Conan Fan Club |
|
| [Long Fic Dịch] The Ending | |
| |
Tác giả | Thông điệp |
---|
Sóc Nâu
Tổng số bài gửi : 574 Đến từ : Khánh Hòa
| Tiêu đề: [Long Fic Dịch] The Ending 20/7/2010, 12:40 | |
| First topic message reminder :Lần đầu em dịch fic nên có gì sai sót mọi ng` cứ chém thẳng tay, em còn phải rút kinh nghiệm dài dài. Warning (của em): mọi ng` đọc xong đừng vào bệnh viện vì thứ văn "horrible" của em nhá. Có trách thì trách "thần" Drag đã "xúi" em tập dịch truyện ấy Nguồn: fanfiction.netTittle: The Ending Author:Thalia_wong Rating: K Genre: Adventure/Romance Disclaim: Tôi ko sở hữu nhân vật. Tất cả thuộc về Aoyama Gosho. Chap 1: Kế hoạch ~Nhà tiến sĩ Agasa~ Conan đang kiểm tra công việc của Ai tiến triển như thế nào. Những tuần gần đây, Ai đã làm ra rất nhiều sản phẩm thử nghiệm cho APTX-4869 và có vẻ như thuốc giải sẽ được hoàn thành sớm. Ai bước vào, tay cầm thứ gì đó, thì thầm với cậu. "Cậu làm xong thuốc giải rồi à?" Conan kêu to, phấn khởi vì sắp có thể được trở lại. "Phải, và tớ chắc chắn rằng thuốc sẽ có hiệu quả vĩnh viễn." Ai nói 1 cách tự tin, tay cầm viên thuốc xanh và vàng. "Vậy đưa nó cho tớ nào" Conan cười và mở rộng bàn tay ra. "Khoan, tớ có 1 kế hoạch, Edogawa. Nhưng chỉ là nét chính..." ~Văn phòng thám tử Mouri~ "Shinichi, thứ 7 này cậu sẽ về à?" Ran hỏi mừng rỡ, vui mừng vì cuối cùng cậu ấy cũng trở về. Những giọt nước mắt vui sướng xuất hiện trên đôi mắt tím có hơi xanh lợt. "Ừ, gần đây ko có vụ án nào xảy ra." Conan ở bên kia đầu dây, nói bằng chiếc nơ thay đổi giọng nói. "Được rồi, gặp cậu sau nhé." Ran ngắt máy rồi huýt lên 1 điệu nhạc. "Bố, Shinichi sắp trở về rồi!" Ran nói to và dọn dẹp cái bàn đầy những lon bia rỗng, chai rượu, những tờ báo cũ và tàn thuốc lá. "Huh?.... Zzzz" Kogoro Mouri ngẩng đầu lên và gục ngủ lại ngay giây sau đó. "Mình nên làm gì nhỉ? Tiệc chào mừng trở về sao? Đúng rồi!" Ran lầm bầm với mình trong khi đang chằng lại các túi rác màu đen. Conan bước vào, cười rạng rỡ với cô. "Ran-neechan, sao chị đỏ mặt thế ạ?" Cậu hỏi mặc dù đã biết rõ lý do. "Erm... ko có gì đâu. Nào, mình đến siêu thị đi. Chị quên nấu bữa tối rồi." Ran để túi rác sang 1 bên, nắm tay Conan rồi ra khỏi nhà. Ở con hẻm gần đấy, Ai nhìn theo họ bằng cái nhìn đau đớn. ~Siêu thị Beika~ "Bột, đường, trứng... còn thứ gì cần mua ko Conan?" Ran quay đầu lại hỏi và dừng đẩy giỏ xe. "Chị quên mua chanh rồi." Conan trả lời. "Oh! Em đợi ở đây trong khi chị đì lấy nhé." Cô để giỏ xe lại và đi tới khu vực trái cây. Conan bỗng cảm thấy 1 cái nhìn sắt lạnh và hoàn toàn thù địch. "Ai vậy?" Conan quay lại, nhìn vào 1 gian hàng nào đó. Cậu nghĩ có ai đó đang theo dõi cậu. Có thể đó là 1 thành viên của tổ chức. "Chắc do mình tưởng tượng thôi." Conan tự làm yên lòng mình sau khi kiểm tra phần nhu cầu của khu hàng bánh mì. "Vermouth, nhân vật chính của Trái Táo Thối đã bị tìm thấy" (mình ko hỉu câu này tác giả mún nói gì :h3: ) ~Văn phòng thám tử Mouri~ "Shinichi..." Ran nhìn Conan khi họ về tới nhà. "Có phải cậu ấy chính là Conan? Nhưng đó là điều ko thể, nhỉ? Làm sao cậu ấy có thể teo