Conan Fan Club |
|
| [Long Fic] From Hater To Lover | |
| |
Tác giả | Thông điệp |
---|
Janie Phương
Tổng số bài gửi : 1372 Birthday : 19/01/1998 Age : 26 Đến từ : Somewhere on Earth
| Tiêu đề: [Long Fic] From Hater To Lover 7/6/2010, 22:17 | |
| Đây là fic đầu tay của em, nếu có gì không ổn thì anh chị "nương tay" nhá :) From Hater To Lover Disclaimer : nhân vật không thuộc về Jan, không thuộc về Gosho-sama (dù là cha đẻ), họ thuộc về người mà họ thuộc về ^^ (học được từ những anh chị khác ^^) Category: Romance Rating : biết đọc, hiểu là ổn Pairing : ShinRan luôn là nhất, chi tiết là Kaitou -> Ran <-> Shin (fan KaiAok đừng đánh em) Author : *~$Janie~Phương$~* Summary : biết nói gì đây ta !? Ờm… mời mọi người đọc rồi biết ạ, có hơi OOC một tí (quá luôn chứ một tí gì nữa) Chap 1 - Spoiler:
“Nè nè, nghe tin gì chưa ? Kudou-senpai lại giải được một vụ án mới nữa kìa !”
“Đâu đâu ? Thiệt vậy hả ?”
“Oh…how kawaiiiiiii ! You’re the best of the best, Kudou-senpai.”
...
Hằng ngày, tại trường trung học Teitan, Mouri Ran, nữ sinh năm nhất trường Teitan, đều gặp phải những câu nói tương tự, nghe đến phát ngán. Hầu như tất cả nữ sinh của trường Teitan không hề quan tâm bất cứ điều gì khác ngoài “Kudou-senpai” của họ. À, nói mà quên, “Kudou-senpai” đây chính là cậu thám tử trung học lừng danh Kudou Shinichi, người sở hữu bộ óc siêu phàm, vẻ ngoài cực chuẩn và cộng thêm cả khuôn mặt lạnh cực kỳ điển trai, với nụ cười cũng “lạnh” và tính khí cũng “lạnh” chẳng kém, khiến hầu hết cô gái khắp xứ sở hoa anh đào phải chao đảo (không chết mới là lạ ấy chứ).
“Kudou-senpai, Kudou-senpai, bộ họ hết chuyện làm hay sao mà cứ gọi “Kudou-senpai” ngày đêm mà không biết chán à !” Đây là lời nói trong thái độ bực mình của cô nàng Ran, người được coi là “cô gái duy nhất không phát cuồng vì Kudou Shinichi”, tất nhiên là chỉ trong trường Teitan. “Cậu ta có gì hay ho chứ !? Đúng là lạ !” (à, xin nói là lúc này Shin và Ran chưa hề quen biết đâu ạ)
“Có cậu mới là lạ á, anh Kudou như thế mà cậu cũng chê được, mắt cậu có bị sao không thế ?” Sonoko Suzuki, bạn thân của Ran, lên tiếng. “Thử hỏi trong cái thành phố này, ít nhất là thế, có ai không thích Kudou như cậu không ?”
“Tớ thì thấy cậu ta chẳng có gì đặc biệt ngoài tài suy luận cả” Ran lục đục lấy đôi giày đen của mình từ trong tủ đựng đồ, sau đó nhét đôi bata của mình vào.
“Vậy là cậu chưa biết rồi, anh ấy chơi bóng đá là số 1 luôn á, mấy đứa cùng trường anh ấy đã nói thế đó !” Sonoko tặc lưỡi.
“Sao cậu biết mà nói ? Bộ cậu có tiếp xúc với đám khác trường hả ?” Ran hỏi.
“Lạc hậu quá cô nương !” Sonoko vỗ nhẹ lên đầu Ran “Tụi nó cũng là thành viên trên fanclub của Kudou Shinichi.”, rồi đôi mắt Sonoko sáng hẳn lên khi vừa nói đến tên Kudou Shinichi.
“Rõ vớ vẩn !” Ran nói thầm.
Sở dĩ Ran không hề ưa Shinichi cũng chỉ vì thứ mà người ta gọi là trực giác. Trực giác của Ran rất mạnh và rất…đúng (Ran mà lị), ngay từ khi thấy Shinichi lần đầu, cô đã không có thiện cảm với anh chàng điển trai này, và lý do cô không có thiện cảm… cả cô cũng không rõ.
“Chào 2 quý cô nương !” Một giọng nói vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của Ran.
“Kaitou, làm tụi tớ hết hồn.” Sonoko nói, giọng khiển trách.
Đó là một cậu học sinh, cũng năm nhất, tên là Kuroba Kaitou, bạn cùng lớp của Ran và Sonoko, trông cũng rất điển trai, vả có nét rất giống với hotboy trung học Kudou Shinichi, chỉ khác mỗi mái tóc là có hơi quăn. Nhưng cậu vẫn có một điểm lợi với các cô gái, dù không nổi tiếng với các phi vụ “trọng đại” như Shinichi nhưng Kaitou có biệt tài làm ảo thuật, và hơn thế nữa, cậu có một nụ cười nửa miệng cực cuốn hút (sao mà iu thế).
“Hì, xin lỗi. Để chuộc lỗi với các quý cô nương, tôi có quà cho hai cô đây !” Kaitou chìa bàn tay phải đang cầm lấy hai bông hoa hồng về phía Ran và Sonoko.
“Kaitou, không giỡn đâu !” Ran nhìn với cặp mặt sắc đá.
“Vậy thì kẹo mút thì sao nhỉ ?” Kaitou lấy tay trái của mình úp nhẹ lên hai bông hoa và thả ra, hoa hồng đã biến mất, thay vào đó là hai cây kẹo mút sặc sỡ.
“Cám ơn cậu nha, tớ đang thèm ngọt !” Sonoko giật lấy một cây, Ran cũng vậy.
*+-+**+-+**+-+**+-+**+-+**+-+**+-+**+-+**+-+**+-+**+-+**+-+**+-+*
“TIN NÓNG HỔI NÈ MỌI NGƯỜI ƠI !” Một giọng nữ sinh “inh ỏi” vang lên, mà đối với Ran, cô đoán chắc thể nào cũng về cái gã tên Kudou Shinichi.
Dù không hẹn nhưng mọi người đều tập trung về chỗ cô nữ sinh vừa la lối ban nãy ở sân trường, ai cũng nhìn cô với đôi mắt tò mò.
“Mọi người biết tin gì chưa !? Kudou-senpai…” Cô nói lắp bắp “Kudou-senpai…”
“Kudou-senpai thế nào ?” Một vài giọng sốt ruột vang lên.
“KUDOU-SENPAI SẮP CHUYỂN ĐẾN TRƯỜNG CHÚNG TA !” Cuối cùng, cô ấy nói một mạch.
“HẢẢẢẢẢẢẢẢẢẢẢẢẢ ?” (khá mệt với “Ả” ^^) Mọi người đồng thanh.
Và thế là sân trường Teitan trở nên ầm ĩ, chính vì tin giật gân vừa rồi. Ngồi trong lớp nhìn ra, Ran thở dài.
“Thấy chưa, tớ đoán đâu có sai.” Cô nói với Sonoko và Kaitou, nhưng có vẻ chỉ với Kaitou thôi vì Sonoko dường như không còn nghe gì nữa, hồn cô giờ như đang bay đi đâu, chỉ còn lại đôi mắt sáng quắc và đôi bàn tay chắp lại đặt dưới cằm.
“Sonoko, có nghe tớ nói không ?” Ran lay lay cô bạn của mình “Tuyệt thật, rồi khi cái gã Kudou kia tới thì tớ sẽ là đứa bị cả trường ghét bỏ.” rồi cô lại thở dài.
“Đừng có lo, chỉ có con gái ghét thôi, chứ tớ và Sonoko luôn đứng về phía cậu mà.” Kaitou cười (em chết mất).
“Cậu thì còn may ra, chứ Sonoko thì…” Cô khẽ liếc nhìn “cái xác không hồn” Sonoko, lắc đầu.
*+-+**+-+**+-+**+-+**+-+**+-+**+-+**+-+**+-+**+-+**+-+**+-+**+-+*
Một ngày kia, Ran xuống uống cà phê ở quán cà phê ngay dưới nhà mình, quán Poaro, cùng với tờ báo số ra ngày hôm ấy. “Lại thêm một vụ án khó khăn, hóc bứa đã được thám tử kỳ tài Kudou Shinichi giải mã”, chỉ nhìn cái tiêu đề ngay trang nhất thôi mà cô đã thấy ngao ngán, vậy nên cô lật tiếp, bỏ mặc những trang nói về Shinichi.
Một lát sau, quán có thêm một khách khác. Người này khá cao, không rõ trẻ già, vì người ấy quấn khăn quàng che mặt, đeo cặp kiếng đen, đội chiếc mũ đen (giống ai ta !? ^^), tiến vào ngồi vô bàn cạnh bàn của Ran.
“Cho một cái Gin Fizz đi.” Cậu ta gọi, giọng lạnh tanh.
“À, vâng. Xin quý khách chờ một chút !” Cô phục vụ đáp.
