gập cuốn sách lại, chậm rãi ra khỏi thư viện. Vừa bước đi một cách từ tốn anh ta vừa mong cái điện thoại ngừng kêu càng nhanh càng tốt. Thế nhưng nó vẫn cứ réo lên đầy kiên nhẫn.

-Alo?

-Alo? Có phải đây là nhà cậu Hakuba?

Giọng của phụ nữ trung niên. Có vẻ như đang xúc động mạnh. Anh nghe thấy rõ tiếng sụt sùi như vừa khóc xong.

-Vâng tôi đây. Xin hỏi ai ở đầu dây bên kia thế?

-Tôi là Kuroba Chikage, mẹ của Kuroba Kaito.

Mẹ của Kuroba?

-Tôi biết cậu đang rất bất ngờ. Nhưng tôi thực sự không muốn phí thời gian của đôi bên. Có việc này rất quan trọng tôi cần cậu giúp.

-Xin bác cứ nói...

-Con trai tôi đã mất tích 4 ngày nay. Tôi e rằng nó đã vướng vào chuyện gì nguy hiểm.

-Kuroba bị mất tích??? - Saguru gần như hét lên, rồi anh bình tĩnh trở lại-Chuyện này có lẽ cảnh sát mới có thể giúp được bác.

-Cậu biết thân phận thực của nó đúng không? Nếu để cảnh sát dính vào chuyện này, có thể sẽ làm lộ ra bí mật đó.

-Bác không sợ cháu cũng sẽ làm thế sao?

Đầu dây bên kia ngập ngừng rồi nói tiếp:

-Việc tôi gọi đến cho cậu thế này, có lẽ cậu cũng hiểu rằng tôi chẳng còn cách nào khác.

Saguru im lặng rồi lên tiếng:

-Cho dù cậu ta có làm gì, cậu ta vẫn là bạn cháu. Tất nhiên cháu sẽ giúp bác.

Người phụ nữ kia mừng rỡ:

-Cám ơn cậu!

-Bác có bất kì manh mối nào về vụ mất tích của Kuroba không?

-Tôi đã lục tìm khắp nhà. Vào cả căn phòng bí mật của nó. Chỉ tìm thấy duy nhất một thứ khả nghi, một mảnh giấy ghi một cái tên tiếng Anh: Gary Shelton.

Hả?

------------------------------------------------------

-Sao đột nhiên cậu lại muốn đến thăm ngài Gary Shelton vậy?

-Thì cũng lâu quá rồi kể từ lần cuối tôi gặp bác ấy còn gì. Không có gì quan trọng đâu, bà đừng lo lắng. Đây chỉ là một chuyến thăm bình thường thôi.

Saguru nở nụ cười trấn an người quản gia. Bà luôn lo lắng mỗi khi cậu định đi xa, mặc dù đó là đặc thù công việc của cậu.

-Đến họ hàng cậu còn chẳng mấy khi...

-Được rồi mà Baaya. Bà bảo trọng nhé.

-Câu đó tôi phải nói với cậu mới đúng.

Baaya, bà biết tôi đang nói dối sao?

~End Flashback~
..............

Trước mắt họ là một tòa lâu đài cổ kính và đồ sộ. Ở phía đông nam có một chiếc cầu thang dẫn vào cửa chính của tòa lâu đài. Saguru mở chiếc cửa gỗ rồi hai người bước vào. Đều là những người đã quá quen với những điều bí ẩn, ghê rợn, họ vẫn không thể không giật mình đôi chút. Không chỉ vì tiếng cót két gai người phát từ cánh cửa cũ kĩ này mà còn bởi hai chiếc mặt nạ trắng toát đang được đeo trên khuôn mặt của hai người phụ nữ đứng phía sau cánh cửa. Hai người phụ nữ tiến đến gần họ và nói:

-Xin chào. Cảm phiền hai vị cho xem thư mời để nhận thẻ dự đấu giá.

-Chúng tôi đi cùng nhau-Shiho đưa thư mời cho bà ta.

Bà ta cầm xem lá thư, đưa cho cô gái trẻ hơn đứng bên cạnh. Họ nhìn nhau gật đầu rồi trả lại thư cho Shiho. Cô gái vừa nhìn xuống quyển sổ trên tay vừa di bút tìm tên “Gary Shelton”. Cô ngẩng đầu lên, đôi mắt nhìn hai người ái ngại.

-Hai vị đều là đại diện cho ngài Shelton sao? Chúng tôi chỉ chuẩn bị một phòng thôi.

Saguru liếc nhìn Shiho, cô nàng vẫn giữ được vẻ điềm tĩnh hiếm thấy ở bất kì cô gái nào trong hoàn cảnh này. Xem ra ông bác huấn luyện nhân viên cũng không tồi.

-Chúng tôi sẽ tự giải quyết chuyện đó.-Shiho đáp, giọng cô vẫn đều đều, bình thản.

-Vậy, mong quí vị giữ hai thứ này cẩn thận.

Shiho cầm lấy tấm thẻ dự đấu giá và chìa khóa phòng từ hai người phụ nữ.

-Giờ thì tôi sẽ dẫn hai vị đến phòng khách để chờ cùng các vị khách khác. Sau khi phổ biến quy tắc của buổi đấu giá này, quí vị sẽ lên tầng hai để về phòng mình.

Cô gái lịch sự hướng tay về phía cánh cửa phía sau lưng mình.

-Xin mời hai vị.

Sau cánh cửa này là hai dãy hành lang dài. Họ theo bước cô gái dẫn đường đi vào hành lang bên trái. Trên trần nhà dọc lối đi là những chùm đèn được trạm chổ cầu kì, phát ra thứ ánh sáng huyền ảo mê hoặc. Đến một cánh cửa gỗ lớn, cô gái dừng bước, từ từ mở nó ra rồi quay sang nói với hai người khách.

-Chúng ta đến nơi rồi.

Hai người bước vào, biết chắc rằng mọi ánh mắt trong căn phòng sẽ đổ dồn về phía họ. Một không khí căng thẳng tràn ngập khắp căn phòng rộng lớn này. Người ta chỉ còn cảm nhận được sự hiếu kì hoặc nỗi lo sợ đè nặng bên trong của những kẻ tham dự buổi đấu giá này. Bọn họ nhìn hai người với sự dè chừng rồi lại quay đi tiếp tục làm bạn với sự im lặng. Những gương mặt mà Shiho và Saguru đang thấy không có vẻ gì là của những tỉ phú giàu có. Cho dù già, trẻ, ...đủ cả, không phải ai trong số họ cũng toát lên vẻ quí tộc, sang trọng và quyền quí thường thấy ở giới thượng lưu. Có vẻ như không chỉ mình ngài Gary Shelton là biết dùng trò “người đại diện”. Điều đó cũng có nghĩa, cuộc chiến này sẽ rất khó nhằn.

-Lại gặp nhau rồi cô Miyano. -Một giọng nói đột ngột vang lên phía sau lưng Shiho.

Shiho xoay người lại, trước mặt cô là một người đàn ông lớn tuổi đội mũ phớt, tay chống gậy. Cô mỉm cười lịch sự:

-Ồ, ngài Morgan Simpson. Rất vui được gặp lại ngài. Ngài định đến đây để mua lại nó ư?

-Đúng vậy. Nó rất quan trọng đối với ta. Ta sẽ làm mọi cách để giành lại nó.

Đôi mắt ông nhìn Shiho đầy thách thức và đe dọa rồi chuyển hướng nhìn sang chàng trai đứng bên.
-Còn đây là...

-À đây là...

-Tôi là Saguru Hakuba, thám tử-Saguru bước đến gần hơn rồi lịch sự đáp.

-Thám tử? Hừ... Ta rất tiếc về chuyện xảy ra với ông chủ của cô. Nhưng chúng ta vẫn sẽ phải cạnh tranh với nhau như những đối thủ thực sự.

-Tôi hiểu. Hẹn gặp lại ngài sau.

Shiho cúi đầu chào rồi người đàn ông kia bước qua họ. Vốn là người không thích sự ganh đua, Shiho cảm thấy mệt mỏi trong bầu không khí này.

-Ông ta là ai vậy?-Saguru hất cằm về phía người đàn ông vừa đi qua họ.

-Morgan Simpson, người đã bán cuốn sách cho ông chủ Shelton. Ông ta bán nó đi vì hoàn cảnh túng thiếu nhưng giờ thì nghe nói ông ta đang là một nhà đầu tư đang lên…

Cánh cửa lại được mở ra lần nữa.

-Chào mừng quí vị đến với buổi đấu giá cuốn sách Kircher... Thật vinh dự khi được đón tiếp toàn thể quí vị tại đây. Chắc hẳn quí vị đều biết lai lịch của cuốn sách cổ này. Đây là cuốn sách về y-dược được viết bởi Harry Johnston, một học giả người Anh vào hơn một trăm năm trước. Nó đã trải qua bao thăng trầm trước khi đến được với ông chủ hiện giờ của nó. Một cuốn sách quí giá thế này đâu thể để rơi vào tay một kẻ ngu ngốc, tầm thường? Vậy nên chủ nhân của ta quyết định sẽ đem đấu giá nó theo một cách đặc biệt. Đó là các vị sẽ phải trả lời một câu đố. Chỉ những người trả lời đúng mới được quyền bước tiếp đến buổi đấu giá. Còn nếu trả lời sai, các vị sẽ được thuyền đưa về đất liền.

