CFC

Khách viếng thăm sẽ thiệt thòi lắm nha ~
Đăng nhập để chia sẻ/ Login để yêu thương  ^^


[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 22985209-p0
CFC

Khách viếng thăm sẽ thiệt thòi lắm nha ~
Đăng nhập để chia sẻ/ Login để yêu thương  ^^


[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 22985209-p0


Conan Fan Club
 
Trang ChínhLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

Share
 

 [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6  Next
Tác giảThông điệp
Anfu

Anfu

Nữ Aries
Tổng số bài gửi : 1317
Birthday : 03/04/1995
Age : 29

[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel)   [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty7/7/2010, 09:06

First topic message reminder :

Author: CocoCatz
Source: Moonlight Hotel
Rate: K+
Genre: Humor/Adventure
Translators:
  • Chap 1-12: Nyu Hato - fixi.acc.vn
  • Chap 13-28: Anfu - conan.forum-viet.net

Disclaimer: Bản quyền nhân vật thuộc về Gosho Aoyama. Ý tưởng truyện, cùng một số nhân vật được sáng tạo khác, thuộc về tác giả fic. Người dịch chỉ sở hữu bản dịch.
Note: Vui lòng hỏi ý kiến người dịch trước khi đem fic post ở web khác ngoài CFC. Cám ơn.
Summary: Sau sự kiện kì nghỉ hè, một cuộc phiêu lưu mới lại mời chào các chàng trai trẻ của chúng ta.

Spoiler:

To be continued...


Được sửa bởi Anfu ngày 21/2/2014, 15:44; sửa lần 14.
Về Đầu Trang Go down
http://anfucafebook.blogspot.com/

Tác giảThông điệp
amethyst

amethyst

Nữ Scorpio
Tổng số bài gửi : 109
Birthday : 27/10/1996
Age : 28
Đến từ : N-field

[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel)   [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty26/1/2011, 09:24

ÔI, iu mấy chị. Anita ơi lỗi là do em vì em ko đợi dc nên nhờ chị wings dịch vội mấy chap, định là sẽ gửi qua PM nhưng em quên nói. Dù sao 2 chị vẫn dịch rất hay, thanks và xin lỗi luôn.
Wings nee-sama, violet là em nè, violet_crystal với amethyst thì cũng na ná nhau thui^^
Về Đầu Trang Go down
http://vnvista.com/amethyst_ruby
conan_5897

conan_5897

Nữ Leo
Tổng số bài gửi : 42
Birthday : 05/08/1997
Age : 27
Đến từ : JP

[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel)   [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty26/1/2011, 13:10

hihihi hay quá cảm ơn mấy bạn nhiều lắm mấy bữa nay mình mòn mỏi chờ đợi cuối cùng cũng có ùi cảm ơn anita, wings và amethyst lun :) :P :h21:
Về Đầu Trang Go down
wings89

wings89

Tổng số bài gửi : 332

[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel)   [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty26/1/2011, 13:17

hị hị anita dịch tiếp thì bé Violet yên tâm rùi :P Dù sao anita theo đuổi fic này từ đầu và cũng có tâm huyết hơn wings, dịch hay hơn nhìu :x:x

Iu mọi ng, cố gắng nha anita :oops:
Về Đầu Trang Go down
miss_unavailable

miss_unavailable

Nữ Virgo
Tổng số bài gửi : 78
Birthday : 06/09/1997
Age : 27
Đến từ : Invisible world

[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel)   [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty28/1/2011, 20:47

Hic! Lâu lắm mới mò vào đây đọc tiếp truyện! Truyện hay lắm ạ! Mọi người cố gắng quá! Thanks!
P/s: Mọi người lấy bản gốc tiếng Anh ở đâu vậy ạ? Cho em biết được o? Thanks :roll:
Về Đầu Trang Go down
Anfu

Anfu

Nữ Aries
Tổng số bài gửi : 1317
Birthday : 03/04/1995
Age : 29

[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel)   [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty29/1/2011, 13:25

Part tiếp theo đây bà con :) Nghỉ Tết rồi sẽ cắm đầu finish đống fic còn tồn đọng trong máy cười lăn cười bò Anita quay lại với cái drabble đây, mọi người đọc vui vẻ nhá :oops:

Chapter 25

Part 2

Tôi thở hổn hển.
Quá nhiều bậc thang, không thể tin được là tôi có thể leo hết từng ấy.
Mỗi lần nhấc chân lên, vết đâm lại đau thấu cả cơ thể, và rất nhiều lần, tôi nghĩ tôi sẽ ngất đi và không bao giờ, không bao giờ tỉnh lại nữa.
Nhưng tôi vẫn sống.
Tôi cố sức lên đến tầng 2, lê chân trên sàn như một ông già gần trăm tuổi với căn bệnh thấp khớp hành hạ.

Tôi vấp ngã, đầu gối đập xuống đất.
Tôi cắn chặt môi để nỗi đau không bật ra thành tiếng.
Lửa dần dần bắt kịp tôi, nó lan rất nhanh và gần như đã thiêu rụi toàn bộ sàn nhà của toà lâu đài, khói giờ đây dày đặc đến mức không thể nhìn được. Và thở được.
Tôi giữ cho mặt mình sát với sàn, nơi vẫn còn chút không khí để thở.
Nhắm hờ mắt, tôi cố nghĩ xem mình đang ở hướng nào.

Hừ, mất đi vài lít máu dễ khiến người ta lạc hướng. Hay ít nhất thì cũng khoảng chừng đó.
Mất một lúc mới biết được chỗ của mình, tôi quyết định rẽ trái, trở lại phòng mình.
Hành lang dài và tối, tôi biết mình đang ở trong một căn phòng lớn, nhưng giờ cả chỗ này giống như một lâu đài vậy.
Rồi tôi nhìn thấy một tia sáng mảnh xuyên qua cửa sổ, len giữa từng cụm khói đen dày đặc.
Ah... chắc trời đã sáng rồi.

Tôi cảm nhận được sức nóng sau lưng mình, ngọn lửa gần lắm rồi. Nó đã đốt cháy nửa chiếc cầu thang trải thảm đỏ.
"Tại sao người Anh lại thích mấy cái tấm thảm chết tiệt dày, nặng, ngu ngốc và CỰC KÌ DỄ CHÁY này thế?!"
Tôi nghĩ. "Sàn nhà bằng đá sẽ an toàn hơn chứ..."
Lúc như thế này mà nghĩ đến mấy chuyện đấy thì thật là ngớ ngẩn.

Tôi gắng hết sức tiến về trước, bò trên cả bốn chân để kiếm chút không khí, song vẫn không ngừng ho sặc sụa.
Tôi nhìn thấy những cánh cửa...nhiều quá...cái nào mới được chứ?
Không thể nghĩ được...đầu óc choáng váng...buồn ngủ quá...không, tỉnh táo lại đi!
Tôi đến cánh cửa phía bên trái, mở nó ra.

Đó là phòng kho. Cảnh tượng trước mắt quả khiến tôi tỉnh hơn hẳn.
Xác của cô Louis nằm đó, lạnh lẽo và vô hồn.
Tôi cắn răng, quay mặt đi.
Tôi chẳng thể làm gì cho cô ấy hay chú Mike. Lòng tôi trào lên sự giận dữ và buồn bã, tôi cảm thấy tiếc cho cả hai người họ. Nhưng thực sự tôi không thể làm được gì. Cơ thể họ sẽ nhanh chóng biến mất trong biển lửa...
Tôi đóng cửa lại và quyết định đi tiếp.

Cái phòng nào mới là của mình chứ? Khỉ thật, tôi thậm chí còn không thể nhìn rõ, nhiều khói quá.
Tôi bò lên phía trước và mở thêm 3 phòng nữa, phòng tắm này, toilet này, và một phòng kho nữa.
Xa thêm chút nữa bên phải, một căn phòng lớn có 2 cánh cửa.
Đó là phòng đọc sách. Cửa đóng chặt, và tôi cũng chẳng buồn mở nó ra. Phải tiết kiệm sức lực chứ.
Vậy thì phòng tôi sẽ ở... nghĩ đã nào... xa hơn phía bên trái... cánh cửa thứ hai?

Tôi ho và bước qua phòng đọc, vừa lúc đó tôi nghe thấy một tiếng cót két vang lên sau lưng.
Tôi dừng và chầm chậm quay đầu lại.
Chẳng lẽ tai mình cũng có vấn đề sao? Hay thực sự là có tiếng động đó?

Cánh cửa sau tôi từ từ mở ra.
Tôi lặng nhìn, không biết thứ đang xâm chiếm cơ thể mình là nỗi kinh hoàng hay sự ngạc nhiên. Có lẽ là cả hai?

Một bàn tay xuất hiện, dính đầy máu. Nó nắm lấy cánh cửa một vài giây, và bỏ ra.
Thế rồi một vài tiếng ho. Thôi được, vậy tức là có một người vẫn ở lại trong lâu đài.
Alice? John?