Sau khoảng 10 phút, đồ uống của cậu kia đã sẵn sàng, chỉ chờ cậu ta gỡ khăn quàng và uống thôi (^^). Thật vậy, cậu ta từ từ gỡ chiếc khăn quàng cổ, đặt sang một bên, rồi tháo nhẹ cái kiếng đen xuống, đồng thời bỏ luôn chiếc mũ đen của mình. Lúc này, cả quán quay lại nhìn cậu, với một vẻ ngạc nhiên cực độ (à, nói luôn đây là quán cà phê cho giới trẻ ^^). Người ấy chính là Kudou Shinichi.
Được sửa bởi *~$Janie~Phương$~* ngày 31/10/2010, 22:22; sửa lần 1. |
| | | Janie Phương
Tổng số bài gửi : 1372 Birthday : 19/01/1998 Age : 26 Đến từ : Somewhere on Earth
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] From Hater To Lover 8/6/2010, 12:47 | |
| Chap 2 Sau một vài phút ngỡ ngàng, hàng loạt nữ sinh ngồi trong quán (lúc đó quán đông lắm) cùng ùa lại về phía Shinichi, không cho cậu một phút thưởng thức món uống vừa gọi. “Anh Kudou, em hâm mộ anh lắm á !” “Kudou-senpai, anh cho fanclub hỏi anh một vài câu nhá…” “Anh Kudou, cho em xin chữ ký đi !” “Anh Kudou, điều gì đã khiến anh đến đây ?” “Có phải anh sắp chuyển đến trường Teitan không ạ ?” … Trong đám hỗn loạn ấy, Shinichi chỉ còn biết cười (ôi, hào quang tỏa sáng, em chết mất) mà không nói lời nào, nói là cười nhưng mặt thì có vẻ khó chịu lắm. Ở bên cạnh, Ran cảm thấy hết sức bực mình, nhưng cũng làm thinh. Chỉ vài giây sau, Shinichi không chịu nổi nữa, mới lên tiếng. “Ờm, các cô cho tôi tí không khí được chứ !?” Tất nhiên là kèm với một nụ cười. (ôi, chết cũng cam lòng) Thế là đám con gái chẳng màng hỏi han gì nữa, mà tự động dàn ra ngồi quanh cậu. “Ờm, không biết hôm nay có tin tức gì mới không ta !?” Cậu ta nói, mắt liếc dò chừng. Bất chợt, một cô gái quay qua giật tờ báo trên tay Ran mà không có lời xin lỗi hay hỏi mượn, và đưa cho Shinichi. “Báo mới nhất đó anh !” Cô gái nói. Ran nhìn theo, sững sờ, miệng há hốc, không nói nên lời. Nhưng cô cũng đọc gần xong nên cũng không để ý lâu. Sau đó cô lấy ly nước trái cây của mình lên uống một ngụm. “Có vẻ như trong này hơi nóng nhỉ.” Shinichi lại lên tiếng. Và tất nhiên, cả đám con gái mỗi người cầm một tờ tạp chí lên quạt cho cậu. Ran thấy thế tức lắm, cô cứ tưởng lâu nay trực giác của mình là một thứ mông lung, vớ vẩn, nhưng không ngờ bây giờ cô mới biết, những gì nó mách bảo cô là đúng. Shinichi được vẻ ngoài hút hồn, tài suy luận bậc thầy và cũng kiêu căng không kém. “Ờm, có vẻ dạo này tôi hơi xuống sắc.” Shinichi lại nói tiếp. Ngay sau đó, hàng loạt câu nói từ phía các cô gái nhao nhao lên. “Không đâu anh Kudou, trông anh vẫn là nhất !” “Ai dám bảo anh xấu đi chứ.” “Với tụi em thì anh lúc nào cũng đẹp trai hết á !” … Đến lúc này, Ran không thể chịu đựng được nữa, nhưng trước hết, cô cố dằn lòng mình xuống, vắt chéo chân lên, cầm ly nước của mình và nói : “Đúng là không biết ngượng.” Ngay lập tức, đám đang nhao nhao kia bỗng im bặt, quay lại nhìn Ran. “Bị người khác thao túng dễ dàng như vậy, nhìn cứ như là đầy tớ á.” Ran nói tiếp, giọng đầy mỉa mai. “Nè nè, cậu nói vậy là sao, ai bị thao túng, ai là đầy tớ hả ?” Một cô gái lên tiếng. “Người ta có câu có tật thì giật mình, nếu kích động như vậy, tức nghĩa là đúng rồi.” Ran uống thêm một ngụm nước. “Cậu…” Thì sao hả, tụi tui hâm mộ anh ấy thì có gì sai ?” Một cô gái khác nói. “Hâm mộ thì hâm mộ, nhưng cũng nên nhìn về cái tính nết của người khác, cứ chăm chăm vào vẻ ngoài thì làm sao biết được người tốt xấu thế nào.” Ran thoáng liếc nhìn Shinichi. “Ý cậu là sao ? Anh Shinichi có gì xấu đâu !” “Bị lợi dụng nãy giờ mà cũng không nhận ra sao ?” Ran quay lại nhìn đám con gái đang trừng mắt nhìn mình. Nhưng Shinichi thì không, trái lại, cậu còn nở một nụ cười bí hiểm. Cậu đứng lên, tiến về phía Ran. “Ồ, tôi không ngờ mình cũng có anti-fan đấy.” Cậu nói. Ran không trả lời mà lỉnh mắt đi chỗ khác (tỏ vẻ tiểu thư đấy mà). Shinichi lại cười (Ran ơi nhìn đi để chết luôn). “Nãy giờ tôi đâu có lợi dụng gì các cô ấy đâu, tôi chỉ nhờ một tí thôi mà.” Shinichi nói. “Nhờ những việc anh có thể tự làm trong nháy mắt !?” Bây giờ thì Ran quay lại nhìn thẳng vào mắt Shinichi. “Họ bu đông thế thì làm sao tôi ra được ?” “Chỉ cần nhờ họ tránh ra là được thôi, chứ có gì đâu !” Shinichi đút tay vào túi quần, ngồi xuống cái ghế bên cạnh Ran. “Thôi được rồi, cứ coi như cô đúng đi, nhưng không lẽ cô không có tí… “ý” gì với tôi sao ?” Shinichi nhìn, cười (đểu.). “Ồ, thật ra là có đấy !” Ran uống một hơi hết ly nước, rồi cô đứng lên, cầm luôn cái ly chỉ còn lại đá “Anh muốn biết ý nghĩ của tôi đối với anh chứ gì !?” Dứt lời, Ran đổ hết đá từ cái ly lên…đầu của Shinichi. “Cô…làm cái gì vậy ?” Shinichi bàng hoàng, vừa la lối vừa phủi phủi đầu của mình. “Thì đó là ý nghĩ của tôi, không phải anh thích làm “lạnh” lắm sao ?” Ran khoanh tay. Nói xong, Ran rời khỏi quán, bỏ lại sau lưng cả đám con gái đang hì hụi phủi đá trên đầu Shinichi (^^), và cậu thám tử trung học với vẻ mặt tức tối. |
| | | sherlock holmes
Tổng số bài gửi : 1068 Birthday : 21/06/1996 Age : 28 Đến từ : Xứ sở sương mù,quê hương của Sherlock Holmes
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] From Hater To Lover 9/6/2010, 08:04 | |
| Ồ,fic mới!Ủng hộ nha. Có vẻ hay đấy.Giông giống mấy cốt truyện trong phim Hàn Quốc ha. Viết tiếp nhé Janie. |
| | | Janie Phương
Tổng số bài gửi : 1372 Birthday : 19/01/1998 Age : 26 Đến từ : Somewhere on Earth
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] From Hater To Lover 9/6/2010, 08:15 | |
| Cám ơn chị (bài bị dub kìa chị) Nhìn lại thì cũng hơi giống thiệt :) chắc tại dạo này xem phim Hàn nhìu quá. Em cũng không biết có nên cho sóng cho gió vô không nữa :) |
| | | nhocsieuquay
Tổng số bài gửi : 303 Birthday : 27/02/1997 Age : 27 Đến từ : globo loco
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] From Hater To Lover 9/6/2010, 10:05 | |
| Công nhận là kịch bản có hơi giống trong mấy bộ phim Hàn Quốc được chiếu gần đây thật! Thể loại truyện tình cảm trẻ trung và vui nhộn. Chị cứ tưởng tượng anh Shin trong truyện của bác già với Shin trong câu truyện của em mà thấy cười đau cả bụng. Ai có thể ngờ một chàng trai hoàn hảo như thế lại bị một cô nàng đổ nước đá lên đầu như thế cơ chứ!haha !!! sáng tạo tiếp đi em nhá!Tạo thêm những tình tiết bất ngờ và mới lạ trong câu chuyện của em thì sẽ rất hay đấy! Cố lên nhá! :oops: |