-Thi đố ư? Thật vớ vẩn! Hãy đưa cuốn sách ra đây! Chúng tôi muốn nhìn thấy nó!

-Đúng thế! Làm sao biết được các người không lừa đảo chứ??

Đám đông những kẻ tham dự nhao nhao đòi gã đeo mặt nạ đem quyển sách ra.

-Chúng tôi chẳng phải chứng minh sự trung thực với bất kì ai cả. Nếu không tin tưởng, quí vị có thể ra về.

Sự ngờ vực càng khiến nơi đây thêm ngột ngạt. Những ánh mắt gian manh của những kẻ lừa đảo nhìn nhau lấm lét. Gã đeo mặt nạ cười nhẹ rồi xua tan đi không khí ấy với giọng điệu lịch thiệp:

-Ồ, bình tĩnh nào quí vị. Đến tám giờ chúng ta sẽ ăn bữa tối tại phòng ăn ở đối diện phòng này. Sau đó trò chơi của chúng ta sẽ bắt đầu.

------------------------------------------

-Sao? Shiho đang cúi người, phủi nhẹ giường.

Saguru cười nhăn nhở rồi nhìn xuống chiếc vali trên tay mình, thả bịch xuống sàn:

-Không có gì. Tôi đang tự hỏi sao cô phải mang theo cả một cái va li to đùng và nặng trịch khi mà chúng ta sẽ chỉ ở đây trong một thời gian ngắn.

-Anh đang than phiền vì phải vác nó nãy giờ chứ gì?

Shiho ngồi trên giường mắt ngước nhìn lên dò hỏi. Nói rồi cô nàng hít một hơi dài, thở mạnh và nở một nụ cười không thể xã giao hơn:

-Đến khi về tôi sẽ tự mang.

-Đừng hiểu nhầm tôi cô Miyano, đó chỉ là thắc mắc nhỏ thôi.

-Vậy thì tốt, đến lúc đó tôi sẽ lại nhờ anh.

Ha, cô nàng này...

Không phải Shiho là mẫu người phụ thuộc, chỉ là, cô luôn cho rằng đàn ông phải thực hiện nghĩa vụ của mình. Làm giúp họ sẽ biến cô thành đàn ông mất.
Saguru để va li của anh và của cô lên giường rồi ngồi phịch xuống ghế.

-Thật kì lạ phải không?-Ánh mắt Saguru lơ đãng nhìn lên trần nhà- Một quyển sách y học mà lại khiến người ta chen chân để được dự buổi đấu giá?...

-Trong đó có phương thuốc chữa trị ung thư hay HIV/AIDS cũng nên…- Shiho mở va li lấy quần áo, nói bâng quơ.

Saguru nhìn Shiho, ánh mắt trở nên nhanh nhạy hơn hẳn. Dường như anh vừa nghĩ ra điều gì. Anh nở nụ cười nửa miệng kiêu ngạo thường thấy. Hoặc cũng có thể là…

-Anh vừa phát hiện ra điều gì sao?-Shiho nghiêng đầu dò hỏi.

-Không có gì.

-Hừ. Đó là câu cửa miệng của anh à?...

..........

Tám giờ tối, ánh đèn le lói chiếu sáng khắp phòng ăn. Dưới ánh đèn mờ ảo, bữa tiệc buffet đã được dọn ra vô cùng thịnh soạn. Thế nhưng có vẻ không phải ai cũng có hứng ăn. Shiho dùng dĩa gẩy gẩy vài cọng rau trên đĩa, chống cằm liếc nhìn xung quanh. Phần lớn mọi người đều căng thẳng, vừa cố nuốt một thứ gì đó vào dạ dày để lấy sức, vừa liếc ngang liếc dọc trông chừng những kẻ khác. Tất nhiên cũng có những kẻ ngoại lệ, như anh chàng ngồi cạnh cô chẳng hạn. Anh ta dường như chẳng quan tâm đến tình thế hiện tại, vẫn bình thản cắt miếng thịt nướng “theo đúng tiêu chuẩn”. Chúa ơi, anh ta phải thực hiện cho đủ mọi qui tắc khi ăn sao?

-Cô nhìn gì vậy?

-Tôi đang ngạc nhiên trước sự bình tĩnh của anh. Hình như chỉ có mỗi anh là vẫn còn tâm trạng để nuốt trôi mấy thứ này.

-Thức ăn ở đây khá ngon đấy chứ. Và ngoài tôi ra, vẫn còn cô gái tóc vàng ngồi cách chúng ta hai bàn hay người đàn ông đeo kính đen ngồi gần khu đồ tráng miệng cũng đang thưởng thức bữa tối đấy thôi. Đừng vì những kẻ nhát gan xung quanh mà làm ảnh hưởng đến bữa tối của cô. Không biết chừng đây lại là lần cuối cùng chúng ta được ăn thịnh soạn thế này... Mà hóa ra-Saguru quay đầu nhìn sang cô gái ngồi bên - cô cũng không điềm tĩnh như tôi tưởng.

Shiho hơi đơ người ra trước lời nhận xét này. Cứ như thể anh biết tôi là người như thế nào vậy. Cô lườm anh ta rồi đảo mắt chán chường, đẩy đĩa thức ăn ra xa. Bữa tối vẫn kéo dài cho đến một tiếng sau, một người phụ nữ đeo mặt nạ mời tất cả bọn họ đến phòng khách. Người đàn ông đeo mặt nạ khi nãy đã đứng sẵn ở trên bục.

-Mời quí vị ngồi vào bàn. Chúng ta sẽ bắt đầu ngay bây giờ. Như đã nói lúc trước, chúng tôi sẽ không đấu giá quyển sách này theo cách thường thấy. Chỉ những người có trí tuệ mới xứng đáng chạm tay vào vật quí báu này. Bởi vậy nên chúng tôi sẽ đưa ra một câu đố. Người của chúng tôi sẽ phát cho quí vị, người được mời hoặc đại diện cho người được mời, một hộp mật mã Cryptex. Như các vị thấy ở đây, hộp Cryptex của chúng tôi có bốn vòng, tương ứng với bốn chữ cái phải tìm của mật mã. Khi đã tìm ra mật mã, các vị sẽ phải xoay bốn vòng này để tạo thành mật mã cần tìm. Đến mười giờ sáng mai, chúng tôi sẽ thu lại các hộp Cryptex này….

Một người từ đám đông hỏi với lên:

-Làm thế nào để tìm được mật mã? Gợi ý là gì?

Người đàn ông đeo mặt nạ giơ một tờ giấy lên nói:

-Cùng với hộp mật mã, quí vị cũng sẽ được phát một tờ giấy gợi ý.

Từ cuối phòng lại thêm một giọng nói nữa:

-Chẳng phải các hộp Cryptex sẽ mở ra khi xoay đúng mật mã sao? Nếu kẻ khác thấy hộp của tôi được mở ra sẽ biết rằng tôi đã tìm ra câu trả lời đúng và ăn trộm nó, như vậy thì sao?

-Chính vì để bảo đảm sự công bằng của cuộc thi, các hộp Cryptex này sẽ không thể mở được ra cho dù đáp án của các vị đúng. Sau khi thu lại, chúng tôi sẽ kiểm tra hết đáp án ở tất cả các hộp, những vị có hộp mang đáp án đúng sẽ được ở lại tham gia vòng đấu giá. Các vị còn câu hỏi nào nữa không? Vậy thì tốt, nãy giờ quí vị cũng đã được phát hộp mật mã và tờ gợi ý rồi. Giờ thì mời các vị về phòng. Cuộc chơi của chúng ta … Bắt đầu!

Shiho cầm chiếc hộp trên tay, ngắm nghía nó một cách đầy nghi ngờ. Lạ thật, hình như… Cô quay sang hỏi người đi bên:

-Sao rồi? Tờ giấy viết gì? Anh tìm ra được gì chưa?

Saguru nở nụ cười quen thuộc:

-Tôi không định nói chuyện đó ở ngay tại hành lang này đâu. Về phòng rồi nói tiếp.
--------------------------------------------------------

Mười hai giờ đêm, bầu trời đã tối đen. Cả không gian rộng lớn giữa đại dương này chỉ có mỗi tòa lâu đài này là nguồn sáng duy nhất. Shiho nhìn ra cửa sổ, phóng tầm mắt vào vùng không gian tối mịt trước mặt.

-Đừng mất tập trung chứ. Đến lượt cô đấy.

Shiho quay thẳng người nhìn chàng trai đối diện. Cô nặng nề di chuyển con tốt lên một ô. Nhìn điệu bộ lười nhác và chán chường của bạn chơi cờ, Saguru cũng chẳng còn hứng thú gì.

-Sao vậy? Cô không thích cờ vua sao? Vậy chơi bài nhé?