Một bóng người chầm chậm xuất hiện sau cánh cửa, nó sẩy chân và suýt nữa ngã ra đất.
Nó dừng lại và nhìn xung quanh.
Nó nhìn thấy tôi.

Sự kinh ngạc và sửng sốt xuyên qua đầu tôi lúc đó là cảm giác mà tôi sẽ không bao giờ quên.

"...Kudou?" Tôi thì thào.

"...Kaito?" Cậu ta hỏi, chớp mắt.

"CẬU LÀM GÌ Ở ĐÂY THẾ?" hai chúng tôi gào lên cùng một lúc, và rồi cùng cắn răng ngay sau đó vì những vết thương lại nhức nhối khi hét quá to.
"Cái quái... mọi người đâu cả rồi?" Kudou lầm bầm, cậu ta nhìn tôi trân trân như thể vừa nhìn thấy một hồn ma vậy, thế rồi cái bộ não thám tử của hắn chợt nhận ra rằng tôi đang bị thương nặng.
Shinichi nhanh chóng bước đến và quàng tay tôi qua vai, giúp tôi đứng dậy.

"Tớ hỏi câu đó mới đúng... Hi...Heiji và, gã...gã đó... đâu rồi?"
Tôi cố gắng nói, trong hơi thở hổn hển và ngắt quãng.
Kudou nhìn tôi một hai giây gì đấy, và cậu ta phát hiện ra vết thương ở bụng của tôi vẫn còn ướt máu.
"Shhh... đừng nói nhiều quá, họ thoát rồi, nhưng tớ bị kẹt lại đây."
Tôi vừa mở miệng định nói, nhưng Kudou đã nhanh chóng kết thúc câu nói.
"Họ không còn lựa chọn nào khác, tớ sẽ giải thích với cậu sau khi chúng ta thoát ra khỏi đây, đó KHÔNG phải lỗi của họ."

Shinichi bắt đầu đi, tôi nhìn cậu ta, có vài vết xước trên mặt, cả đống vết cắt trên quần áo... và cậu ta cũng ‘ám khói’ như tôi, những vết ố do khói bám đầy trên người.
Áo của Kudo bị cháy lớn phía sau, để lộ cái lưng đỏ bừng vì bỏng.

Chết tiệt, cái gì đã xảy ra với cậu ấy vậy?

"Tới phòng của tớ... của chúng ta... nhanh lên..." Tôi nói.
"Làm gì?"
"Hay là cậu... có ý nào hay hơn... để... chúng ta thoát khỏi chỗ này?" Tôi đáp. Hơi bực mình vì trước đó cậu ta đã ra lệnh cho tôi không được nói, và giờ lại còn hỏi để bắt tôi trả lời?
"...Không. Lối thoát duy nhất ở tầng trệt, và lửa lớn đến mức chúng ta thậm chí còn không thể quay lại... tớ không biết làm thế nào để lên đỉnh toà nhà, nếu được thì ta có thể nhảy xuống cái hồ... còn rất ít thời gian... vậy, kế hoạch của cậu là gì?" cuối cùng cậu ta nói, sau khi cân nhắc tất cả những con đường có thể.
Tôi phải thừa nhận rằng đôi lúc, cái thái độ ra vẻ ‘thám tử’ của hắn làm tôi cực kì bực mình.

Tôi cười.
"Cứ đến phòng của chúng ta đi... rồi tớ sẽ chỉ cho."
"...sao tớ có cảm giác là mình không hề thích cái tớ sắp được nhìn thấy?" Cậu ta làu bàu.

Cuối cùng chúng tôi cũng đến được bên ngoài căn phòng.
Shinichi đạp cánh cửa, và hai đứa lê bước vào trong.
Tôi lao người về phía giường mình trong khi Shinichi đóng cửa lại. Rồi cậu ta lấy hết mấy tấm ra trải giường nhét vào khe hở dưới cửa, để ngăn không cho khói len vào.

Tôi ngồi trên sàn nhà, cạnh giường, và cho tay vào gầm giường để lôi ra cái vali của mình.
Shinichi mở hết cửa sổ, hắn quay lại và nhìn thấy tôi đang mở hành lí.
Tôi lấy ra bộ đồ yêu thích nhất và giơ lên cho Shinichi.

Gương mặt Kudou lúc đó như đông cứng lại. Một nửa khó hiểu, một nửa giận dữ.
Chưa kể đến vẻ kinh ngạc và ‘không thể tin nổi’.
Tôi bật cười, mặc dù vết thương biểu tình dữ dội.

"KUROBA?" cậu ta gầm lên. "Cậu kéo cả 2 đứa vào đây để cậu có thể chết trong bộ dạng của KID sao?"
Tôi vẫn cười.
"KUROBA CẬU... ĐỒ NGỐC! Cậu là đứa ngu ngốc nhất tớ từng biết!" Kudou đang gầm gào to hết cỡ. "Đồ thất bại, đồ quái dị!"
"Bình tĩnh lại... Kudou!" Tôi cười toe toét, nhìn mặt hắn đổi liên tục từ đỏ sang xanh.
"Tớ cần sự giúp đỡ của cậu, như thế cả hai chúng ta sẽ thoát được, và cũng tránh cho tớ khỏi rắc rối." Tôi nháy mắt với cậu ta.

Shinichi không đáp, nhưng tôi có thể đoán được từ vẻ mặt đó rằng hắn đang CỰC KÌ muốn nện cho tôi một trận.

"Này, tin tớ đi, tớ là KID mà!"
Tôi cười tinh quái.
"Đến lúc trình diễn phép thuật rồi!"

To be continued...
Về Đầu Trang Go down
http://anfucafebook.blogspot.com/
Khách vi
Khách viếng thăm
avatar


[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel)   [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty29/1/2011, 16:59

AA!!! Hay quá, càng ngày càng hấp dẫn ! Mong chờ chap típ theo quá đi mất !! :h23:
Về Đầu Trang Go down
conan_5897

conan_5897

Nữ Leo
Tổng số bài gửi : 42
Birthday : 05/08/1997
Age : 27
Đến từ : JP

[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel)   [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty29/1/2011, 20:32

chắc anh Kaito muốn lấy cái diều lượn của ảnh chứ gì :) tội ảnh quá cái lần ở Summer camp ảnh lấy bịch máu giả làm bộ mình bị thương nhưng bi h thì bị thiệt ùi 😢
Về Đầu Trang Go down
Sóc Nâu

Sóc Nâu

Nữ Tổng số bài gửi : 574
Đến từ : Khánh Hòa

[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel)   [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty29/1/2011, 22:10

Trời ơi fic hay quá!!!!!!!!!!! Đọc liền mấy chap sướng thiệt cười lăn cười bò Vậy chap sau sẽ là chap ủa anh KID XD . Lâu rồi chưa vote cho Anita, h` đi vote bù đây :h11:
Về Đầu Trang Go down
http://kurodamichiyo-chan.blogspot.com/
Anfu

Anfu

Nữ Aries
Tổng số bài gửi : 1317
Birthday : 03/04/1995
Age : 29

[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel)   [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty7/2/2011, 11:43

Chapter 26: "Hắn ta làm gì ở đây?"

Đội cứu hoả ập tới trước cửa lâu đài.
Cùng với xe cứu thương và một chiếc trực thăng đen.
Họ vây quanh toà nhà cháy, 5 người lính cứu hoả nhảy ra, cầm vòi nước cố dập tắt ngọn lửa, nhưng họ cũng biết rằng, lượng nước ít ỏi mình đang có sẽ chẳng tác động được nhiều trước đám cháy lớn thế này.

Máy bay trực thăng hạ cánh xuống ngọn đồi cách khách sạn không xa.
Một người đàn ông mập mạp nhảy xuống và chạy về phía toà nhà.
Nỗi lo lắng hiện rõ trên gương mặt ông.

Từ một chiếc xe cảnh sát khác, Anne và Henry cũng lao ra.
Anne đưa tay che miệng, mắt cô mở to đầy kinh hãi khi nhìn cảnh tượng trước mắt.
Nước mắt cứ thế tuôn rơi trên gương mặt cô.
Henry đứng đó, mặt trắng bệch.
Họ không thể tin được ngôi nhà yêu dấu của mình đang chìm trong biển lửa, dần bị phá huỷ.
"Richard... Louise... Mike... Alice và John... và tất cả những vị khách nữa... họ đâu rồi?" Henry đột ngột hét lên.
"Ai đó đi tìm họ đi! Không lẽ vẫn ở trong lâu đài sao? Mau cứu họ ra!" anh gào như điên, nỗi hoang mang xâm chiếm cả đầu óc, anh túm lấy người lính gần đó nhất và lay anh ta dữ dội. "Cứu họ đi! Làm ơn...!"
Người lính cứu hoả chỉ có thể nhìn anh với vẻ bất lực.

"Henry! Anne!" một giọng nói từ xa vọng đến phía sau.
Anne nhìn theo hướng phát ra tiếng nói, và bật ra tiếng khóc. Cô lao người về phía cậu em trai của mình.
Henry cũng buông anh lính chữa cháy ra và chạy đến nhanh hết sức có thể.