| | | Samy_chan
Tổng số bài gửi : 1141 Birthday : 15/12/1997 Age : 26 Đến từ : Wonderful World
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] From Hater To Lover 10/6/2010, 10:08 | |
| Fic này vui thiệt . Ban đầu chị đọc thoáng qua ( mà còn đọc nhầm chap 2 nữa mới ghê ) , chị cứ tưởng Ran và Shin đã quen nhau rồi chứ . Đúng là tính khí Ran có hơi khác và Shin cũng kiêu ngạo hẳn lên * chậc chậc , chuyện tình Hàn Quốc * , nhưng có lẽ hai người này sẽ ghét nhau một thời gian và rồi Shin giúp Ran gì đó , họ bắt đầu thôi ghét nhau , chị chỉ nghĩ thế thôi :oops: . Chị góp ý nhé , nếu mà truyện em tạo nên nhiều tình huống thì chẳng những mọi người xem vì chuyện của Shin và Ran mà còn về các nhân vật khác nữa . Còn về cái " Disclaimer " thì lại rất ấn tượng đấy , " họ thuộc về người mà họ thuộc về ^^ " . Vote . Cố gắng nhé Janie , chị ủng hộ :oops: |
| | | Janie Phương
Tổng số bài gửi : 1372 Birthday : 19/01/1998 Age : 26 Đến từ : Somewhere on Earth
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] From Hater To Lover 10/6/2010, 11:19 | |
| @all : cám ơn các anh chị đã ủng hộ, em post típ đây. [ thông cảm nhưng em thật sự lậm phim hàn rồi :h1n1: ] Chap 3 (hơi dài đấy) “Ran ơi, RAN !” Tiếng của Sonoko hớt hải phía sau làm Ran giật mình, quay lại. Đi cùng Sonoko có cậu bạn Kaitou. “Gì mà chạy như ma đuổi vậy ?” Ran ngạc nhiên. “Còn hỏi nữa, cậu chưa coi tin tức hả ?” Sonoko vừa nói vừa lấy cái IPhone trong túi xách ra, bấm bấm một hồi, rồi đưa cho Ran xem. “Chuyện hôm qua cậu đổ đá lên đầu Kudou Shinichi bây giờ đang rầm rộ đây nè.” “Ghê quá, ghê quá. Hôm nay Ran nhà ta bị hội đồng là cái chắc.” Kaitou xuýt xoa. “Mặc kệ, tớ không quan tâm, hắn ta đáng bị như vậy.” Ran ngoảnh mặt đi. “Cậu đâu có biết hôm qua hắn đáng ghét thế nào đâu.” “Ê, hình như là con nhỏ kia đúng không ?” “Ờ, đúng là nó đó.” “Gan nhỉ, dám đụng tới Kudou-senpai là tới số rồi nhá !” … Một vài tiếng xì xào vang lên. Ran ngó xung quanh, rồi nhanh chóng bỏ đi. “Ê, chờ tụi tớ !” Kaitou nói lớn. Ran vẫn cứ đi, thật nhanh, cô muốn đến lớp càng sớm càng tốt. Khi đi, Ran cũng chẳng thèm ngước mặt lên. Đang đi, cô bỗng đụng một người. Cô liền ngước lên nhìn. “Tớ không nghĩ cậu đi nhanh như thế đâu, Kaitou !” Ran nói khi thấy người phía trước là Kaitou. “Ảo thuật gia phải có phong cách của ảo thuật gia chứ.” Kaitou nháy mắt. “Cậu đây còn Sonoko đâu ?” Ran ngó xung quanh. “Cậu ấy đang ở ngoài cổng cùng đám fan chờ Kudou Shinichi.” “Hả ? Sao lại chờ hắn ?” “Cậu không biết gì thật sao ? Kudou đến trường chúng ta học đó !” “Cái gì ?” Ran nhăn mặt, nhưng rồi lại trở lại vẻ bình thường. “Tuyệt thật, hắn sẽ không tha cho tớ đâu !” “Cậu là con gái thì lo gì chứ !? Hắn không có đánh cậu đâu !” “Xì, đối với con gái còn có nhiều chiêu đau hơn là đánh.” Ran tặc lưỡi. “Thôi tớ vô lớp đây.” Rồi Ran bỏ đi. “Ê, chờ tớ !” Kaitou chạy theo. *+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+* Từ trong lớp, Ran đã có thể nghe tiếng hò hét bắt đầu nổi lên từ phía cổng trường. Kaitou thì cứ ngoái cổ ra ngoài cửa sổ để xem. “Nếu thích thì cậu cứ ra ngoài đó xem, đâu có cần phải ở trong này làm gì.” Ran nói. “Ở ngoài đó đông vậy thì làm sao nhìn được, trên này nhìn rõ hơn chứ !” Kaitou đáp. Câu nói của Kaitou làm Ran buồn bực hơn nữa, cô cứ nghĩ Kaitou sẽ đáp lại một câu…hơn thế chứ. Từ đằng xa (chính xác là 30 mét), một chiếc Porsche (xin lỗi, em chỉ thích loại này ^^) mui trần màu đen bóng bẩy từ từ lăn bánh đến gần cổng trường trung học Teitan. Trên xe là một cậu thanh niên mặc đồng phục, đeo kiếng đen, tai nghe nhạc, tóc bay phấp phới trong gió. Đó không ai khác chính là Kudou Shinichi. Xe càng đến gần, tiếng hò reo càng to dữ dội. Chiếc xe dừng trước cổng. Shinichi ngoái cổ nhìn về phía mọi người, tháo cặp kính ra (ngay lúc đó thì nữ sinh chết cả rồi ^^). “Ờm, tôi cần một chỗ để cho xe vào.” Shinichi nói, mắt nhìn bâng quơ. Lập tức mọi người dàn ra hai bên, nhường lối cho chiếc xe chạy vào trong bãi. Xong xuôi, cậu chàng đi một mạch đến phòng giám thị, tay đút vào túi quần, bỏ mặc đám nữ sinh cứ đeo theo ngay sau lưng như không có gì xảy ra. “Thưa cô, em học lớp nào ạ ?” Shinichi nói lớn với thầy giám thị Akagi (bắt nguồn từ tên Akagi Takenori khỉ đột iu dấu) “Xưng tên đi !” Thầy vẫn lúi húi với đống giấy tờ trên bàn và không thèm nhìn lên Shinichi lấy một lần. “Em nghĩ là thầy biết tên em chứ nhỉ !?” Shinichi cười. Lần này thì thầy giám thị ngước nhìn lên, nhận ra ngay người đứng trước mặt mình, thầy liền đứng phắt dậy. “Em là…Kudou Shinichi !?” Thầy có hơi bất ngờ lúc đầu “Trời ơi, thầy đợi tới ngày này lâu lắm rồi, em ngồi xuống đi, thầy trò mình nói chuyện trước rồi hẵng về lớp ha !” nhưng lại bắt đầu háo hức ngay sau đó. Sau gần hai mươi phút “lấy cung”, thầy Akagi mới cho Shinichi về lớp. “Lớp của em là lớp 2-A đó.” Thầy nói. “Dạ…” Shinichi có vẻ như rất mệt mỏi và…tởn ông thầy rồi. Shinichi đi một hồi, tìm như xới cả cái trường thì mới thấy được phòng 2-A, nhưng chuông vào học đã đổ mười phút trước. Cậu đẩy cửa, bước vào. “Who’s late again ?” Tiếng cô giáo tiếng Anh, cũng là cô chủ nhiệm, Jodie Starling vang lên khi cánh cửa vừa được mở “Có biết mấy giờ rồi không ? Em làm mất…” Lời nói của cô giáo bị gián đoạn khi cô trông thấy người ở cửa lại là Shinichi, còn đám con gái thì reo lên thích thú. “Dạ vâng, em biết em đi học trễ, làm mất 10 phút quý báu của cô, nên cô cứ phạt em đi ạ.” Giọng Shinichi bỗng trở nên…nai. “À không không.” Cô Jodie cười “Em vào lớp đi, dù gì em cũng là học sinh mới mà.” Shinichi mỉm cười đắc thắng, bước từ từ vào lớp. “Chắc các em cũng không xa lạ gì người này, đây là…” Cô đột nhiên dừng lại “Mà thôi, em hãy tự giới thiệu đi.” “Chào mọi người, tôi là Kudou Shinichi, rất vui được học chung với mọi người…” Shinichi dõng dạc nói, nhưng mọi người chẳng ai còn để tâm chú ý đến những câu nói đó nữa. “KUDOU SHINICHI ?” Một tiếng la vang lên phía cuối lớp. Mọi người ngoái nhìn lại, đó là tiếng la của Mouri Ran, không ngờ Ran cũng học lớp này. Lúc đó thì Ran đã đứng lên từ lúc nào, mặt mày nhăn như khỉ ăn ớt, có nét sửng sốt, đan xen sợ hãi. Cái trực giác mà cô tin tưởng bấy lâu lại cho cô biết cô sắp sửa chịu những đòn cực “mạnh” của cậu chàng điển tra này. P/S : có thể những chap sau em sẽ khá lậm Slam Dunk đấy ạ ! |