-Anh nghĩ anh đang đi du lịch sao, Hakuba?- Shiho thở dài- Làm sao tôi có thể thong thả chơi cờ được khi mà còn chưa giải được mật mã.

Tờ giấy gợi ý vẫn còn nằm nguyên trên bàn, ngay bên cạnh bộ cờ vua họ đang chơi. Phía trên tờ giấy là chiếc hộp mật mã vẫn chưa được quay một ô chữ cái nào. Saguru cầm chiếc hộp lên, nhìn nó tò mò:

-Kì lạ thật, hộp Cryptex thường có năm vòng chữ…

Shiho giật mình như nhớ ra điều gì. Cô với người cầm lấy chiếc hộp trên tay Saguru.

-Tôi từng nói với anh về ổ mật mã trên quyển sách phải không? Nó cũng có bốn vòng chữ, như hộp Cryptex này.

Hai người nhìn nhau rồi chợt hiểu ra. Saguru chậm rãi cầm quân xe lên. Anh xoay tròn quân cờ trên tay, giọng nói chắc nịch:

-Vậy thì ta có thể hiểu rằng, tìm mật mã để mở chiếc hộp rởm đó cũng là tìm mật mã để mở quyển sách. Những kẻ tổ chức buổi đấu giá không hề muốn bán nó, trái lại, cũng như bọn người kia, cũng muốn mở nó ra. Thế nhưng, chúng không thể tìm ra mật mã, vậy nên phải mời những người khác đến để giải quyết câu đố này.

-Như vậy sẽ giải thích được mọi chuyện phải không? Trò Cryptex này cũng chỉ để đánh lạc hướng. Chúng không muốn để chúng ta nhận ra rằng, chúng cũng không biết đáp án cho câu đố. Nhưng mà-Shiho đặt chiếc hộp xuống bàn- biết được âm mưu của chúng thì có ích gì chứ? Chúng ta không thể dọa dẫm mà bắt chúng trả lại được, vẫn phải giải đáp câu đố kia thôi.

-Cô cứ từ từ đã nào…

-Thái độ như vậy nghĩa là anh đã tìm ra đáp án?

Giải đáp những bí ẩn chưa bao giờ là chuyên môn cũng như sở thích của Shiho. Đơn giản vì theo cô, đó là công việc của những gã thám tử như Kudo Shinichi hay anh chàng kiêu ngạo này. Chắc hẳn ông chủ cô cũng hiểu điều đó nên mới nhờ Hakuba đi cùng trợ giúp cô. Độ ngạo mạn của anh ta chắc phải gấp đôi Kudo ấy chứ.

-Hiện giờ thì chưa. Nhưng nếu cô muốn, chúng ta sẽ bắt tay vào ngay bây giờ.

Giọng điệu mềm mỏng và lịch sự của Saguru không làm Shiho bớt khó chịu. Nếu mình không hỏi, anh ta cũng sẽ không có ý định tìm đáp án phải không?

-Trước tiên, hãy cứ nhìn vào tờ gợi ý này đã…

Tờ gợi ý là một bản photo lại từ một tờ giấy đã cũ nát. Trên đó viết những dòng chữ khó hiểu với những con số kì lạ…

Được phù hộ với tên của vị Thánh trinh nữ, của nàng công chúa xứ Wales
Dẫu cho bao đau khổ em phải gánh chịu
Dòng máu quí tộc sẽ mãi chảy trong em

J U L W A

C H D K T

M L I R Z

B P E Q V

S Y N O F


58 48 74 105
___________________________________________
Dù có lẽ mọi người đều biết hộp Cryptex rồi, mình cứ post lên một lần nữa cho chắc nhé.
[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Cryptex-Puzzle-Tube

Cám ơn các bạn đã góp ý. Vì có bạn nói rằng mình viết 1 chap hơi ngắn( cái này mình công nhận) nên mình quyết định từ giờ sẽ tăng độ dài cho chap:) Mong các bạn tiếp tục nhận xét, ít nhất là để mình biết rằng vẫn còn người theo dõi mà viết tiếp [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book 1380890962


Được sửa bởi Aven ngày 20/8/2012, 06:49; sửa lần 2.
Về Đầu Trang Go down
windy_august

windy_august

Nữ Leo
Tổng số bài gửi : 1260
Birthday : 11/08/1996
Age : 27
Đến từ : Ngân hà của chúng ta

[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book   [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty19/8/2012, 21:26

ÔI rất hay. Vậy là trong fic này có cả sự xuất hiện của Kid hả??
Mật mã chỗ cuối cũng hay tuyệt luôn [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book 2615604751 . Hakuba với Shiho làm việc chung đáng yêu chết đi được. [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book 2970661624
Ủng hộ bạn [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book 909555856
Về Đầu Trang Go down
trjeu_ngan

trjeu_ngan

Nữ Tổng số bài gửi : 34

[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book   [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty6/12/2012, 21:29

Viết đi...viết đi...viết tiếp đi....
huhu...T.T tác giả ơi....
viết tiếp đi chứ...
sao lại bỏ dở nửa chừng vậy?
buồn... fic viết hay ghê ak...
đừng bỏ fic nha... hwaiting
hehe ^^
:crazy: :crazy: :crazy: :crazy:
Về Đầu Trang Go down
Aven

Aven

Tổng số bài gửi : 11

[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book   [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty25/12/2012, 19:41

@trjeu ngan: bow female Mình ko cố ý bỏ đâu. Hồi đó bận nên mình định drop 1 tháng r quay lại. Nhưng mà 1 tháng sau nhìn lại thì mình chẳng nhớ giải mật mã thế nào và cốt truyện ra sao nữa r....
Về Đầu Trang Go down
loveyou4ever

loveyou4ever

Tổng số bài gửi : 1

[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book   [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty14/2/2013, 10:05

Vậy thì bạn có định viết típ fic ko?
Làm ơn đừng bỏ nhá, mình thích fic của bạn lắm =)
Cố lên [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book 2953299389
Về Đầu Trang Go down
Aven

Aven

Tổng số bài gửi : 11

[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book   [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty27/2/2013, 19:30

Có đấy:))) Nhưng mà chắc đến đầu tháng 3 mới có chap mới:)))
Về Đầu Trang Go down
Aven

Aven

Tổng số bài gửi : 11

[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book   [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty10/3/2013, 17:13

Chapter 3

Những ngón tay thon dài xoay xoay quân hậu, đặt lên rồi lại đặt xuống. Shiho bất lực thở một hơi dài làm tờ giấy trước mặt cũng lật phật bay. Cô nghiêng đầu nheo mắt đọc những dòng chữ viết tay trên tờ giấy gợi ý. Phía dưới là những con số chẳng có chút liên quan nào với nhau.

-Rồi sao?

Cô dướn mày hỏi. Saguru nở nụ cười méo xệch.

-Đọc xong thì cô cũng phải động não suy nghĩ chứ.

-Cái đó là chuyên môn của anh cơ mà- Shiho nheo mắt mệt mỏi.

Saguru thở dài. Anh kéo ghế về phía cô để thuận tiện cho cả hai.

-Cô thử nói suy luận của mình xem nào.

Nhìn xuống dưới tờ giấy, Shiho đọc thầm trong đầu:
Được phù hộ với tên của vị Thánh trinh nữ, của nàng công chúa xứ Wales
Dẫu cho bao đau khổ em phải gánh chịu
Dòng máu quí tộc sẽ mãi chảy trong em


-Có vẻ như là viết về một người phụ nữ phải chịu đựng nhiều mất mát. Nhưng trên tất cả, bà ta mang trong mình một dòng máu quí tộc đáng tự hào. Phải vậy không?

Thấy anh chàng giơ ngón tay cái lên tỏ ý “Cô đi đúng đường rồi đấy” kèm theo đó là một nụ cười khích lệ chói lóa, Shiho tiếp tục:

-Dòng máu quí tộc à? Vậy thì từ khóa để điền vào hộp Cryptex chính là họ của bà ta. Nói vậy thôi chứ tôi vẫn chẳng thể nghĩ ra được điều gì hơn cả.

-Thực ra, chúng ta đã có một gợi ý rất lớn. Chính là tên bà ta.

-Ở đâu vậy?-Shiho nhìn xuống tờ giấy, lật qua lật lại.

-Ở ngay câu đầu tiên ấy.

- “Tên của vị Thánh trinh nữ, của nàng công chúa xứ Wales” ư?

Saguru bình thản nói:

-Vào thế kỉ VII, ở xứ Wales nước Anh, từng có một người phụ nữ mang dòng dõi quí tộc được người dân xưng tụng là Thánh trinh nữ. Khi bà mất đi, người ta còn gọi bà với cái tên “Nàng công chúa xứ Wales”. Từ đó trở đi, nhiều gia đình dòng dõi quí tộc lấy tên của bà để đặt cho con gái họ. Tên bà là Winifred. Hay nói cách khác, người phụ nữ trong câu thơ này cũng được đặt tên theo Thánh Winifred. Người ta đồn rằng, học giả Harry Johnston có một người vợ tên Winnie. Gia đình người vợ này đã giúp đỡ Harry Johnston rất nhiều về mặt vật chất. Cuộc kết hôn của hai người được diễn ra trong bí mật nên không mấy người biết về vợ ông ấy. Có thể đây chính là người được nhắc đến trong ba câu thơ này.