nhỏ rồi lại lớn lên cùng lúc được?" Cô ấy lắc đầu vì đấy là điều ko thể, tự ghi nhớ rằng sẽ hỏi cậu ấy về chuyện này khi họ gặp nhau vào thứ 7. "Ran-neechan, em tới nhà bác tiến sĩ đây, chào chị nhé!" Conan nói và chạy rất nhanh, bước 2 bậc cùng lúc. "Nhớ về ăn tối đấy!" Ran nói vào cái bóng đang rút dần của cậu. ~Nhà tiến sĩ Agasa~ "Tiến sĩ, bác nghĩ kế hoạch cảu bọn cháu thế nào?"Conan hỏi khi đã chốt lại kế hoạch với Ai. "Quá phụ thuộc vào may rủi, các cháu nên tìm thêm người giúp sức." Ông tỏ ra ko yên tâm với kế hoạch của cậu và Ai. "Vâng, Heiji sẽ tới đây vào ngày mai và bố mẹ cháu sẽ trở về từ Mỹ vào hỗ trợ cho việc bắt bọn chúng." Uống 1 ngụm trà, Ai gõ cái gì đó vào máy tính 1 cách nhanh nhẹn. "Tớ cần 1 thứ gì đó để làm Gin và Vodka bối rối." "Cậu nên làm thật nhanh nếu ko cậu sẽ bị bắt lần nữa." Conan quan tâm. Cô muốn tự tay tiêu diệt chúng vì 1 lý do nào đó mà cô ko nói. "Đừng dò xét nữa, tớ biết cậu biết lý do của tớ mà, chàng thám tử." "Ta có thứ cho cháu đây, Ai" Tiến sĩ đưa ra 1 đôi giày đỏ và trắng như của Conan. "Cái này để làm gì vậy?" "Để giúp cháu chạy thoát "Ông trả lời, giọng nhỏ dần và nhanh chóng nêu rõ cách sử dụng. "Bác có chắc là nó hoạt động tốt ko?" Conan nhìn chằm chằm và hỏi ông tiến sĩ. "Ừ, ta chắc chắn" Ông nói 1 cách khó chịu. "Ai?" Conan hỏi khi Agasa ra khỏi phòng để lấy thêm cà phê. "..." Ai im lặng, vẫn nhìn vào màn hình máy tính, nơi có hàng nghìn các ký tự đua nhau chạy. "Cậu ko muốn trở lại là mình sao?" "Ko." Ai trả lời ngắn gọn. "Tại sao?" "Cho dù tổ chức có bị tiêu diệt, thì những thành viên còn sót lại vẫn sẽ tiếp tục tìm cơ hội trả thù. Tớ sẽ là người bị chúng ngắm tới đầu tiên. Tốt nhất là vẫn cứ thế này, là 1 học sinh tiểu học." Ai trả lời, tay chỉ vào mái tóc của cô. "..." Conan chìm ngập trong những suy nghĩ. "Đừng như thế, ít ra cậu sẽ lại là Shinichi Kudou, thám tử trung học nổi tiếng." Ai đặt tay lên vai Conan và rời khỏi phòng. "Ai..." ~Văn phòng thám tử Mouri~ Ngồi xuống chiếc ghế sofa, cô lật đi lật lại các trang của quyển album và lấy ra 1 tấm ảnh đã ố vàng vì thời gian. "Nếu Conan chính là Shinichi," Ran nhìn vào tấm hình chụp Shinichi và cô lúc cả 2 còn nhỏ. "Họ trông thật giống nhau. Mẹ của Shinichi đã phủ nhận khi bà ấy thấy Conan. Nhưng bà có thể giả vờ rằng Conan ko phải là Shinichi. Nhưng lần đó Shinichi đã xuất hiện cùng lúc với Conan. Nhưng Conan ko phải là nó và Ai bị bệnh cũng ngay lúc đó..." "Em về rồi, oneesan." Conan thông báo khi cậu vừa về tới nhà. "Chị đang cầm gì vậy?" cậu hỏi. "Ko có gì, chỉ là 1 cuốn sánh thôi." Ran nói dối, nhanh chóng nhét tấm ảnh vào cuốn album và giấu nó sau tấm đệm. "Em ở trong phòng làm bài tập, chị cần gì cứ gọi nhé." Conan rời khỏi đó. Ran nhìn cậu hồi lâu. Lắc mạnh đầu, cô vào bếp và đeo tạp dề để chuẩn bị nấu bữa tối. to be continue... oài, dịch xong 1 chap mà mún gãy cả sống lưng :627: tạm thời chỉ dịch bấy nhiu, để xem phản ứng của mọi ng` thế nào. Như đã nói trên, văn phong của em rất... nên mong mọi ng` góp ý kiến ạ :lol!: |
| | |
Tác giả | Thông điệp |
---|
.:.baby_Rosy.:.