Richard, John và Rosey chầm chậm bước về phía họ, cả ba người đều có vẻ kiệt sức và suy sụp.
Ran, Aoko, Shiho, Kazuha, Heiji và Hakuba đang đi cùng nhau.
Toàn thân họ đầy thương tích và những vết bầm tím.

Những bác sĩ nhanh chóng nhìn thấy và chạy vội đến. Xe cứu thương cũng đỗ ngay tại chỗ đó.
Cả nhóm dừng lại và im lặng. Không một ai muốn nói gì lúc này. Tâm trí họ đã phải chịu đựng quá nhiều nỗi đau buồn.
Anne và Henry khóc oà, Anne lao đến ôm chầm lấy Richard thật chặt.
Henry cũng ôm lấy John, nhưng anh nhận ra vẻ khác lạ trên gương mặt chú mình.
"... Cô Alice và cô Louis đâu rồi? Chú Mike nữa?" Henry hỏi, nhìn Richard đầy hi vọng.
Richard cắn môi và nhìn xuống chân mình. Mãi rồi cậu cũng mở miệng một cách khó khăn và kể lại toàn bộ chuyện xảy ra với cô chú họ. Rose ôm chặt lấy Richard suốt lúc đó.
Vài phút sau, chỉ còn lại tiếng than khóc não nề của Anne và sự im lặng sững sờ của Henry.
Cảnh sát ập đến, bao quanh 5 người họ.

Bên cạnh những chiếc xe cảnh sát, nhóm bạn của chúng ta đang được các bác sĩ chăm sóc.
Nhân viên cứu thương tập trung vào Heiji và Hakuba vì cả đống thương tích trên người họ.
Họ ngồi trên thảm cỏ ẩm ướt, lắng nghe những câu chất vấn liên tục của bác sĩ, nhưng không ai trong hai người trả lời một câu nào.
Họ chỉ ngồi đó, im lặng để cho bác sĩ băng vết thương.
Mắt cả hai không rời khỏi toà lâu đài đang cháy dữ dội trước mặt.

Những cô gái đứng yên lặng một chỗ, nhìn toà lâu đài cháy và từng dòng nước đang tuôn xối xả vào đó.
Ánh lửa đỏ vàng bập bùng phản chiếu trên gương mặt họ. Họ cũng cảm nhận được hơi nóng của lửa phả lên mặt mình.
Ran và Aoko vẫn đang khóc, nhưng chỉ có nước mắt trào ra, không một tiếng kêu than.
Họ đã chẳng còn chút sức lực nào để gào khóc nữa.

"Saguru!" người đàn ông mập mạp hét lớn.
Hakuba rời mắt khỏi toà nhà và nhìn người đó lao đến chỗ anh và dừng lại trước mặt Hakuba.
"Con không sao chứ?" ông hỏi, dang rộng tay và ôm con trai mình thật chặt.
Hakuba bật tiếng rên vì đau.
"Ôi... ta xin lỗi... con có đau không?" cha anh nói.
"...Con ổn..." Hakuba đáp khẽ. Anh nhìn cha.

"...Ta rất tiếc, Saguru." Người đàn ông nói, ông nhận ra nỗi giận dữ và buồn bã trong mắt con trai.
"Chúng ta không đến kịp vì cơn bão. Ta đã cố liên lạc với con nhưng mọi điện thoại trong lâu đài đều không thể kết nối được. Điện thoại di động thì mất tín hiệu... Ta đã cử cảnh sát đến ngay khi cơn bão vừa qua. Chúng ta cũng nhận được thông báo từ người dân quanh đây rằng họ nhìn thấy khói đen bốc lên từ lâu đài 1 giờ trước, nhưng đội cứu hoả và xe cứu thương không thể đến kịp vì những cái cây đổ trong trận bão làm tắc nghẽn giao thông... Chuyện gì đã xảy ra thế, Saguru?"

Hakuba chỉ quay đầu đi. Anh không trả lời.
Cha anh thở dài và nhìn con trai lo lắng, tự hỏi không biết chính xác thì chuyện gì đã xảy ra mà lại tồi tệ đến mức đó. Ông chưa bao giờ thấy con trai đau khổ như vậy.
Thành thật mà nói, ông cũng không biết phải làm gì trong tình huống này.

Shiho bước đến chỗ Hakuba và ngồi cạnh anh, cô nắm tay anh, và nhìn thẳng vào Hakuba.
Họ chỉ nhìn nhau một lúc và rồi cùng hướng về phía lâu đài.
Cha của Hakuba cũng chợt nhận ra hai người họ đã thân thiết đến mức nào. Ông chạy đi, mỉm cười, gọi điện cho vợ để thông báo con trai vẫn khoẻ. Và nó có một cô bạn gái rất tuyệt.

Heiji rên rỉ khi bác sĩ rửa vết thương trên đầu gối cậu, nó liên tục nhức nhối.
Cậu ngồi trên mặt đất, chân duỗi thẳng, hai tay chống xuống đỡ cả cơ thể.
Người bác sĩ đang lau vết thương chợt nhìn thấy lá bùa nhỏ đặt giữa ngực cậu. Cô cầm lấy nó định gỡ ra để băng bó dễ dàng hơn, nhưng Heiji đã ngăn lại.
"Không... cứ để đấy... tôi muốn đeo nó." Cậu nói.
Người nhân viên cứu thương nhìn cậu với ánh mắt khó hiểu.

"Có phải vì tớ bảo cậu đeo không?" Kazuha bước đễn chỗ cậu và mỉm cười yếu ớt. Một nụ cười gượng, Heiji nhìn thấy đôi mắt đẫm nước của cô. Cô ngồi xuống cạnh Heiji, nhìn cậu.
"Toyama..."
"Tớ rất mừng vì cậu còn sống... Hattori... tớ thực sự..." giọng cô hạ dần.
"Nhưng tớ phải bỏ lại Kaito... thật khủng khiếp... tội nghiệp Aoko quá..." Kazuha nức nở. “Cậu... cậu ấy bảo rằng..."
"Nghe này, Toyama... Tớ cũng phải bỏ lại Shinichi, lẽ ra tớ có thể cứu được cậu ấy..."
Kazuha gật đầu, đưa tay lau nước mắt.
"Giờ chúng ta phải giúp Ran và Aoko, họ đã chịu đựng quá nhiều đau khổ, Hattori... chúng ta phải giúp họ."
Heiji thì thầm "Tớ biết..."
Thế rồi cậu với tay ra và nhẹ nhàng để cho đầu Kazuha tựa vào vai mình (mặc cho vẻ khó chịu của người bác sĩ).
Kazuha lại đỏ mặt. Nếu đây là một dịp bất kì khác, cô sẽ cảm thấy vô cùng hạnh phúc và sung sướng, nhưng giờ, tất cả những gì cô nghĩ đến là Ran và Aoko.

Họ nhìn Ran và Aoko đứng sát cạnh nhau, đăm đăm hướng về toà lâu đài cháy.
Hai người không hề dịch chuyển, cứ như hai pho tượng vậy.
Từ đằng sau, trông họ thật cô đơn và ảm đạm, toát lên vẻ thê lương.
Hai cô gái đang nghĩ gì trong đầu vậy?

Kazuha và Shiho quyết định bắt họ phải ngồi xuống, chắc hẳn ai cũng kiệt sức cả rồi. Hai người bước đến chỗ Ran và Aoko với mấy ly nước, và nhẹ nhàng vỗ vai họ.
Ran và Aoko ngập ngừng, cả hai trông như còn đang choáng váng, bàng hoàng sau khi vừa trải qua một cơn ác mộng.
Kazuha và Shiho ôm họ thật chặt, rồi cả bốn người cùng ngồi xuống, dựa vào nhau và chăm chăm nhìn về toà lâu đài.

Sau khoảng thời gian dài tưởng chừng cả thế kỉ, ngọn lửa dường như không có ý định dừng lại, nó tiếp tục nuốt ngấu nghiến toà nhà với những luồng khói dày đặc, đen kịt chầm chậm bốc lên bầu trời xanh.
Dòng nước nhỏ bé ít ỏi của đội cứu hoả chỉ làm cho hơi nước bay lên càng nhiều, khung cảnh bây giờ rất lạ: những làn hơi nước được mặt trời toả sáng tạo thành nhiều chiếc cầu vồng nhỏ bao quanh lâu đài.

Họ quan sát, và chờ đợi... mặc dù không biết mình đang chờ đợi cái gì.

Đột nhiên, một tia sáng trắng nhấp nháy phóng ra từ một cửa sổ của toà nhà, chiếu thẳng lên trời và phát nổ. Tiếng nổ vang vọng trong không khí.
Ran và Aoko giật mình. Mắt mở to, họ nhìn trân trân vào chiếc cửa sổ đó, mặc cho vẻ mặt khó hiểu của Kazuha và Shiho. Heiji và Hakuba nhíu mày. Lính cứu hoả sao? Họ nhìn lẫn nhau.
"Cái gì thế?"