-Vậy còn những “đau khổ mà em phải gánh chịu” ở đây là gì?

Saguru chống cằm quay sang nhìn Shiho, ánh mắt tinh nghịch với giọng điệu châm chọc.

-Đừng phụ thuộc vào tôi thế chứ. Sao cô không tự tìm ra câu trả lời nhỉ? Chẳng phải cô đã làm mất quyển sách sao? Tôi đang trao cho cô cơ hội lập công chuộc tội đấy.

-Cái gì??? Phụ thuộc? Lập công chuộc tội?

Gương mặt xinh đẹp của cô lập tức biến sắc. Mấy lời của Saguru chẳng khác gì lưỡi dao đâm thẳng vào lòng tự ái cao ngất trời của cô. Mỗi lần nghĩ đến chuyện mình chính là người làm mất quyển sách, cô đã thấy mệt mỏi lắm rồi. Shiho đứng phắt dậy, ném cho anh chàng một cái nhìn khinh bỉ đầy phẫn nộ rồi kéo ghế, đi nhanh ra khỏi phòng. Tất cả những gì còn sót lại trong tâm trí Saguru là tiếng đóng sầm của cái cửa gỗ, như thể làm cho cả căn phòng rung chuyển. Anh nhìn theo, hơi bất ngờ nhưng rồi như chỉ đợi có thế, nở một nụ cười nửa miệng.

-Cô ấy đi rồi. Giờ thì làm việc của mình thôi.

Shiho bước thật nhanh trên hành lang như muốn tránh căn phòng mà cô vừa bước ra và cả người đang ở trong đó càng xa càng tốt. Đang bước đi, cô đột ngột dừng lại, thở hắt ra, hơi thở vẫn còn nguyên sự tức giận vừa nãy:”Không thể tin được anh ta dám nói mình như vậy. Sự kiêu ngạo và khinh người của anh ta làm mình phát ốm lên mất.” Nghĩ đến lại thấy cáu, cô hất mạnh đầu, ánh mắt vô tình dừng lại ở bức ảnh trên tường. Đó là một bức ảnh đen trắng chụp một người phụ nữ quí tộc. Bà đang ngồi bên cửa sổ, tay đang đan một chiếc mũ bé xíu cho trẻ sơ sinh. Bên ngoài cửa sổ là một khu vườn rộng rãi và tuyệt đẹp. Cạnh chỗ bà ngồi là một chiếc bàn nhỏ với những cuộn len tròn, những cái kim đan dài và một chiếc mũ giống như chiếc mũ mà bà đang đan. Bên mép phải bức ảnh vẫn thấy được một phần của một cái cũi trẻ em. Ở góc bức ảnh có thể thấy 4 con số rất nhỏ “1871”.

-Đúng rồi, lạ thật đấy, tòa lâu đài này không có mấy tranh ảnh treo trên tường. Nếu mình nhớ không nhầm thì từ lúc bước vào đây đến giờ, mình chỉ nhìn thấy bức ảnh này và một bức ảnh nữa được treo trên tường phòng ăn.

Nghĩ vậy cô quay đầu, chân rảo bước tiến thật nhanh về phía phòng ăn.
Trên hành lang không còn nhiều người canh gác như trước. Cũng một phần vì đang trong thời gian thi tài, có lẽ giờ này ai cũng đang yên vị trong phòng mình, bù đầu trong suy luận hoặc bày mưu tính kế để có thể tiếp tục tham gia đấu giá. Shiho nhẹ nhàng mở cửa phòng ăn bước vào. Đứng trước bức ảnh mà cô đang tìm kiếm là một cô gái trạc tuổi cô, có mái tóc vàng dài ngang lưng. Cô gái hất nhẹ mái tóc tuyệt đẹp về phía sau. Như cảm giác được có người đang nhìn mình, cô quay đầu lại nhìn Shiho. Trong một giây, hai bên nhìn nhau như đoán được mục đích của đối phương rồi cùng nở nụ cười xã giao. Shiho tiến đến bên bức ảnh. Cô gái kia quay người bước về phía cửa ra vào. Mùi hương nước hoa Cologne nhẹ nhàng lan đi theo từng bước chân cô gái. Shiho quay đầu nhìn theo thoáng chút ngưỡng mộ rồi tập trung xem xét bức ảnh. Tiếng bước chân của cô gái tóc vàng đang hướng về phía cửa đang đều đều bỗng đột ngột im bặt. Mũi giày cao gót xoay về phía Shiho.

-Một cô gái không nên lang thang giữa lâu đài lúc nửa đêm thế này. Cô nên ở trong phòng với bạn trai của mình chứ. Đừng vì tò mò mà dấn thân vào nguy hiểm. Những việc thế này để đàn ông làm không phải hơn sao?

Nếu không phải vì anh ta thì giờ mình cũng không phải tự đi tìm manh mối thế này.

-Dựa dẫm vào người khác đâu hay ho gì? Hơn nữa không phải cô cũng giống tôi sao? Dù sao cũng cảm ơn cô đã quan tâm. Tôi sẽ cẩn thận.

Cô gái kia liếc mắt nhìn Shiho rồi quay bước đi thẳng một mạch ra khỏi phòng ăn, để lại Shiho một mình ở đó. Shiho nhìn bức ảnh chăm chú. Là một bức ảnh gia đình được chụp tại chính lối vào của tòa lâu đài này. Cô di tay từ từ trên bức ảnh để chắc chắn mình không bỏ lỡ bất kì chi tiết nhỏ nào. “1892” à? Nghĩa là hơn 20 năm sau kể từ bức ảnh kia. Đây là người phụ nữ mang thai khi nãy. Người đứng choàng tay qua eo bà ấy chắc là chồng. Nhìn quần áo những người đứng cạnh thì chắc đều là họ hàng quí tộc rồi. Cả kẻ hầu người hạ cũng được chụp cùng cơ đấy. Khoan đã, lạ thật. Sao lại thế này? Ánh mắt cô sáng lên như đã tìm ra được điều gì đó. Môi Shiho vẽ lên nụ cười đắc thắng đặc trưng đúng “theo kiểu Conan”. Phải trở về phòng nói với anh ta về phát hiện của mình ngay.

Shiho đứng ngoài cửa phòng mình, hít một hơi dài. Két…. Cô mở cửa bước vào. Trong phòng trống trơn chẳng có ai cả. Cô thở dài hơi thất vọng, đóng cửa rồi ngồi xuống bên bàn cờ. Cầm tờ giấy gợi ý trên tay, cô lật tay xem đồng hồ rồi lại thở dài. Giờ đã là 2 giờ 35 phút sáng. Đang cố gắng giải mã những dãy số bí ẩn ở cuối tờ giấy thì đột nhiên cô nghe thấy tiếng gõ cửa. Cô cười thầm nghĩ chắc anh ta không lịch sự đến mức gõ cửa xin phép vào phòng của chính mình chứ. Thế nhưng khi mở cửa ra, trước mặt Shiho không phải gương mặt thân thiện của anh chàng thám tử mà là một gương mặt lạnh băng với ánh mắt gườm gườm dữ tợn của một người đàn ông mặc vét đen. Ông ta tuổi trạc 40, trên mặt có một vết sẹo dài trên má phải. Shiho ngửi thấy trong không khí phảng phất mùi thuốc súng. Một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng khiến cô giật thót. Cảm nhận được mùi nguy hiểm, cô cầm tay nắm cửa định đóng vào. Nhưng đôi bàn tay to khỏe đã kịp chen ngang cửa mất rồi. Sức lực của một cô gái không thể nào đối chọi được một gã đàn ông cao to nên cho dù có dồn sức bao nhiêu, cô không thể nào đóng cửa lại được. Cánh cửa bật ra, gã đàn ông kia từng bước tiến gần đến cô. Theo phản xạ, cô lùi dần về phía sau. Có lẽ lâu lắm rồi, từ khi mọi chuyện với Tổ chức Áo đen kết thúc, cô mới lại rơi vào cái tình thế nghẹt thở như thế này. Đôi mắt giương to đầy sợ hãi, đôi chân tê cứng nhấc từng bước nặng nề về phía sau, tim đập loạn xạ chẳng còn theo nhịp, cái đầu nóng bừng cố gắng giữ tỉnh táo để nghĩ cách thoát ra khỏi căn phòng này. Tay hắn thò vào trong chiếc áo vét đen định lấy một vật gì đó ra. Súng ư? Mặt Shiho tái lại. Định cố thu nốt chút sức lực cuối cùng hét lên trước khi quá muộn thì một giọng nói vang lên:

- Cô đưa người lạ về phòng khi tôi đi ra ngoài sao?

Cả người đàn ông kia lẫn Shiho quay đầu ra nhìn phía cửa. Nụ cười nửa miệng quen thuộc cùng với dáng vẻ điềm tĩnh của Saguru khiến Shiho thở phào nhẹ nhõm trong lòng. Hai giây trôi qua, ba người nhìn nhau trong sự im lặng chết người. Cuối cùng, gã đàn ông kia nói:

- Xin lỗi. Tôi vào nhầm phòng.

