CFC

Khách viếng thăm sẽ thiệt thòi lắm nha ~
Đăng nhập để chia sẻ/ Login để yêu thương  ^^


[One-shot] Don't leave me... Shinichi 22985209-p0
CFC

Khách viếng thăm sẽ thiệt thòi lắm nha ~
Đăng nhập để chia sẻ/ Login để yêu thương  ^^


[One-shot] Don't leave me... Shinichi 22985209-p0


Conan Fan Club
 
Trang ChínhLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

Share
 

 [One-shot] Don't leave me... Shinichi

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
shinxranlove4ever

shinxranlove4ever

Nữ Capricorn
Tổng số bài gửi : 1
Birthday : 31/12/1999
Age : 24
Đến từ : Đà Nẵng

[One-shot] Don't leave me... Shinichi Empty
Bài gửiTiêu đề: [One-shot] Don't leave me... Shinichi   [One-shot] Don't leave me... Shinichi Empty5/5/2013, 10:50

Tên fic: Don't leave me...Shinichi
Au: shinxranlove4ever
Raiting: All
Category: Sad
Đây là fic đầu tay của mình vì vậy các ss đừng ném cà chua hay đá nhiều quá. Mình mới 13 thôi ạ

Don't leave me...Shinichi
Ran ngồi thẫn thờ bên cửa sổ, hướng đôi mắt vô hồn về phía bầu trời xanh. Mái tóc đen nhẹ nhàng buông quá đầu gối đang được cô khẽ ôm trong vòng tay.
Lạnh...
Khẽ buông một tiếng thở dài, cô nhắm hờ đôi mắt tím biếc, ngả vào đầu giường. Đôi tay run run lười biếng mệt mỏi kéo chiếc chăn lên.
Cô cứ lặng im lâu như thế, không gian hoàn toàn tĩnh lặng cho đến khi những giọt mưa liên tiếp rơi xuống, tạo nên những âm thanh không mấy dễ nghe. Ran mở mắt, đầu óc hoàn toàn trống rỗng. Phải mất một lúc lâu sau, cô mới định thần lại công việc mà mình cần làm.
Chạm hai chân xuống nền nhà, lạnh ngắt...Cô khẽ nhíu mày, nhói đau. Cố đứng dậy, người lảo đảo không vững. Cô níu chặt vào cây cột gần đó, rồi dựa cả người vào, thở những tiếng mệt nhọc...
-Chẳng phải những lúc như thế này anh luôn ở bên em mà phải không, Shinichi?
Kí ức ngày xưa lại hiện về
~~~~Flash back~~~~
Cô đứng dựa vào thân cây anh đào, tay mân mê chiếc dây chuyền đeo trên cô, môi nở nụ cười thích thú và hạnh phúc: " Vậy là đã đến giờ phút anh trở về ! Em đang mơ sao ?"
Kia rồi ! Thấp thoáng đằng xa là bóng hình cao cao gầy gầy quen thuộc. Cô reo lên khe khẽ, nheo mắt nhìn anh: Đã một năm rồi anh chẳng hề thay đổi:
Vẫn cái dáng cô độc, lạnh lùng mà quyến rũ ấy
Vẫn nụ cười kiêu hãnh luôn ngự trị trên môi
Vẫn đôi mắt màu xanh dương sâu thẳm và cao ngạo
Ran hét lên, giọng tràn đầy hạnh phúc:
_SHINI...chi
Giọng cô chợt trầm xuống. Anh không đi một mình, tay anh...đang nắm lấy tay của một người con gái khác.
Cô gái đó rất đẹp. Vẻ đẹp sắc xảo, thông minh, chín chắn. Mái tóc màu nâu đỏ ngắn đến vai. Đôi mắt màu xanh lục như hút hồn người đối diện...
Cô gái ấy, đẹp hơn cô nhiều...
Anh đứng trước mặt Ran, khẽ chào :
-Ran à, tớ về rồi này !
Cô nhìn lên, gượng cười, mắt vẫn không rời cô gái lạ.
Như hiểu ý cô, Shinichi vui vẻ nói, không giấu nổi vẻ hạnh phúc và tự hào :
-Đây là bạn gái tớ, Shiho Miyano !
Câu nói vừa được buông ra, Ran cảm thấy như mọi thứ quanh mình sụp đổ hoàn toàn...
Cô tưởng như, có thể nghe thấy tiếng trái tim mình đang vỡ ra từng mảnh...
Đau !
Rồi, cũng chẳng hiểu tại sao, cô có thể về nhà. Ngay tối hôm ấy, cô đã lên tàu đi sang ngay vùng quê này...
~~~~End Flashback~~~~
Cô ngồi xuống đất, mỉm cười đau xót, những giọt nước mắt vẫn thi nhau rơi trên má, nóng hổi...
Tưởng như cảnh thiên nhiên bình yên, cuộc sống thầm lặng nơi đây có thể giúp cô quên được anh. Nhưng, một lần nữa, Ran lại nhầm.
Cô không thể thôi nghĩ về anh, hình ảnh một chàng thám tử với cách nhếch mép đầy kiêu hãnh đã bao giờ rời khỏi tâm trí cô ? Tại sao, cô cứ phải tự lừa dối bản thân rằng, cô không còn yêu anh nữa ? Để tâm hồn được thanh thản sao ? Thật nực cười ! Tâm hồn cô, trái tim cô đâu còn nguyên vẹn như xưa nữa !...
Bởi, từ ngày hôm ấy, Ran Mori đã chết rồi !
Vì...anh...
Cô khẽ thì thầm, một mình, giọng yếu ớt :
-Don't leave me, Shinichi... I love you...
Hàng lông mi cong dài khẽ khép lại.
Một lần...
Và mãi mãi...
Về Đầu Trang Go down
0ny