"...Shinichi..." Ran bỗng thì thào, cô đứng bật dậy và bắt đầu thở dồn dập. Mặt cô đỏ ửng lên.
"Kuroba...!" Aoko hét lớn, trông cũng rất phấn khích.
"Ran...?" Kazuha nói, cô nhìn bạn mình và tự hỏi không biết Ran đang nói chuyện gì.
Bỗng nhiên, Ran và Aoko lao người về trước và chạy đến chỗ khách sạn, để lại Kazuha và Shiho đang sửng sốt và lúng túng không biết làm thế nào. Tuy nhiên, họ vẫn chạy theo Ran và Aoko.

Heiji và Hakuba cùng cố hết sức đứng dậy đi theo mấy cô gái. Không để ý đến các nhân viên cứu thương đang hét gọi phía sau.

Chạy càng lúc càng nhanh hơn, Ran và Aoko suýt nữa vấp ngã mấy lần, nhưng bản năng nói rằng họ không được phép dừng lại, nhất định phải đến được lâu đài!
Họ thở hổn hển, mái tóc đen, dài bay phấp phới trong gió, mắt chăm chú nhìn, hi vọng và chờ đợi.

Cuối cùng Ran và Aoko cũng đến nơi, cách toà nhà khoảng vài trăm mét. Kazuha và Shiho đuổi kịp và chụp lấy hai người họ.
"Chuyện gì xảy ra thế? Hai cậu điên à? Đến gần lâu đài nguy hiểm lắm đấy!" Kazuha hét.
"Không... là họ đấy! Tớ biết mà!" Ran nói, nhìn Kazuha.
"Ran... Shinichi và Kaito đã chết rồi, cậu..." Shiho cất tiếng.

Nhưng cô không kịp kết thúc câu nói của mình.
Như thể có ma thuật, ánh mắt của Ran và Aoko dán chặt vào khung cửa sổ mà ánh sáng trắng phát ra từ đó.

Một bóng áo trắng xuất hiện từ cửa sổ, giữa những luồng lửa và khói, áo choàng tung bay trong gió. Giống như một bóng ma.
Heiji và Hakuba cũng vừa bắt kịp mấy cô gái. Miệng há hốc khi nhìn thấy cảnh tượng đó.

"Hắn ta làm cái quái gì ở đây vậy?" Hakuba kinh ngạc.
"Không biết, nhưng tình hình này thì dường như hắn chuẩn bị đóng vai anh hùng một lần nữa..." Heiji nhún vai.
"Làm sao hắn vào được đó...? Hắn ta ở trong đó bao lâu rồi?"
"Chắc hắn đến cũng vì Pandora thôi." Hakuba lầm bầm. "Tiếc là lần này hắn không có được nó đâu..."

"...KID!" Aoko hét lên vui mừng. "ĐÓ LÀ KID!" cô nắm lấy tay Ran và cố kiềm chế bản thân để không nhảy dựng lên vì sung sướng.
Rồi cô chợt nhận ra rằng có lẽ mình không nên gọi cậu là KID nữa. Mặt cô bỗng tối sầm lại.

"...hay mình nên gọi là Kuroba?" Cô khẽ nói với chính mình.

To be continued...
Còn 2 chap nữa thôi mọi người ơi cười lăn cười bò
Về Đầu Trang Go down
http://anfucafebook.blogspot.com/
gothele_ciel_1995

gothele_ciel_1995

Nữ Sagittarius
Tổng số bài gửi : 341
Birthday : 18/12/1995
Age : 28
Đến từ : Wonderland. The Rainbow Company

[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel)   [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty7/2/2011, 13:05

Hay quá Anita ơi, nhưng hình như tác giả cứ kéo dài mãi không tới đoạn họ đoàn tụ thì phải :| . Làm thế sốt ruột lắm. Tòa nhà ấy sụp đổ đúng là tiếc thật đấy. ^^!, không biết khi Kid hạ cánh xuống cùng với Shin thì Hakuba và Heiji sẽ phản ứng thế nào, cũng là Kid chứ đâu phải Kuroba nữa.
Lần này được tem nhé * cấm ai giành*.
Còn 2 chap nữa thôi, Ani cố lên. :h8: .
Về Đầu Trang Go down
http://hayayatenogotokufc.aforumfree.com
conan_5897

conan_5897

Nữ Leo
Tổng số bài gửi : 42
Birthday : 05/08/1997
Age : 27
Đến từ : JP

[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel)   [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty7/2/2011, 13:18

công nhận hay thiệt đó nhưng mà chờ ra chap mới lâu quá anita ơi mau mau đy nhe :)
Về Đầu Trang Go down
candy_l0v3_kid&c0nan

candy_l0v3_kid&c0nan

Nữ Sagittarius
Tổng số bài gửi : 189
Birthday : 29/11/1997
Age : 26
Đến từ : My heaven

[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel)   [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty8/2/2011, 12:46

tội lỗi thật, giờ em mới biết ra nhiều chap thế này :o
giờ thì không biết com thế nào vì vẫn hay, vẫn hồi hộp nhìn theo từng dòng chữ và vẫn phải dừng lại ở dòng "to be continued..." dù chưa đến đoạn cao trào :h2:
vậy mà còn 2 chap nữa thôi, cố lên ss, khi nào có chap mới thì ss pm cho em nhé để em còn vào giật tem ;) ❤
P/S: vote :roll:
Về Đầu Trang Go down
Anfu

Anfu

Nữ Aries
Tổng số bài gửi : 1317
Birthday : 03/04/1995
Age : 29

[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel)   [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty13/2/2011, 08:04

Chapter 27: Tình yêu

"Cậu vừa nói gì?" Hakuba hỏi, nhìn Aoko chằm chằm.
"Tớ... ý cậu là sao?" Aoko đáp lại với vẻ bối rối.
"Cậu vừa nói KID là Kaito, đúng không?"
"Không! Không, tớ có nói đâu, ý tớ là, tớ chỉ nghĩ..."

"Vậy là đúng rồi!" Hakuba reo lên, vừa phấn khởi vừa bực bội. "Tớ biết mà, lẽ ra mình phải đoán được rồi chứ, tên ngốc đó!" thế rồi anh nhìn vào cái bóng áo trắng đó lần nữa, và bật ra một tràng cười. "Khỉ thật, mình lại vui mừng khi hắn còn sống chứ!"

Aoko cắn môi. Một suy nghĩ xuất hiện trong đầu cô. *Giờ thì Hakuba đã biết KID chính là Kaito, mình sẽ không thể nào ngăn họ gây chiến với nhau nữa!*

KID trèo ra khỏi cửa sổ, và từ khoảng cách đó, cả nhóm có thể nhìn thấy cậu ta đang dìu một người khác trong tay.

"SHINICHI!" Ran bật khóc mừng rỡ.
Heiji mỉm cười, "KID à? Mình càng lúc càng thích tên này đấy."

KID mở đôi cánh lượn, với một cử động nhẹ nhàng, cậu nhảy xuống, và bay. Cùng lúc đó, một luồng lửa bùng ra từ chiếc cửa sổ như cố nuốt chửng họ.
Cả nhóm hò reo và nhảy dựng lên vui sướng, họ nhìn KID và Shinichi bay gần hơn đến chỗ mình.

KID chầm chậm hạ cánh, cuối cùng, chân cậu cũng đặt xuống nền cỏ ẩm ướt. Cậu quỳ xuống và cẩn trọng đỡ người trên tay mình. Chàng trai bị thương rất nặng, dường như không thể di chuyển nổi.

Aoko và Ran cùng lao đến chỗ họ, thật ngạc nhiên là hai người vẫn còn sức để chạy sau mọi tổn thương mà họ phải chịu.

Càng lúc càng gần hơn, thở hổn hển, Aoko đúng là đã chạy xô vào KID, người đang đứng đợi họ.

Thế rồi cô chợt dừng lại, chết lặng, sự thay đổi chuyển động đột ngột khiến cô mất thăng bằng và ngã xuống đất, ngay trước mặt KID.
Nhưng cô không nhìn KID, ánh mắt cô hướng về người đang nằm trên mặt đất.

"KUROBA!" Aoko hét lớn.

Nơi đó, trên thảm cỏ ẩm ướt, với đủ mọi vết thương, bầm tím và vết ám khói, là Kaito. Mắt cậu nhắm nghiền, và dường như sự sống trong người cậu đang dần cạn kiệt. Nhưng cậu vẫn thở, và vẫn sống.

Aoko với đến chỗ cậu, tay run run, trong cô lúc này là cảm giác đau đớn cùng vui mừng lẫn lộn. Đau đớn vì Kaito đang bị thương nặng, vui mừng vì cậu ấy chưa chết, cậu ấy còn sống.

"Ôi Kuroba..." Aoko khóc nấc, cô nhẹ nhàng nâng đầu Kaito lên đặt vào lòng mình, ghé sát vào mặt cậu và để cho nước mắt cứ thế rơi xuống khuôn mặt đẹp trai của Kaito.