Tổng số bài gửi : 638 Birthday : 18/05/1998 Age : 26
| Tiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] The Ending 25/7/2010, 21:53 | |
| @ minhben:Gin năm nay ba mấy rùi hả chị?Thế mà em hok bít đấy |
| | | minhben_10
Tổng số bài gửi : 300 Birthday : 01/07/1989 Age : 35 Đến từ : Fabula Nova Crystallis
| Tiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] The Ending 26/7/2010, 06:28 | |
| Gin năm nay như biết là đã có 3 con và 1 vợ, vậy chí ít thì gã cũng phải 35 => 40. fic viết hay quá chừng, chap 4 Conan hư quá, lúc Ayumi hỏi có thích Ai- chan ko thì nói xừ luôn là "Ừ, tớ thích cậu ấy lắm" cho xong chuyện! mau ra chap mới nghen! |
| | | Runo-Misaki
Tổng số bài gửi : 15 Birthday : 03/12/1996 Age : 27 Đến từ : Vestroia
| Tiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] The Ending 26/7/2010, 11:00 | |
| Tuy mình cũng thích đôi Shin- Ran nhất nhưng mà đọc mấy CHAP này thấy Ai khổ thân quá. Yêu một người mà muốn cũng không thể nói ra được là mình yêu người ấy thì quả là đau khổ. Dù sao, mình là fan của Shin_Ran nên mình sẽ ủng hộ họ hết mình. P/S: Bạn cứ post tiếp đi, cho dù kết quả thế nào thì cũng không do lỗi của bạn mà. Bác " Gô" viết truyện này không phải bạn! |
| | | .:.baby_Rosy.:.
Tổng số bài gửi : 638 Birthday : 18/05/1998 Age : 26
| Tiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] The Ending 26/7/2010, 12:47 | |
| Whatttttttt???????????????????Chị minhben, chị cần aspirin ko, chị nhức đầu àhhhh???????ẶCCCCCCCC.........Em hok đọc nổi cm của chị(lúc nào cũng thía), sao lại Ran cưới Araide hả giời??????????FanShin_Ran đâu hết òy, đứng lên bảo vệ quyền lợi điiiiiiiiii!!!!!!!!!!!!(sorry chị minhben, em hok mún gây war với chị đâu nha nha, đừng ghét em , đừng chém em, ĐỪNG GIẾT EMMMMM!!!!!!!!!!!!) |
| | | .:.baby_Rosy.:.