| | | nariko_san
Tổng số bài gửi : 133 Birthday : 12/09/1997 Age : 27 Đến từ : Thiên đường gió
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] From Hater To Lover 10/6/2010, 14:35 | |
| Ui fic hay quá. fic của bạn khác với mình ghê. Của bạn vui mà mình thì buồn ghê lắm. Cố gắng viết fic nha bạn Vote + cho bạn nè khi nào rảnh vô ủng hộ fic mình với nha hichic ế quá :h3: :h3: :h3: Cố gắng nha bạn ^^ :face: :oops: :roll: |
| | | Janie Phương
Tổng số bài gửi : 1372 Birthday : 19/01/1998 Age : 26 Đến từ : Somewhere on Earth
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] From Hater To Lover 11/6/2010, 19:38 | |
| @nariko : fic bạn viết cũng hay lắm, cứ tiếp tục nhá :) Chap 4 “Em Mouri, có chuyện gì sao ?” Cô Jodie ngạc nhiên hỏi. Tất nhiên, Shinichi nhanh trí đã nhận ra cô gái vừa hét lên kia chính là người đã đổ nước đá lên đầu cậu. Cố dằn nỗi giận, cậu mỉm cười bí hiểm. “Không có gì đâu cô, chắc bạn ấy ngạc nhiên khi thấy em thôi !” Shinichi nói, đưa mắt nhìn Ran, nở một nụ cười nửa miệng. “Này này, kiểu cười đó chỉ hợp với Kaitou Kuroba tôi thôi, biết chưa cậu thám tử !?” Nhận ra nụ cười vừa rồi của Shinichi, Kaitou nói thầm. “Cô cho phép em ngồi cạnh bạn ấy nha.” Shinichi cười niềm nở với cô Jodie. (cái này chắc chắn là phải cho rồi) “Ờ…em cứ tự nhiên !” Cô cười đáp trả. Trớ trêu cho Ran, người ngồi cạnh cô chỉ có Sonoko và Kaitou, có nghĩa là một trong hai sẽ không thể bên cạnh cô nữa. Shinichi bước từ từ đến chỗ của Sonoko, cậu nghĩ rằng sẽ dễ đối phó hơn nếu là con gái. “Ờm, tớ ngồi đây được chứ ?” Shinichi cười thân thiện với Sonoko. Nàng Sonoko giờ này chỉ biết nhìn vào cặp mắt long lanh, nụ cười sáng rỡ của Shinichi, đứng dậy từ từ, di chuyển sang chỗ khác mà mắt vẫn dán chặt vào Shinichi như bị keo dính vậy. “Cô tới số rồi !” Ran nghe rõ từng chữ một trong câu nói tưởng như gió thoảng của Shinichi trước khi cậu ngồi xuống cái ghế bên cạnh, cô cảm thấy lạnh toát sống lưng, mồ hôi mồ kê nhễ nhại, nhưng rồi cô định thần lại. Ran nghĩ dù gì thì cô vẫn còn có Kaitou, ít ra cậu ấy không dễ bị…thu hút như Sonoko. *+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+* Cuối cùng thì giờ ăn trưa cũng đến. Ran nhanh chóng bước ra khỏi lớp với gói đồ ăn trưa của mình, theo sau là Kaitou. “Cậu có cần đi nhanh thế không Ran, còn Sonoko nữa mà.” Kaitou vừa đi vừa than thở, “Nếu không nhanh thì lát nữa chúng ta sẽ không có chỗ ngồi đâu đó.” Ran nói một mạch và tốc độ vẫn không chậm lại. “Cậu đúng là, chẳng chịu chờ bạn chờ bè gì hết, có biết tớ khổ sở lắm mới thoát khỏi đám con gái bu Kudou như kiến không hả ?” Giọng Sonoko vang lên. Ran nhìn sang thì thấy Sonoko đã đi ngay bên cạnh mình (hình như Kaitou và Sonoko đều có năng lực siêu phàm hay sao á ^^). “Tưởng cậu chung đám với tụi nó nên…” Ran nói lắp bắp. “Không sao đâu cô nương, tại vì tụi nó chen dữ quá nên tớ mới trốn đi đó !” Sonoko nói. Một lần nữa, câu nói “không xương” của Sonoko lại làm Ran xụ mặt, giống như cái lần Kaitou lúi húi ngó Kudou từ cửa sổ lớp. Mới đó mà 3 người đã đến canteen trường. Ran chọn một chỗ để yên vị, mở hộp cơm trưa, toan cầm đũa gắp ăn. Nhưng tiếng hò reo và giọng nói của Shinichi đã cản cô. “Được rồi mọi người, tôi cần có không gian để ăn trưa nữa chứ. Nhưng nếu muốn thì mọi người có thể ngồi cùng bàn với tôi !” Shinichi nói, tỏ vẻ thân thiện. Bỗng cậu nhìn thấy Ran đang ngồi phía trước, cậu liền cười (một cách bí hiểm). Sau đó, Shinichi đi mua đồ ăn, một phần gà rán, khoai tây chiên, và một ly nước ngọt rồi đến ngồi vào cái bàn gần chỗ Ran. Khi đã yên vị, cậu liền mở nắp ly nước ngọt, và sau đó… “Ấy chết, quên lấy tương ớt rồi.” Cậu la lên thật to. “Để tớ lấy cho.” Một bạn nữ nói. “Thôi khỏi, tớ tự lấy được mà, tại tớ không muốn bị cảm nữa !” Shinichi nói, giọng mỉa mai, liếc nhìn Ran. Rồi cậu đứng lên, đến chỗ lấy tương ớt (ngay đối diện chỗ của Ran). Sau khi đã lấy xong, cậu quay người lại, cố tình “lỡ tay” làm văng ly nước. Và kết quả là… ly nước rớt trung cô nàng Ran đang ngồi chống cằm ngay đó, nước ngọt và đá rơi dính đầy người cô. Khi cô nhận ra mọi việc thì đã quá trễ, hôm ấy chắc chắn cô đã là trò cười của mọi người. “Thôi chết, tớ không cố ý đâu, cậu có sao không ?” Shinichi tiến sát lại Ran, nở một nụ cười đắc thắng khi chắc chắn rằng không ai có thể nhìn thấy nó ngoại trừ Ran, Kaitou (Sonoko không nói vì…mọi người biết rồi đấy). Cậu còn giơ tay lên định phủi đá trên người Ran nhưng Ran đã phẩy tay cậu ấy đi, rồi cô thu dọn đống đồ ăn cô chưa kịp dùng miếng nào và bỏ đi. “Ran, chờ tớ.” Kaitou và Sonoko đuổi theo. Shinichi lúc này thì đang hả hê với sự trả thù thành công mĩ mãn của mình. Nhưng cậu vẫn chưa hết chiêu, “Liệu tôi có nên đi theo xem bạn ấy thế nào không ?” cậu nói, với vẻ đắc thắng “ngầm”. “Thôi, đi làm gì, con nhỏ đó đáng bị thế mà !” “Đúng rồi, ngồi ăn tiếp đi, kẻo đồ ăn nguội hết đó Kudou-senpai.” “Nó có bạn của nó mà…” … Tiếng nói vang lên thật to, Ran đã ra ngoài rồi mà vẫn còn nghe rõ mồn một. Ran thẳng tiến đến…nhà vệ sinh cùng với Sonoko, giao đồ ăn của mình cho Kaitou giữ. *+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+* “Cậu tính sao đây ? Ngày mai cậu sẽ…” Sonoko nói khi đang trong nhà vệ sinh, lau tóc phụ Ran. “Đừng lo, tớ chưa bị gục dễ dàng vậy đâu, cái tên Shinichi đó cần phải có thêm nhiều bài học nữa mới chịu bỏ cái tính kiêu ngạo.” Ran nói, vẻ cương quyết. “Rồi cậu cũng sẽ bị hắn hành hạ thế này thôi.” “Vậy là cậu theo phe tớ rồi đúng không ?” Ran quay lại, nhìn Sonoko. “Ừm… tớ không nghĩ là sẽ để cậu và Kaitou chống chọi một mình đâu !” Sonoko trả lời sau một phút đắn đo. Và hai cô gái của chúng ta khoác vai nhau, cười vui vẻ. |
| | | sherlock holmes
Tổng số bài gửi : 1068 Birthday : 21/06/1996 Age : 28 Đến từ : Xứ sở sương mù,quê hương của Sherlock Holmes
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] From Hater To Lover 11/6/2010, 20:15 | |
| Ôi,anh Shin nhà mình ở đây thật là...Đúng là đậm phong cách phim Hàn rồi. Nhưng hay lắm Janie ạ,tiếp tục nhé! |
| | | tomato4u_kitty
Tổng số bài gửi : 566 Birthday : 15/01/1997 Age : 27 Đến từ : Một nơi xa thật xa...
