CFC

Khách viếng thăm sẽ thiệt thòi lắm nha ~
Đăng nhập để chia sẻ/ Login để yêu thương  ^^


[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  22985209-p0
CFC

Khách viếng thăm sẽ thiệt thòi lắm nha ~
Đăng nhập để chia sẻ/ Login để yêu thương  ^^


[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  22985209-p0


Conan Fan Club
 
Trang ChínhLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

Share
 

 [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : 1, 2  Next
Tác giảThông điệp
shinichikudo275

shinichikudo275

Nữ Gemini
Tổng số bài gửi : 894
Birthday : 27/05/1990
Age : 34
Đến từ : Lửa địa ngục

[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty
Bài gửiTiêu đề: [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo    [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty3/5/2012, 23:38

Tên fic : Happy Birthday - Shinichi Kudo
Author :shinichikudo275
Disclaim :tất cả nhân vật đều của bác GoSho ,phần còn lại thuộc về t/g
Genre : tỉnh cảm
rating : K
Summary : 10 năm sau cuộc chiến với BO , cuộc sống của Shinichi và Ran sẽ có nhiều biến đổi , liệu tình cảm của họ có trường tồn ?

Nhân kỉ niệm sinh nhật 17 tuổi lần thứ 17 của Shinichi , trân trọng gửi tới các bạn oneshort HAPPY BIRTHDAY - Shinichi Kudo

chap đầu sẽ post vào những thời khắc đầu tiên của ngày 4/5

[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  KenhSinhVien-kenhsinhvienn


Được sửa bởi shinichikudo275 ngày 3/11/2013, 22:07; sửa lần 5.
Về Đầu Trang Go down
windy_august

windy_august

Nữ Leo
Tổng số bài gửi : 1251
Birthday : 11/08/1996
Age : 28
Đến từ : Ngân hà của chúng ta

[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo    [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty3/5/2012, 23:52

Cơ mà tớ mong chờ lắm một hoạt động nào đó mừng sn anh ấy rồi mà không nghĩ ra cái fic. Vậy thì tớ sẽ *canh* cái tem của cậu. [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  1468157981

Kết lắm cái câu "sinh nhật 17 tuổi lần thứ 17" ~~ anh Shin *sướng * nhá.[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  1468157981

P/s: giữ lời hứa đó. Tớ chờ [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  1468157981
Về Đầu Trang Go down
shinichikudo275

shinichikudo275

Nữ Gemini
Tổng số bài gửi : 894
Birthday : 27/05/1990
Age : 34
Đến từ : Lửa địa ngục

[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo    [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty4/5/2012, 00:05

hàng đây

Part 1 :

Ngày 1/10

- … Happy birthday to you , happy birthday to Ran –

Với giọng hát nổi tiếng một vùng , không ai là không biết , phải cố gắng lắm cậu mới nuốt trôi được bài bài happy birthday . Phải rồi , hôm đó là ngày sinh nhật của tôi , ngày sinh nhật lần thứ 17 ,lần sinh nhật vui nhất trong cuộc đời tôi , ngày chúng tôi còn ở bên nhau . Chúng tôi đã đi karaoke để tổ chức sinh nhật , và Shinichi chính là người mở màn bữa tiệc với chất giọng “oanh tạc” của cậu ấy , tôi chẳng biết nói gì , bao nhiêu lâu rồi mà giọng hát của cậu ấy chẳng thay đổi gì cả , tôi chỉ có thể cười trừ và vỗ tay an ủi , còn mọi người thì không như vậy .

- Kudo , đưa micro cho tớ - Heiji xông xáo

- Đến lượt tớ hát – Sonoko nhanh nhảu

- Không , phải là tớ trổ tài mới đúng – Kaito lên tiếng . Tôi đã dần quen được với sự hiện diện của cậu ấy .Đó Kaito Kuroba , người bạn chúng tôi mới quen , sự giống nhau giữa cậu ấy và Shinichi làm tôi phải ngỡ ngàng , không ngờ trên đời lại có hai người giống nhau tới vậy . Không chỉ có vậy , còn có Aoko nữa , trên đời quả có nhiều việc kì lạ . Akako thì mặc một bộ váy đen bí ẩn , cô ấy không nói nhiều và ngồi bên cạnh Hakuba , họ ngồi yên nhìn cuộc chiến dành mic mà chỉ biết lắc đầu .

Vẫn cái tính ham dành mic , Shinichi không chịu buông tay ,nhưng với thân hình nhỏ bé lúc này , cậu không thể làm gì hơn được . À phải , tôi phải gọi là Conan mới đúng chứ . Cuối cùng thì sự thật về Shinichi , tôi đã biết rõ , tôi đã biết cậu ấy là Conan * , do tác dụng của loại thuốc aptx 4869 , tuy cậu ấy đã giải thích nhưng thật sự là khó tin trên đời lại có loại thuốc ấy , cậu ấy đã bị tên Gin , một người trong tổ chức xấu xa đó ép uống để thủ tiêu , nhưng không ngờ thân hình của cậu ấy chỉ bị teo nhỏ lại .

Và người chế tạo ra loại độc dược đó là Shiho Miyano , chính là bé Ai mà tôi quen biết , người đang ngồi chung với mấy nhóc thám tử . Tôi thực sự tức giận vì Shinichi đã che giấu sự thật với tôi , trong khi nhiều người khác lại biết chuyện này . Bao nhiêu chuyện dở khóc dở cười đã xảy ra chỉ vì tôi nghĩ cậu ấy là Conan , cậu em mới chỉ 7 tuổi vô tư và hồn nhiên . Nhưng đến cuối cùng , tôi đã tha thứ cho cậu ấy , vì tôi biết rằng tình cảm của cậu ấy đối với tôi là thật lòng .

Bọn nhóc lại thỉnh thoảng thắc mắc , tại sao lại gọi Conan là Kudo , tất nhiên bọn tôi lại kiếm một lí do nào đó để giải thích . Bọn nhóc thật sự rất tin tưởng vào Conan và yêu mến Haibara , nên không thể nói sự thật cho bọn nhóc biết được . Sau buổi tiệc , mọi người chia tay nhau , tôi và Shinchi lại trở về căn nhà của tôi . Chúng tôi đã tâm sự suốt đêm đó , đủ mọi thú trên trời dưới đất , và cuối cùng thì cậu ấy cũng đã nói

- Ran , tớ không thể hứa khi nào mới có thể trở về hình dáng thật sự , hơn nữa tổ chức tội ác đó phải bị tiêu diệt , cho nên … cậu hãy chờ tớ nhé ,Ran , hãy chờ tớ quay trở về ! – cậu nói và nhìn thẳng vào mắt tôi với cái nhìn kiên định

Tôi nhẹ nhàng gật đầu và mỉm cười – tớ sẽ luôn luôn chờ cậu !

Sau ngày hôm đó Shinichi đã rời khỏi Tokyo .

Năm đó là năm diễn ra nhiều sự việc nhất trong cuộc đời tôi , cho đến bây giờ tôi vẫn không quên được.

FBI , CIA , cùng với những cảnh sát Nhật và những điệp viên ngầm , họ đã điều tra được nhiều thông tin quan trọng về tổ chức , cùng với những tin tức được cung cấp từ Shinichi , họ quyết định lập kế hoach tác chiến , tổng tấn công vào tổ chức đó . Shinichi quyết định tham gia hợp tác , cùng với một số thám tử cũng góp mặt , trong đó có Heiji , bố tôi , Hakuba , và còn có sự trợ giúp bất ngờ từ Kaito Kid , siêu trộm lừng danh đã quy ẩn một thời gian dài .Haibara vì trước đây có liên quan tới tổ chức nên được tham gia hỗ trợ trong chiến dịch .
Cuộc chiến diễn ra ròng rã hơn nửa năm trời . Thời gian đầu tôi và Shinichi còn liên lạc thường xuyên qua điện thoại , nhưng về sau ngày càng thưa dần , cuối cùng bặt vô âm tín . Tôi nghĩ rằng cậu ấy quá bận nên cũng không làm phiền cậu ấy nữa .

Những tin tức bây giờ tôi có th
ể cập nhật qua báo đài .Hằng ngày , báo chí , thời sự luôn cập nhật những tin tức nóng hổi nhất , nhiều cuộc nổ súng diễn ra ở Tokyo , Osaka và Shinjuku , hàng loạt quan chức cao cấp tham gia hối lộ đã bị bắt , những công ty rửa tiền cũng bị niêm phong . Sau hơn một năm , kẻ cầm đầu tổ chức cũng đã sa bẫy .


Cuộc chiến kết thúc thắng lợi , một câu nói thật đơn giản , nhưng để có được nó , không biết bao nhiêu người đã phải ngã xuống , không biết bao nhiêu máu đã phải đổ , nhưng những hi sinh của họ không hề vô ích , bởi vì cuối cùng cùng chiến cũng đã thắng lợi rồi ! Ở thế giới bên kia họ đã có thể mỉm cười .

Và Shinichi cuối cùng cũng đã trở về , trở về với hình dáng thật sự của cậu ấy . Tôi không thể kiềm chế được những giọt nước mắt , những giọt nước mắt vui mừng , hạnh phúc . Cuộc sống bình thường của chúng tôi cuối cùng cũng đã trở lại .Nhưng niềm vui ấy trong chốc lát đã tan thành mây khói .

Có người nói thời gian là liều thuốc tốt nhất để chữa lành những vết thương , nhưng có những nỗi đau mà thời gian cũng không thể xóa nhòa được .
.
………………………..
Về Đầu Trang Go down
windy_august

windy_august

Nữ Leo
Tổng số bài gửi : 1251
Birthday : 11/08/1996
Age : 28
Đến từ : Ngân hà của chúng ta

[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo    [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty4/5/2012, 00:13

Cơ mà bạn chẻ chỉ canh giờ rồi mai post tiếp hả.

Đọc chỗ đầu tớ suýt té vì tưởng *tôi* là Shin và *cố nuốt trôi bài hát ấy*.

Nói chung cháp đầu như một lời giới thiệu nhỉ. Vậy mà tớ đọc qua cái phần cậu giới thiệu lại nghĩ ngay tới cảnh cuối là HPBD to Shin cơ đấy.[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  1468157981

Mai ~~ nhầm, hôm nay cậu cố post trọn cháp nhá nhá cho *thêm ý nghĩa* mà.

Chờ cảnh *hay nhất* sớm xuất hiện[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  1468157981
Về Đầu Trang Go down
shinichikudo275

shinichikudo275

Nữ Gemini
Tổng số bài gửi : 894
Birthday : 27/05/1990
Age : 34
Đến từ : Lửa địa ngục

[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo    [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty4/5/2012, 00:22

@ windy : sẽ cố gắng xong trong ngày hôm nay

cảnh báo trước là sẽ có màn đau tim xảy ra phon8
Về Đầu Trang Go down
windy_august

windy_august

Nữ Leo
Tổng số bài gửi : 1251
Birthday : 11/08/1996
Age : 28
Đến từ : Ngân hà của chúng ta

[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo    [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty4/5/2012, 00:26

Tớ sẽ uống thuốc trợ tim. Cái này được cảnh báo nhiều nên lần nào đọc fic cũng uống *sẵn*.

Hứa hứa nha. Tớ chờ[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  650269930

*Một ý nghĩ đen tối*...chả lẽ anh Shin...làm sao???