Gã vừa đi ra khỏi căn phòng, Shiho khuỵu chân, ngồi sụp xuống sàn, như thể vừa bị hút hết sinh lực ra khỏi cơ thể. Saguru khóa chặt cửa rồi đi đến chỗ Shiho, quì xuống bên cạnh cô nở nụ cười trấn an:

-Cô vẫn ổn chứ? Xin lỗi vì đã về muộn.

-Không đâu, anh về rất đúng lúc. Nếu không có anh thì không biết đã có chuyện gì xảy ra rồi.

Giọng cô thì thào như cạn kiệt sức lực. Sắc mặt tái xanh, cơ thể vẫn còn run run, đôi mắt vô hồn nhìn vô định về phía trước.

- Từ giờ chúng ta sẽ không tách ra nữa. Tôi sẽ không để cô rơi vào nguy hiểm lần nữa đâu- Saguru giơ tay ra, nhẹ nhàng vén tóc Shiho cài vào vành tai cô.

Shiho ngẩng đầu lên, mắt họ chạm nhau. Chỉ bằng cái nhìn an ủi đầy ấm áp của Saguru, nỗi sợ hãi đang choán đầy trong tâm trí Shiho nhanh chóng tan biến đi, nhường chỗ cho một thứ gì đó khác mà chính Shiho cũng không rõ nữa. Cơ thể cô chuyển dần từ trạng thái đông cứng vì sợ hãi sang đông cứng vì sững sỡ. Anh nói thế dễ gây hiểu nhầm lắm đấy. Đôi mắt cô vội lảng tránh ánh mắt quan tâm của Saguru. Và sau một hồi liếc dọc liếc ngang khắp căn phòng, nó dính chặt xuống sàn nhà.

Saguru lờ mờ nhìn thấy sự ngượng ngùng của cô. Hình như mình làm hơi quá… Anh hắng giọng rồi đứng dậy, mong cứu vãn được tình thế kì cục mà mình vừa tạo ra. Anh nở nụ cười thân thiện như thường thấy rồi đưa tay ra trước mặt Shiho, tỏ ý giúp cô đứng dậy. Vài chục giây rung động với Shiho như thế đã là quá nhiều. Cô gái lạnh như băng đã kịp lấy lại hình tượng của mình. Cô lờ đi bàn tay đang giơ ra về phía mình, tự đứng lên vô cùng mạnh mẽ. Chẳng còn chút dấu hiệu nào của nỗi hoảng sợ tột độ vài phút trước nữa.

- Mà anh đã đi đâu về vậy?

- À, không có gì. Tôi có chút việc phải kiểm tra.- Saguru hơi giật mình, bật ra bất kì điều gì mà anh nghĩ ngay được lúc này.

Câu trả lời này rõ ràng không thể thỏa mãn được Shiho. Cô nhìn anh đầy nghi ngờ.

- Anh có cách cư xử rất kì lạ đấy. Anh không giấu tôi điều gì chứ?

- Đâu có- Saguru cười xòa.

Thế nhưng không may, nụ cười của anh không những không xoa dịu được Shiho mà càng làm cô nàng nghi ngờ hơn. Cô như thể người thợ săn dính chặt mắt vào con mồi, nhất quyết không để vuột mất mục tiêu của mình. Nhìn Shiho, anh cũng hiểu nếu không đưa ra câu trả lời thích đáng, cô sẽ không cho qua.

- Thôi được rồi… Có chuyện này… tôi phải thú nhận với cô…

- Là gì thế?- Shiho nghiêng đầu.

Saguru hít một hơi sâu, nhắm chặt mắt rồi từ từ mở ra, nhìn thẳng vào Shiho. Shiho cảm thấy lo lắng đôi chút.

-Chuyện là…Là… Là… Thực ra… Tôi vẫn chưa giải mã được hộp Cryptex.

-Hả? Cái gì?-Shiho phì cười rồi nhanh chóng hắng giọng lấy lại vẻ điềm tĩnh. Nhìn thái độ kiêu ngạo của anh ta lúc trước cứ ngỡ anh ta đã nắm thóp tất cả rồi. Hóa ra anh ta cũng không giỏi đến mức đó. Vậy mà mình còn nghĩ chắc năng lực của anh ta chắc phải ngang với Kudo chứ.

Saguru thở dài. Chắc đây là lần đầu tiên trong đời anh lại hạ thấp mình thế này. Lại còn là trước một cô gái. Đó còn là chưa kể đến việc cô ấy rất xinh đẹp nữa.

-Vậy thì tôi có thể cho anh chút manh mối. Thực ra tôi vừa giải mã được câu thơ thứ hai.

- Vậy sao?

-Trong tòa lâu đài này, tôi tìm thấy hai bức ảnh. Một ở hành lang chính và một ở nhà ăn. Trong bức ảnh ở hành lang, có một người phụ nữ đang đan mũ len cho trẻ sơ sinh. Có thể đoán ra ngay được là cho con của bà ta. Điều đáng chú ý là trên chiếc bàn gần nơi bà ta ngồi có một chiếc mũ khác, y hệt chiếc mũ bà ta đang đan. Theo suy luận của tôi, có thể bà ta đã sinh hạ một cặp song sinh.

Không tệ đâu. Saguru thầm nghĩ.

- Thế nhưng, ở trong bức ảnh gia đình ở trong phòng ăn, được chụp sau bức ảnh kia khoảng 20 năm, tuy có mặt cả họ hàng lẫn gia nhân, nhưng lại không có bóng dáng cặp song sinh nào. Chính xác hơn, không thấy xuất hiện người nào có cỡ tuổi khoảng 20 cả.

- Cô chắc chứ?

- Chắc chắn. Trong bức ảnh đó, có từ những đứa trẻ con lít nhít đến những bậc trưởng bối lớn tuổi nhưng không hề có mặt người nào có cỡ tuổi của cặp song sinh.
Shiho ngừng một lúc rồi nói tiếp.

- Theo như câu thơ, tôi nghĩ cặp song sinh này đã gặp một biến cố nào đó và có thể là đã chết trước thời điểm bức ảnh thứ hai. Vậy nên, “những đau khổ mà em phải gánh chịu” ở đây có thể là ám chỉ chuyện người mẹ mất con.

Saguru gật đầu nói:

- Tôi hiểu ý cô rồi.

- Đã giải được hai gợi ý lớn nhất rồi, giờ thì giải mã nốt những dãy số trong tờ gợi ý để tìm ra họ của bà ta thôi.

-Giờ đã là 3 giờ sáng rồi. Cô không thấy mệt sao?

-Giờ không phải là lúc để nghỉ ngơi đâu. Hơn nữa… Hơn nữa, nghỉ ngơi kiểu gì khi chỉ có một chiếc giường cơ chứ.

-Hơn nữa làm sao cơ? Dù gì cô cũng đã giải mã được một nửa câu đố rồi. Để một nửa còn lại cho tôi đi. Được chứ?- Saguru nháy mắt cười với Shiho.

Anh nắm nhẹ lấy hai vai cô, xoay người cô về phía chiếc giường. Tay đẩy lưng cô đi về phía giường.

-Cứ chợp mắt đi. Tôi không nhìn hay làm gì khi cô đang ngủ đâu.

Shiho ngồi phịch xuống giường, hơi lưỡng lự rồi nhìn anh khẽ gật đầu. Cho dù vẻ ngoài có mạnh mẽ đến đâu thì Shiho cũng không thể phủ nhận rằng ngày hôm nay đã rút cạn năng lượng của cô. Có làm việc bây giờ cũng không hiệu quả.

Saguru ân cần chúc cô ngủ ngon. Sau đó, anh quay lại bàn cờ, nhìn tờ giấy trên tay mà chống cằm đăm chiêu suy nghĩ.

Mình sẽ chỉ chợp mắt nửa tiếng thôi… Shiho nhìn anh thầm nghĩ. Cô đặt lưng xuống giường, kéo chăn che kín người và nhắm nghiền mắt lại. Có lẽ giấc ngủ đối với cô cần thiết như giờ nghỉ giữa hiệp trong trận đấu bóng đá vậy. Cơn buồn ngủ nhanh chóng kéo đến, làm cô tạm quên đi những chuyện xảy ra ngày hôm nay. Ít nhất hãy cứ nghỉ ngơi đã. Bởi lẽ có cả một trận chiến đang chờ cô khi tỉnh giấc.


Được sửa bởi Aven ngày 17/3/2013, 14:42; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
kandc066

kandc066

Tổng số bài gửi : 10

[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book   [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty11/3/2013, 22:02

chap 3 rất hay, cảm ơn tác giả rất nhiều
hy vọng chap 4 sẽ sớm ra mắt
p/s : tem
Về Đầu Trang Go down
Baka.Xốp_Fei

Baka.Xốp_Fei

Nữ Virgo
Tổng số bài gửi : 30
Birthday : 15/09/1997
Age : 26
Đến từ : Nơi bắt đầu của gió...