"Tớ đang tự hỏi không biết cậu sẽ ôm tớ hay cho tớ một cái bạt tai khi chúng ta gặp lại." Một giọng nói yếu ớt thì thầm vào tai Aoko.

Kaito mở mắt và mỉm cười, nhẹ thôi, nhưng thật ấm áp.

Aoko nhìn cậu trân trân, "Ngốc..."
Đó là tất cả những gì cô có thể nói. "...đồ ngốc" một nụ cười nở trên gương mặt cô.
"Tớ sẽ đập cậu sau khi cậu đã khoẻ hơn. Giờ thì tớ vẫn chưa muốn cậu chết đâu."

Ran nhìn KID chăm chăm, người vẫn đang đứng đó, cậu có vẻ xúc động và cũng hướng ánh mắt về phía cô.

"...Cậu ấy đâu rồi? Anh có thấy cậu ấy không? Anh có thấy Shinichi không?" Ran hỏi, mắt đầy hi vọng, mặc dù môi run run.
KID nhìn cô, và bước lên một bước, với tay ra như thể muốn ôm lấy Ran.
"Kudou... cậu ấy..."
Ran để ý thấy những vết máu khắp người anh ta, đang rỉ ra ướt đỏ bộ quần áo trắng tinh.
Đó là máu của anh ta hay của Kaito?

"KID..." Kaito mở miệng, trong giọng nói của cậu có cái gì đó lạ lùng, nghe như lời cảnh báo.

KID dừng lại ngay lúc đó, cậu bước lùi lại.

"Kudou vẫn còn sống, tôi có thể bảo đảm. Không giống như anh chàng này, cậu ấy có thể chăm sóc bản thân mình tốt hơn." KID mỉm cười, hất đầu về phía Kaito.

Câu nói châm chọc đó tất nhiên dẫn đến cái lườm sắc lẹm của Kaito.

Ran cảm thấy nhẹ cả người, giống như cả tảng đá to nặng vừa được trút khỏi vai cô, và nỗi đau giằng xé trái tim cô cũng đã dừng lại.
Bỗng chân Ran khuỵu xuống và cô gục ngã. Nhưng KID đã nhanh tay đỡ lấy và nhẹ nhàng đặt cô xuống bãi cỏ.
Cậu ghé sát Ran, thì thầm vào tai cô: "Cậu ấy còn sống, và cậu ấy sẽ quay về, đúng như lời hứa."

Ran chớp mắt, cô nhìn KID hoài nghi.
"Làm sao anh..."
"Tôi đã gặp cậu ấy, tất nhiên, cậu ấy dặn tôi nói lại với cô." KID đáp nhanh. Mắt cậu nhìn về phía sau Ran.

Heiji, Hakuba, Shiho và Kazuha đang ở đằng sau, họ bước chầm chậm về phía KID, không giống như Aoko và Ran phi thẳng về phía cậu ta.
Hakuba tỏ ra ngạc nhiên, anh nhìn Kaito nằm trên cỏ, trong vòng tay của Aoko.
Một nét khó hiểu hiện lên trên gương mặt, "Aoko, tớ tưởng cậu nói là..." Hakuba cất tiếng hỏi, nhưng anh đã bị cắt ngang.

"Cậu làm gì ở đây?" Heiji nói, giọng ra lệnh.
KID mỉm cười, "Pandora, còn gì nữa chứ?"
Tất cả mọi người chỉ nhìn cậu chằm chằm.

KID bật cười.
"À, vì không tìm thấy Pandora, nên tôi nghĩ mình chỉ tạt qua một lát và cứu một mạng người thôi, vậy cũng sai sao?"
"Oh... không sai, nhưng tôi có vài chuyện cần hỏi cậu." Hakuba nói.
"Xin lỗi, không phải lúc này." KID đáp, cậu lùi lại 3 bước và lấy ra hai quả bóng tròn nhỏ trên tay.

"Rất vinh hạnh được gặp các quý cô đây, xin hãy bảo trọng."
Và cậu quay mặt về phía Ran, với một giọng nói từ tốn và lịch thiệp:
"Hãy mau đi tìm, cậu ấy rất mong được gặp cô."

Thế rồi KID ném mấy quả bom xuống đất, một tiếng nổ kèm theo đám mây khói dày đặc xuất hiện.
"CHẾT TIỆT!" Hakuba tức tối. "Tại sao lúc nào hắn ta cũng như thế vậy?"

Cả nhóm ho sặc sụa, Kaito lẩm bẩm cái gì mà cậu chưa bao giờ nghĩ cái trò khỉ đó lại khó chịu thế này.
Khi khói tan hết, KID đã biến mất. Tất nhiên.

Ran đứng dậy, nhìn xung quanh.
Tất cả những gì cô thấy chỉ là toà lâu đài cháy, mặt trời, giờ đã lên đến đỉnh đầu. Đội cứu hoả, những người lính chữa cháy, cảnh sát, phóng viên, gia đình Norferk cách đó khá xa, xe cứu thương... nhưng cậu ấy đang ở đâu chứ?

"Tớ sẽ đi tìm Shinichi, các cậu đến bệnh viện trước đi." Ran nói với những người còn lại, rồi cô bắt đầu đi ra phần phía sau của khách sạn.

"Đợi đã, Ran... Tớ đi với cậu!" Shiho gọi theo, nhưng Hakuba đã ngăn lại.
"Cứ để cô ấy đi một mình."
"Nhưng... chúng ta nên đi cùng cô ấy chứ?" Kazuha hỏi.
"Đừng lo, cô ấy sẽ tìm được hắn thôi." Heiji nói, "Chúng ta cũng đâu muốn trở thành mấy kẻ nhiều chuyện phá đám cuộc đoàn tụ lãng mạn và cảm động của họ phải không?" cậu cười tinh quái. "Mặc dù tớ cực thích như thế."

***************************************************

Tôi đang đi về phía sau của toà lâu đài, không hiểu tại sao tôi lại quyết định đi theo hướng này, nhưng có thứ gì đó mách bảo tôi rằng cậu ấy đang ở đây.

Tất cả mọi người đều bình an, kể cả Kaito, khi mà chính mắt tôi đã nhìn thấy ngọn lửa nuốt chửng cậu ấy, nhưng Kaito vẫn sống sót. KID đã cứu cậu ấy, và Kaito là một người mạnh mẽ. Tôi biết Shinichi cũng mạnh mẽ như cậu ấy.

Cỏ đang khô dần dưới ánh nắng mặt trời, không còn tạo ra những âm thanh loạt xoạt ướt át khi tôi bước lên chúng. Gió thổi ngược chiều, vậy nên khói không phả vào mặt tôi nữa.

Mùi lửa cháy bao trùm cả không khí, hoà với hương thơm của những bông hoa trong vườn.

Tôi có thể nghe thấy tiếng rạn vỡ và tiếng nổ lép bép phát ra từ lâu đài. Nó vẫn đang cháy, ngọn lửa còn định thiêu nó đến bao giờ nữa?

Khi KID nói rằng Shinichi vẫn còn sống, tôi đã vui mừng đến ngất xỉu. Không biết bao nhiêu lần rồi tôi lo lắng cho Shinichi, tưởng rằng cậu ấy đã chết, cậu ấy sẽ không bao giờ quay lại nữa?

Nhưng cậu ấy luôn trở về, luôn là như vậy...

"Chúng ta còn phải có đám cưới, cậu ấy không thể bỏ mình như thế được!"

Tôi tự nói với chính mình.

Cái hồ, nơi mà Heiji và Hakuba nhảy xuống. Nó nằm ở khu vườn sau của toà lâu đài, và bao quanh bởi nhiều khóm hoa dại như thể đó là một cái hồ tự nhiên. Hàng trăm bụi hoa hồng Anh được trồng khắp khu vườn.

Với mọi màu sắc, đỏ, vàng, hồng phấn, tím nhạt, và có cả vài bông hồng màu đen.

Một khu rừng nằm ở phía xa cuối vườn, trải dài khoảng vài dặm. Nếu như không có đám cháy, tôi sẽ không nhạc nhiên khi thấy một con hươu hay mấy chú thỏ chạy vào khu rừng. Ngọn lửa bất thường làm chúng sợ hãi.

"Shinichi?" Tôi cất tiếng hỏi. Đi giữa những bụi cây rậm, lo lắng, sợ sệt. Hương hoa hồng tràn ngập, nhưng tôi cũng ngửi thấy mùi hoa oải hương... Mình còn phải lang thang trong này bao lâu nữa?

Nếu Shinichi không có ở đây thì sao? Nếu như cậu ấy bị thương quá nặng không thể di chuyển được? Nếu như...

Một tiếng sột soạt phía sau.

Tôi quay lại.

Shinichi.

Cậu ấy đứng trước những bụi hoa hồng, bị thương khắp người, một tay ôm lấy vai. Máu rỉ ra qua các ngón tay.

Shinichi nhìn tôi, vẫn đôi mắt xanh sáng trong như pha lê ấy.