Tổng số bài gửi : 638 Birthday : 18/05/1998 Age : 26
| Tiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] The Ending 26/7/2010, 12:52 | |
| àh chị minhben ơi,vợ Gin là ai, con Gin là aaaaaaaiiiiiiiiii????????Em đọc kĩ thía mà em hok bít đấy Ps:chị trả lời em mau nhé, sốt ruột wá àh |
| | | Sóc Nâu
Tổng số bài gửi : 574 Đến từ : Khánh Hòa
| Tiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] The Ending 26/7/2010, 15:42 | |
| TRỜI ƠI LÀ TRỜI!!! :h12: :h12: :h12: KÊU HẾT 9 ÔNG TRỜI TRONG CẢ CÁI HỆ MẶT TRỜI NÀY LUÔN!!! ĐANG TYPE 1 BÀI RÕ DÀI, CHỈ CÒN ĐÚNG 1 CÂU NỮA LÀ POST MÀ... PHỤP 1 CÁI, CÚP ĐIỆN, TEXT BAY, ĐAU LÒNG... GIỜ NGỒI TYPE+DỊCH LẠI. HỠI TRỜI ƠI!! RÕ KHỔ :h3: :h3: :h3: :h4: :h4: :h4: *Sau khi đã bình tĩnh* Tiếp tục à ko type lại từ đầu cho các bác xem vậy *đau khổ cuộc đời* :h14: :h14: :h14: CHAP 6: Sự trợ giúp ~Trở lại công viên Beika~ "Tên Edogawa đó! Sao cậu ta dám làm tổn thương Ayumi chứ?" Genta bốc khói. Làm sao mà Conan có thể làm thế với người mà Genta thích đc? (Ghi tắt lun, bực mình wa', mất kiên nhẫn rồi :farao: ) "Bình tĩnh lại nào Genta!" Mitsu cố gắng trấn tĩnh cậu lại. Đúng, cậu (Mitsu) cũng rất tức Conan. Nhưng chuyện lúc nãy cũng đã cho cậu cơ hội với Ayumi. Cậu đã bỏ cuộc ở Ai, vì cậu thấy Ai luôn đặt mình xa lánh mọi ng` trừ Conan. Tất nhiên cậu c~ ko tin n~ gì Ai nói, rằng cô chỉ là bạn vs Conan. "Có gì đó là lạ trong lời nói của Conan." Mitsu nói to, nhớ lại n~ gì Conan nói lúc đó. "Huh?" "Gì mà 'Thật ra tớ ko phải là n~ gì tớ đang hiện diện'. N~ từ đó, nghĩa là sao nhỉ?" "Tớ ko bik. Tớ chẳng có chút khái niệm nào về lời mà cậu ta nói." Genta giận dữ. Tất cả n~ gì cậu chú ý là Ayumi, người đang khóc kia. Cậu ko wan tâm 1 lời nào của Conan. "Hay tới nhà Ram-neechan hỏi thử?" Ngay lúc đó, Mitsu hối hận. Lỡ Genta đánh nhau vs Conan thì sao? Chết tiệt, cậu nên suy nghĩ trước khi đề nghị mới phải. "Vậy thì đi thôi, Mitsu." Genta dậm chân. ~Văn phòng thám tử Mouri~ "Ding dong" Ran nhanh chóng rửa đi khuôn mặt đầy nước mắt của mình rồi ra mở cửa. "Genta! Mitsu! Các em làm gì ở đây?" Ran ngạc nhiên. "Chúng em tới chào Conan." Mitsu trả lời. Shinichi? Ran cảm thấy lồng ngực nhói đau lần nữa. "Conan đã đi vs mẹ em ấy sáng nay rồi." Cô nói. "Cái gì?" Genta hét lên giận dữ. "Cám ơn, Ran-neechan. Vì ko có Conan nên chúng em đi vậy. Chào chị." Mitsu đẩy Genta đi. Ran đóng cửa lại và dựa vào nó. Ngay lập tức, cô cảm thấy nước mắt như n~ hạt ngọc vỡ lăn dài trên má. Tại sao? Tại sao cậu lại làm thế vs tôi? Baka, Ran tự la chính mình. Tôi nên giận cậu chứ ko phải khóc vì n~ lời nói dối của cậu. Cậu ko xúng để tôi khóc.Ran cầm lấy chiếc điện thoại bàn, gọi số của Sonoko. "Alo? Sonoko đây. Ai đàu dây vậy?" "Là tớ, Ran đây." "Ran? Oh. Có chuyện gì thế?" "Cậu có thể đi trượt băng vs tớ đc ko?" "... Đc thôi. Gặp nhau tại cổng của Tropical Land nhé. Thế đc chứ?" "Ừ, vào lúc 3 giờ nhé. Bye." Ran ngắt máy. Một cách tuyệt vọng, cô ccanf 1 ai đó giúp cô quên đi. Và Sonoko rất giỏi về việc này. Cô ấy luôn biết cách làm cô cười. Ran thay đồ, nhìn khuôn mặt của mình lần cuối rồi chạy đi. Mình sẽ ko khóc nữa. Cô thầm hứa. ~ Sân bay quốc tế Tokyo~ (Tác giả để là Beika nhưng mình thấy Tokyo đúng hơn nên sửa lại :farao: ) "Cậu đang ở