[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book   [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty13/3/2013, 19:17

woa tr viết về hakuba và shiho rất ít tr viết riêng về họ còn hiếm hơn
tr pạn viết rất hay nha ^^ mình thik cặp này lắm hi vọng hakuba sẽ đem lại hạnh phúc cho shiho nhỉ
pác gosho ơi cho họ là một cặp lun đi pác ơi hix mặc dù họ chưa bao giờ gặp nhau trong tr nhưng mình vẫn cứ hi vọng
*hóng chap mới*
Về Đầu Trang Go down
moringố

moringố

Sagittarius
Tổng số bài gửi : 308
Birthday : 27/11/1991
Age : 32
Đến từ : The another world

[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book   [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty14/3/2013, 16:10

Rất hay, lâu rồi mình mới được đọc một fanfic về mật mã hay như vậy. Văn phong khá lạ nhưng rất trôi chảy, chỉ có một lỗi nho nhỏ là các tình huống viết hơi khô, có lẽ bạn nên lồng vào một số sự hài hước vào trong đó, như thế thì fanfic sẽ hay hơn. Một chút góp ý vậy thôi, cố gắng lên bạn nhé.
Về Đầu Trang Go down
trjeu_ngan

trjeu_ngan

Nữ Tổng số bài gửi : 34

[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book   [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty16/3/2013, 11:54

hehe... mình vừa đọc xong chap 3 của bạn nàh...
giờ thì vô comt...
có gì thì bạn đừng giận sau khi đọc nhận xét nha...
nội dung khá ổn...
mọi thứ vẫn đầy bí ẩn đến lôi cuốn...
nhưng mình thấy nv Shiho, nói sao nhỉ...
uhm, tầm thường quá, k có gì nổi bật hết ák...
mình hơi thất vọng khi bạn xây dựng hình tượng như vậy...
theo mình, nv này phải thông minh, nhạy vấn đề...
dù k phải thao kiểu thám tử, nhưng k thể để Hakuba xỉa lại như 1 đứa ngu chứ...
ngoài ra, cô ấy giỏi che giấu cảm xúc...
mình thấy rằng nv trong fic yếu đuối sao ấy...
bộc lộ rõ luôn...
cuối cùng, bạn nên để cô ấy gọi là Kudo thay vì Shinichi...
hai người đó đâu có thân đến mức gọi tên đâu...
mình nghĩ rằng bạn nên thêm vào fic 1 vài điểm...
như cảm xúc nội tâm nv, câu nói mỉa mai, châm chích, yếu tố hài hước...
không gian fic nên đậm nàu bí ẩn và đen tối hơn nữa...
tất cả chỉ là ý kiến riêng sau khi đọc fic cho đến chap này...
mình rất trông chờ chap tiếp theo...
nó cần nổi bật hẳn lên ák...
đừng bỏ fic nha, tội lỗi lắm àh...
xách ghế ngồi chờ chap mới trước nhà nha...
àh quên, mình rất thích hai câu trong chap này...

Trích dẫn :
-Cô đưa người lạ về phòng khi tôi đi ra ngoài sao?

-Từ giờ chúng ta sẽ không tách ra nữa. Tôi sẽ không để cô rơi vào nguy hiểm lần nữa đâu- Saguru giơ tay ra, nhẹ nhàng vén tóc Shiho cài vào vành tai cô.

mùi mẫn dữ hen...
hehe... ^^

:crazy: :crazy: :crazy: :crazy: :crazy: :crazy:
Về Đầu Trang Go down
Anfu

Anfu

Nữ Aries
Tổng số bài gửi : 1325
Birthday : 03/04/1995
Age : 28

[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book   [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty16/3/2013, 13:50

Lâu lắm chưa đọc lại fic này, và vừa mới ôm máy đọc liền 3 chap.
Bạn viết khá chắc tay, giọng kể cũng rất hợp với không khí truyện nữa. Văn phong thì như đang đọc fic dịch ấy, đã hết cả mắt cười lăn cười bò
Okay, mình không có ý kiến gì về cách xây dựng nhân vật của bạn vì mình thấy như vậy là ổn rồi. Nhưng có lẽ nên để Shiho thể hiện nhiều hơn, ít ra cũng ngang tài ngang sức Saguru.
Trích dẫn :
Hình như mình làm hơi quá…
Thực ra 'quá' thêm chút nữa cũng không sao cười lăn cười bò Độc giả không phiền đâu cười lăn cười bò
Dạo này ít thấy fic chất lượng lắm, mà kể cả có fic hay thì cũng không phải loại mình thích :bored: Thế nên cám ơn đã viết fic này music
Dù sao thì vẫn có người đợi fic của bạn nên làm ơn viết tiếp nhé quỡn
Về Đầu Trang Go down
http://anfucafebook.blogspot.com/
Aven

Aven

Tổng số bài gửi : 11

[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book   [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty17/3/2013, 15:09

@trjeu_ngan: Oh thanks:x Đúng là Shinichi chứ ko phải Kudo, do mình sơ xuất ko để ý :">

Còn về hình tượng Shiho, mỗi ng` có cách nhìn khác nhau:) Mình không nhìn nhận Shiho như một nữ thám tử thông minh, tài trí mà là một cool chic sắc sảo và lạnh lùng:"> Và vs mình chuyện nàng í cáu giận, tức tối hay sợ hãi ko có nghĩa nàng í ko cool...

Mình cũng không muốn Shiho của mình tham gia quá nhiều vào việc trổ tài suy luận, mình cũng đã lí giải rằng :"Giải đáp những bí ẩn chưa bao giờ là chuyên môn cũng như sở thích của Shiho. Đơn giản vì theo cô, đó là công việc của những gã thám tử như Kudo Shinichi hay anh chàng kiêu ngạo này."

Hơn nữa, Shiho có vai trò quyết định trong fic này. Nếu như Shiho cướp luôn phần phá án nữa thì Saguru sẽ thành nam phụ mất:)))

P/S: Đọc cm của các bạn xong chỉ còn biết chấm nước mắt vì xúc động... TT___TT I will work harder [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book 3472156054
Về Đầu Trang Go down
trjeu_ngan

trjeu_ngan

Nữ Tổng số bài gửi : 34

[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book   [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty17/3/2013, 16:10

@Aven: bởi vậy mình mới nói là đừng xúc động thái quá sau khi đọc comt của mình
sao mà mình có cảm giác trở thành người chuyên bới móc chuyện người khác ra xăm soi vậy nè
Oops sợ quá...>_<
nếu có gì lỡ lời thì bạn bỏ qua ngen
còn fic thì nhớ viết...
nếu k sẽ bị ám sát ak...
bây giờ tui kê ghế trước cửa fic mà chờ nè...
mùa mưa sắp đến rồi...
đừng lâu quá nha....
nhớ viết đó...
hehe ^^
:down: :down: :down: :down:

@anita_hailey: mình cũng đồng ý với bạn
mình thích những fic thuộc HakShi hơn
nhưng ít người viêt quá
rất mừng vì Aven đã viết fic này
thành thật cảm ơn
hjhj... yêu nhiều ^^
:shake: :shake: :shake: :shake:
Về Đầu Trang Go down
Aven

Aven

Tổng số bài gửi : 11

[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book   [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty5/4/2013, 17:54

Shiho hé một mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Trời đã sáng rồi. Thật không muốn dậy chút nào. Cô vẫn còn rất mệt mỏi và muốn ngủ thêm. Shiho hít một hơi thật sâu. Có mùi hương gì đó phảng phất trong không khí ngọt ngào quá. Lại còn rất quen thuộc nữa. Cái đầu còn đang ngái ngủ của cô không thể nào moi móc trong bộ nhớ xem rút cục đã từng gặp mùi hương này ở đâu. Cô lăn một vòng trên giường, chuyển từ phía giường bên phải sang bên trái, mặt gục xuống gối. Còn hơi âm ấm. Nghĩa là anh chàng Hakuba đó cũng vừa nằm đây. Dù gì cũng không trách được, sao có thể bắt anh ta thức cả đêm được cơ chứ? Đang nằm sấp bất động trên giường, đột nhiên, cô nhổm dậy, chống khuỷu tay lên giường nhìn chằm chằm vào chiếc gối của phía giường cô vừa chuyển sang. Mùi hương nãy giờ khiến cô bồn chồn chính là từ chiếc gối này mà ra. Nhưng có nhìn chằm chằm nó bao lâu đi chăng nữa cũng chẳng khiến cô nhớ ra được điều gì. Chỉ biết rằng, nó đem lại cho cô cảm giác không dễ chịu cho lắm. Là gì nhỉ?

- Cô dậy rồi à? - Saguru đang bưng một cái khay có bánh mì và nước hoa quả đặt lên bàn.

- Giờ là mấy giờ rồi?

- 9 giờ 35 phút sáng.

- Vậy à? Mà khoan đã…Cái gì??? Nghĩa là chỉ còn chưa đầy 30 phút nữa là kết
thúc thời gian giải đố sao?

- Chính xác là 25 phút…

- Sao cũng được. Anh đã nghĩ ra lời giải chưa?

- Chuyện đó để sau rồi nói. Cô vào trong kia rửa mặt rồi ra ăn sáng đã. Tôi đợi cô.