Tôi chạy.

Càng lúc càng gần hơn, tôi lao vào vòng tay cậu ấy.

"SHINICHI!"

Shinichi vẫn còn yếu, cậu ấy ngã ra phía sau và nằm lên thảm cỏ.

Tôi ở trên người cậu ấy, ôm thật chặt, không buông chút nào. Ít ra thì trong một lúc, tôi không hề nới lỏng tay.

Cánh hoa hồng bay lơ lửng trong không khí và đáp xuống quanh chỗ chúng tôi, không ai nói một câu gì, chúng tôi chỉ nhìn lẫn nhau, như thể hai người không nhìn thấy nhau suốt cả thế kỉ.

Và quả thực thì cảm giác đúng là như thế.

Chúng tôi mỉm cười, nước mắt lại trào ra từ khoé mi tôi, nhưng tôi không còn cảm thấy sợ hãi và cô đơn nữa, vì đã có cậu ấy ở đây. Người tôi yêu thương nhất trên thế giới.

Cuối cùng, tôi mở miệng, nhưng chưa kịp nói thì Shinichi đã đặt lên môi tôi một nụ hôn. Nhẹ nhàng và ấm áp.

Tôi lại ôm chầm lấy cậu ấy.
“Cám ơn cậu vì đã quay lại, Shinichi...”

To be continued...
Còn 1 chap, còn 1 chap... :628:
Về Đầu Trang Go down
http://anfucafebook.blogspot.com/
pewendy171

pewendy171

Nữ Capricorn
Tổng số bài gửi : 237
Birthday : 17/01/1997
Age : 27
Đến từ : 1 nơi xa lắm.....

[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel)   [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty13/2/2011, 11:44

Temmmmmmmmmmmmm!
Chap này hay wá, chỉ còn có 1 chap nữa thôi là hết fic, suy nghĩ thử fic cuối như thế nào XD
1 ng` là Kaitou, 1 ng` là Kid, thế rốt cuộc là ai nhỉ :h5:
p/s: Tem của mình, sao quên dc, xé + đốt ~> chôn
Về Đầu Trang Go down
conan_5897

conan_5897

Nữ Leo
Tổng số bài gửi : 42
Birthday : 05/08/1997
Age : 27
Đến từ : JP

[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel)   [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty13/2/2011, 12:24

hay quá tuy không lấy được tem nhưng mình rất mừng là đã có chap mới nhưng lạ thật chẳng phải Kid và Kaito là 1 sao??? Thật là khó hiểu :h1n1:
Về Đầu Trang Go down
Khách vi
Khách viếng thăm
avatar


[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel)   [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty13/2/2011, 20:51

AAAAAA!!!!! Kiss rùi , hí hí !!!* nhảy múa loạn xạ *, mà một Kaito, một kId ?? Có khi nào Kid là Shin hk ta ?! Mà mặc kệ, hun rùi, ta cứ ăn mừng vậy !!! cười lăn cười bò
Về Đầu Trang Go down
candy_l0v3_kid&c0nan

candy_l0v3_kid&c0nan

Nữ Sagittarius
Tổng số bài gửi : 189
Birthday : 29/11/1997
Age : 26
Đến từ : My heaven

[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel)   [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty14/2/2011, 12:54

oh, em cũng nghĩ KID là Shin, đồng thời Shin cũng bị chảy máu nữa, khi mọi người nhìn áo KID dính máu tưởng máu Kaito nhưng thực ra là máu của Shin :h4:
dù gì thì chap này cũng được đoàn tụ rồi :oops: . Còn 1 chap nữa, ss fighting! Flower
P/S: vote :h11:
Về Đầu Trang Go down
kupo

avatar

Nữ Tổng số bài gửi : 13

[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel)   [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty14/2/2011, 21:10

Chị Hailey dịch hay quá :o em thích Fic này nhất, đọc bũa giờ rùi nhưng giờ mới vote, sr chị nha =.= .Iu chị Hailey nhìu ❤ ❤ ❤ ❤
P/s: Vote cho chị thêm 10000000000000000 lần :)
Về Đầu Trang Go down
shinranisone

avatar

Tổng số bài gửi : 36

[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel)   [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty17/2/2011, 01:37

Haizzz! Theo mình thì chẳng có j khó hiểu cả. Kaito thì vẫn là Kaito còn Kid lúc đó lại là Shinichi!
Anita mau ra chap cuối nhé! Mình mong chờ mãi! Nhưng cũng thật là đáng tiếc khi phải kết thúc 😢
Về Đầu Trang Go down
Anfu

Anfu

Nữ Aries
Tổng số bài gửi : 1317
Birthday : 03/04/1995
Age : 29

[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel)   [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty19/2/2011, 05:36

Ấy ấy, mọi người bình tĩnh, Anita vẫn chưa dịch xong chap cuối :714: , nhưng hôm nay phải lên đây để thông báo cái này, hi vọng mọi người thông cảm[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 84westlife Tình hình là sắp tới tớ có rất nhiều bài ktra, nên việc dịch phải hoãn lại một thời gian, đến khi nào hoàn tất nghĩa vụ của học sinh tớ sẽ quay lại làm tiếp[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 77
Cụ thể là khoảng 2-3 tuần nữa, đầu tháng 3 ấy, thi giữa kì xong tớ hứa sẽ cắm đầu vào dịch ko ngừng nghỉ cho mọi người đọc nốt[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 128 Xin lỗi vì đến chap cuối rồi mà còn bắt độc giả phải chờ[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 34
Nhưng dù sao cũng nên thông báo lại, rút kinh nghiệm lần trước, làm ss Wings tưởng tớ drop fic, rồi lại để cho ss phải xông vào dịch giúp, ngại quá =.=
Vậy nhé, rất rất cảm ơn mọi người đã ủng hộ Anita và fic của tớ[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 115 Yêu tất cả các độc giả[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 130 Chúc mọi người một ngày tốt lành[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 85
Về Đầu Trang Go down
http://anfucafebook.blogspot.com/
conan_5897

conan_5897

Nữ Leo
Tổng số bài gửi : 42
Birthday : 05/08/1997
Age : 27
Đến từ : JP

[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel)   [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty19/2/2011, 15:14

ôiiiiiiiiiii sao lâu thế anita ơi mình chờ mỏi mòn lâu lắm ùi mình sắp ko đợi đc nữa đâu nóng lòng quá àh muốn coi tập cuối liền bây giờ :h2: nhưng mà bạn bận ùi cũng ko ép bạn được nhưng cố lên nhe chỉ còn 1 chap nữa thui :geek: với lại chúc bạn thi giữa kì may mắn mình cũng sắp thi ùi 😢
Về Đầu Trang Go down
pewendy171

pewendy171

Nữ Capricorn
Tổng số bài gửi : 237
Birthday : 17/01/1997
Age : 27
Đến từ : 1 nơi xa lắm.....

[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel)   [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty19/2/2011, 18:13

Uh, thôi cũng ko sao, việc học là quan trọng mà, đâu thể nào mà lơ là việc học phải ko nè Very Happy
Với lại kỳ thi giữa học kì 2 sắp bắt đầu rồi, Anita ôn bài kĩ để thi tốt nữa đó nha
*ực ực, mình dag spam*
Về Đầu Trang Go down
conan_5897

conan_5897

Nữ Leo
Tổng số bài gửi : 42
Birthday : 05/08/1997
Age : 27
Đến từ : JP

[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel)   [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty3/3/2011, 21:00

anita ơi 2 tuần ùi đó bạn thi xong chưa :( lâu quá àh làm mình hồi hộp quá đi muốn ra chap cuối mau mau để coi lém ùi đó bùn ghê vậy ko biết anh Shin có phải là ngừi giả làm Kid ko nữa mà nếu phải chắc là ảnh cũng chỉ để mọi ngừi đừng nghi ngờ Kaito thui 8) mình nghĩ là vậy tuy là Ran với Shin đang hạnh phúc nhưng trong hoàn cảnh này thì ko ổn chút nào chắc thành thịt quay hết quá 😢
Về Đầu Trang Go down
lisanhien2803

avatar

Tổng số bài gửi : 1

[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel)   [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty5/3/2011, 20:30

học hành là trên hết mà. bạn cứ học đi.
chúc bạn dc điểm cao nhá :P
Về Đầu Trang Go down
Anfu

Anfu

Nữ Aries
Tổng số bài gửi : 1317
Birthday : 03/04/1995
Age : 29

[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel)   [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty6/3/2011, 06:28

Chào mọi người[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 535244 Đây là chap cuối cùng của fic rồi, như đã hứa, sau 2 tuần tớ dịch bù cho độc giả đây :425: Nói thật là chưa có cái chap nào tớ dịch khẩn trương như thế này, cảm giác cứ y như... cày nợ[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 86357 Vì dịch nhanh nên có thể còn chỗ sai sót, sau này tớ sẽ soát lại =.= Thôi, mọi người đọc chap cuối đi, ko lại bảo tớ nhiều chuyện[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 892768

Chapter 28: Chúng ta đã sẵn sàng chưa?