0ny

Nữ Scorpio
Tổng số bài gửi : 658
Birthday : 23/10/1995
Age : 29

[One-shot] Don't leave me... Shinichi Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [One-shot] Don't leave me... Shinichi   [One-shot] Don't leave me... Shinichi Empty6/5/2013, 10:27

Vâng, em mới 13? Nhưng ss nghĩ, ss không nên biết em bao nhiêu tuổi, tất cả chúng ta đều đã học qua môn học mang tên Ngữ Văn ở trường. Vì thế, với những chuẩn mực cơ bản của văn, không hề có điều lệ, tuổi nhỏ thì văn có thể sơ sài, hoặc là phải nhẹ tay hơn cả, ss nói thế có đúng không?

Mà thôi, ss không vào để tán dóc. Về oneshot của em, ss có mấy lời nhận xét như sau

Ưu: Có sử dụng miêu tả, biểu cảm, biết đặt mình vào nhân vật để viết.

Nhược: Hành văn chưa trau chuốt, có lỗi type, chưa cách dòng (Rất rối mắt khi đọc) Cám xúc chưa đạt cao trào, nội dung chưa gì mới lạ. Cảm xúc nhân vật rất hời hợt.

Chi tiết như sau:


Ran ngồi thẫn thờ bên cửa sổ, hướng đôi mắt vô hồn về phía bầu trời xanh. Mái tóc đen nhẹ nhàng buông quá đầu gối đang được cô khẽ ôm trong vòng tay.
Lạnh...
Khẽ buông một tiếng thở dài, cô nhắm hờ đôi mắt tím biếc, ngả vào đầu giường. Đôi tay run run lười biếng mệt mỏi kéo chiếc chăn lên.


Những từ ngữ in đậm sử dụng không đúng nơi, không đúng chỗ. Không làm bật được tâm trạng nhân vật, "lạnh" là một từ để tả cảm giác, em cần lồng nó vào những câu văn ngắn, mang ý nghĩa biểu tượng.Như thế văn mới cô đọng, còn nếu chỉ miêu tả dáng vẻ của Ran sau đó quăng ngay nó vào, thì chẳng khác gì một từ ngữ thừa thãi.

Tiếp theo là hàng loạt động từ, nhưng theo ss, nó không nên được dùng với nhau, "run run" vì lạnh? Vì kỉ niệm? Hay tâm trạng của cô? "Mệt mỏi" Thì khỏi phải nói, mệt vì điều gì? Nếu kết hợp hai cái, có thể hiểu như là em đang muốn tả một dáng vẻ rũ rượi? Câu văn không rõ nghĩa, mà chính cái hồn của nhân vật cũng không được bộc lộ rõ nét.

Cô cứ lặng im lâu như thế, không gian hoàn toàn tĩnh lặng cho đến khi những giọt mưa liên tiếp rơi xuống, tạo nên những âm thanh không mấy dễ nghe. Ran mở mắt, đầu óc hoàn toàn trống rỗng. Phải mất một lúc lâu sau, cô mới định thần lại công việc mà mình cần làm.

Mưa, âm thanh không mấy dễ nghe? Em lại nhầm rồi, mưa trong không gian tĩnh lặng, sẽ tạo một hiệu quả âm thanh cực kì bi ai, thậm chí, nếu lợi dụng mưa, có thể đẩy tâm trạng buồn của nhân vật lên đỉnh điểm. Tiếng mưa trong đêm, thấm qua đất, không gian chỉ nghe tiếng rào rào của mưa sẽ làm không gian cô đọng, thậm chí là ảm đạm vô cùng.