đâu, Kudo?" Heiji vội vã nhìn quanh đám đông ngay khi cậu vừa ra khỏi đại sảnh. "Chắc phải tự tìm đường quá." Cậu thanh niên người Osaka thì thầm sau 1 tiếng rưỡi tìm kiếm. (Kiên nhẫn hơn mình nhìu == ) "Đợi tớ vs, Heiji!" Một giọng nói wen thuộc vang lên. Ai gọi mình thế?Mắt cậu mở to hết cỡ khi cậu nhận ra giọng nói đó. Ko thể thế đc! Cô ấy theo mình suốt từ Osaka ư?"Sao cậu lại ko bik là tớ đi theo cậu thế, Heiji?" Kazuha nói sau khi cuối cùng c~ đã bắt kịp Heiji. "Tớ... bận suy nghĩ." "Oh? Mà sao cậu lại lên Tokyo thế?" Mình ko thể nói vs cô ấy là Kudo gọi mình từ Osaka lên đay mà ko nói lý do đc."Tớ tới đay vì có vụ án, Kaz." Cậu nói dối. Càng làm chuyện phức tạp thêm."Thật sao? Sao cậu ko nói cho tớ?" Cô hỏi, bước tới gần cậu. "Đó là 1 vụ rất khó. Tớ ko muốn làm cậu liên lụy." Heiji sốt ruột giải thích. Cũng có phần đúng trong lời mình vừa nói. Nên sẽ ko tính là dối cô ấy, đúng ko nhỉ?Cả 2 vừa đi dạo quanh sân bay vừa... cãi nhau, giống hệt như 1 đôi vợ chồng ( ) ~ Khách sạn Beika, phòng 208~ Shinichi bước ra từ phòng vệ sinh và nhìn chung quanh. Bàn, ghế và giường ko còn wa' to đối vs cậu nữa. Chính xác hơn, cậu đang nghĩ mình là ng` khổng lồ cao lớn lắm. "Shinichi!" Mẹ cậu mừng rỡ kêu lên, hcayj tới ôm chầm lấy cậu. "Mẹ! Đừng làm thế nữa! Xấu hổ lắm!" Cha cậu đứng đó, cười vào sự thành công của việc trở lại hình dáng người lớn của con trai ông, trong khi Yukiko ôm chặt cậu con trai lần nữa. Agasa có 1 cái nhìn ngạc nhiên trên khuôn mặt của ông. Ai cố cười gượng vòa cậu từ chiếc ghế mình đang ngồi. "Vậy nó đã thành công." Ai nói nhỏ. Tốt cho cậu ấy."Ừ." Shinichi trả lời ngắn gọn. Lúc nãy cậu nói gì về Gin 2 tiếng trước vậy?" Shinichi ngồi xuống giường và hỏi. "Hắn tìm thấy tôi rồi." "Bằng cách nào?" Yusaku và Agasa hỏi cùng lúc. "Cháu ko bik. Nhưng hắn chưa bik đc nơi ở của cháu nên cháu nghĩ lúc này cháu vẫn an toàn." "Làm sao cậu chạy thoát đc?" "Tớ nghĩ là cậu bik rồi chứ, Thám tử lừng danh." Ai cười bí ẩn. "Là khói gây mê. Nó làm ng` ta ngủ ngay nếu hít phải." Cô đứng dậy, giải thích. "Sao? Còn dám chê phát minh của ta nữa ko?" Agasa rướng 1 bên lông mày. "Cùng đọc lại bản kế hoạch đi, bác Agasa. Nó wan trọng hơn các thiết bị của bác đấy." Shinichi đi về phía cái bàn đầy những tờ giấy toàn chữ và sơ đồ. ~Tropical Land~ "Ran! Ở đây này!" Sonoko vẫy tay. Ran nhận ra cô và chạy tới. Cô mặc 1 chiếc áo len màu trắng, chiếc váy màu xanh biển và trên cổ quấn chiếc khăn quàng sọc ca-rô. Ngược lại, Sonoko thì hăng hái và vui vẻ. Cô mặc khoác áo màu nâu và mang đôi bốt đỏ. Vì ko cài áo khoác, cô để lộ ra chiếc áo màu vàng nhạt và váy ngắn màu xanh dương. "Conan đâu? Nó lúc nào cũng đi theo cậu mà?" Sonoko hỏi khi cô ko thấy thằng nhóc đeo kính đó. "Nó ấy về vs mẹ nó rồi." "Oh, vậy sao? đừng bận tâm về nó nữa, Ran. Có nó phiền phức lắm. Ko có nó ở đây, chúng ta có thể vui chơi tự do. Nào, đi thôi." Sonoko nắm lấy tay Ran và kéo cô vào sân băng. ~ Hành lang khách sạn Beika~ "Cho em hỏi có bà Edogawa trong khách sạn ko ạ?" Heiji hỏi chị tiếp tân khi cậu đi vào. "Xin đợi 1 chút." Chị tiếp tân kiểm tra máy tính. "Có, cậu có muốn gọi bà ấy xuống ko?" Cô hỏi. "Ko cần đâu ạ. Em sẽ đợi ở đây." Heiji rời khỏi bàn tiếp tân và quay lại chỗ Kaz đợi. "Khách của cậu