Thôi chờ vẫn tốt hơn là đoán. Chứ tớ mà đoán chắc mấy viên thuốc mất tác dụng
Về Đầu Trang Go down
shinichikudo275

shinichikudo275

Nữ Gemini
Tổng số bài gửi : 894
Birthday : 27/05/1990
Age : 34
Đến từ : Lửa địa ngục

[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo    [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty4/5/2012, 12:06



10 năm sau

Sân bay quốc tế Tokyo

- Ran , Ran , ở đây – Sonoko vẫy vẫy tay gọi

Nhìn thấy Sonoko ở cửa ra vào , tôi vẫy tay đáp trả . Tôi vừa trở về Nhật sau hai năm du học tại Anh quốc và chuyến đi hai năm hoạt động từ thiện tại Châu Phi . Đã lâu rồi tôi không gặp bạn bè . Gặp lại người bạn thân Sonoko , tôi ôm chầm lấy cô ấy như một đứa trẻ - tớ nhớ cậu quá Sonoko

- Lớn đầu mà còn nũng nịu , đã là bác sĩ rồi đấy – cô cốc nhẹ vào đầu tôi - cậu đi lâu quá đấy , chẳng nhớ bạn bè gì cả

- Biết làm sao được , công việc mà
- Thôi , ta ra xe thôi , mọi người đang đợi ở nhà đấy - Sonoko kéo lấy hành lý , dẫn tôi ra xe đang đợi ở cửa sân bay . Sau khi lấy anh Makoto , tính tình Sonoko hiền dịu hẳn đi , giờ đã làm mẹ của hai bé gái rồi .

Vừa lên xe , tôi ngả người ra ghế sau ,vươn vai một cách uể oải . Sự chênh lệch múi giờ cùng với chuyến bay kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ đã làm tôi mệt mỏi .Định chợp mắt một lúc , tôi bỗng nhớ ra có việc cần làm , mở chiếc túi xách bên ghế ngồi , tôi lấy ra chiếc điện thoại check mail , không có tin nhắn mới , tôi tiu nghỉu , nằm ườn ra ghế thở dài .

- Cậu vẫn chờ tin nhắn đó sao ?

- Uhm. Đã 24 tiếng đồng hồ rồi , cậu ấy vẫn chưa nhắn tin cho tớ .

- Cậu vẫn còn quan tâm tới cậu ta sao ? Đã 10 năm rồi , chính cậu ta là người chủ động chia tay, tại sao cậu vẫn còn quyến luyến ? – Sonoko nói với giọng tức giận .

- Không phải là tớ muốn làm chuyện gì đó , chỉ là mỗi năm một lần , cậu ấy đều gửi tin nhắn chúc mừng sinh nhật tớ - đã mười năm nay , cậu ấy vẫn gửi lời chúc sinh nhật tới tôi , bất kể là ở những thành phố khác nhau hay hàng năm trời không gặp mặt ,cho dù tôi không trả lời lại , thói quen này vẫn không hề thay đổi .Chính vì lý do này mà tôi luôn nóng lòng đến sinh nhật của mình . Đã thành thói quen rồi , năm nào tôi cũng chờ ngày này để nhận tin nhắn .


- Có lẽ cậu ta quên rồi


- Cậu ấy không quên đâu

- Cậu ta quên rồi , và cố tình quên , vì vậy cậu đừng có phí phạm thời gian với cậu ta nữa . Hơn nữa , cậu ta đã kết hôn được 5 năm rồi , với cô gái đó , cậu còn nhớ không .

Câu nói của Sonoko làm tôi rùng mình , nó như nhát dao cứa vào trái tim tôi , khơi dậy lại nỗi đau tưởng chừng như đã ngủ yên bao năm qua .Tưởng chừng như việc đó tôi đã có thể quên được .



10 năm trước

Cuộc chiến cuối cùng cũng đã kết thúc , bố tôi đã trở về , mẹ tôi đã dọn về sống chung , họ không còn cãi nhau nữa mà trở nên hòa thuận hơn trước . Điều này làm tôi vô cùng hạnh phúc , mong ước gia đình dược sum họp bao năm qua của tôi nay đã trở thành hiện thực . Heiji cũng đã trở về , với một chân bị khập khiễng do trúng đạn , nhưng cậu ấy và Kazuha vẫn cãi nhau chí chóe , quả làm cặp oan gia , thương nhau nhưng mà miệng thì cứ chạnh chọe nhau hoài , đến là mệt .

Nhưng sao cậu ấy vẫn chưa về , Shinichi vẫn chưa trở về . Heiji nói rằng Shinichi bị thương nặng nên họ ở lại Mỹ một thời gian để chữa trị cho cậu ấy . Tôi muốn qua Mỹ thăm Shinichi nhưng bố tôi cản lại , bảo cậu ta đang hồi phục , sắp trở về rồi . Vì vậy , tôi lại tiếp tục chờ đợi và chờ đợi . Cho tới một ngày cậu ấy gọi điện cho tôi , tôi vui mừng khôn siết , cậu ấy đang trở về bên cạnh tôi , tôi sửa sang lại quần áo rồi chuẩn bị ra sân bay đón cậu ấy .

Và Shinichi cuối cùng cũng đã trở về , trở về với hình dáng thật sự của cậu ấy . Nhưng sự vui mừng của tôi boboongc chốc đã tan thành mây khói . Shinichi đã trở về nhưng cậu ấy đang tay trong tay với ai kia , một cô gái , một cô gái lạ , không , không phải , trông cô ấy quen lắm nhưng tôi chưa thể nhận ra được . Họ nhìn thấy tôi và chợt buông tay nhau ra

- Ran , cậu đã đến đấy – Shinichi gọi tôi

- Cô ấy là ai vậy ? – tôi hỏi

- Cậu không nhận ra cô ấy à , cô ấy là Shiho Miyano , là Haibara Ai đó

Tôi giật mình , là Shiho ư , tại sao cô ấy lại cùng với Shinichi , tôi tự hỏi chính mình , lúc này đầu óc tôi bối rối vô cùng .

- Ran , chúng ta đến quán nước nói chuyện , chúng tớ có chuyện muốn nói với cậu – Shinichi lên tiếng như đánh thức tỉnh tôi khỏi cơn mê
-
- Được

……………………………..

Tôi và họ đi xe tới một quán nước , tôi ngồi một phía và hai người họ ngồi phía đối diện , từ lúc đến hai bên không hề nói một câu nào , cuối cùng tôi đành tiếng trước

- Cậu có chuyện gì muốn nói với tớ ?

- Ran … chuyện này – cậu ấy cầm lấy tay Shiho và nói tiếp – đó là chuyện của tớ và Shiho .

Tôi vẫn không hiểu gì cả , chuyện gì giữa cậu và cô ấy chứ . Nghe đến đây Shiho bất chợt buông tay Shinichi và định bỏ đi

- Tớ không muốn tiếp tục chuyện này nữa , Shinichi , dừng lại đi – cô ấy nói

- Chuyện này sớm muộn gì thì Ran cũng biết , tốt nhất là hãy nói thẳng với cô ấy ngay bây giờ , hãy ở lại đi Shiho , xin cậu đấy – Shinichi nài nỉ

- Rốt cuộc hai người muốn nói chuyện gì ? – tôi không thể kiên nhẫn hơn được nữa

- Tớ không cậu phải nghe chuyện này từ người khác , vì vậy tớ muốn đích thân nói với cậu . Shiho và tớ , trong thời gian qua , cô ấy luôn bên cạnh tớ , cùng tớ chiến đấu , và cuối cùng tớ đã nhận ra được … tớ thật sự đã thích cậu ấy

- Cậu đang nói gì vậy ? – nghe những lời lẽ ấy lòng tôi thật sự bàng hoàng tôi không hiểu , thật sự không hiểu được chuyện gì đang diễn ra nữa

- Chuyện của tớ và cậu , có lẽ đó là một sự hiểu lầm , đó là thứ tình bạn thanh mai trúc mã , tớ nghĩ rằng không thể thiếu cậu được , nên đã nhầm lẫn đó là tình yêu . Nhưng từ khi gặp Shiho , tớ đã hiểu , đâu là tình bạn , đâu là tình yêu .Có lẽ số phận đã an bài , an bài cho tớ và cô ấy được gặp nhau , lại có chung cảnh ngộ …

- Đủ rồi , cậu nói dối , tất cả là nói dối . Tớ không tin , những điều cậu đã nói không phải là sự thật

- Ran , đó là sự thật , mong cậu hiểu cho tớ - cậu ấy cầm lấy tay Shiho một lần nữa – mong cậu chúc phúc cho bọn tớ

Trái tim tôi như tan nát , Shinichi , người mà tôi yêu thương , người mà tôi chờ đợi , tại sao lại có thể như thế chứ . Tôi không muốn tin vào việc này , nhưng mọi thứ đang hiện hiện ngay trước mắt tôi . Mắt tôi đã nhòa đi , không thể tiếp tục ở lại nơi này nữa , tôi không thể khóc trước mặt họ , tôi vội vàng quay lưng và chạy nhanh khỏi nơi đó . Tôi không muốn nghe thêm điều gì từ họ nữa , lấy tay gạt đi hai hàng nước mắt đang trực tuôn trào , tôi cứ chạy , chạy mãi cho tới khi không còn thấy bóng dáng họ nữa .

- Shinichi , cậu còn không mau đuổi theo cô ấy – đến lúc này Shiho mới lên tiếng trở lại

- Cứ để cho cô ấy đi

- Cậu thật sự phải làm như thế sao , như vậy thật quá tàn nhẫn đối với cô ấy

- Thà một lần đau còn hơn dư âm suốt cả đời - giọng nói của cậu trầm hẳn xuống - Rồi thời gian sẽ giúp cô ấy quên đi tất cả , không còn vương vấn , không còn nỗi đau nữa .


…………………..

- Ran , Ran , cậu đang nghĩ vẩn vơ gì vậy , về đến nhà rồi

Tôi bước xuống xe , trước mặt tôi là văn phòng thám tử Mori vẫn như ngày nào , không hề có chút thay đổi . Tôi chào ông chủ và chị phục vụ ở quán Poirot ở tầng dưới , rồi bước lên những bậc cầu thang quen thuộc , nơi dẫn tới văn phòng thám tử Mori .

……………………………


Tôi đang trở về văn phòng thám tử , bước những bước chan uể oải trên những bậc cầu thang

- Ran – một giọng nói quen thuộc làm tôi chợt dừng bước

- Cậu đến đây làm gì ? Chuyện hôm qua còn chưa đủ sao ?

- Tớ muốn đến chào tạm biệt cậu

- Tạm biệt ?

- Ngày mai tớ và Shiho sẽ trở về Mỹ , tớ muốn định cư bên đó

- Chuyện của cậu đâu cần phải báo cáo với tôi , chúng ta đâu có quan hệ gì – miệng tôi nói vậy , nhưng trong lòng thì lại thật sự muốn biết

- Cậu đừng nói thế , chúng ta vẫn là bạn mà . Trước khi đi , tớ muốn tặng vật này cho cậu – chiếc túi xách cậu cầm trên tay từ nãy giờ được giấu sau lưng , cậu cầm nó đưa về phía tôi - tớ biết cậu rất thích màu đỏ mà .