Kí ức ngày xưa lại hiện về

Câu này, dùng ngay flashback là hời hợt, cẩu thả khi miêu tả. == Phải nhấn ý hơn nữa, lúc ấy tâm trạng Ran ra sao? Kí ức ấy là gì, thậm chí là còn phải miêu tả nhân vật thêm đoạn nữa, để bộc lộ tầm quan trọng (hoặc day dứt) của kí ức ấy đối với nhân vật, ấy mới là thành công.

Vẫn cái dáng cô độc, lạnh lùng mà quyến rũ ấy
Vẫn nụ cười kiêu hãnh luôn ngự trị trên môi
Vẫn đôi mắt màu xanh dương sâu thẳm và cao ngạo
Ran hét lên, giọng tràn đầy hạnh phúc:


Ss phải nói thẳng, đoạn này giống như liệt kê ý hơn là nắm ý, có lẽ em đã đọc nhiều văn miêu tả nội tâm, thì em nên biết, có những lúc liệt kê ý thế này sẽ khắc họa nỗi đau.Nhưng có lúc, lặp ý thế này, làm đứt mạch văn, không hề liên kết với nhau.

Câu nói vừa được buông ra, Ran cảm thấy như mọi thứ quanh mình sụp đổ hoàn toàn...
Cô tưởng như, có thể nghe thấy tiếng trái tim mình đang vỡ ra từng mảnh...
Đau !
Rồi, cũng chẳng hiểu tại sao, cô có thể về nhà. Ngay tối hôm ấy, cô đã lên tàu đi sang ngay vùng quê này...


Không rõ là vô tình hay cố ý, một từ đau không đủ để miêu tả tâm trạng Ran.

Đoạn trên nữa, tả Shinichi rất hời hợt. Anh ấy không thể bình thản trước Ran và những câu như thế được.OOC nhân vật, em làm cho cả fic, chỉ có mình Ran tồn tại.

Tưởng như cảnh thiên nhiên bình yên, cuộc sống thầm lặng nơi đây có thể giúp cô quên được anh. Nhưng, một lần nữa, Ran lại nhầm.
Cô không thể thôi nghĩ về anh, hình ảnh một chàng thám tử với cách nhếch mép đầy kiêu hãnh đã bao giờ rời khỏi tâm trí cô ? Tại sao, cô cứ phải tự lừa dối bản thân rằng, cô không còn yêu anh nữa ? Để tâm hồn được thanh thản sao ? Thật nực cười ! Tâm hồn cô, trái tim cô đâu còn nguyên vẹn như xưa nữa !...


Tất cả ý này, đều có thể miêu tả dài hơn.Đều có thể khắc họa sâu hơn nữa. Biểu cảm trong văn của em chưa đạt đến độ chín, tất cả giống như một cơn gió thổi qua mà thôi. Không để lại được chút gì trong lòng ss cả.

Nếu em viết tiếp, ss nghĩ em cần nên chú ý vào fic của mình hơn.

Trình bày là một phần, thậm chí thả hồn vào văn cũng là một chuyện khác.

Chỉ chừng đó thôi, ss hi vọng em sẽ viết tốt hơn~

Chào em~
Về Đầu Trang Go down
http://quyenuycuasomenh.wordpress.com
hoang minh

hoang minh

Tổng số bài gửi : 6

[One-shot] Don't leave me... Shinichi Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [One-shot] Don't leave me... Shinichi   [One-shot] Don't leave me... Shinichi Empty9/5/2013, 13:50

ss Ony làm khó chị shinran rồi ! Em thấy fic đầu tay thế này tạm ổn rồi. Nhưng đúng như ss Ony nói chị shinran cần cố gắng nhiều . [One-shot] Don't leave me... Shinichi 4244696355

Chị shinran cố gắng ra nhiều fic mới nha !!!)))
Em thì thích đọc longfic hơn :eheh: he he


Dấu.....
Edited.
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content




[One-shot] Don't leave me... Shinichi Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [One-shot] Don't leave me... Shinichi   [One-shot] Don't leave me... Shinichi Empty

Về Đầu Trang Go down
 

[One-shot] Don't leave me... Shinichi

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» [One-shot Dịch] Những ngày ở Hawaii: Nhật ký của Kudo Shinichi (Hawaii Days: The Diary of Kudo Shinichi)
» [One-shot] Shinichi's at the salon... alone!
» [One-shot sưu tầm] Nhật kí của Haibara và Ran về Shinichi
» [One-shot Dịch] I hate Kudo Shinichi
» [One-shot] 101 lý do tôi ghét Shinichi Kudo (Heiji Hattori's POV)

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
CFC :: Khu vực Tài nguyên :: Fan Fiction :: Đã Hoàn Thành-