Shiho hơi chần chừ nhưng rồi cũng nghe theo. Đánh răng rửa mặt xong, đứng trước gương nhà tắm, cô không thể không choáng váng trước độ xuống sắc của bản thân chỉ sau một đêm. Mình cứ thức khuya là mắt lại sưng lên như vậy. Cô thở dài lục trong túi xách tìm cây che khuyết điểm, mong cứu vãn được tình hình. Đang nhìn vào gương trang điểm thì cô nhìn thấy Saguru đang đứng ở cửa nhà tắm, tay cầm hai chiếc áo sơ mi, một màu trắng và một màu đen.

- Cái nào trong hai cái này?

- Cái màu đen -Shiho không quay đầu lại, trả lời anh qua gương rồi tiếp tục trang điểm.

- Cảm ơn - Saguru cười tươi rồi quay đi.

Mắt cô vẫn đang dán chặt vào gương. Nhưng không phải là nhìn vào gương mặt mình trong gương mà là nhìn về cửa nhà tắm. Trong thoáng chốc, chút rung động ngày hôm qua bỗng nhiên sượt qua đầu Shiho nhưng rồi cô nhanh chóng dùng lí trí trấn áp lại. Có nhiều việc quan trọng hơn phải làm.

----

Shiho nhấp chút nước hoa quả. Vị ngọt lịm của thứ nước cô vừa uống lan tỏa nơi đầu lưỡi. Thứ nước này quá ngọt so với khẩu vị của cô. Thế nhưng giờ đây vị giác của cô cũng không thể lên tiếng. Là vì Shiho chẳng có hứng thú gì với việc ăn sáng lúc này. Đầu óc cô đang rối như tơ vò. Cô không thể không thấy cắn rứt vì mình đã ngủ say như chết đến tận 9 giờ 35 phút sáng. Chết tiệt, còn 10 phút nữa.

- Sao rồi? Giờ anh nói được rồi chứ? Đừng nói với tôi là anh vẫn chưa tìm ra cách giải mã đấy nhé- Shiho nhìn anh dò hỏi.

Saguru nhìn cô cười, không nói gì thêm

- Đừng làm tôi sốt ruột thêm nữa. Mau nói gì đi.

Anh ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào Shiho, im lặng suy nghĩ rồi chợt lên tiếng:

- Chúng ta trao đổi đi. Tôi sẽ đưa ra gợi ý giúp cô giải mã, đổi lại, cô phải giúp tôi một việc.

- Việc gì?-Shiho dè chừng.

Saguru đặt cốc nước xuống bàn, từ tốn nói:

- Khi chúng ta có được quyển sách, tôi muốn cầm nó trong vài ngày.

- CÁI GÌ??? Anh muốn…- Shiho nhìn Saguru bàng hoàng. Rồi cô hạ giọng - Tôi sẽ ăn nói ra sao với ông Shelton đây?

- Cô sẽ nói rằng… sau khi rời khỏi cuộc đấu giá, chúng ta bị bắt cóc bởi một nhóm người lạ mặt. Tôi sẽ sắp xếp mọi chuyện.

- Sắp xếp ư? Làm như vậy chẳng khác nào anh bắt cóc tôi cả?

Saguru lật tay nhìn đồng hồ rồi nói:

- Còn 4 phút nữa. Nếu cô không đồng ý, chúng ta sẽ thua cuộc.

Cô gái tóc nâu cắn môi đầy tức giận. Thật là sai lầm khi tin tưởng anh ta.

- Tôi không thể đồng ý. Nếu Shelton biết được rằng anh đã đọc được nội dung bên trong thì dù tôi có đem được quyển sách về cả tôi và anh đều không xong với ông ta đâu.

- Xin lỗi cô nhưng… đó là việc nhất định tôi phải làm…

- Rút cục… anh đến đây với mục đích gì?

Saguru mở miệng định nói điều gì đó thì tiếng gõ cửa từ bên ngoài đã cắt ngang cuộc hội thoại giữa hai người. Anh mở cửa ra thì thấy trước mặt là một người đàn ông đeo mặt nạ đen che kín hết mặt:

- Đã đến lúc thu lại hộp Cryptex. Quí ngài nộp lại cho chúng tôi được chứ?

Anh quay đầu nhìn cô gái tóc nâu. Giờ anh đưa ra mật mã không đúng thì hai người sẽ thua cuộc, cô sẽ gặp rắc rối lớn. Nhưng nếu anh đưa ra mật mã đúng để rồi sau đó lại “mượn” quyển sách trong vài ngày, rắc rối cô gặp cũng lớn chẳng kém. Saguru đi đến bàn ăn, cầm hộp lên rồi đi về phía người đang đứng ở cửa. Shiho nhận thấy vừa đi anh vừa đang quay vài vòng chữ nhưng không rõ anh đã điền vào chữ gì.

Nhận chiếc hộp Cryptex, người đeo mặt nạ gật đầu rồi bỏ đi. Cánh cửa đóng lại, hai người tiếp tục với bầu không khí ngột thở. Shiho im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ. Cô đã quá sơ suất. Bất cứ ai ở đây cũng có thể là địch. Khuôn mặt lạnh lùng của cô giờ pha lẫn đủ mọi cảm xúc, vừa tức giận vừa thất vọng. Anh thở dài ngồi xuống ghế, cầm tờ gợi ý lên ngập ngừng nói:

- Cô… vẫn muốn biết đáp án chứ?

Shiho quay đầu nhìn anh, mắt ghim chặt vào anh đầy bực bội. Chuyện đó giờ còn quan trọng sao?

Saguru đoán ra được cảm xúc của Shiho lúc này, đặt tờ gợi ý trở lại vị trí cũ. Anh tự trách mình đã để lộ dự định quá sớm. Từ một chàng thám tử thân thiện, giờ trong mắt cô, anh đã trở thành một kẻ phản bội tồi tệ. Bầu không khí im lặng kéo dài đầy mỏi mệt.

- Được thôi - Cuối cùng Shiho chợt lên tiếng - Cho dù có thế nào, ít nhất, tôi cũng phải biết được đáp án câu đố này chứ.

Saguru mỉm cười dịu dàng như để chuộc lỗi. Anh đẩy tờ giấy về phía Shiho.

J U L W A

C H D K T

M L I R Z

B P E Q V

S Y N O F

58 48 74 105

- Như đã nói, mật mã chính là dòng họ của bà ta. Và đây chính là chìa khóa. Có 5 hàng dọc và 5 hàng ngang. Nếu đánh số theo hàng ngang và hàng dọc ta sẽ có:

1 2 3 4 5
1 J U L W A

2 C H D K T

3 M L I R Z

4 B P E Q V

5 S Y N O F

Sau khi đánh số, tôi đã thử làm đủ các phép tính cộng trừ nhân chia nhưng không thể nào xuất hiện được bốn số 58, 48, 74 và 105. Nếu lấy số thứ tự của hàng dọc và hàng ngang ghép thành một số thì số lớn nhất ở đây cũng chỉ là 55, tương đương với chữ F. So với 58 hay 74 và 105, con số 55 vẫn bé hơn.

-Vậy phải làm thế nào?

-Rồi tôi hiểu ra rằng, bốn số kia là do 2 lần mật mã tạo thành. Phải là hai số cộng với nhau thì mới ra được bốn con số lớn như vậy. Ví dụ như con số 58 có thể là tổng của con số 23 và con số 35, tương ứng với chữ D và chữ Z.

-À… Tôi hiểu rồi… Nghĩa là người tạo ra mật mã đã cộng hai dãy số lại với nhau để tạo ra bốn con số vô nghĩa 58,48, 74 và 105. Nếu coi dãy số mã hóa họ bà ta là A, B , C ,D và dãy số còn lại là E, F, G, H thì sẽ có:

A B C D
+ E F G H
__________
58 48 74 105
Nếu tìm ra dãy số E, F,G, H kia, chỉ cần lấy bốn con số 58, 48, 74 và 105 trừ đi là sẽ ra A, B,C ,D phải không?

-Đúng thế.

-Vậy phải làm thế nào để tìm ra dãy số E, F, G,H kia?

-Chẳng phải cô đã tìm ra rồi hay sao?

-Cái gì? Tôi á?

Saguru gật đầu. Shiho cố moi móc lại trong bộ nhớ những gì cô đã phát hiện được ngày hôm qua.

-Manh mối duy nhất tôi tìm ra là bà ta từng sinh hai người con và có thể cả hai đều đã chết trẻ.

-Chính thế đó-Saguru nhìn thẳng vào Shiho- Mật mã chúng ta cần có 4 chữ cái. Cô thử đoán xem.

Shiho chống cằm, nhìn ra ngoài cửa sổ.

-Có thể là gì nhỉ? Nỗi đau khổ của bà ta... Là gì nhỉ?... Ah… TWIN!

- Vậy phần còn lại cô cũng giải được phải không?

- Uhm… Đối chiếu với những dãy số trong tờ giấy, T tương ứng với số 25, W là 14, I là 33 và N là 53.