- Tôi không muốn nhận đồ của cậu – tôi từ chối thẳng thừng

- Tớ biết cậu không thích nhận quà của người khác nhưng đây là tấm lòng của tớ cậu hãy nhận nha . – Đó là một chiếc khăn len màu đỏ , cậu lấy trong túi ra và quàng vào cổ tôi , làm tôi không kịp phản ứng – mùa đông sắp đến rồi , cậu nhớ giữ gìn sức khỏe . Tuy đã muộn rồi nhưng tớ vẫn muốn nói một câu , happy birthday Ran , cậu đã 18 tuổi rồi đấy – cậu hôn nhẹ lên trán tôi – và… tạm biệt Ran –

Cậu nói rồi quay lưng bước đi , tôi thực sự thực sự muốn giữ cậu ở lại nhưng lí trí cho tôi biết rằng , tôi không thể làm vậy .Sau chuyện hôm qua , tôi không thể hạ thấp bản thân như vậy được . Tôi cứ đứng đó , nhìn bóng cậu dần xa khuất .

………………………


Được sửa bởi shinichikudo275 ngày 30/5/2012, 14:38; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
windy_august

windy_august

Nữ Leo
Tổng số bài gửi : 1251
Birthday : 11/08/1996
Age : 28
Đến từ : Ngân hà của chúng ta

[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo    [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty4/5/2012, 17:36

Đây là màn đau tim sao ạ???????????

Không chịu đâu ss ơi. Sao mà ss lại để họ già thế.:shock:

Chánnnnnnnnnn quá...lại còn Shinichi với SHiho nữa. *hi vọng* Shinichi giả vờ thôi kiểu kiểu nói thế để Ran chăm chỉ học hành.[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  2737249369

Cơ mà ss vẫn cứ chơi ác à:shock: . Đọc mà muốn *hành xác* Shin ngay trong hôm nay[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  3233883801
Về Đầu Trang Go down
Kudo Shinichi

avatar

Nữ Capricorn
Tổng số bài gửi : 17
Birthday : 01/01/1997
Age : 27
Đến từ : Đất nước Mặt trời mọc

[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo    [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty4/5/2012, 18:53

trời ơi sinh nhật gì đâu mà buồn thảm wa mức
Về Đầu Trang Go down
shinichikudo275

shinichikudo275

Nữ Gemini
Tổng số bài gửi : 894
Birthday : 27/05/1990
Age : 34
Đến từ : Lửa địa ngục

[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo    [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty4/5/2012, 19:03

@ win : họ mới 28 thôi mà Very Happy
ở Nhật thường lấy nhau muộn lắm
28 vẫn còn trẻ chán

@ Kudo : chủ đề sad mà =)
Về Đầu Trang Go down
Ever Clifford

Ever Clifford

Nam Scorpio
Tổng số bài gửi : 664
Birthday : 30/10/1998
Age : 26
Đến từ : Disney land

[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo    [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty4/5/2012, 21:37

TRỜI ƠI? HẾT RỒI? VẬY LÀ...... HAI ANH CHỊ VẪN........ ÓA ÓA ÓA :(((

cơ mà tại sao sinh nhật Ran lại là 4/5?
:o

fic này chất đấy *anh ạ?* câu văn vẫn chưa thực sự mượt, nhưng cũng có thể coi là hay. ngoài cái thắc mắc trên thì em không còn nhận xét gì nữa =)

p/s:

Move sang box DC complete fiction.

Mod
Về Đầu Trang Go down
i love conan

i love conan

Nữ Libra
Tổng số bài gửi : 105
Birthday : 03/10/1999
Age : 25
Đến từ : sứ sở hoa anh đào

[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo    [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty4/5/2012, 22:23

oaaaaaa.................nhiều quá , cái này là chị shinichikudo275 tự viết hả,công phu ghê ....... Sinh nhật Shinichi ..............ôi..........Ước gì bây giờ em đang ở bên nhật để gặp anh Shin nhỉ............nghĩ mà thèm....
Về Đầu Trang Go down
shinichikudo275

shinichikudo275

Nữ Gemini
Tổng số bài gửi : 894
Birthday : 27/05/1990
Age : 34
Đến từ : Lửa địa ngục

[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo    [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty4/5/2012, 22:39

shin&ran4ever đã viết:
TRỜI ƠI? HẾT RỒI? VẬY LÀ...... HAI ANH CHỊ VẪN........ ÓA ÓA ÓA :(((

cơ mà tại sao sinh nhật Ran lại là 4/5?
:o

fic này chất đấy *anh ạ?* câu văn vẫn chưa thực sự mượt, nhưng cũng có thể coi là hay. ngoài cái thắc mắc trên thì em không còn nhận xét gì nữa =)

p/s:

Move sang box DC complete fiction.

Mod

1/10 mà
câu đầu tiên đó e

cái đầu part 2 là ta ghi thời khắc post bài thui phon8
chưa hết e ơi XD , đừng move nhầm , vẫn còn 1 part nữa nhưng mà chưa viết kịp trong ngày hôm nay =)

i love conan đã viết:
oaaaaaa.................nhiều quá , cái này là chị shinichikudo275 tự viết hả,công phu ghê ....... Sinh nhật Shinichi ..............

tất nhiên là chị tự viết rồi , vì SN Shinichi nên nổi hứng viết

Về Đầu Trang Go down
shinichikudo275

shinichikudo275

Nữ Gemini
Tổng số bài gửi : 894
Birthday : 27/05/1990
Age : 34
Đến từ : Lửa địa ngục

[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo    [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty5/5/2012, 23:52


Part 3




Tôi mở cửa bước vào văn phòng thám tử
Phụt phụt phụt , những phát pháo bông bay lên rồi rơi lả tả xuống đầu tôi

- Mừng con gái yêu trở về nhà – bố tôi hí hửng , mẹ tôi đang bê bánh ra bàn

- Mừng Ran đã trở về , cậu đi lâu quá đó - Kazuha hò reo , đứng bên cạnh còn có Heiji

Còn có cả anh Makoto và mấy nhóc tì nữa . Tất cả mọi người đề ở đây , tôi vui mừng đến nỗi không thốt lên lời . Mấy nhóc tíu tít chạy vây lấy tôi . Và còn có Eisuke , anh chàng hậu đậu , bây giờ đã là thanh tra CIA rồi đấy .

Tách , bụp

- Đóa hoa hồng này xin tặng người đẹp – tôi như chết lặng cả người , một gương mặt quen thuộc xuất hiện trước mắt tôi , là khuôn mặt ấy nhưng không phải con người ấy .

- Ran , cậu đã về rồi – đó là giọng của Aoko , cô bước ra từ sau cánh cửa bếp . Tôi sực tỉnh người , cầm lấy bông hoa của Kaito .

Tôi nói lí nhí một câu gì đó rồi bước ra khỏi văn phòng thám tử , đối diện với khuôn mặt ấy , tôi chưa chuẩn bị sẵn sàng .

- Tất cả là tại cậu đấy Kaito – mọi người trách móc Kaito , có lẽ cậu ấy không hiểu đâu , cậu ấy đâu có lỗi , chỉ là tại tôi mà thôi.

Tôi phải bình tĩnh , đó không phải là cậu ấy , không phải là cậu ấy , tôi tự nói với bản thân . Nhưng lí trí của tôi không điều khiển được trái tim mình , trong vô thức , bước chân lại đưa tôi đến với ngôi nhà ấy . Từ khi Shinichi đi , ngôi nhà này không còn ai ở cả , cô chú Kudo 10 năm qua cũng không trở về lần nào .Bây giờ nó thực sự là một ngôi nhà hoang rồi .


Năm 19 tuổi , cảnh cửa trường đại học mở ra với tôi . Bước đến một ngôi trường mới , bạn bè thầy cô mới và bên cạnh tôi không còn cậu ấy nữa .

“Ran , tớ nghe nói cậu đã thi đỗ vào trường y khoa Tokyo , chúc mừng nhá . Tớ biết cậu có tấm lòng nhân hậu và luôn chu đáo với người khác nhưng đừng quên quan tâm tới bản thân mình đấy , tin rằng tương lai cậu sẽ là một bác sĩ giỏi . Cố lên ! Ran” . – Tin nhắn chúc mừng cậu ấy gửi đến tôi nhưng tôi không trả lời lại . Gấp điện thoại lại tôi tự nhủ , với hoàn cảnh mới ,một môi trường mới , tôi sẽ quên được cậu ấy thôi . Tôi đã quyết định dọn đến kí túc xá ở , bố mẹ tôi cũng đồng ý , họ đã quay trở về sống cùng nhau , tôi sẽ không phải lo lắng nữa .

Năm tôi 22 tuổi , bước vào kì thực tập năm thứ 4 , bắt đầu phải thực hành trên xác chết , tôi sợ chết khiếp . Bước qua cánh cửa phòng giải phẫu , cháo đón tôi là hai cái xác đặt hai bên , mặt chít bông băng trắng muốt nằm trên bàn , thẳng vào bên trong là với những bình chứa với các đoạn chân tay với đủ hình dạng nổi lên trong dung dịch formon , mùi dung dịch ngâm xác chết xộc sặc vào mũi tôi , làm tôi ho sặ sụa . Tuy rằng đã nhìn thấy nhiều thi thể nhưng tôi vẫn không quen được . Phải , có ai mà có thể quen được chứ , trừ khi là thần chết .

“Ran , cậu vào năm học thứ tư rồi phải không , kì này sẽ vất vả cho cậu đấy . Nhưng cậu sẽ quen thôi , cậu đã nhìn thấy nhiều rồi mà phải không , những xác chết . Đừng sợ , Ran à , người chết không có gì đáng sợ cả , người sống mới thực sự là nỗi sợ . Họ đã dũng cảm hiến xác cho khoa học , họ cho ta bài học : biết tri ân từ những người chết thì mới có thể đối xử tốt với những người sống là bệnh nhân của mình sau này . Hãy dùng sự chân thành của mình thì khi đối mặt với những xác chết đó , cậu sẽ không có gì phải sợ cả . Cố lên ! Ran ”

Được sự cổ vũ của cậu ấy , tôi vững tâm hơn hẳn , nhưng tôi vẫn không trả lời lại . Tôi đang cố quên cậu ấy cơ mà .
Năm học thứ 6 , kết thúc chặng đường sau 6 năm học gian nan , tôi bảo vệ khóa luận tốt nghiệp thành công , bạn bè thầy cô chúc mừng cho tôi , nhưng không thấy hồi âm của cậu ấy . Tôi định nhắn tin báo cho cậu ấy nhưng rồi lại sựng lại , dòng tin nhắn vừa viết xong , tôi lại vội vàng xóa đi . Tôi không nên làm như vậy , cậu ấy đã có cuộc sống riêng rồi , cậu ấy đã có Shiho , có lẽ cậu ấy đã quên tôi , tôi không nên làm phiền cậu ấy .

Tôi bắt đầu đi xin việc , bố mẹ tôi có giới thiệu một vài người quen để tôi xin vào đó làm việc cho dễ dàng nhưng tôi đã trưởng thành rồi , đến lúc tôi phải sống tự lập , không nên sống dự dẫm vào người khác . Tôi nộp đơn vào nhiều nơi , cuối cùng cũng có kết quả , bệnh viện trung ương Beika đã gọi lại hồi đáp và tôi đã được nhận việc . Tôi phải thử việc ba tháng , vì vậy trong thời gian đó tôi vô cùng cố gắng . Bẵng qua một thời gian dài , vào một buổi tối tháng 9 , tôi lại nhận được tin nhắn của cậu ấy , là một tin nhắn thoại .