| | | | Samy_chan
Tổng số bài gửi : 1141 Birthday : 15/12/1997 Age : 26 Đến từ : Wonderful World
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] From Hater To Lover 12/6/2010, 10:01 | |
| Được đấy Janie . Đọc vào mà chị không ngờ đây là fic đầu tay em viết đấy :oops: . Em viết tốt thật đấy * nhìn lại mình ... ... hic * . Mà Janie thêm nhiều màn chơi khăm của hai người đó nha . Chị thích nhất khúc mà Kaitou nói mình độc quyền nụ cười nửa miệng . . Cố lên nhé . Em viết tốt quá :oops: * hic ... ... còn mình ... :h14: :h10: * |
| | | Janie Phương
Tổng số bài gửi : 1372 Birthday : 19/01/1998 Age : 26 Đến từ : Somewhere on Earth
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] From Hater To Lover 12/6/2010, 10:57 | |
| @all : thanks mọi người, em sẽ cố gắng finish fic này, không để bỏ dở đâu ạ ! :) Chap mới đây. Chap 5 “Ê, là con nhỏ đó đó !” “Đáng đời, ai biểu đổ đá lên đầu Kudou-senpai của người ta.” “Cho chừa đi, ai biểu anti Kudou Shinichi.” … Ran vừa bước ra khỏi cánh cửa phòng vệ sinh là phải chịu những câu nói trên, nhưng cô cảm thấy dễ chịu hơn một chút khi cô biết mình vẫn còn có Sonoko và Kaitou. “Làm gì trong đó mà lâu thế hai cô nương, bộ ngủ gục luôn à ?” Vừa thấy hai cô bạn thì Kaitou đã láu táu cái miệng. “Để tớ thử đổ nước ngọt lên đầu cậu để cậu biết gội sạch được trong bao lâu nhá !” Sonoko trừng mắt nhìn Kaitou. Thấy ánh mắt sắc như dao cạo của Sonoko đang lăm le nhìn mình, Kaitou bỗng co rúm, không nói gì thêm. “Thôi được rồi, kiếm chỗ nào ăn trưa đi.” Ran can. “Đáng ghét, đường đường lại thiên kim tiểu thư nhà Suzuki mà phải ngồi ngoài sân chỉ vì…một tên thám tử.” Sonoko cố rặng từng chữ để làm Ran vui lên. Sonoko đây chính là con gái cưng của chủ tịch tập đoàn tài phiệt Suzuki, tầm cỡ quốc tế. Khác với các tiểu thư khác, Sonoko không hề kiêu ngạo, mặc dù có hơi…hám trai. “Ủa, mới có một tiếng thôi mà Sonoko quay ngoắt 180 độ rồi à ?” Kaitou chọc. “Thôi đi, dù cho tớ có thích anh ta thế nào nhưng đụng tới bạn thân của tớ thì đừng hòng nhá.” Sonoko vừa nói vừa giơ lên cú đấm đang chờ sẵn trên tay. *+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+* Một ngày được coi là…địa ngục đối với Ran dần qua đi. Tối đó, trong bữa ăn, Ran tâm sự với bố mẹ mình. “Cái tên thám tử Kudou Shinichi đó mới chuyển đến trường con học hôm nay đấy ạ.” “Vậy sao ? Chắc con thích lắm hả ?” Mẹ Ran, luật sư danh tiếng Nhật Bản Yuri Mouri, nói. “Không đâu ạ, hôm qua, con bắt gặp hắn ở tiệm Poaro, cũng vì hắn quá…chảnh nên con đã đổ đá lên đầu hắn. Kết quả là hôm nay, con phải hứng cả ly nước ngọt trên đầu.” Ran nói, giọng nhỏ dần. “À, cái tên ranh con đó dám đụng tới con gái của bố sao ?” Bố Ran, cảnh sát trưởng Tokyo Kogorou Mouri (em không định để 2 ông bà chia cắt nên mới cho bác già chức cao một tí ^^), giận dữ, “Đừng để bố gặp nó, nếu không nó không yên với bố đâu.” “Cái anh này, hở tí là sinh sự, nên nhớ anh là cảnh sát đấy.” Bà Yuri nói. “Đừng nói tới cảnh sát, dù làm thẩm phán thì anh vẫn quyết không tha cho người dám chọc giận Ran.” Ông Kogorou quả quyết. “Thôi mà bố mẹ, con không sao đâu, dù gì thì con vẫn còn có Sonoko và Kaitou mà.” “Nhắc mới nhớ, tên Kaitou Kid đang lăm le viên kim cương “ngàn cân” của ông Jirokichi đấy, hình như là bác của Sonoko phải không ?” Ông Kogorou hỏi con gái. “Vâng, coi bộ mấy phi vụ của Kid thú vị hơn của cái cậu Kudou Shinichi kia.” Ran cười. *+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+* “Nè, hôm nay cậu tính làm gì ?” Kaitou hỏi, 3 người đang ngồi trên ở trước sân bóng đá. “Làm gì là làm gì ?” Ran ngạc nhiên. “Thì là chuyện của Kudou á.” Sonoko tiếp lời phụ cho Kaitou. “Tớ cũng không biết nữa.” Ran thở dài. “156, 157, 158, 159, …” Có tiếng đếm vang lên gần đó. Cả 3 ngó sang : một đám nữ sinh tụ lại, phía trước, không ai khác, là Kudou Shinichi đang tâng bóng. Những cú tâng điêu luyện và đẹp mắt, khiến chẳng ai rời khỏi chỗ đứng, trái lại mọi người còn bu đông hơn. “Cái này người ta gọi là tài lẻ của sao.” Kaitou nói. Cả bọn vẫn ngồi tại chỗ, không hề bước đến gần Shinichi một bước, nhưng ánh mắt thì dán chặt vào những động tác có một không hai của Shinichi. Đã đến cú tâng thứ 450 (ngày sinh của Shin đấy, 4/5, số 0 còn lại để cho…oai ^^), cậu liền chuyển tư thế, chân phải giơ thật cao, rồi cậu nhảy thật cao, chuẩn bị cho một màn vô lê cực hoành tráng. Những con mắt nay lại nhìn càng chặt hơn vào Shinichi khi cậu chuẩn bị sút. Đúng như mong đợi, Shinichi ghi điểm một cách cực đẹp mắt và cú đáp đất cũng tuyệt vời không kém. Nhưng không may, trái banh nhắm thẳng vào Ran. Khi đã tiếp đất, Shinichi cười bí hiểm (hiểu rồi đấy). Ran nhận ra ngay mình sắp hứng chịu một đòn cực đau, nhưng cô không biết làm gì cả (có biết chơi bóng đá đâu cơ chứ). Ran liền lấy tay che mặt. BỤP… Shinichi cười càng bí hiểm hơn, ngước mặt nhìn lên. Mọi người đều quay về phía của Ran, sững sờ : trái banh đã nằm gọn trong tay Kaitou Kuroba trước sự sợ hãi của Ran, Sonoko và những con mắt kinh ngạc của mọi người, kể cả Shinichi. Cậu không thể ngờ là cú “ghi bàn” super của mình vừa rồi lại bị bắt gọn đến thế. Tệ hơn với cậu, Kaitou đã thoáng cười nửa miệng đắc thắng và… “Ấy, tôi chỉ thử bắt xem có dính không, không ngờ dính thật.” Kaitou lại trở về nét “nai” tinh nghịch của mình. Ran và Sonoko định lại tinh thần, Ran mỉm cười với Kaitou. “Cám ơn cậu !” Ran nói thầm. Kaitou nháy mắt tinh nghịch với Ran rồi đứng lên, quay người về phía Shinichi, đặt quả bóng xuống chân. “Trả banh cho cậu nè, thám tử. Vô lê đẹp lắm.” Kaitou nói lớn. Rồi cậu tung một cú sút mạnh ghim ngay Shinichi, nhưng vẫn đủ để Shinichi bắt được. Rồi Kaitou, Ran và Sonoko bỏ đi ngay sau đó. |
| | | tomato4u_kitty
Tổng số bài gửi : 566 Birthday : 15/01/1997 Age : 27 Đến từ : Một nơi xa thật xa...