Đó là một ngày nắng đẹp, mặt trời toả ánh sáng xuống từng ngọn cỏ và làm bừng sáng cả vùng đất xanh mát bằng những tia nắng ấm áp của nó.
Chim và ong bay lượn giữa những bụi hoa và cây dại, mùi hương tươi tắn của mùa xuân tràn ngập quanh khu nghĩa trang. Những ngôi mộ bằng đá đứng lặng lẽ và trang nghiêm, có những ngôi đã hàng trăm tuổi, không thể nhìn thấy chữ khắc trên đó nữa, chỉ biết rằng có một con người đang nằm tại đó, họ cũng từng có gia đình của mình, nhưng giờ thì không ai biết họ là ai nữa. Lớp rêu phong của thời gian phủ lên ngôi mộ đá đã che khuất những hàng chữ khắc, tạo nên một khung cảnh cổ kính mà đẹp lạ lùng.

Nghĩa địa ở Anh thường được biết đến với hai từ cổ và lạc hậu, vì chúng đã tồn tại hàng trăm năm, nơi này đem đến một cảm giác thật sự yên bình. Đó là nơi mà con người và thiên nhiên hoà quyện vào nhau. Các sinh vật thường sinh sôi nảy nở ở những nơi như vậy, và khiến cho khu nghĩa địa trông giống như một khu vườn đầy sức sống. Tuy nhiên, cảnh đẹp đầy hứng khởi ấy lại trái ngược hoàn toàn với tâm trạng của những con người tại nghĩa trang Perkwood hôm nay.
Đám tang của gia đình Norferk đang diễn ra tại đây.
Ở đó, dựng trên thảm cỏ xanh là bốn ngôi mộ đá. Những cái tên Tracey, Mike, Louise và Alice được khắc ngay ngắn trên từng ngôi mộ.
Một số người đứng vòng quanh đó, gương mặt trang nghiêm và thành kính.

Richard đứng yên lặng, nắm tay Rosey và cúi đầu xuống.
William đang ngồi trên xe lăn, với Anne và Henry đứng ngay cạnh. KHuôn mặt họ tái nhợt và mắt đẫm nước khi vị linh mục bắt đầu bài diễn văn.

Shinichi, Kaito, Hakuba và Heiji đều ngồi trên xe lăn, với những cô bạn gái đứng kế bên. Sau mọi biến cố khủng khiếp mà họ đã trải qua, và mấy người bác sĩ đã ngạc nhiên vì Kudo vẫn còn sống sau thử thách đó.

Đó là một đám tang kín đáo, không có ai khác ngoài gia đình và bạn bè thân thiết. Không ai trong số họ muốn sự thật không mấy đẹp đẽ này bị phơi bày ra ngoài.

Cuối cùng, vị linh mục cũng cầu nguyện xong và các cô gái đặt hoa lên phía trước mộ.
Cả gia đình Norferk lại khóc trong đau buồn tột độ.

"Vậy, chuyện gì xảy ra tiếp sau đó?" Hakuba hỏi.
Richard nhìn Hakuba. "Tớ không biết, anh bạn." cậu thở dài.
Họ đang ngồi trong một quán cà phê. Đã 2 tuần trôi qua kể từ đám tang đó.

"Ừm, ngôi nhà mới rất đẹp, nằm ở trung tâm tại Bournemouth. Nó rất khác so với lâu đài. Không lớn lắm và có một khu vườn nhỏ, nhưng cả nhà đều thích."
Một nụ cười nở trên gương mặt cậu. "Tuyệt lắm, Rose rất thích trường học và cô bé lúc nào cũng vui vẻ khi ở đó, bọn tớ đều yêu quý cô em gái nhỏ của mình!"
Hakuba cười. "Đó là một cô bé thông mnh và can đảm."
"Ừ, và kim cương của bố tớ... viên màu xanh và đỏ ấy, mỗi viên trị giá khoảng vài triệu bảng, nên bọn tớ cũng không phải lo về tiền nữa." Richard nói. "Cuộc sống đã ổn định rồi, mặc dù ai cũng rất nhớ Tracey, cô Louise và chú Mike."
Richard bỗng nhìn Hakuba chăm chú.
"Tớ vẫn còn vài câu muốn hỏi; có một số chỗ tớ không thể hiểu được."
Hakuba gật đầu. "Chúng ta vẫn còn nhiều thời gian mà, cậu nói đi."
"Uhm, về vụ bức chân dung nhỏ máu, cậu đã có câu trả lời nào chưa?"

Hakuba mỉm cười. "Rồi, Heiji đã giải quyết vụ đó. Là do Anne. Heiji nói chuyện với chú Mike và phát hiện ra là cô ấy rất giỏi bắn súng. Một khẩu súng nước nhỏ và máu giả là có thể biến nó thành một bức hoạ đẫm máu. Ngày mà chúng ta nhìn thấy bức tranh, Anne cũng ở đó, nhớ chứ? Chúng ta đang quay lưng lại, đó là lúc cô ấy bắn và hét lên. Nếu không vì tiếng hét đó thì có lẽ bọn tớ đã nhận ra ngay rồi. Một diễn viên xuất sắc đấy."
"Nhưng tại sao bà chị tớ lại muốn làm thế?"
"Um, có thể vì cô ấy muốn tự mình đi tìm Pandora, tất cả mọi người trong gia đình đều biết về nó, nhưng không ai có thể tìm được. Tớ nghĩ cô ấy chỉ muốn doạ cho người khác chạy xa thôi..."
"Và về vụ trộm gây hoang mang trong lâu đài vài tháng trước," Hakuba nói, nhấp trà trong tách "đó là Louise và Mike. Họ cũng tìm kiếm Pandora, nhưng không muốn đánh động mọi người hay làm quá lộ liễu... tớ phải nói, đúng là không khôn ngoan cho lắm khi mặc đồ đen mà lén lút đi lại trong bóng tối."
Richard gật đầu.
"Đúng vậy... trong lâu đài lúc nào cũng có có người hầu, quản gia và khách trọ, vậy nên không thuận tiện cho lắm khi lục soát vào ban ngày..."

"Vậy... cậu có biết chuyện gì xảy ra với chú John không?" Richard hỏi người bạn mình.
"Cảnh sát đã thẩm vấn chú ấy và có lẽ sẽ phải chịu vài năm tù giam, nếu không, tuỳ vào quan toà, có thể phải lãnh án chung thân."
Richard thở dài. “Đúng là chú ấy có giúp cô Alice thực hiện các vụ giết người, mặc dù không chính thức giết một ai cả. Nhưng chú John cũng góp phần đặt bẫy trong lâu đài và nó đã giết Tracey..."
Richard nghiến răng và mặt cậu tối sầm lại vì giận dữ.
"Điều đó không thể tha thứ được."

Hakuba không nói gì. Anh nhìn xuống tách trà của mình. (Nếu không có John, Kudo, Heiji và mình có thể đã chết và Alice sẽ cao chạy xa bay...) Hakuba ngước nhìn cậu bạn mình "Tớ chỉ mong rằng, sau này, cậu có thể tha thứ cho sự yếu đuối nhất thời của ông ấy, Richard. Ông đã cứu mạng bọn tớ, nhưng điều đó không thể xoá nhoà đi sự thật rằng ông ấy đã góp phần vào việc giết người vô tội."
Richard gật đầu. "Tớ hiểu. Nhưng tớ cũng hứa với chú ấy một điều."
"Huh?"
"Chú ấy nhờ tớ chăm sóc Rose, đứa con gái độc nhất của mình. Tớ đã hứa, và cả các anh chị khác nữa."
Hakuba mỉm cười. "Tuyệt lắm. Mẹ cậu chắc hẳn sẽ rất tự hào!"
"Ngày mai cậu phải đi rồi sao?" Richard hỏi buồn bã. "Tớ rất mong các cậu có thể ở lại lâu hơn..."
Hakuba nhún vai. "Tớ chịu, còn tuỳ xem Kudo và những người khác có ự định thế nào đã..."
Vừa lúc đó, một tiếng động lớn phát ra từ cửa vào quán cà phê, khiến cho mấy người khách suýt nhảy sựng lên vì giật mình.
Hakuba đảo mắt như thể anh đang mong đợi điều này.

"HAAAAKUUUBAAA!"
Aoko hét lớn.
"Nhanh lên, chúng ta phải khẩn trương...!" ngay trước khi cô kịp nói hết câu thì Kaito đã thò đầu ra từ đằng sau.
"Nhấc cái cơ thể đó ra khỏi ghế đi anh bạn, bọn mình sắp lỡ tàu rồi!"