“Ran à … tớ đã kết hôn rồi , hai tháng trước , cậu biết cô ấy mà . Bọn tớ không muốn tổ chức tiệc nên không thông báo cho ai cả , chỉ làm một lễ cưới nhỏ tại nhà thờ . Xin lỗi , tớ đã không thông báo cho cậu , sợ ảnh hưởng tới cuộc sống của cậu . Bây giờ cậu đã đi làm rồi , bác sĩ Ran , cậu phải sống hạnh phúc nhé ! ”

Tại sao ? tại sao cậu phải báo cho tôi chứ ? Cuộc sống của cậu tôi không quan tâm . Tôi lôi trong ngăn kéo ra khung ảnh và ném nó vào tường , tiếng kính vỡ choang trong đêm tĩnh mịch . Tôi ngồi trên giường ôm đầu gối khóc nức nở , rồi lại quay ra nhìn xuống tấm ảnh , đó là tấm ảnh mà tôi và Shinichi chụp cùng nhau khi đi chơi ở Tropical Land . Tôi rời khỏi giường , tiến lại gần nhặt những mảnh kính vỡ tung tóe trên sàn nhà . Một mảnh kính vỡ đâm vào tay tôi , dòng máu đỏ tươi trào ra nhưng tôi không cảm nhận được gì hết , bởi vì trái tim tôi đã quá đau đớn rồi . Cho đến bây giờ tôi vẫn không hiểu , không hiểu được tại sao cậu ấy lại thay đổi . Tôi cầm tấm ảnh lên và trong chốc lát tôi xé nát nó thành những mảnh vụn nhỏ và ném tung nó lên không trung . Hết rồi , không còn gì nữa , tất cả đã kết thúc . Tôi cầm lấy chiếc điện thoại và gửi một tin nhắn thoại

“Shinichi , tôi đã nhận được lời nhắn của cậu rồi . Tốt thôi , cuối cùng thì tôi đã được tự do . Không còn gánh nặng từ cậu nữa . Tôi sẽ sống hạnh phúc ,thật hạnh phúc . Tôi gọi điện cho cậu chỉ để nói thế thôi . Cuộc sống của cậu bây giờ không liên can gì tới tôi hết , cậu không cần phải báo với tôi bất kì chuyện gì của hai người cả . Cậu biết không , cậu là kẻ độc ác , thật sự độc ác ” – tôi gập điện thoại lại nhanh chóng vì tôi sợ rằng tôi không thể kiềm chế được nữa , những giọt nước mắt đang trào ra từ mắt tôi , tôi không thể để cho cậu ta biết mình khóc , không thể .

Ngày hôm đó , thật may là bố mẹ tôi không có nhà , tôi không muốn họ lo lắng vì tôi . Tôi phải mạnh mẽ lên , tôi không thể yếu đuối như vậy được .

Năm đó , tôi quyết định đi du học , tôi muốn rời xa mảnh đất Nhật Bản này , rời xa nơi đau thương này . Dùng thời gian để xóa đi những kí ức đau thương . Hai năm sau , tôi tốt nghiệp bằng thạc sĩ , nhưng tôi vẫn chưa muốn trở về Nhật Bản . Tôi tham gia công tác từ thiện tại Châu Phi trong hai năm . Do bố mẹ hối thúc quá nên tôi quyết định trở về Nhật Bản . Liệu chuyến trở về này có thể giúp tôi đối mặt với quá khứ ?



Tôi đặt tay lên cánh cửa cổng , tôi có nên bước vào không ?

- Ran , cậu làm gì ở đây vậy ? - tiếng gọi làm tôi giật mình , tôi quay người lại , thì ra là Eisuke , cậu ấy đã đuổi theo tôi . – cậu vẫn còn nhớ tới cậu ta sao ?

- Eisuke , tớ xin lỗi

- Cậu đâu có lỗi gì – cậu mỉm cười buồn đáp lại tôi

Mười một năm trước , cậu trở về Mĩ và quyết tâm sau này trở thành một CIA giỏi giống như chị cậu ấy , chị Rena . Chị ấy đã hi sinh trong cuộc chiến với tổ chức đó .

Sau khi biết chuyện của tôi và Shinichi , cậu ấy đã quay trở lại Nhật Bản , cậu ấy đã an ủi và giúp đỡ tôi rất nhiều . Nhưng tôi không thể đáp trả tình cảm của cậu ấy , trái tim tôi đã chết , nó không thể dung nạp thêm bất cứ một hình ảnh nào khác . Tôi chỉ có thể coi cậu ấy là một người bạn .

10 năm qua chúng tôi vẫn giữ liên lạc với nhau , cậu ấy luôn động viên , cổ vũ tinh thần cho tôi . Trước chuyến trở về lần này , cậu ấy có nhắn tin cho tôi

“Ran , hãy làm bạn gái tớ nhé ! Hãy cho tớ một cơ hội và cho bản thân cậu một cơ hội . Tớ sẽ chờ câu trả lời của cậu sau khi trở về Nhật Bản ”


Liệu tôi có nên chấp nhận , làm lại từ đầu , liệu có thể ?

Reng , reng , tiếng điện thoại di động văng lên , tôi mở tin nhắn “Happy birthday Ran . Xin lỗi , lần này tớ lại chậm trễ rồi . Đừng giận tớ nhé . Chúc cậu luôn hạnh phúc ! ”

Là tin nhắn của cậu ấy , 28 tiếng đồng trôi qua và cuối cùng nó cũng xuất hiện . Sau cái ngày ấy , 4 năm trước , Shinichi không còn nhắn tin cho tôi nữa . Nhưng mỗi dịp sinh nhật , cậu ấy đều gửi một email chúc mừng tôi , đôi lúc lại chậm trễ vài giờ . Lại là những điều khó hiểu , tại sao cậu ấy vẫn còn gửi tin cho tôi khi mà cậu ấy đã đi lấy người khác .

- Là tin nhắn của cậu ấy phải không ? Cậu vẫn còn chờ đợi những tin nhắn đó.

- Eisuke …

- Tớ hiểu rồi , cậu không cần phải nói thêm gì nữa . – cậu quay lưng bước đi một cách buồn bã nhưng rồi lại đột ngột dừng lại – nhưng tớ sẽ không bỏ cuộc đâu , tớ sẽ chờ cho đến một ngày , một ngày nào đó , Ran sẽ chấp nhận tớ . Tớ không yêu cầu cậu quên đi Kudo , tớ không thể làm được điều đó , nhưng xin đừng để điều đó lấn át trái tim cậu Ran ạ !


p/s : còn 1 part cuối
Về Đầu Trang Go down
windy_august

windy_august

Nữ Leo
Tổng số bài gửi : 1251
Birthday : 11/08/1996
Age : 28
Đến từ : Ngân hà của chúng ta

[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo    [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty6/5/2012, 07:43

Giật tem...roạc roạc....cấm ai lấy :boss:
Fic này phải nói là một sad fic chính hiệu đối với em. Đọc não nề quá. :shock:
Nó cũng như những dòng nhật kí của Ran vậy...cô kể về từng nấc thang của cuộc đời mình và quan trọng hơn trong đó có những *tin nhắn* muộn của Kudo. :eheh:
Nhưng em vẫn không tin Shinichi kết hôn với Shiho đâu....chịu chết liền :diedie: :diedie: . Cháp cuối ss cho một cái happy ending nhá *dụ dỗ*. Em bị đau tim mấy lần rồi nên không muốn chỗ cuối : "Shinichi đưa zợ con về nước, Ran nhận lời Eisuke rồi tự tổ chức sinh nhật Shin" Đó đó...nếu thế thật thì em đột quy :blood:
Đã mất công *dụ dỗ* thì tặng ss cái vote :down:
Về Đầu Trang Go down
shinichikudo275

shinichikudo275

Nữ Gemini
Tổng số bài gửi : 894
Birthday : 27/05/1990
Age : 34
Đến từ : Lửa địa ngục

[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo    [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty6/5/2012, 10:36

Trích dẫn :
Nhưng em vẫn không tin Shinichi kết hôn với Shiho đâu....chịu chết liền :diedie: :diedie: . Cháp cuối ss cho một cái happy ending nhá *dụ dỗ*. Em bị đau tim mấy lần rồi nên không muốn chỗ cuối : "Shinichi đưa zợ con về nước, Ran nhận lời Eisuke rồi tự tổ chức sinh nhật Shin" Đó đó...nếu thế thật thì em đột quy :blood:

cái nì cũng ngộ đấy :wicked:

tuy nhiên trời khó chiều lòng người nữa là t/g [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  1380890962)

kết cục đã định , k thể thay đổi :boss: >[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  1380890962
Về Đầu Trang Go down
moringố

moringố

Sagittarius
Tổng số bài gửi : 308
Birthday : 27/11/1991
Age : 32
Đến từ : The another world

[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo    [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty7/5/2012, 11:14

He he he he he, xin chào ss, em vào quăng bom đây, ss nhanh kết thúc đi nhá, làm em hùi hụp quá đi mất, nếu ss định câu giờ thì........................................... [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  1380890962
Về Đầu Trang Go down
shinichikudo275

shinichikudo275

Nữ Gemini
Tổng số bài gửi : 894
Birthday : 27/05/1990
Age : 34
Đến từ : Lửa địa ngục

[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo    [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty7/5/2012, 15:21


thì sao hả tên ngố kia :wicked:

hôm qua đi chơi về , k xem đc tập phim nào , đi ngủ luôn

hôm nay lại ngủ tiếp

thế nên tập mới đang ở phương trời xa lắm [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  1380890962)
Về Đầu Trang Go down
shinichikudo275

shinichikudo275

Nữ Gemini
Tổng số bài gửi : 894
Birthday : 27/05/1990
Age : 34
Đến từ : Lửa địa ngục

[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo    [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty9/5/2012, 20:42


nhá hàng .............rồi chuồn lẹ




Part 4



- Ran , Eisuke – tiếng Kazuha gọi với từ đằng xa , cô chạy lại gần nơi hai người đang đứng – hai cậu còn làm gì ở đây vậy ? Mọi người đang chờ đó

- Uh , tớ biết rồi – Ran khẽ trả lời , còn Eisuke thì đã lẳng lặng đi từ lúc nào

- Có chuyện gì với cậu ấy vậy ? –Kazuha thắc mắc

- Không có chuyện gì đâu , ta về thôi

- Khoan đã – Kazuha chợt níu kéo , sau khi Eisuke đã đi khuất– tớ có chuyện muốn nói với cậu .

- Chuyện gì vậy , Kazuha ?

- Heiji vừa có đợt chuyên án kết hợp với FBI , vụ án đã khép lại , tuần sau cậu ấy sang Mỹ để họp tổng kết . Nhân tiện , tớ cũng đi cùng , bọn tớ muốn đến L.A thăm Kudo – thoáng chút ngần ngại , cô nói tiếp -cậu có muốn hỏi thăm tình hình của cậu ấy không ?

Tránh ánh mắt của Kazuha , Ran quay mặt đi chỗ khác –không , tớ không muốn , cậu cũng đừng nhắc đến tớ trước mặt cậu ấy

- Tớ hiểu rồi – cô khẽ trả lời rồi họ cứ thế bước đi mà không nói thêm một câu nào nữa .

……………………..