có ở đây ko?" "Ko, bà ấy ra ngoài rồi. Chắc tớ sẽ đứng đây đợi. Sao cậu ko lên đó trước đi?" Heiji đẩy cô về phía thang máy và đưa cho cô ba lô của mình. "Oh, đc thôi, tớ sẽ đợi cậu, Heiji." Kaz nói và bước vào thang máy. Heiji đi lang thang quanh hành lang rộng rãi của khách sạn. Cậu ta phải làm gì đây? Kudo bảo cậu tới Tokyo càng nhanh càng tốt và đi tới khách sạn này. Cậu ta sẽ ở đây dưới cái tên "Fumiyo Edogawa". Và chẳng tiết lộ điều gì nữa. Vì quá tập trung vào suy nghĩ Shinichi muốn gì, cậu ko để ý thấy 1 ng` phụ nữ tóc dài màu vàng và trông rất giống nữ diễn viên Chris Vineyard, nhìn cậu sau tờ tạp chí. Đặt tờ tạp chí xuống, ng` phụ nữ ấy đi dạo ung dung ngang wa sảnh tới cánh cửa way vòng. Dựa vào tường, cô ta lấy ra 1 chiếc điện thoại màu xám bạc bóng loáng và gọi 1 số. "Gin, Vodka. Tôi nghĩ kế hoạch sẽ đc tiến hành sớm hơn dự định." *BAM!* "Ouch!" "Cái gì vậy..." Heiji chuyển sự chú ý vào cái người mà cậu vừa đụng phải. Mái tóc lộ ra từ chiếc mũ bóng chày và giọng nói của 1 ng` mà cậu bik... "Kudo?" "Sh! Tới chỗ nào kín đáo hơn đi!" Cậu mặc 1 chiếc áo jacket ngắn và đeo 1 cặp kính râm, Shinichi dẫn Heiji ra khỏi khách sạn và đi vào 1 quán cà phê tiện nghi nằm trong 1 làn đường nhỏ và tối. "2 ly cà phê ạ." Shinichi gỡ cặp kính ra. "Kudo, nói cho tớ chuyện này là sao?" Heiji vẫn chưa wen đc vs hình hài người lớn của Kudo. Cậu vẫn wen hắn là 1 đứa trẻ hơn. Bằng giọng trầm, Shinichi nói cho cậu bik về kế hoạch và thuốc giải của Ai. "Cậu có chắc là sẽ thành công ko Kudo?" Heiji lo lắng hỏi. Kế hoạch ko sao đối vs cậu nhưng trực giác của cậu nói rằng có ai đó đã bik hết những việc này và ng` đó ko phải là bạn cậu. "Tớ chắc chắn về điều này." "Còn Ran thì sao? À mà Kaz có theo tớ tới đây đấy." Heiji hỏi ngoài lề. "Cái gì! Sẽ thành vấn đề đấy." "Hãy hy vọng là sau khi cô ấy gặp Ran, Ran sẽ giữ bị mật về cậu." (chính là khúc này!!! CÚP ĐIỆN, Tèn ten... :h12: *đau khổ + mừng rỡ*) "Ran..." Shinichi cảm thấy tan vỡ vì Ran. Cậu yêu cô ấy nhưng lại làm vỡ trái tim mỏng manh của cô như thế. to be countinue... TRỜI ƠI MỪNG WA', CUỐI CÙNG CŨNG TYPE XONG!!! LA LA LA!!! (hờ hờ, điên mất rồi ) BÂY GIỜ XIN PHÉP CẢ NHÀ EM ĐI... NGỦ BÙ ĐÂY :h11:
Được sửa bởi kaitoukidfan0108 ngày 27/7/2010, 08:47; sửa lần 1. |
| | | Black Unicom
Tổng số bài gửi : 485 Birthday : 31/12/1996 Age : 27 Đến từ : Edinburgh
| Tiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] The Ending 26/7/2010, 21:11 | |
| Buồn cho bạn thật đấy. Và cũng cảm ơn bạn vì đã cố gắng lấy hết kiên nhẫn để dịch lại từ đầu, tuy có đôi chỗ sai chính tả và hơi khó hiểu nhưng nhờ bạn mình mới có thể theo dõi fic này :) . Cố gắng hoàn thành luôn nhé! *vẫn chưa thấy GxH* |
| | | candy_l0v3_kid&c0nan
Tổng số bài gửi : 189 Birthday : 29/11/1997 Age : 26 Đến từ : My heaven
| Tiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] The Ending 26/7/2010, 21:46 | |
| khổ thân bạn quá, đọc xong giật mình vì chap này dài thiệt vote 1 cái thanks nha chap này chưa có gì cụ thể ở chỗ Tropical Land nhỉ, chủ yếu nói về Shin mà đọc nhiều fic đi đến kết luận: Shin thường lớn trở lại nhanh nhưng phải rất lâu mới diệt được BO 8)
Được sửa bởi candy_l0v3_kid&c0nan ngày 27/7/2010, 08:45; sửa lần 1. |
| | | .:.baby_Rosy.:.