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] From Hater To Lover 12/6/2010, 23:51 | |
| Càng ngày càng thấy giống phim Hàn rùi kìa ;) . Không ngờ Shin nhà ta lại thù dai như thế( lại còn có ý định ám sát người đẹp bằng bóng đá kìa ;) ). Kaitou ga lăng ghê :h1: , iu ghê gớm luôn :h1: Viết tiếp nhé Janie, ủng hộ PS: cho xin CÁI TEM nhá |
| | | nariko_san
Tổng số bài gửi : 133 Birthday : 12/09/1997 Age : 27 Đến từ : Thiên đường gió
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] From Hater To Lover 13/6/2010, 01:19 | |
| Hay ghê...càng ngày mình càng lậm phim Hàn thử nghĩ nếu Conan có phim là phim Hàn thì sao nhể Mình có chap mới trong fic Detective Conan || rùi dag dự định viết phần tiếp theo tại h trí tưởng tượng phong phú wá nhiều ý tưởng mà ai thix thì pm mình mình post lên ^^ p/s: cướp kái tem lại kủa kitty -> đốt Vậy chắc chắn hơn kekekek |
| | | DraNYC
Tổng số bài gửi : 1864 Birthday : 26/09/1995 Age : 29 Đến từ : Hà Nội
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] From Hater To Lover 13/6/2010, 09:02 | |
| Trùi, đọc đã lâu rồi mà hôm nay mới rảnh để vào cm được Fic viết hay lắm Janie à, lần đầu được thế này là rất tốt rồi. Ss nghĩ em viết tốt, nếu có thể nên phát triển thành một phần hai nữa liên quan tới cái này (nếu không thì thôi P/S: uầy, sao các bạn thích giật tem của nhau thế nhỉ? Thôi thì để tớ cố gắng lần sau vào đầu rồi nhường tem cho các bạn ;) |
| | | Janie Phương
Tổng số bài gửi : 1372 Birthday : 19/01/1998 Age : 26 Đến từ : Somewhere on Earth
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] From Hater To Lover 14/6/2010, 14:14 | |
| @all : thanks mọi người, iu mọi người lắm :roll: Chap mới đây !!! Chap 6 “Cám ơn cậu Kaitou.” Ran nói khi đang trên đường đến lớp học. “Cũng may tớ có biết chút ít về bóng đá.” Kaitou cười. “Chút ít ? Cậu từng tham gia giải quốc gia với vị trí tiền đạo mà, làm sao mà chút ít được, cực nhiều mới đúng chứ.” Sonoko cãi. “Ừm, nói mà thấy tiếc, nếu cậu không bị thương thì tớ chắc là cậu đã giật giải rồi.” Ran nói. “Thôi đi, đừng có nhắc chuyện đó nữa.” Rồi Kaitou đổi chủ đề “Shinichi đã tấn công cậu 2 lần rồi đó, phản công lại đi Ran.” “Tớ cũng chưa có kế hoạch nữa, mấy cậu có không ?” Ran nhăn nhó, nhìn hai đứa bạn. “Cái tên đó tài năng thiệt, không biết điểm yếu của hắn là gì nữa.” Sonoko khoanh tay. Thế là cả ba người đi tiếp quãng đường còn lại với không một lời nào. *+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+* “Chào ba mẹ con đi học mới về.” Ran nói thểu não khi vừa bước vào cửa. “Sao vậy con, đứa nào chọc con nữa hả ? Cái tên Kudou nữa đúng không ?” Ông Mouri nhận ra ngay tâm lý của đứa con, nói với vẻ giận dữ. “Gọi hắn là Kụ Đô thì đúng hơn đấy ạ.” (^^) Ran ngồi xuống bên bố. “Thôi nào hai bố con, hôm nay có bạn thân của mẹ đến chơi, hai người vào phụ mẹ đi.” Bà Eri nói. “Sao trùng hợp vậy ? Hôm nay cấp dưới của anh cũng đến.” “Hả ? Bao nhiêu người ?” Bà Eri sửng sốt. “Một người thôi, khỏi lo, cậu ta đến để cùng anh bàn về việc bắt tên Kid.” Ông Mouri phẩy tay. “May quá, bởi bạn em đi chung với chồng, con trai của cô ấy nữa.” “Thôi được rồi bố mẹ, vậy con sẽ làm gì ạ ?” Ran chen vào. *+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+ Đúng 6 giờ tối, tiếng chuông cửa vang lên. Ran chạy ra mở cửa. Người đứng trước cửa là một người đàn bà với mái tóc vàng nâu, mặc một bộ đầm đỏ tay dài, rất xinh đẹp, và nhìn cũng rất quen với Ran. “Đây có phải nhà của luật sư Kisa… à, Mouri Eri không cháu ?” người đàn bà hỏi. “Dạ phải, người đó là mẹ của cháu.” Ran lúc này đã mở được cánh cổng. Khi cánh cổng được mở ra hoàn toàn, người đàn bà đó bỗng lao đến ôm chầm Ran. “Trùi ui, bé Ran yêu dấu ngày nào đã lớn thế này rồi sao ?” Cô ấy nựng mặt Ran, còn Ran thì ngạc nhiên đến nỗi…hóa đá, không biết nói gì hơn. *+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+ “ERIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII !” Người đàn bà ấy la lên khi gặp bà Eri. “Yukiko, lâu quá mới gặp.” Và hai người ôm chầm lấy nhau. Trong khi đó thì Ran vẫn ngơ ngác nhìn, cô còn không biết, nói đúng hơn là không nhớ người đang đứng trước mặt mình là ai. Nhận ra vẻ mặt của Ran, bà Eri liền giới thiệu. “À, đây là bạn thân của mẹ, cô Yukiko Kudou, cô ấy cũng có chăm sóc con khi còn còn nhỏ.” “A, vậy ạ, cháu chào cô Kud…” Kudou ? Ran nghĩ thầm, cô vẫn đang cúi người, nhưng không thể ngước lên vì đang ngạc nhiên tột độ. “KUDOU ?” Ran hét lên. “Ừ, cô là Yukiko Kudou, nghe giống với Shinichi Kudou thần tượng của cháu chứ gì ?” Bà Yukiko đến vỗ vai Ran, Ran định lên tiếng nói không nhưng bà ấy đã chặn họng “Phải, cô là mẹ của Kudou đấy.” “Dạ ? Vậy…” Ran lắp bắp. “Nhắc mới nhớ, sao hai người đó chưa vào nữa.” Rồi bà ấy ra khỏi cửa nhà. “Ran à, con cố chịu hôm nay thôi, chỉ hôm nay thôi, đâu có mấy khi bạn thân của mẹ đến chơi.” Bà Eri đến vỗ vai Ran. Một phút sau, Ran định thần lại, đứng nép phía sau lưng mẹ khi đã nhận ra bóng của bà Yukiko và hai người khác đang tiến dần về phía mình. 5 mét, 3 mét, 1 mét, cho đến bây giờ là…nửa mét, Ran vẫn còn ngỡ ngàng. “Giới thiệu luôn nha, đây là chồng tớ, Yusaku Kudou, nhà văn viết truyện trinh thám.” Bà Yukiko khoác tay người bên trái mình, ông này đeo cặp kính gọng đen, có ria mép, trông rất lịch thiệp, “Còn người này thì không cần phải nói rồi, cậu ta quá nổi tiếng, Shinichi Kudou.” rồi bà lôi người thanh niên đang đứng phía sau ông Yusaku, Shinichi ra. Lúc này Ran chỉ muốn chạy đi chỗ khác, nhưng mẹ cô đã giữ cô ở lại. Trong tích tắc, Shinichi đã nhận ra cô gái đang đứng khép nép kia chính là người mà cậu đang đối đầu từng ngày tại trường. “CÁI GÌ ? LẠI LÀ CÔ SAO ?” Shinichi la lên. Lúc này, Ran mới ló mặt. “Ờ, đây là nhà tôi, có gì không ?” “Thôi con về đây.” Shinichi quay người lại. “Được thôi, con về mạnh khỏe.” Bà Yukiko để cho Shinichi đi hơi xa một quãng rồi hét lên “Ở nhà nhịn đói vui nha con trai.” Ran bụm miệng cười. Nhưng hình như câu nói vừa rồi không hề có … ép phê với cậu thám tử ngang bướng này. Thấy lạ, bà Eri mới nói với Ran. “Ran, con chạy ra kêu cậu ấy vào nhà ăn cơm đi.” “Con đi ạ ?” Ran trợn mắt. “Chứ không lẽ để mẹ đi !?” Rồi bà Eri đẩy con ra khỏi cửa (thô bạo thế). “Không về cùng thì thôi đừng ăn cơm luôn nha con.” Bà Eri nháy mắt với Ran. Còn cô nàng Ran của chúng ta thì đang bối rối, không biết phải làm gì trước tình cảnh này. |
| | | sherlock holmes
Tổng số bài gửi : 1068 Birthday : 21/06/1996 Age : 28 Đến từ : Xứ sở sương mù,quê hương của Sherlock Holmes
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] From Hater To Lover 14/6/2010, 16:14 | |
| Tội nghiệp Ran.Shin sao chơi không quân tử lắm nhỉ.Người ta là con gái,kiểu gì thì cũng đừng làm người ta bị thương chớ.Thiệt tình... Nhưng xem ra sắp vui rồi đây! |
| | | nariko_san
Tổng số bài gửi : 133 Birthday : 12/09/1997 Age : 27 Đến từ : Thiên đường gió