Chuyến bay quốc tế Tokyo sang Newyork đang di chuyển giữa bầu trời đêm , Kazuha ngó sang nhìn Heiji , biết cậu còn chưa ngủ , cô khẽ lay người cậu :

- Heiji , anh còn thức chứ ?

- Uh . Anh không ngủ được . Anh không lo về cuộc họp ngày mai , chỉ là …

- Về Kudo phải không ? Anh vẫn chưa tìm ra được nơi ở của họ sao ?

- Uh .Có lẽ ngày mai anh sẽ nhờ cô Judy tìm giúp , cô ấy làm việc trong FBI nhiều năm , có lẽ sẽ giúp được nhiều .- Heiji khẽ thở dài , đan hay tay đặt sau đầu – rốt cuộc thì họ ở nơi nào chứ ? Mười năm qua không hề thấy tin tức gì của cậu ấy trên các mặt báo , Heiji Hattori bây giờ đã là một thanh tra nổi tiếng trên đất Nhật Bản thì chẳng có lí do gì Shinichi Kudo lại lặn mất tăm cả .

Mười năm trước ,xảy ra chuyện của Shinichi và Ran , là một người bạn cậu chỉ có thể đứng giữa , đưa ra những lời khuyên ,chẳng thể xen vào chuyện giữa hai người họ . Chuyện tình cảm rất khó nói , hơn nữa đây là quyết định của Kudo , người bạn và cũng là đối thủ mà cậu luôn coi trọng , vì vậy cậu tôn trọng quyết định của cậu ấy .


Kudo chuyển sang định cư ở Mỹ , cũng phải thôi , sống trong cùng một khu phố với Ran , họ sẽ phải đụng mặt nhau nhiều . Trước kia Shinichi ở lại Nhật Bản là vì Ran , nay họ đã trở nên như vậy , để tránh khó xử và cũng là sống lại gần với gia đình , Shinichi quyết định cùng Haibara về Mỹ , Heiji đã nghĩ như vậy .


Và cuộc sống của họ cứ thế tiếp diễn , mỗi người một hướng .Heiji thi vào học viện an ninh Osaka , nối tiếp nghiệp cảnh sát từ người cha . Năm 24 tuổi , cậu trở thành tinh anh của ngành cảnh sát , và người ta bắt đầu hỏi , thám tử miền Đông , Kudo Shinichi , đối thủ một thời của cậu bây giờ ở nơi đâu ? Heiji chẳng thể trả lời được câu hỏi đó . Trong những năm qua , tất cả các cuộc đối thoại của cậu và Shinichi chỉ là qua điện thoại . Heiji đã từng thắc mắc , tại sao lại không nghe được bất cứ tin tức nào về Shinichi , bất kì mặt báo hay trang web nào đều không thấy tin tức gì của cậu , cứ như là Shinichi đã bốc hơi vậy . Heiji gọi điện hỏi thì được trả lời rằng

“Cậu sẽ không tìm thấy tớ ở bất cứ nơi đâu đâu . Hiện tại tớ không ở Mỹ hay bất kì thành phố lớn nào . Cậu biết tớ đang ở đâu không ? Sa mạc Sahara đấy ” – tên thám tử miền Đông cười khúc khích qua điện thoại – “Tớ đang đi du lịch vòng quanh thế giới . Thân phận Kudo Shinichi tớ không dùng nữa , mà bây giờ chỉ có nhà thám hiểm đang chu du khắp thế giới thôi . Nhân cơ hội còn đang khỏe mạnh thì phải làm những gì mình thích . Để khi về già người ta phải có gì đó để làm kỉ niệm phải không ”

Đấy , hắn đã trả lời như thế đấy , cứ làm như hắn già lắm rồi vậy .
Thế rồi đùng một cái , hắn thông báo tin đã lấy vợ , có kiểu bạn bè nào như thế không , lấy vợ mà không mời bạn bè gì cả , đến lúc xong rồi mới báo một tiếng - Nổi trận đùng đùng , Heiji đã định kéo quân sang dần cho tên thám tử miền Đông một trận . Nhưng lại chẳng thể làm được , cậu không tìm được địa chỉ của cái tên ngốc đó , và căn nhà mà bố mẹ hắn ở bên LA nay cũng không có người ở , cách duy nhất chỉ có thể là trách hắn qua điện thoại


“Xin lỗi , xin lỗi , gia đình tớ chuyển nhà rồi. Bọn tớ muốn được yên tĩnh nên chuyển tới một nơi rất xa , cậu không tìm được đâu ….”

Hai năm sau , Heiji cưới Kazuha , cậu gửi thiệp mời cho Shinichi nhưng hắn không trở về , chỉ hồi trả bằng mail , rằng hắn đang vướng vào một vụ án và không trở về được . Câu nói quen thuộc của hắn , còn có thể làm gì được , hắn là kẻ một khi đã dính vào các vụ án là không dứt ra được .


Và hiện tại thì hắn đang làm gì , tại sao không thể tìm kiếm được tung tích gì của hắn ? Câu hỏi đó cứ ám ảnh Heiji suốt quãng thời gian qua.



Hơn 18 tiếng đồng hồ trên máy bay , Heiji và Kazuha đã đặt chân lên đất Newyork , cậu sắp xếp cho Kazuha ở lại khách sạn rồi bắt taxi tới tổng bộ FBI . Tại nơi đây , cậu gặp lại cô Judy , và các chiến hữu năm xưa trong cuộc chiến với tổ chức , những cái bắt tay nồng nhiệt , những cái ôm đầy vui mừng .

Trong cuộc họp tổng kết lần này Heiji đã gặp được một người mà cậu không thể ngờ tới . Bước vào phòng họp , cậu bắt tay chào các đồng nghiệp rồi trở về chỗ ngồi của mình , người đứng đầu chuyên án bắt đầu tổng kết lại chuyên án vừa qua . Một người mới tới bước vào phòng , được vị thanh tra giới thiệu là từ tổ sinh hóa , người có công lớn trong việc nghiên cứu ra thuốc giải độc , cứu chữa kịp thời các đồng nghiệp trong cuộc tập kích . Người đó tên Haibara Ai .

Đang mải nói chuyện với một đồng nghiệp khác , nghe thấy cái tên Haibara , Heiji như điếng cả người , liệu cậu có nghe nhầm không ? Có lẽ chỉ là giống tên , cậu tự nhủ , rồi quay đầu ra nhìn người mới tới . Heiji nhìn chăm chú cô gái đang đứng nói trên bục , cô gái có mái tóc nâu đỏ ngắn ngang vai . Cô ấy ,thực sự là cô ấy , con người mà Hattori Heiji đã có dịp gặp 10 năm trước , với hình dáng thật sự của cô ấy. Nhưng tại sao , tại sao , cô ấy không hề thay đổi so với 10 năm trước . Cô gái trước mặt Heiji chỉ khoảng tầm 19 , 20 tuổi . Hàng ngàn câu hỏi đang diễn ra trong đầu Heiji , trong suốt cuộc họp hôm đó , cậu không thể nào tập trung được .

Tiềng vỗ tay dòn dã báo hiệu cuộc họp đã kết thúc , Heiji chỉ đợi có thế , cậu lập tức theo ngay sau đối tượng . Khi đã có một khoảng khách vừa đủ , Heiji cất tiếng gọi

- Shiho Miyano

Cô gái quay lại nhìn cậu , vẻ ngạc nhiên lộ rõ trên khuôn mặt cô ấy , sau một hồi im lặng , lấy lại vẻ bình tĩnh ban đầu , cô cất tiếng đáp trả :

- Đã lâu rồi không có ai gọi tôi như thế . Heiji Hattori , tôi không nghĩ rằng chúng ta lại gặp nhau sớm thế này .

- Chuyện này là sao ? Kudo đang ở đâu ? – muôn vàn câu hỏi trong đầu và Heiji muốn có câu trả lời ngay lập tức

- Cậu ấy đi rồi

- Đi đâu ? Cậu đang làm việc cho FBI , vậy , Kudo cũng thế phải không ?

Hít một hơi thật sâu , cô mới nói tiếp được

- Kudo … cậu ấy mất rồi … chuyện đã 4 năm rồi …


Cả người cậu như tê cứng , cậu không nói được gì hết , Kudo mất rồi , chuyện này là sao ?


“…Heiji …giúp tớ chăm sóc Ran …và cả chính cậu nữa …”



Lời của Kudo cứ văng vẳng trong đầu cậu lúc này ….



(còn tiếp…)

Về Đầu Trang Go down
windy_august

windy_august

Nữ Leo
Tổng số bài gửi : 1251
Birthday : 11/08/1996
Age : 28
Đến từ : Ngân hà của chúng ta

[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo    [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty9/5/2012, 21:18

Trời ơi khùng quá. Tên devil độc ác tính chơi làm đau tim mà. Sao ở cháp trước Kudo vừa nhắn tin cho Ran xong cháp này lại *đã ra đi từ 4 năm trước*[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  3233883801 . Hay em hiểu *nhầm* nghĩa từ *ra đi* nhở[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  1195858672 . Nhưng ss lại làm câu...Kudo mất rồi...thích ăn đá không zậy. Đúng là độc ác mà:shock:

Mà ss tính viết cái kết cho truyện conan hả? Hejji cưới Kazuha gọi anh anh em em...nghe sến quá. Thôi tôn trọng đôi vợ chồng trẻ *lạ ở chỗ Kaz hiền ghê*.[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  940153937

Giết chết devil bằng vũ khí vote [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  650269930
Về Đầu Trang Go down
shinichikudo275

shinichikudo275

Nữ Gemini
Tổng số bài gửi : 894
Birthday : 27/05/1990
Age : 34
Đến từ : Lửa địa ngục

[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo    [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty9/5/2012, 21:30

windy_august đã viết:
Trời ơi khùng quá. Tên devil độc ác tính chơi làm đau tim mà. Sao ở cháp trước Kudo vừa nhắn tin cho Ran xong cháp này lại *đã ra đi từ 4 năm trước*[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  3233883801 . Hay em hiểu *nhầm* nghĩa từ *ra đi* nhở[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  1195858672 . Nhưng ss lại làm câu...Kudo mất rồi...thích ăn đá không zậy. Đúng là độc ác mà:shock:

Mà ss tính viết cái kết cho truyện conan hả? Hejji cưới Kazuha gọi anh anh em em...nghe sến quá. Thôi tôn trọng đôi vợ chồng trẻ *lạ ở chỗ Kaz hiền ghê*.[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  940153937

Giết chết devil bằng vũ khí vote [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  650269930

hê hê , ta bảo uống thuốc trợ tim ngay từ đầu rồi còn gì phon8

Kazuha với heiji lấy nhau mà còn cậu tớ , buồn cười lắm , thôi thì ae vậy , hơi sến chút , k biết làm sao :hic:

chẳng có vụ gì để 2 ng uýnh nhau cả nên đôi trẻ hiền như vậy đấy :cold:

ta là đại devil mà , k kill người sao chịu nổi [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  1380890962)
Về Đầu Trang Go down
shinichikudo275

shinichikudo275

Nữ Gemini
Tổng số bài gửi : 894
Birthday : 27/05/1990
Age : 34
Đến từ : Lửa địa ngục

[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo    [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty12/5/2012, 12:07



Part 4 (tiếp ...)

…………………………………….

Chiếc xe taxi chuyển bánh êm ru trên đường phố Newyork , đưa ba người họ , Heiji , Kazuha và Haibara , rời khỏi thành phố của những tòa cao ốc . Mỗi người một tâm trạng , không ai giống ai.