Tổng số bài gửi : 638 Birthday : 18/05/1998 Age : 26
| Tiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] The Ending 27/7/2010, 08:27 | |
| @ candy:hà hà, đúng thiệt, hok bít bao giờ mới tjêu jiệt hết B.O đây,đồng nghĩa:truyện này sẽ...dài ơi là dài đây,he he.Mà công nhận, khiếp, fic này dài thiệt, dịch thì mệt ra trò. Thanks bạn Sóc nhé!Vote cái nào: :geek: :queen: :lol!: |
| | | Runo-Misaki
Tổng số bài gửi : 15 Birthday : 03/12/1996 Age : 27 Đến từ : Vestroia
| Tiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] The Ending 27/7/2010, 12:28 | |
| Trùi ui! Mình hâm mộ bạn quá. Bạn quả là một con người nhiệt tình, phải mình thì mình kệ. Mình sẽ vote cho bạn. |
| | | Sóc Nâu
Tổng số bài gửi : 574 Đến từ : Khánh Hòa
| Tiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] The Ending 27/7/2010, 15:57 | |
| Hic, sao mấy hôm nay xui thế?!! Vẫn đang type và bấm nhầm cái nút chít tiệt nào đó và bụp... mất sạch sành sanh, cũng còn may là mới type mấy dòng chứ ko dẹp lun khỏi dịch nữa wa' :h1n1: :h1n1: :h1n1: (Tự hỏi: Tại sao ở trường mình ko kiên nhẫn như thế nhỉ? ) @Vananh: Bài bị dub kìa bạn. @all: Arigato đã hỉu nỗi khổ khi phải type đi type lại 2 lần của em (Và hum nay cũng vậy :h14: Ông trời mún trêu ngươi mình hay sao ế? :h14: Và lạy trời đừng trêu ngươi con lần thứ 3 là cúp điện lần nữa :h13: :h9: ) Oạp, dài dòng lôi thôi quá, chap mới đây: CHAP 7: Tiến hành kế hoạch Ngày thứ bảy đã tới như những ngày bình thường khác. Mặt trời tươi cười nhẹ nhàng thả những tia nắng xuống mặt đất và những áng mây mềm mại như kẹo bông lười biếng thả mình trôi bồng bềnh trên bầu trời trong xanh. (Dấu hiệu sắp có bão đấy :467: ) Mọi thứ đều tuyệt vời nhưng có ai biết rằng hôm nay sẽ trôi qua ko như những ngày khác. "Đây là cơ quan đầu não của chúng sao?" Shinichi hỏi, chỉ về hướng 1 tòa nhà đổ nát bị che khuất bởi những bụi cây và dây leo chằng chịt. Cậu đã cải trang để thực hiện nhiệm vụ này, mặc 1 chiếc áo khoác quá khổ và đội chiếc mũ rộng vành để che đi mái tóc của cậu. Giống như Shinichi, Heiji cũng mặc đồ đen. "Phải, và đừng hỏi tớ tại sao chúng lại xây dựng căn cứ ở đây. Tớ cũng chả biết gì đâu." Ai thờ ơ đáp, điều chỉnh lại nút của cái máy bí ẩn đang kêu ù ù kia. "Kudo, sẽ chẳng có ai nghi ngờ bất cứ thứ gì ở đây đâu." Heiji chen ngang, chỉnh sửa lại máy truyền thanh ở bộ đồ của mình. "Luôn nhớ là phải giữ liên lạc thường xuyên đấy." Yusaku luôn miệng nhắc nhở nhưng ông vẫn ko khỏi lo lắng. Lỡ như kế hoạch bị phát hiện thì sao? Ko, Ông tự ngăn dòng suy nghĩ của mình, Mình lo