Như vậy,

58 48 74 105
-
25 14 33 53
_____________________
33 34 41 52
Tương ứng với 33 là chữ I, 34 là chữ R, 41 là chữ B và 52 là chữ Y. Đáp án chính là IRBY, đúng chứ? Dòng họ quí tộc của người phụ nữ đó là Irby.

Giải được câu đố, tâm trạng Shiho cũng vui lên một chút. Nhưng rồi nhanh chóng nhớ lại mọi chuyện, cô tránh ánh mắt của anh rồi đứng lên đi về phía nhà tắm.

Đứng ngoài cửa nhà tắm, nghe tiếng nước chảy xối xả, Saguru tựa vào cửa nói:

- Tôi biết cô rất giận. Nhưng tôi hứa, chúng ta sẽ đem quyển sách về cho Shelton. Đừng lo về ông ấy, tôi sẽ giải quyết mọi chuyện ổn thỏa. Tôi nhất định sẽ không để cho bất cứ chuyện gì xảy ra với cô.

Đứng trước gương, Shiho nhìn thẳng vào hình ảnh phản chiếu của mình. Tôi cũng vậy. Tôi cũng sẽ không để chuyện gì xảy ra với mình….

Đến bữa tối hôm nay, những kẻ tham dự đấu giá cũng đã quen với không khí này. Dù chết thì vẫn phải bỏ thứ gì vào dạ. Hộp Cryptex đã nộp, có dè chừng nhau lúc này cũng vô nghĩa. Nếu phải dè chừng kẻ nào đó, thì dè chừng tất cả những kẻ đeo mặt nạ kì dị ở đây mới đúng.
Những miếng thịt nướng vàng ruộm tỏa ra mùi thơm phưng phức. Shiho nhẹ nhàng gắp một miếng vào đĩa. Anh ta nói đúng, thức ăn ở đây không hề tệ chút nào.

- Thật bất công phải không?- Một giọng nói nhẹ nhàng có chút mỉa mai vang lên bên cạnh Shiho.

- Cái gì cơ? - Shiho giật mình nhìn lên. Chính là cô gái tóc vàng cô gặp tối qua.

- Tôi nói, cuộc thi này thật không công bằng. Vì cái luật có thể sử dụng người đại diện để tham gia cuộc thi nên không ít kẻ đã lợi dụng trí tuệ của người khác để có thể tìm ra đáp án câu đố vừa rồi. So với những người tự thân vận động, những kẻ kia thật đáng khinh. Cô không nghĩ vậy sao?

- Mỗi quân trên bàn cờ có một nhiệm vụ riêng. Đừng đánh giá thấp dù chỉ là con tốt. Hơn nữa, cô biết câu “ Save the best for last” chứ? Chiêu bài lợi hại nhất luôn luôn được giữ đến phút cuối cùng.- Shiho mỉm cười đầy ẩn ý.

Cô gái tóc vàng hất nhẹ tóc quay người bỏ đi. Hương nước hoa Cologne của cô ta lan tỏa khắp không gian xung quanh. Shiho sững người. Chính là cái mùi đó. Chính là cái thứ đã khiến cô bồn chồn từ sáng tới giờ. Nhưng mà, tại sao cái mùi đó lại dính vào gối phòng mình được? À không, gối mà Hakuba đã dùng mới đúng.
Shiho đứng nhìn trân trân theo hướng cô gái kia vừa đi.

- Cô đã chọn xong chưa vậy?

Saguru đã đứng cạnh cô từ lúc nào. Trái lại với thái độ thân thiện ấy lại là giọng nói lạnh lùng của Shiho.

- Tôi đâu phải trẻ con. Anh không phải canh chừng tôi đâu.

- Chẳng phải đã nói rồi sao? Chúng ta không được tách ra. Cô nên nhớ có kẻ đang có ý định hãm hại cô đấy.

- Đó không phải chuyện của anh. Tôi có thể tự bảo vệ chính mình.
Shiho không thèm nhìn Saguru, bưng đĩa đi thẳng đến bàn ăn. Chàng thám tử thở dài thườn thượt. Cô ấy vẫn giận.



Shiho rảo bước đi trên hành lang về phòng mình, bỏ lại Saguru ở phòng ăn. Nhìn anh, cô không thể không thấy tức giận. Ở nơi xa lạ này, bị cô lập bởi cả người đồng hành của mình là một điều tồi tệ… Đột nhiên cô dừng lại. Đúng rồi, tại sao trên gối của anh ta lại có mùi nước hoa của cô gái tóc vàng đó? Mắt cô lóe sáng như nghĩ ra điều gì. Vậy… Cô sững sờ nhớ lại. Răng cô cắn chặt vào môi. Mối quan hệ giữa hai người đó là…?

Ánh đèn tường nhấp nháy loạn xạ làm Shiho hơi giật mình. Cô ngẩng đầu lên nhìn về phía ánh sáng le lói hắt ra. Cạch… Có tiếng động phía cuối hành lang. Shiho quay đầu nhìn. Sột soạt… Cạch…Tiếng động ấy làm cô hơi sởn da gà. Shiho bước từng bước dè chừng. Dưới mặt đất chỗ khúc quanh có thể nhìn thấy một thứ gì đó đen đen. Nhưng trong ánh đèn mờ, cô không rõ đó là thứ gì. Đến lúc đến đủ gần, Shiho nhận ra đó là một cái bóng người. Cô ngẩng đầu nhìn bức tường trước mặt rồi vùng mình bỏ chạy. Thế nhưng từ phía sau khúc quanh, người kia đã kịp nhào ra, giữ chặt bả vai cô. Xong rồi. Shiho nín thở, nghe rõ cả tiếng tim mình đập thình thịch. Từ bả vai, cảm giác tê cứng lan dần đến từng mạch máu, từng thớ thịt của cơ thể. Hành lang vắng lặng chỉ còn tiếng rên hừ hừ của gã kia.Trong ánh đèn lập lòe nơi hành lang chật hẹp và lạnh lẽo, người đàn ông mặc đồ đen đã suýt tấn công cô hôm qua gầm gừ dọa nạt:

- Đừng có bỏ chạy, Miyano Shiho…. !




Về Đầu Trang Go down
trjeu_ngan

trjeu_ngan

Nữ Tổng số bài gửi : 34

[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book   [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty6/4/2013, 10:58

oaw... chap này hay thật ak...
ngoài sức tưởng tượng luôn...
rất cảm xúc và hồi hộp...
keke... Shiho-san trong này đang suy nghĩ j vậy
Trích dẫn :
Đột nhiên cô dừng lại. Đúng rồi, tại sao trên gối của anh ta lại có mùi nước hoa của cô gái tóc vàng đó? Mắt cô lóe sáng như nghĩ ra điều gì. Vậy… Cô sững sờ nhớ lại. Răng cô cắn chặt vào môi. Mối quan hệ giữa hai người đó là…?
quan hệ là sao? bí ẩn gê...
có vẻ như phần sau sẽ rất gay cấn đây...
Aven oy, hwaitting...
hehe... ^^
:37: :37: :37: :37:
Về Đầu Trang Go down
Baka.Xốp_Fei

Baka.Xốp_Fei

Nữ Virgo
Tổng số bài gửi : 30
Birthday : 15/09/1997
Age : 26
Đến từ : Nơi bắt đầu của gió...

[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book   [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty6/4/2013, 13:23

thật ra thì Hakuba và cô gái đó có quan hệ gì nhỉ? đừng nói là người yêu nha :shock:
hình như Shiho ghen rồi he he, còn người ở cuối chap nữa? hồi hộp quá
p/s: Aven có định cho các nhân vật khác trong DC vào không?
Về Đầu Trang Go down
Aven

Aven

Tổng số bài gửi : 11

[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book   [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty7/4/2013, 17:19

@Baka.Xốp_Fei: Mình viết fic này chỉ tập trung vào Saguru và Shiho:) Ngoài ra có 1 nhân vật thuộc DC nữa. Nếu bạn đọc từ đầu chắc cũng biết đó là ai rồi ngai2 Mình cũng đang rất muốn làm 1 fic nữa có nhiều nhân vật trong DC hơn, vì căn bản mình rất thích ShinRan và HeijiKazuha hie hie ngai
Về Đầu Trang Go down
Sherry-Shiho Myano

Sherry-Shiho Myano

Nữ Aquarius
Tổng số bài gửi : 16
Birthday : 09/02/1999
Age : 25
Đến từ : Cần Thơ

[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book   [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty4/5/2013, 11:08

Chap mới...... Mình thành hươu cao cổ rùi nè
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content




[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book   [Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book Empty

Về Đầu Trang Go down
 

[Long Fic] Quyển sách kì bí - The Mysterious Book

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 2 trangChuyển đến trang : 1, 2  Next

 Similar topics

-
» 10 quyển sách lãng mạn cho Valentine
» Chap 774: Quyển sách chưa bao giờ mở
» Conan chap 744 : Quyển sách Khải Huyền
» 10 quyển sách mang thông điệp dành cho Teen năm 2012
» [Long Fic] Quyền lựa chọn

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
CFC :: Khu vực Tài nguyên :: Fan Fiction :: Đang Tiến Hành-