Nơi nghĩa trang vắng lặng của thành phố LA ,bước chân trên thảm cỏ xanh mượt , họ tìm thấy ngôi mộ trắng ghi tên Kudo Shinichi .

Heiji đặt bó hoa nên nấm mộ người bạn cố tri , nơi yên nghỉ của vị thám tử trẻ tài ba , người đã đấu tranh không mệt mỏi cho công lý và tìm lại công lý cho chính bản thân cậu .

- Cậu ấy mất vào một ngày mùa đông 4 năm trước , hôm đó tuyết rơi nhiều lắm – Haibara bắt đầu lên tiếng

- Tại sao cậu ấy lại chết ? – lòng nóng như lửa đốt , Heiji quay sang hỏi Haibara

- Cậu còn nhớ chứ , ngày tổ chức bị tiêu diệt , tôi và Kudo đã vào căn cứ để tìm tài liệu về APTX4869 …- Haibara bồi hồi nhớ lại – cho đến bây giờ ánh mắt đó vẫn còn ám ảnh tôi , ánh mắt lạnh băng như địa ngục …



Đoàng , đoàng

- Kẻ phản bội phải chết

Hắn lạnh lùng bắn hai phát đạn về phía Rena . Hai nhát trúng tim khiến cô ngã gục xuống , đôi bàn tay rướm máu ôm lấy ngực .

- GIN – tiếng thét căm hờn từ phía sau khiến hắn vội vàng quay người lại

Đoàng , đoàng , đoàng

Hai phát súng của Akai Shuuichi gim ngay đầu hắn , một phát của Judy Starling bắn trúng tim hắn , Conan và Haibara theo ngay sau hai người .

Hắn gục xuống , máu chảy ướt đẫm đầu và chiếc áo vét , ánh mắt hắn nhìn trừng trừng Haibara “Kẻ phản bội phải chết ” , hắn cười một nụ cười khẩy rồi nằm im bất động , đôi mắt hắn vẫn mở , đôi mắt của thần chết .

- Chị Rena – Conan chạy đến bên điệp viên CIA – cậu khẽ nâng đầu cô lên , lấy chiếc áo khoác đang mặc đắp lên người cô

- Hắn …đã chết rồi… phải không …– cô nói trong hơi thở yếu ớt – bố , con đã hoàn thành nhiệm vụ rồi , bố ơi …. – đôi mắt nhắm nghiền , cánh tay xõa xuống , cô đã ra đi trong thanh thản

- Chị Rena – Haibara quỳ bên cạnh thi thể cô

- Rena – cô Judy quay mặt đi , dựa vào vai Akai đầy đau xót

- Cô ấy đã ra đi trong thanh thản .Kudo , Shiho , hai người mau đi tìm tài liệu , việc ở đây để chúng tôi lo .

Nhẹ nhàng đặt thi thể Rena xuống , Conan và Haibara nhanh chóng tìm đến phòng thí nghiệm , nơi chứa những tài liệu về độc dược APTX .


Lục lọi trong mớ tài liệu hỗn độn , họ tìm ra một chiếc đĩa mềm được đặt trong két sắt , dòng chữ APTX 4869 với nét chữ của Haibara trên đĩa , không còn nghi ngờ gì nữa , đây chính là thứ mà họ đang tìm .

- Chúng ta phải sao chép nó ra một chiếc đĩa khác , đề phòng trường hợp như lần trước , khi mở trên máy tính khác nó sẽ bị vi rút tiêu diệt – Conan thận trọng

- Phải , vậy thì phải dùng máy tính của tổ chức để sao chép - Haibara khởi động chiếc PC trên bàn , cho chiếc đĩa vào ổ CD , màn hình hiện lên những tập dữ liệu về APTX – thật sự là nó rồi Kudo – Haibara mừng rỡ báo tin

Tích tắc
- Cậu nghe thấy gì không Haibara ? – với đôi tai bén nhậy của một thám tử , Conan nghe thấy gì đó , đảo mắt một vòng quanh phòng , rồi cậu tắt hết đèn điện trong phòng

- Chuyện gì vậy ? – Haibara lo lắng

Đôi mắt dò tìm trong bóng tối , những tia sáng màu đỏ phát ra phía sau chai rượu trên kệ tủ . Conan tiến lại gần , “rượu GIN” – cậu thốt nhẹ , một dòng chữ hiện lên trên màn hình vật thể phía sau chai rượu “Món quà này ta dành cho ngươi , Sheery – kẻ phản bộivà ngươi , Kudo Shinichi . Khi các ngươi tìm thấy nó , hãy tận hưởng những giây phút địa ngục trước khi sang thế giới bên kia”, màn hình đang đếm ngược những giây cuối cùng



3…


- Haibara , mau rời khỏi đây



2…


Khi Haibara vẫn còn ngỡ ngàng , thì Conan đã lao tới kéo tay cô lao nhanh ra khỏi phòng



1…


Bùm…


Cậu lấy thân mình che chắn cho Haibara ,cả hai bị lực đẩy của vụ nổ xô mạnh xuống nền nhà , những mảnh kính sắc nhọn ghim vào lưng cậu , dòng máu đỏ tươi đang tuôn trào ra .

- Kudo … Kudo - cô lay lay người cậu , nhưng không có tiếng trả lời , cậu nằm yên và bất động – Kudooooo……..

…………………………..

Tiếng còi xe cấp cứu vang lên inh ỏi , những nhân viên cứu thương đang đưa cậu lên chiếc xe cấp cứu đưa cậu tới bệnh viện , Haibara và cô Judy cũng đi cùng .
Họ đang sơ cứu cho cậu ấy ,vị nữ y tá đang dùng bình ô xi để hô hấp , còn vị bác sĩ thì đang cầm máu .


- Bác sĩ , nhiệt độ cơ thể của cậu bé đang tăng nhanh – nữ y tá hoảng hốt – điện tâm đồ đang rất bất thường .

- Chuyện gì đang xảy ra vậy ? Vụ nổ có sức công phá không lớn lắm , chỉ đủ gây ra sát thương , tình trạng cậu bé sao lại đột nhiên biến đổi như vậy – vội vàng cầm lấy thiết bị liên lạc , vị bác sĩ gọi về trung tâm bệnh viện – chúng tôi có một ca phẫu thuật gấp , có nhiều biến chứng ….

Cơn đau thốc mạnh vào tim khiến cậu tỉnh dậy , đôi tay run rẩy ôm chặt lấy áo ngực .

- Kudo , cậu sao vậy ? - Haibara nhìn cậu đầy lo âu

- Hai …ba…ra – cơn đau khiến cậu không thể nói thành lời

“Tất cả những triệu chứng này giống y hệt triệu chứng của APTX , nhưng sao có thể như vậy , cậu ấy đâu có uống thuốc giải hay rượu Paikaru đâu ? ”

- Hai…bara …cơ thể tớ …giống như đang bị co rút vậy …

“… Khi các ngươi tìm thấy nó , hãy tận hưởng những giây phút địa ngục trước khi sang thế giới bên kia … ” chợt nhớ lại dòng chữ trên màn hình , Haibara khẽ rùng mình – không lẽ nào … APTX … không lẽ nào …

- Á á á …– không thể chịu nổi nữa , cơn đau như đang xé nát cơ thể cậu , cơ thể nóng như lửa đốt , mắt cậu hoa lên , đôi tai mụ dần đi , cậu dường như không thể nghe được gì nữa .

Haibara vội vàng lục trong chiếc ba lô , cô lôi ra một hộp thuốc nhỏ , trong đó có những mũi kim tiêm .

- Haibara , cháu đang làm gì vậy – nhìn Haibara đang lấy những mũi kim tiêm và đi về phía Conan , cô Judy nhìn sang cậu nhóc với đầy vẻ lo lắng nhưng cô không thể làm gì để có thể giúp cậu lúc này

- Cần phải tiêm cho cậu ấy ngay lập tức

- Dừng lại , cô bé – vị bác sĩ ngăn cản

- Cô Judy , giúp cháu , phải tiêm cho cậu ấy ngay bây giờ - Haibara cố gắng tỏ ra bình tĩnh

- Hãy để cô bé làm đi , tôi là nhân viên FBI , cô bé này có thể tin tưởng được – cô Judy lòng vẫn còn hoài nghi nhưng cô không còn cách nào khác ngoài tin tưởng vào Haibara lúc này , người đã chế ra loại thuốc không tưởng đó

- Không được , với cương vị là một bác sĩ , tôi không thể đồng ý khi chưa biết bệnh lí và loại thuốc mà cô bé này đang cầm

- Nhanh lên cô Judy , nếu không , cậu ấy sẽ chết trong vòng 15 phút nữa – cô hét lên , không thể kiềm chế nổi nữa

Cô Judy nhanh chóng rút cây súng ngắn sau lưng , buộc hai vị y sĩ phải lùi lại . Haibara tiến tới , cầm mũi kim tiêm và tiêm thẳng một nhát vào tim Shinichi .
“Kudo , cậu nhất định phải sống , cậu không thể bỏ cuộc trong lúc này ... Ở nơi đó vẫn còn một người con gái đang chờ cậu . Cậu nhất định phải sống …”

……………………..


Được sửa bởi shinichikudo275 ngày 16/12/2012, 21:28; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
windy_august

windy_august

Nữ Leo
Tổng số bài gửi : 1251
Birthday : 11/08/1996
Age : 28
Đến từ : Ngân hà của chúng ta

[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo    [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty13/5/2012, 11:04

Bực quá rồi đấy tên devil kia.[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  3233883801

Sao lại có mộ Kudo ở đây vậy[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  68248999 . Chị chơi ác quá. Chả nhẽ Shin chết từ lúc tiêu diệt bọn áo đen. Vậy tất cả những tin nhắn Shin gửi cho Ran trước kia đều là giả mạo sao???????????????????[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  1930843441

Devil không thu xếp hẳn hoi cho em...em ném đá rồi ra sông đấy[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  1371890812

P/s: mau ra cháp mới đi cháp này ngắn quá
Về Đầu Trang Go down
shinichikudo275

shinichikudo275

Nữ Gemini
Tổng số bài gửi : 894
Birthday : 27/05/1990
Age : 34
Đến từ : Lửa địa ngục

[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo    [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty13/5/2012, 11:43

@win : cô gió đi đâu mà chả thấy tăm hơi gì hết , giờ mới thấy chém  :empty:



(tiếp ...)


……………………..

Bệnh viện trung tâm , thành phố Newyork

Sau khi biết tin , Kudo Yusaku cùng với Kudo Yukiko lập tức lao tới bệnh viện , theo ngay sau đó là Heiji và ông Mori . Họ đang đứng phía bên ngoài phòng cấp cứu .

Tiếng đèn phòng cấp cứu phụt tắt ,vị bác sĩ bước ra khỏi phòng cấp cứu

- Bác sĩ , con tôi thế nào rồi ? – Yukiko Kudo sốt sắng hỏi , bà dường như không thể đứng vững được nữa , Yusaku Kudo đưa hai cánh tay ra đỡ lấy vợ

- Tình hình cậu bé giờ đã ổn định , nhưng chúng tôi phải theo dõi thêm một thời gian nữa , đề phòng biến chứng có thể xảy ra .

Theo ngay sau đó , những bác sĩ đang đưa Shinichi ra khỏi phòng cấp cứu trên chiếc xe đẩy . Đôi mắt cậu nhắm nghiền đầy mệt mỏi .