Hakuba thở dài "Các cậu đến muộn 30 phút, và gì lại bảo tớ phải khẩn trương?"
Hakuba chầm chậm đứng dậy và đặt tiền trà lên bàn.
"Thế nhé, hẹn gặp lại cậu Richard, 2 tuần nữa!"
Richard mỉm cười. "Thượng lộ bình an nhé Hakuba!" rồi cậu quay lại vẫy tay với Kaito và Aoko.
"Chúc các cậu một kì nghỉ vui vẻ!"
Kaito cười toe. "Tất nhiên là thế rồi, vì có người đã nhận trả hết tiền cho chuyến đi này mà!"
Richard gật đầu. "Đó là việc mà chúng tôi có thể làm để cảm ơn các cậu."

"TẠM BIỆT!" Aoko nói, và hai người họ lôi Hakuba ra khỏi quán cà phê, hướng về phía ga xe lửa.

Nhóm bạn của chúng ta đã đứng ở ga tàu Bournemouth, nóng lòng chờ đợi Aoko, Kaito và Hakuba.
Heiji đứng trên sân ga, nhai ngấu nghiến đống snack, cãi nhau chí choé với Kazuha về mấy chuyện nhỏ nhặt, càng khiến cho họ giống một cặp hơn bao giờ hết.

Shinichi và Ran đứng cạnh nhau, nắm tay và trao nhau những cái nhìn đầy yêu thương. Tất nhiên, Heiji và Kaito đã gây bao nhiêu khổ sở khi luôn miệng gọi hai người là đôi bồ câu và phải cưới luôn đi càng nhanh càng tốt.

Shiho ngồi trên ghế đợi và đọc báo, không chút hứng thú gì gì với những việc đang xảy ra xung quanh. (cool, eh?)

"Xin lỗi vì bắt các cậu phải đợi!" Aoko nói khi đến cùng với Hakuba và Kaito.
"Chúng ta đã sẵn sàng chưa?"

"RỒI!" Ran đáp, hân hoan và hứng khởi. "Tớ không thể ngừng nghĩ đến London được! Có rất nhiều nơi để thăm quan và ngắm cảnh!"
"Đặc biệt là phố Baker!" Shinichi nhiệt tình, mắt sáng lấp lánh. "Tớ sẽ được tìm hiểu thêm về Sir Arthur Conan Doyle và đương nhiên, vị thám tử vĩ đại nhất trên thế giới...!"
"Rồi rồi, Sherlock Holmes, BỌN TỚ BIẾT RỒI!" Ran đáp, hơi bực. "Cậu lải nhải câu đó cả trăm lần rồi."

"Sao cũng được, xem nào. ta đi tìm chỗ ngồi và tận hưởng chuyến đi thôi chứ?" Kaito nói, "Trời đất, trông giống như mình đang đi dã ngoại với một đám trẻ con!"

Thế rồi cậu quay lại và thấy Aoko đang ngồi tại chỗ của cô. Cô ngước lên nhìn Kaito và mỉm cười.
"...Aoko?"
"Ừ?"
"...Cậu đang ngồi cạnh cửa sổ đấy! Nhưng tớ cũng muốn ngồi!"
"Dẹp đi! Tớ lấy chỗ này trước rồi!"
"Thật KHÔNG công bằng! Tớ muốn ngắm cảnh bên ngoài! Tớ đang là người bệnh mà, phải không?"
"Cái gì?! Cậu đang khoẻ như trâu đấy! Tớ nhìn thấy cậu chạy vòng quanh như một con gà bị cháy đuôi khi Heiji mang về con cá mà cậu ấy và Richard bắt được ở sông!"
"VẤN ĐỀ KHÔNG PHẢI CHỖ ĐÓ...!!!"

Hakuba cười "Đúng là trẻ con."
Anh ngồi cạnh Shiho, vươn vai một cách ‘tình cờ’, trong lúc đó dang rộng tay và từ từ hạ xuống, nhẹ nhàng vòng qua vai Shiho, cũng một cách ‘tình cờ’.
"Lộ liễu quá." Shiho nói, lườm anh và rồi bật cười khi thấy Hakuba giở khuôn mặt ngây thơ vô số tội ra.
Shiho thở hắt ra, mỉm cười và ngả đầu lên vai Hakuba.
"Chàng ngốc." cô thì thầm, với một giọng nói dễ thương.
"Đúng là vậy mà." Hakuba cười.

Đoàn tàu đi đến ga Victoria ở London. Khi cả nhóm xuống tàu, Shinichi kéo Kaito ra một góc và thì thầm "Nghe này, tớ vẫn chưa cám ơn cậu vì đã cứu cả hai chúng ta ra khỏi toà lâu đài cháy đó... kế hoạch rất thông minh, mặc dù tớ buộc phải ăn mặc kiểu KID, thế nên lần này tớ TẠM THA CHO CẬU!"
"Oh yeah, cái đó, ha ha, cám ơn nhiều nhé anh bạn."
"Cậu có biết tớ sẽ gặp rắc rối thế nào không nếu như Ran, Aoko và Hakuba phát hiện ra?"
"À, cả cậu và tớ ấy chứ Kudou, cả hai chúng ta."
"Huh? Thế còn Pandora? Cậu định từ bỏ việc tìm kiếm nó à?"
"Ừm, đó không phải viên Pandora thật, tớ sẽ không phí thời gian và năng lượng vào đó đâu."
"Làm sao cậu biết?"
Kaito nhún vai. "Bằng phương pháp riêng của tớ."
"...cậu có cần phải lúc nào cũng tỏ ra bí hiểm vậy không?"
"Có."
"Hừ..."
"He he... Nhưng này, nói thật nhé, tớ nợ cậu một món... Cám ơn vì đã bao che cho tớ, Kudo."
Kudo mỉm cười. "Được rồi, chỉ là đừng baog giờ bắt tớ phải háo trang thành một tên ngốc trong bộ đồ trắng đó nữa."
"...Này!"

"Nhanh lên Shinichi! Chúng ta phải bắt tàu điện ngầm!" Ran nói lớn, chạy đễn chỗ Shinichi và nắm tay cậu. "Các cậu đang nói chuyện gì thế?"
"Không có gì, chuyện vặt của mấy đứa con trai ấy mà."
"Vậy à..." Ran mỉm cười, và vào lúc đó, Shinichi bắt gặp ánh mắt của Ran.

Đôi mắt xanh của cô lấp lánh niềm vui, cặp má ửng hồng và hơi mệt vì chạy quá nhiều.
Mái tóc dài mượt tung lên trong làn gió buổi sáng và cô phải đưa tay gỡ lại từng lọn một. Ran chợt nhận ra Shinichi đang nhìn mình và mỉm cười với cậu thật ngọt ngào. Tim Shinichi bỗng đập nhanh hơn, cậu nhận ra tình cảm của mình dành cho người con gái này nhiều đến nhường nào, không phải vì cô xinh đẹp hay có những phẩm chất tuyệt vời, chỉ vì... đó là tình yêu. Yêu một người nào đó không cần có lí do, phải không?
Họ cứ đứng đó, nắm chặt tay và trao nhau cái nhìn tràn đầy yêu thương.

"NÀY ĐÔI CHIM UYÊN ƯƠNG KIA!" mấy người bạn của họ hét lên, tất cả đều đã đứng trên khoang tàu và cười nắc nẻ. "Bọn tớ để các cậu lại đây nhé?!"

"Đợi tớ vớiiiiiiiiiiiiiiiii!" Shinichi gào toáng, nắm tay Ran chạy về phía các bạn.

Bọn họ lại cùng nhau thực hiện một chuyến phiêu lưu mới, và lần này, đó không phải là nơi nào khác ngoài London, quê hương của vị thám tử vĩ đại nhất thế giới. Một điều chúng ta có thể chắc rằng, dù bất kì chuyện gì có xảy ra đi chăng nữa, tất cả họ sẽ cùng nhau vượt qua, và tình bạn giữa họ là thứ sẽ không bao giờ phai mờ!

~END~
Hì, xong! Cám ơn tất cả các độc giả đã luôn theo dõi và ủng hộ fic[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 939539 Love you soooo much!!![Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 622882 Dự định của tớ sau bộ fic này là sẽ hoàn thành nốt cái drabble hợp tác với LD, cộng thêm một vài oneshot tớ đang dịch dang dở (ôi, tội lỗi :h10: ) Còn về thể loại multi-chapter thì có lẽ để đến hè, tớ sẽ khai trương một cái mới (nhắm lâu rồi à nha, nhưng chưa có thời gian dịch :h12: ) Vậy nhé, cảm ơn mọi người lần nữa[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 843359


Được sửa bởi anita_hailey ngày 6/3/2011, 17:29; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
http://anfucafebook.blogspot.com/
Sponsored content




[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel)   [Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel) - Page 5 Empty

Về Đầu Trang Go down
 

[Long Fic Dịch] Khách sạn Ánh Trăng (Moonlight Hotel)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 5 trong tổng số 6 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6  Next

 Similar topics

-
» Hotel For Dogs - Khách sạn cún cưng (2009)
» [Long Fic Dịch] Can you convince me?
» [Long Fic Dịch] As long as you're happy
» [Long Fic Dịch] I'd come to you
» [Long Fic Dịch] Forget me not

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
CFC :: Khu vực Tài nguyên :: Fan Fiction :: Đã Hoàn Thành-