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] From Hater To Lover 14/6/2010, 20:09 | |
| trùi ui tụi nghịp Ran thiệt đó Shin choi kì wá ko nhường con gái gì hết mà thấy Shin trong này hơi giống...Gu Jun Pyo trong BOF cố gắng chăm chỉ post dể mình kòn doc dc nhìu hehe |
| | | Janie Phương
Tổng số bài gửi : 1372 Birthday : 19/01/1998 Age : 26 Đến từ : Somewhere on Earth
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] From Hater To Lover 18/6/2010, 20:10 | |
| @all : thanks mọi người nhiều lắm. Đúng là trong này Shin cũng có hơi ... chảnh thiệt, nhưng mọi thứ đều có nguyên do của nó, mọi người chờ tiếp nhá. À, sr vì mấy hôm nay mạng nhà em bị sập nên không onl được, giờ thì ok rồi :) Chap 7 Cô nàng Ran miễn cưỡng lê từng bước trên con đường đêm. Cô chẳng biết nên làm gì lúc này. Nhưng được một quãng, cô đã thấy bóng dáng Shinichi đang ngồi trên thành một bồn hoa trong căn hẻm tối. “Sao không về nhà đi mà còn ở đây.” Ran tiến gần lại. “Về thì tôi ăn cái gì ?” Shinichi liếc nhìn. “Thế ngồi đây thì cậu ăn được gì chắc.” “Vẫn đỡ hơn về nhà cô.” “Làm như tôi muốn lắm á, vậy thì hôm nay tôi khỏi ăn luôn.” Ran ngồi xuống thành, cách Shinichi một quãng. “Nè nè, tính bắt chước tôi hả ?” Shinichi bực tức. “Ai thèm, tại tôi không muốn ngồi ăn chung với cậu thôi.” Ran ngó đi chỗ khác. “Cô…” Shinichi sôi máu lên, nhưng cố dằn lại, trở về vẻ điềm tĩnh của mình “Vậy thì cô đi mua đồ ăn đi.” “Mua đồ ăn cho cậu và ngồi ăn ở đây có khác gì ăn ở nhà chứ.” Ran nói, giọng mỉa mai. “Không lẽ cô định nhịn đói luôn hả ?” “Tôi nhịn đói quen rồi.” Ran mỉm cười bí hiểm, Coi như đây sẽ là màn trả đũa của mình. Ran nghĩ. “Được thôi, nhịn thì nhịn.” “Thiệt đúng hông ? Chắc chưa ?” Ran quay mặt về phía Shinichi, mắt sáng hẳn lên. “Trăm phần trăm, được chưa !?” Shinichi khoanh tay. “Được thôi, cứ ngồi đây mà nhịn đi, tôi sang tiệm ăn của Kaitou ăn.” Ran đứng dậy ngay tức khắc. “Nè… vậy là sao ?” Shinichi ngạc nhiên, vẫn không hiểu gì. “Ngốc ơi, dù tôi không ăn ở nhà nhưng Kaitou làm chủ một quán ăn cực ngon gần đây, mà cậu ấy là bạn tôi, nên tôi muốn tới là tới được, với lại tôi còn mang tiền, tội tình gì phải ngồi đây nhịn đói với cậu.” Ran quay đi, thẳng tiến ra phía đường chính. Shinichi nhìn theo Ran, tức giận tột cùng. Nếu giờ cậu nhờ Ran bao ăn thì nhục mặt nam nhi lắm, nếu tự vác xác đi ăn thì ngặt nỗi… cậu không đem theo tiền. Vậy nên cậu mới lủi thủi ngồi lại. Trong khi đó, Ran đã đến được nhà hàng của Kaitou. “Chào mừng quý khách.” Một cô bồi bàn cao giọng khi Ran vừa đẩy cửa vào. “Ờm, hôm nay cậu Kaitou Kuroba có ở đây không ạ ?” Ran hỏi. “Dạ có thưa quý khách, cậu ấy đang ở quầy bar ạ.” Ran liền nhanh chóng đến quầy bar, lúc đó thì có khá đông người đang xem những màn ảo thuật với cocktail của Kaitou. Ran đứng ngoài xem, nhưng Kaitou đã nhận ra cô, liền cao giọng : “Màn ảo thuật của ảo thuật gia tài ba Kaitou Kuroba đến đây là kết thúc, mời quý vị xem tiếp vào ngày mai.” Rồi cậu nhẹ nhàng cúi người xuống chào. Đợi cho khách vãn, Ran lại gần Kaitou, xụ mặt. “Sao vừa thấy tớ là cậu lại không biểu diễn nữa ? Bộ không muốn tớ xem hả ?” “Tiểu nhân nào dám, chỉ là màn ảo thuật cho tiểu thư là màn đặc biệt, làm sao dám để lộ được.” Kaitou nói một cách trịnh trọng. “Thôi đi ông tướng, bỏ cái giọng điệu đó đi, nghe thấy ghê quá à !” “Sao hôm nay đến đây vậy ? Để tớ đoán nha…” “Thôi khỏi.” Ran cắt lời “Cậu đoán lúc nào chả đúng.” “Hì.” Kaitou cười, nói tiếp “Bộ mới đánh nhau với người sói về hả ?” Cậu vừa nói vừa đặt một chiếc khăn màu đỏ lên tay phải, và làm vài động tác. “Lanh ghê ha…” Ran nói, nhếch mép cười, không để ý đến hành động của Kaitou “Cứ coi như là vậy đi.” “Thứ duy nhất có thể hạ gục người sói…” Kaitou từ từ giở chiếc khăn đỏ ra “chính là…Silver Buller.” Một ly cocktail nằm gọn trong tay Kaitou. “Thôi cảm ơn, tớ không mê uống rượu, tớ tới kiếm cái gì đó ăn thôi à.” Ran phẩy tay, cười. “Cứ gọi đi, hôm nay tớ đãi cậu.” Kaitou cười tinh nghịch. “Thôi khỏi, như vậy thì tớ ngại lắm.” Ran nói. *+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+* Sau khi đã no nê, Ran đứng lên định ra về. Nhưng đột nhiên, cô nhớ tới Shinichi đang ngồi lủi thủi một mình. Chắc giờ cậu ta đói lắm rồi ! Ran nghĩ. Sau một hồi đắn đo, cô liền nói với Kaitou cho cô thêm một phần ăn mang về. Đúng như cô nghĩ, Shinichi vẫn ngồi đó, không làm gì cả. Cô lắc đầu, tiến tới chỗ cậu, giấu bịch đồ ăn sau lưng. “Cậu đúng là ngốc thiệt, hồi nãy nói tôi đãi ăn thì bây giờ có thế này không !” “Thì sao ? Tôi đâu có ngu.” Shinichi đáp, giọng lạnh tanh. “Thôi đi, đói lắm rồi phải không ?” Ran, cúi xuống gần Shinichi, cười tinh nghịch (sao lại bắt chước Kaitou thế hả). “Sao không đói được, tôi đã ăn gì đâu.” Lúc này Ran đã có dịp cười hả hê, cô liền chìa bịch đồ ăn ra. “Nè, ăn đi.” Shinichi nhìn lên, dù thèm cách mấy cũng không để lộ ra. “Không cần, tôi chịu được.” “Đừng có lo, tôi không để ai biết chuyện này đâu. Cứ coi như hôm nay tôi đãi cậu đi. Với lại tôi cũng trả thù được cậu rồi còn gì.” “Cô…chắc không ?” Shinichi nhìn Ran. “Quân tử nhất ngôn !” Ran cương quyết. Shinichi nhận lấy bịch thức ăn từ tay Ran. “C…cám ơn.” Shinichi lắp bắp. “Không có chi, giờ tôi về nhà đây.” Ran đi được hai, ba bước thì một chiếc xe Porsche đen chạy đến chỗ cô, nói đúng hơn là chỗ Shinichi. Cánh cửa xe mở ra, đó là mẹ của Shinichi, bà Yukiko. “Shin à, con đi đâu từ nãy tới giờ vậy ? Bố mẹ lo cho con lắm đó, cả nhóc Ran nữa chứ.” Bà nói. “Dạ, cháu không sao, chỉ có Shinichi là…” Ran đang nói thì Shinichi lườm cô, làm cô im bặt. Nhận ra bịch đồ ăn trên tay Shinichi, bà Yukiko nói : “Cám ơn cháu đã mua đồ ăn cho Shin nhà cô nha !” “Dạ ?” Ran ngạc nhiên, không hiểu sao bà ấy có thể biết được. “Shin nhà cô đi với bố mẹ thì làm gì mang tiền, chắc là cháu mua cho nó rồi.” Rồi bà quay về phía Shinichi “Còn con nữa, cứng đầu vừa thôi, nếu không có Ran thì hôm nay con đã chết đói ngoài đường rồi đó. Giờ thì lên xe mau lên.” Có vẻ như Shinichi khá sợ bà mẹ vui vẻ của mình, liền nhảy tót lên xe. Đến lúc này, Ran la lớn với Shinichi. “Ngày mai đi học tôi sẽ đòi lại tiền đấy.” Cô nói kèm với một cái nháy mắt. “Con nhỏ này…” Lúc này thì cánh cửa xe đã được khóa và xe đã bắt đầu lăn bánh, Shinichi buộc lòng phải … “nghe” theo lời nói “đau tim” của Ran.
Được sửa bởi *~$Janie~Phương$~* ngày 18/6/2010, 20:43; sửa lần 1. |
| | | Sherry
Tổng số bài gửi : 368 Birthday : 06/03/1919 Age : 105 Đến từ : Ajisai Toori, desu ( ´ ▽ ` )
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] From Hater To Lover 18/6/2010, 20:26 | |
| Tem >___< yay, hay thiệt đó, có vẻ 2 người này đến chap này cũng nhịn nhau 1 chút hén >___< - Trích dẫn :
- “Đừng có lo, tôi không để ai biết chuyện này đâu. Cứ coi như hôm nay tôi đã cậu đi. Với lại tôi cũng trả thù được cậu rồi còn gì.”