…………………………

14h sau

Shinichi dần dần tỉnh dậy , mở mắt ra đã thấy khuôn mặt đang tái mét của tên cột nhà cháy

- Kudo tỉnh rồi , mọi người ơi – hắn hét toáng lên thông báo

Ông bà Kudo từ phòng bên cạnh nghe tiếng liền chạy sang

- Shinichi , con tỉnh lại rồi , tốt quá rồi – bà Yukiko ôm chầm lấy cơ thể nhỏ bé của cậu

- Shinichi , con cảm thấy sao rồi ? – ông Yusaku lo lắng hỏi

- Con không sao , mọi người yên tâm

- Cậu ấy đã tỉnh lại , chắc đang đói lắm , Heiji , cậu đi mua thứ gì đó được không – Haibara từ ngoài cửa bước vào , trên tay đang cầm bình nước nóng

- Uh , được rồi , tớ sẽ báo với những người khác luôn , hôm qua họ bận bịu suốt cả đêm , nghe tin cậu đỡ nên họ đã về nghỉ cả rồi .

Sau khi Heiji đi khỏi , Shinichi quay sang phía Haibara

- Hattori đã đi rồi , bây giờ cậu có thể nói được rồi chứ , chuyện của ngày hôm qua , tuy còn mơ hồ nhưng tớ nhớ rõ cái cảm giác đó , cái cảm giác như cơ thể đang teo tóp lại …có phải là …

- Phải , những điều cậu đang nghĩ , chính là như vậy …


……………………………



- Vụ nổ đó không phải bình thường , trong quả bom đó có chứa độc dược APTX 4869 , Shinichi đã cứu tôi , kết quả là độc dược ấy , cậu ấy lãnh phải một lẫn nữa . Trong hai tháng tiếp theo , chúng tôi ở lại đây , cùng với một số y bác sĩ khác nghiên cứu thuốc giải . Vì không muốn mọi người lo lắng nên chỉ bảo là cậu ấy cần dưỡng thương thêm một thời gian.

- Nhưng tài liệu về APTX đã không còn phải không ? –cậu hỏi mà như là đã biết trước câu trả lời – sau vụ nổ đó , tất cả đã bị thiêu rụi phải không ? hoàn toàn không có thuốc giải độc APTX gì hết , tất cả chỉ là một vở kịch ? – cổ họng Heiji nghẹn đắng , một lần trúng độc Kudo đã bị teo nhỏ đi 10 tuổi , vậy thì lần 2 này … cậu không dám nghĩ tiếp nữa , hai bàn tay nắm chặt , những tiếng kêu lên răng rắc , cậu đấm mạnh xuống nền đất – Heiji Hattori này là một tên ngốc , tại sao lại có thể mắc lừa cậu suốt thời gian qua chứ ? Shinichi Kudo , cậu nói đi , tên ngốc – tận đáy lòng mình , Heiji Hattori không bao giờ nghĩ rằng lại có ngày này , Shinichi Kudo đã không còn tồn tại .




“Này , rốt cuộc thì cậu còn muốn đi bao lâu nữa hả ?”

“Nhiều lắm , tớ muốn tới thánh địa của Holmes , lần trước vì vướng vụ án mà chưa đi xem được nhiều . Tớ muốn tới thác Reichenbach , nơi Holmes và Moriaty đã cùng lao xuống . Tớ muốn tới Tây Tạng , viếng thăm Lhassa ,nơi mà Holmes ở hai năm để trốn tránh tay sai của Moriaty … còn nhiều , nhiều lắm ….”



“ Này , tên ngốc , chụp ảnh kiểu gì mà không có mặt mũi cậu ở đâu hết vậy ?”

“ Tớ lên ảnh xấu lắm , chụp ảnh để giới thiệu cho mấy cậu đến đó mà tham quan thôi , nơi này đẹp lắm …”

….

“…Này Heiji , ở Nhật Bản bây giờ có hoa anh đào không nhỉ ? Đừng có kêu tớ ngốc . Ở đây tuyết rơi nhiều quá , thật lạnh lẽo …Tớ muốn thấy hoa anh đào nở ….”

“ …Muốn xem hoa anh đào thì về Nhật Bản đi , tháng sau hoa bắt đầu nở rồi …này có nghe tớ nói gì không …này … ”



Giữa nghĩa địa lạnh tanh , đầy chết chóc , một cơn gió lạnh thổi qua , nước mắt Kazuha vẫn không ngừng rơi trước sự thật đau đớn vừa nghe được . Cô nghĩ đến Ran , người con gái yêu Shinichi sâu đậm , liệu cô ấy sẽ nghĩ gì khi biết được sự thật . Cô nghĩ đến Shinichi , con người đang yên nghỉ trong ngôi mộ kia , anh chàng mê Sherlock Holmes đến phát cuồng , đã không còn tồn tại trên thế gian này nữa . Cô sẽ phải nói với Ran như thế nào đây ?

Đặt tay lên bờ vai đang khẽ rung lên của Hattori , Kazuha cố an ủi cậu rồi cô nhìn sang Haibara nói tiếp

- Vậy còn chuyện kết hôn của hai người ?

- Kết hôn ?

- Không phải hai người đã kết hôn vào 4 năm trước sao ?

- Là cậu ấy báo với mấy người sao ? – cô nhẹ lắc đầu cười buồn – cái tin nhắn mà Kudo gửi cho mọi người không phải chỉ có hai chữ “ cô ấy ” sao ? Lời nhắn đó chỉ dành cho Ran Mori thôi .Trải qua 6 năm điều trị , chúng tôi vẫn không ngừng hi vọng , hi vọng một ngày sẽ có thể điều chế thuốc giải thành công , nhưng tất cả chỉ là vô vọng . – Haibara khẽ buông một tiếng thở dài -

Tài liệu về APTX đã mất sạch , điều chế thuốc giải đã là vô cùng khó khăn , nay cậu ấy lại còn trúng độc những hai lần , việc có thể duy trì mạng sống cho cậu ấy đã là một kì tích . Trong những ngày tháng cuối cùng , cậu ấy gửi tin nhắn cho cô ấy , báo rằng đã kết hôn , mong rằng cô ấy có thể quên đi cậu mãi mãi . -– cô nhìn lên bầu trời , ánh mắt đang hướng về một nơi xa xăm , vô định -
Trong tim cậu ấy chỉ luôn có một người , nếu có kết hôn thì chắc chắn sẽ là cô gái đó , Ran Mori .

……………………

Newyork , một buổi tối mùa đông

Tuyết vẫn đang rơi , một bầu không khí thật lạnh lẽo . Shinichi rời khỏi giường , cậu ra đứng cạnh cửa sổ , cảm nhận những bông tuyết đang rơi xuống bàn tay của mình . Cậu thấy nhớ Nhật Bản , nhớ người con gái tên Ran Mori . Cậu rời khỏi phòng và đi tìm Haibara . Cô đang ở trong phòng nghiên cứu , chăm chú nhìn vào chiếc kính hiển vi , cậu cất tiếng gọi :

- Haibara , tớ có chuyện muốn nhờ cậu

- Chuyện gì vậy ? – mắt cô vẫn chăm chú nhìn vào chiếc kính


- Tớ muốn trở về Nhật Bản một chuyến

- Cậu muốn về gặp cô ấy – Haibara ngẩng đầu lên , nhìn về phía Shinichi - cậu định sẽ nói gì , sự thật sao ?

- Không , tớ muốn gặp cô ấy với hình dáng thật sự của mình

- Không được , cậu còn không biết tình trạng của mình sao , lúc này bảo toàn tính mạng cho cậu đã là điều khó khăn , tớ không thể đảm bảo thuốc giải sẽ không gây biến chứng , cậu có thể chết đấy . – Haibara ra sức khuyên can

- Cho dù có chết , tớ cũng phải về gặp cô ấy một lần cuối cùng . Lời tớ đã hứa , tớ phải thực hiện . – giọng Shinichi kiên định

- Cậu không nên từ bỏ , mọi việc vẫn còn có thể , vẫn có thể cứu vãn mà …- cô trở nên ấp úng

- Còn có hi vọng sao ? Tài liệu đã mất , cậu còn không dám chắc với bản thân thì làm sao có thể cứu chữa cho tớ . Đừng tự lừa dối bản thân nữa Haibara … Hãy giúp tớ lần này , được chứ ?


………………………………………

Sân bay quốc tế Tokyo

Cánh cửa phòng vệ sinh hé mở , Shinichi bước ra với hình dáng thực sự

- 1 tiếng 15 phút , thời gian hơn gấp đôi dự kiến . Kudo , nếu có gì bất ổn , cậu phải báo cho tớ ngay , rõ rồi chứ ? – Haibara cũng đã uống thuốc giải và đứng ngoài đợi Shinichi

- Tớ rõ rồi – Shinichi buông một tiếng thở dài , cậu liếc nhìn đồng hồ - có lẽ cô ấy đã tới rồi , chúng ta đi thôi .

- Cậu vẫn còn thời gian để thay đổi quyết định đấy

- Việc tớ này đã quyết rồi . Tất cả mọi việc đều đã đến lúc kết thúc – cậu quay sang nhìn Shiho – giúp tớ việc này , Haibara , hãy nắm lấy tay tớ

……………………………………

- Shinichi , cậu còn không mau đuổi theo cô ấy …
- Cứ để cho cô ấy đi ….Rồi thời gian sẽ giúp cô ấy quên đi tất cả , không còn vương vấn , không còn nỗi đau nữa …

- Như vậy thật quá tàn nhẫn

- Thà rằng tàn nhẫn một lần , tớ không muốn phải nhìn thấy Ran đau khổ suốt đời . Cô ấy đã chờ đợi tớ quá lâu rồi , chờ đợi và chờ đợi , để rồi cuối cùng phải nhìn người mà cô ấy yêu thương từng ngày lìa khỏi cõi đời này , rời khỏi cô ấy . tớ không muốn cô ấy phải khóc vì tớ một lần nào nữa …-

“cậu không nhẫn tâm nhìn cô ấy thấy cậu ra đi từng ngày , cậu không muốn nhìn thấy cô ấy phải đau khổ … vậy cậu nhẫn tâm nhìn tớ phải như vậy sao … Shinichi kudo …” - Lời nói cô chỉ dám nghĩ trong lòng mà không dám nói ra , cô muốn giữ bí mật này cho riêng mình mãi mãi , mãi mãi .

- Tất cả là do tớ , nếu không phải vì nghiên cứu chất độc đó , thì mọi chuyện đã không xảy ra , mọi chuyện đã không như thế nào – cô tự trách mình

- Đừng nói vậy , Haibara , đó không phải là lỗi của cậu , đừng nghĩ quá nhiều như thế …- Đôi mày thanh tú chợt nhíu lại , mồ hôi lấm tấm trên trán cậu , cơn đau đó lại ập tới , lồng ngực cậu như co thắt , hơi thở đứt quãng , đôi mắt cậu nhòa đi , hay tay cậu siết chặt lấy áo ngực .

- Kudo , cậu sao rồi ? – Haibara hoảng hốt – mới chỉ được 4 tiếng đồng hồ , sao lại nhanh đến như vậy ?- Ai đó , mau gọi xe cứu thương dùm tôi , nhanh lên – cô hét lên

Shinichi không còn nghe thấy gì nữa , cơn đau lại đánh gục cậu lần nữa . Cậu rơi dần vào trạng thái hôn mê , đôi mắt chỉ còn lờ mờ nhìn thấy vẻ hoảng hốt của Haibara .

…………………………

Bệnh viện Haido

18 tiếng sau , cậu bắt đầu tỉnh dậy , vẫn còn trong hình dáng của Shinichi

- Tớ chưa bị teo nhỏ ư ?

- Chưa đâu , lần này biến chứng quá nhanh , tớ chưa thể lường được – Haibara đưa tay lên để che đi một tiếng ngáp dài , cô đã thức cả đêm qua để chông chừng cậu

- Vậy tức là tớ vẫn còn thời gian đúng không ? – Shinichi rời khỏi giường bệnh

- Cậu lại định đi đâu ? Thời gian còn lại không bao nhiêu , chúng ta phải quay trở về thôi . May mà có cô Judy giúp đỡ về vẫn đề hộ chiếu nên dù với thân phận nào , chúng ta đều có thể quá cảnh được .

Cậu lôi trong ba lô ra một chiếc túi nhỏ , trong đó là một chiếc khăn len màu đỏ - tớ vẫn chưa đưa được thứ này cho Ran , mùa đông đến rồi , tớ đã mua thứ này để tặng cho cô ấy , Ran rất thích màu đỏ mà …



Và đó cũng là lần gặp cuối cùng của họ , một người không dám nói lời thật lòng , một người không dám níu kéo , kết quả là cả hai đều phải đau khổ .


……………………………..

Rời khỏi nghĩa trang , Haibara đưa hai người tới căn nhà của người quá cố . Căn nhà nằm ở ngoại ô thành phố , bên cạnh là những cánh đồng cỏ xanh mượt , một nơi thật yên tĩnh . Sau khi Shinichi ra đi , Haibara về sống với gia đình Kudo , Yukiko xem cô như con gái và cô cũng hết lòng chăm sóc hai người .

Heiji bấm chuông cửa , ra đón cửa là Yukiko Kudo , một Yukiko nhí nhảnh , trẻ trung nay đã không còn nữa , thay vào đó là khuôn mặt u sầu , đượm một vẻ buồn sâu lắng . Cái chết của Shinichi đã lấy đi của bà toàn bộ sinh lực sống . Người đầu bạc phải tiễn kẻ đầu xanh , điều mà không một người cha người mẹ nào muốn thấy .

Yukiko ôm lấy Heiji và Kazuha một cách mừng rỡ , đã lâu rồi căn nhà này không có tiếp khách , nó quá lạnh lẽo , bà mời hai người vào trong nhà .Đẩy hai tách trà mới pha vẫn còn bốc khói nghi ngút về phía hai người .

- Chắc Ai đã kể hết cho hai cháu về chuyện của Shinichi .- bà tựa lưng vào chiếc ghế , khẽ thở dài - Chúng tôi đã chuyển khỏi căn nhà cũ , Shinichi không muốn nhiều người biết chuyện này nên trong những năm qua chúng tôi luôn giữ kín tung tích .

- Nhưng tuần trước Ran mới nhận được tin nhắn của Shinichi mà ? Chuyện này là sao ? – Kazuha hỏi

- Là do tôi gửi đấy . Hai cháu phải giữ kín chuyện này . Trước khi mất , Shinichi đã nhờ tôi gửi email cho Ran vào dịp sinh nhật mỗi năm . Tuần trước là do tôi quên mất .

- Nếu hôm nay không phải cháu tình cờ gặp Haibara thì chuyện này vẫn còn là một bí mật , mọi người còn muốn giấu chuyện này đến bao giờ ? – Heiji hỏi trong xúc động .

- Càng lâu càng tốt . Shinichi đã mất rồi , hãy để nó yên nghỉ . – Yukiko đẩy về phía Heiji một quyển sổ nhỏ - Trong những năm đầu , Shinichi đã đi rất nhiều nơi , nó không muốn cuộc đời mình phải kết thúc tại bênh viện , nó đã đi cho đến lúc không thể đi được nữa . Trong cuốn nhật kí này là toàn bộ cuộc hành trình mà nó đã ghi lại . Nó nói nếu một ngày nào đó Ran phát hiện ra hãy gửi lại cho cô ấy cuốn nhật kí này .

……………………..


Hai tháng sau

Nhận được lời mời từ một bệnh viện danh tiếng , Ran quyết định định cư tại Tokyo . Cuộc sống của cô ấy giờ đây đã ổn định. Buổi tối hôm đó , cô mời những người bạn thân thiết nhất của mình tới bữa tiệc mừng công việc mới

- Nâng ly nào , chúc mừng Ran đã ở lại Tokyo nào – tên đầu sỏ Kaito lên tiếng

- Cụng ly – cả hội bắt đầu nâng ly và hò hét

- Nè nè , mọi người , ti vi đang đưa tin về tụi nhóc kìa – Sonoko thông báo

- Mở lớn tiếng lên xem nào – Aoko thêm vào

- Oh , tụi nhóc này được mời phỏng vấn nữa cơ à ? – Kaito chen ngang


Đám đông phóng viên , nhà báo đang ngồi dưới liên tục dơ tay để được phỏng vẫn đội thám tử

“ Hôm nay đội thám tử trung học Teitan lại lập chiến công mới …”

“ Vụ án này thật đơn giản ” – Genta vỗ ngực tự hào

“ Hung thủ vụ này quá gian ác ” – Ayumi vẫn còn rùng mình

“ Cũng may là được sự hỗ trợ của các chú cảnh sát nên hung bị mới bị bắt dễ dàng ” – Mitsu khiêm tốn

“ Chúng tôi được biết các cô cậu đã lập đội thám tử từ lúc mới chỉ học lớp 1 , và đã tham gia giúp đỡ cảnh sát rất nhiều ? ”

“ Đúng vậy , lúc đó có 5 người và cháu là nhóm trưởng ” - Genta lại tự sướng lần nữa

“ Conan thì vô cùng thông minh ” – Ayumi tíu tít

“ Haibara cũng sắc sảo không kém ” – Mitsu đỏ mặt

….

Cuộc phỏng vấn vẫn tiếp tục với hang chục câu hỏi từ các phóng viên , cuối cùng nhóm thám tử đã gửi lời nhắn tới những người bạn của mình

“ Conan , Haibara , nếu các cậu xem được buổi phỏng vấn này , hãy nhắn tin về cho bọn tớ nhé …”

“ Bọn tớ nhớ các cậu lắm …”

“ Hãy sớm trở về Nhật Bản nhé …”


- Bọn nhóc này cũng đã 18 tuổi rồi nhỉ , nếu bọn chúng mà biết được thân phận thật của Conan và Haibara là Shinichi và Shiho , có lẽ sẽ hoảng hốt lắm đây – lại là giọng nói sang sảng của Kaito

- Shinichi đã lâu rồi không trở về Nhật , cũng đã 10 năm rồi đó chứ - Makoto tiếp lời

- Nhắc đến hắn làm gì , cái tên phụ bạc đó …- Sonoko nạt lại

- Shinichi , cậu ấy không phải …- Kazuha bất chợt muốn nói thì đã bị Heiji chặn lại , cậu nắm lấy tay Kazuha và lắc đầu ra hiệu cho cô đừng nói tiếp nữa “ mọi chuyện không nên nói ra ”

- Mọi người đừng như thế mà , mọi chuyện đã là quá khứ rồi – Ran cố cản một cuộc khẩu chiến sắp nổ ra - tớ không còn là Ran Mori năm xưa nữa , chúng ta phải sống vì ngày mai đúng không ?

- Đúng vậy , hôm nay là tiệc vui mà , mọi người tiếp tục uống nào – Heiji nâng chén rượu lên , cố phá tan đi bầu không khí đang căng thẳng

- Được lắm Heiji , hôm nay tớ sẽ tiếp cậu - Kaito cũng hăng không kém

- Các cậu quên mất tôi rồi đấy , Makoto này không chịu kém cạnh đâu

Và cuộc vui lại tiếp diễn , từng li từng li rượu cứ hết dần , bỗng Aoko reo lên

- Tuyết rơi kìa mọi người ơi

- Tuyết rơi thật rồi , năm nay có tuyết sớm vậy sao , mới vào đầu mùa đông thôi mà ?

- Cần gì đầu mùa hay cuối mùa , tiếp tục uống nào các chàng trai - Makoto đã bắt đầu ngà ngà say

- Đúng vậy , uống nào – Heiji thêm vào

- Cạn ly – Kaito lại nâng ly

Ba chàng nhà ta cứ tiếp tục uống mà không hề biết rằng ba cái đầu đang bốc khói phía sau họ . Một cảnh đẹp lãng mạn như thế mà bị các chàng chà đạp , kết quả là những tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên trong căn phòng , vọng lên có lẽ đến cuối phố cũng nghe thấy .


Ran cười khúc khúc khích nhìn cảnh tượng trước mắt , đã lâu rồi cô không được cười một cách thoải mái như thế . Cô lặng lẽ đi ra ngoài , những bông tuyết đang nhẹ nhẹ rơi xuống mái tóc của cô , khuôn mặt cô . Cô đưa tay đón nhẹ những bông tuyết đang rơi xuống , tuyết lạnh nhưng lòng cô lúc này ấm áp lạ thường . Cô ngẩng đầu lên ngắm nhìn bầu trời đêm , trăng đêm nay thật là sáng , những tia sang làm mái tóc đen nhánh của cô lấp lánh trong bóng đêm

“ Tuyết rơi rồi , Shinichi à ! Ở bên đó cậu có thấy tuyết rơi không ? ”





[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  83e161b5c7f3d1c7229c2871728b16a1_44583848.kudoushinichimouriran8
[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  6930392d1905d4ec465b2b7242ec6e1b_44583851.seaofmemorieshaya




                                                  ~THE END ~


Được sửa bởi shinichikudo275 ngày 3/11/2013, 22:30; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
Milky

Milky

Nam Tổng số bài gửi : 1125
Đến từ : Tiểu bang Im re, Đại bang Trịch vía, CFC ~

[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo    [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty13/5/2012, 19:47

Sr ss, bây giờ em mới vào cm cho ss. Thực ra thì em theo dõi fic này từ lâu rồi, nhưng mà...thấy toàn gió với bão, em chả dám nhảy vô ==.
Oneshot này chỉ nói được một từ: Buồn. Buồn từ part đầu tới part cuối...nhất là cái end...
Vote cho ss *lần đầu và lần cuối trong cái fic này ^^*
Về Đầu Trang Go down
Http://milkykunnie.blogspot.com
Sponsored content




[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo    [Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo  Empty

Về Đầu Trang Go down
 

[Short Fic] Happy Birthday - Shinichi Kudo

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 2 trangChuyển đến trang : 1, 2  Next

 Similar topics

-
» [One-shot Dịch] Những ngày ở Hawaii: Nhật ký của Kudo Shinichi (Hawaii Days: The Diary of Kudo Shinichi)
» Thư gửi cho chàng Shinichi Kudo - Tình cảm của 1 ai đó vs chàng thám tử hào hoa Shinichi
» [One-shot] 101 lý do tôi ghét Shinichi Kudo (Heiji Hattori's POV)
» [Thông tin về Conan]Shinichi Kudo
» [One-shot Dịch] I hate Kudo Shinichi

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
CFC :: Khu vực Tài nguyên :: Fan Fiction :: Đã Hoàn Thành-