Thiếu chứ "i" nhỉ Janie nhỉ?! :h5: |
| | | nariko_san
Tổng số bài gửi : 133 Birthday : 12/09/1997 Age : 27 Đến từ : Thiên đường gió
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] From Hater To Lover 21/6/2010, 09:54 | |
| Ha ha giờ mới thấy có chap mới Chap này Ran cũng hơi ác cũng hơi tình củm ^^ ;) À mà theo Janie thì sẽ cho cặp Ran-Shin đúng hem vậy thì tội Kaitou lắm. nếu thế thì bạn cho Aoko vào trong fic đi Mới đầu Aoko-Shin, sau đó Aoko-Kaitou ^^ coi như Aoko như người yêu cũ của Shin bên Mỹ về Sau đó Shin theo Ran :) Aoko dc Kaitou an ủi nên có cảm tình=>Kaitou-Aoko đấy chỉ lả ý kiến của mình (thông cảm mình hơi,à ko, rất là lậm phim Hàn) Chờ chap mới của Janie. vote cái nào ^^ |
| | | Janie Phương
Tổng số bài gửi : 1372 Birthday : 19/01/1998 Age : 26 Đến từ : Somewhere on Earth
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] From Hater To Lover 21/6/2010, 11:39 | |
| Chap 8 “Có gì vui thế Ran ?” Sonoko hỏi vào ngày học hôm sau, lúc này Ran mặt tươi như hoa, khó mà thấy được nếu đang trong tình trạng… thấp thỏm như vậy. “Bí mật !” Ran nháy mắt. “Là sao ?” Sonoko ngơ ngác. “Giờ thì tớ đã hiểu cậu mua thêm một phần cơm để làm gì rồi.” Kaitou chen ngang. “Xì, nếu biết trước thì tớ không dại gì bán cho cậu phần đó để cậu cho cái tên ăn cắp bản quyền đấy đâu !” “Sao cậu biết ?” Ran hỏi, ngơ ngác nhưng vẫn hiểu ý Kaitou ám chỉ ai. “Gì mà ăn cắp bản quyền ? Mà là ai ?” Sonoko càng ngơ ngác khi nghe Kaitou nói. “Thì cái tên Kudou đó, tên đó dám ăn cắp bản quyền vẻ ngoài cực … cool của thần tượng số 1 của tớ, Kaitou Kid.” Kaiotu nhăn nhó, nhưng có vẻ là giỡn ^^. “Trời đất, tưởng gì, đừng có lo, tớ đứng về phe Kid.” Ran vỗ vai Kaitou. “Mà sao tên cậu và tên hắn giống nhau thế, cùng có Kaitou.” “B…bậy nào…” Kaitou chối phây phẩy, vẻ lúng túng. “Làm gì có chuyện đó, tên giống tên thôi.” “Đùa tí mà làm gì thấy ghê vậy.” Ran cười. “Thôi…tớ…đi một lát.” Rồi Kaitou quay đi. Xin lỗi nha, đã là ảo thuật gia thì làm sao tiết lộ được bí mật, nhưng tối nay, Kaitou Kuro…à, Kaitou Kid sẽ xuất hiện. Kaitou mỉm cười bí hiểm, liếc nhìn Ran, trông không hề giống một Kaitou vui vẻ, hòa đồng, và có tí nét “nai” thường ngày. [ Trở lại với cô nàng Ran, hiện giờ cô đang lùng sục xem chỗ nào có nhiều con gái bu vào nhất, vì chắc chắn nơi đó có Shinichi. Nhưng cô vẫn chẳng thấy tụi con gái bu đông ở chỗ nào cả, cứ như là không có Shinichi trong trường á. Bất lực, nhưng bất mãn, cô liền len lõi từng ngõ ngách trong trường hòng tìm tên Shinichi đòi lại nợ. ] Chắc mọi người nghĩ như trên, nhưng không phải, Ran không hề có ý định tìm Shinichi để đòi tiền như ban đầu. Nói đúng hơn, hôm đó cô hành sự như không hề có Shinichi trong trường. Thấy lạ, Shinichi bèn đến gần, hỏi : “Bộ không muốn đòi tiền tôi nữa hả ?” “Bộ cậu muốn tôi đòi tiền cậu lắm sao ?” Ran vặn lại. “Tôi chỉ tò mò thôi, không thích nói thì tôi cũng không ép.” “Xì, chỉ tại vì hôm nay tôi không có tâm trạng để đấu khẩu với cậu.” Ran đáp “Tôi chỉ để dành sức để tối nay đi xem màn biểu diễn của Kaitou Kid.” “Kid ? Hắn cũng sắp đối đầu với tôi đây.” Shinichi cười đắc thắng. “Kệ cậu, tôi vẫn không quan tâm, đối với tôi, nhưng phi vụ của Kid đều làm tôi thấy hứng thú hơn nhưng bài báo chỉ toàn ca ngợi mấy lời phá án nhàm chán của cậu.” Ran tặc lưỡi. “Nè, cô có biết cô, à không, đám của cô, là người duy nhất không… theo phe tôi không ?” Shinichi bực tức. “Thì sao, tôi thích Kid hơn đó, được không ?” Rồi Ran lẳng lặng bỏ đi, còn Shinichi thì vừa bực tức vừa… có một cảm giác khá lạ (ngay cả tác giả còn không biết nữa mà ^^). Đã vậy, cậu quyết định sẽ có một trận tranh tài cho ra lẽ với tên trộm siêu phàm kia. *+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+* “Ran, qua nhà bác mình một tí được không ?” Sonoko nói. “Sao vậy ? Bác cậu là… bác Jirokichi hả ?” Ran hỏi. “Ừm, bác ấy nói là cần một người không ‘đổ’ Kid để giúp bác ấy giữ viên kim cương, mà người hầu của bác ấy đều… còn tớ thì… vậy nên tớ chỉ biết nhờ cậu thôi.” Sonoko nói, vẻ van nài tha thiết. “Tớ chỉ không đổ ‘đổ’ Kudou Shinichi thôi mà.” “Tớ biết là cậu làm được mà, làm ơn đi, không lẽ cậu định để bác tớ mất bảo vật sao ?” Sonoko giở chiêu “đôi mắt chó con”. “Thôi được rồi, Kid sẽ xuất hiện lúc 8 giờ đúng không ? Vậy thì cậu qua đón tớ lúc 6 giờ nha.” Ran đáp. “Cám ơn cậu nhiều nha Ran, cậu đúng là bạn tốt.” Sonoko cầm tay Ran, mắt rưng rưng như sắp khóc đến nơi. *+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+*+-+* “Bác ơi, con tìm được người bác cần rồi đây.” Sonoko nói lớn khi cả hai (tức có cả Ran) đã đến biệt thự của bác Jirokichi. “Ồ, khoan, đây là… con gái thanh tra Mouri và luật sư Mouri đúng không ?” Bác Jirokichi ngạc nhiên. “Dạ vâng !” Ran đáp. “Tốt lắm, nếu vậy thì bác yên tâm rồi.” Bác ấy vỗ vai Ran rồi quay sang Sonoko “Cám ơn cháu nha Sonoko !” “Không có gì đâu bác.” Sonoko gãi đầu. Rồi bác Jirokichi dẫn Ran và Sonoko vào xem viên kim cương. Đúng như biệt danh mà bố Ran đã đặt cho nó, viên kim cương khá là to, gần bằng bàn tay Ran (có hơi quá không ta). Nhưng Ran vẫn không hiểu tại sao một món trang sức quý giá như vậy lại để trong căn phòng trên tầng cao, cửa sổ mở rộng, điều kiện dễ dàng cho Kid vào và lấy viên đá. “Sắp đến giờ quyết đấu rồi, phải để đây cho nó trang trọng và…thách thức.” Bác Jirokichi nói, như đoán được ý nghĩ của Ran. Mọi chuẩn bị đã xong, hiện giờ là 7 giờ 45 phút. “À mà bác ơi, tại sao bác chỉ cho con ở trong phòng này ? Chắc trong này có thiết bị gì phải không ạ ?” Ran hỏi. “Ồ, không hề, tại vì bác đã nghĩ rồi, mọi thiết bị từ trước tới giờ của bác đều thất bại với tên Kid, vậy cho nên bác mới nghĩ ra ý là để một cô gái không gục trước Kid để giữ viên kim cương, vì chủ nghĩa của Kid là không hại người mà.” Bác Jirokichi nói. “Nhưng cháu đừng lo, vẫn có cảnh sát bên ngoài, nếu có gì cháu cứ la lên, họ sẽ vào ngay.” “Vâng ạ.” Ran cười. Chỉ còn 5 phút nữa là đến giờ xuất hiện của Kid, Ran, Sonoko, và mọi người đều chìm trong hồi hộp, chờ mòn mỏi từng giây đến khi Kid xuất hiện… P/S : Kid sẽ xuất hiện ra sao ? Ran sẽ thế nào ? Viên kim cương có thuộc về Kid ? Shinichi và Kid có thật sẽ đấu một trận không ? Mời mọi người đón xem chap tiếp. :) |
| | | nariko_san
Tổng số bài gửi : 133 Birthday : 12/09/1997 Age : 27 Đến từ : Thiên đường gió
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] From Hater To Lover 21/6/2010, 20:35 | |
| ui hay wa mong cho chap cua Janie ma` Janie oy ban co the dat. cho minh may cai ten con trai, con gai ben Nhat. dc ko? Tks truoc de? lam fic i' ma` |
| | | Janie Phương
Tổng số bài gửi : 1372 Birthday : 19/01/1998 Age : 26 Đến từ : Somewhere on Earth
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] From Hater To Lover 21/6/2010, 20:57 | |
| - nariko_san đã viết:
- ui hay wa
mong cho chap cua Janie ma` Janie oy ban co the dat. cho minh may cai ten con trai, con gai ben Nhat. dc ko? Tks truoc de? lam fic i' ma` Được thôi bạn, mà bạn muốn đặt tên theo kiểu nhân vật thế nào để mình dễ đặt hơn ? Mà bạn cần bao nhiêu tên ? Theo họ trong Conan hay tự nghĩ ? |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] From Hater To Lover | |
| |
| | | | [Long Fic] From Hater To Lover | |
|
Similar topics | |
|
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |
|