lắng quá rồi. Bọn nhỏ sẽ thành côngYukiko ôm cậu con trai, "Shinichi," bà ôn tồn nói, "Hãy trở về an toàn con nhé, vì chúng ta và vì cả... Ran nữa." "Vâng." "Chúc 2 đứa may mắn." Agasa bước tới bắt tay 2 cậu. "Gặp lại cậu sau, thám tử trung học." Ai vẫy tay nhưng ko nhìn vào họ. Cả hai người bước vào tòa nhà và bóng của họ rút dần trong bóng tối. Thận trọng. Và xin hãy bình yên trở về.~Văn phòng thám tử Mouri~ Kazuha ấn chuông và sốt ruột đợi. Cô đang cực kì bực mình vì Heiji đã lẻn đi từ sớm để gặp khách hàng. Cậu đã nhắn lại trên 1 tờ giấy rằng khách của cậu rất bận và chỉ có thể gặp vào buổi sáng. Cậu cũng ghi là sẽ nói với cô vài chuyện sau khi cậu trở về. "Kazuha? Bất ngờ quá! Vào nhà đi." Ran mở cửa và kéo cô vào. "Heiji đâu? Tớ tưởng 2 cậu lúc nào c~ dính chặt lấy nhau như hình với bóng mà?" Ran trêu. "Đừng nhắc tới cái tên đó nữa! Hắn đã để tớ 1 mình để đi gặp khách hàng rồi!" Kazuha "bốc hỏa". "Oh." Ran suy nghĩ 1 hồi. "Mình tới khu trung tâm mua sắm mới mở đi. Nó mới khai trương hôm qua và có đợt giảm giá đó!" "Giảm giá à? Có thể tớ sẽ mua đc vài thứ cho Heiji... Được rồi, đi nào!" Cơn nóng giận của Kaz bốc hơi nhanh chóng và cô đứng dậy. "Khoan! Đợi tớ thay đồ đã!" Ran ném cho cô 1 nụ cười và chạy nhanh vào phòng của mình. Nên mua cho hắn gì đây? Áo mới? Hay là 1 đôi giày nhỉ? (Cái này chắc là của Kaz chứ Ran thì ko thể rồi :| ) Chuông cửa lại reo. "Mở cửa giùm tớ đi Kaz! Cám ơn nhé!" Giọng Ran từ trong phòng vọng ra. "Được thôi!" Kaz hô trả lời và ra mở cửa. Nhưng ko có ai ở đó. "Huh?" Một bàn tay chụp lấy miệng cô và cô ngửi thấy 1 mùi khó chịu. Thuốc mê!!!Mắt Kaz mở to và chống cự trong hư không rồi cô rơi vào trạng thái vô ý thức. "Tớ chuẩn bị xong rồi, Kazuha... Kazuha?" Ran nhìn xung quanh căn nhà. "Kazuha, cậu ở đâu?" Cô lo lắng. Bỗng dưng 1 chiếc khăn tay chụp lấy mũi và miệng cô. Thế giới bỗng đen sầm lại. Shinichi... Đó là ý nghĩ cuối cùng của cô trước khi cô thiếp đi. ~Trong tòa nhà đổ nát~ Từ chỗ trốn, họ chăm chú nhìn vào mấy tên bảo vệ. Chúng rất lực lưỡng và trang bị súng. Mặt chúng lạnh như tiền, cứng và ko có cảm xúc. Nếu lồng ngực chúng ko căng ra mỗi khi chúng thở thì nhìn vào sẽ giống như có 2 người ép sát vào nhau vậy. (Sorry vì chả bik phải diễn đạt sao cho đúng ) "Dùng bạo lực sao?" Heiji thì thầm. "Ừ." Shinichi xác nhận bằng giọng trầm và nhìn xung quanh. Tuyệt!*Crack* 2 người đàn ông ngã xuống gần như cùng lúc với những giọt máu chảy ra từ vết thương. Những mảnh kính vỡ rải rác xung quanh khu vực họ. "Trói chúng lại." Shinichi thì thầm. Họ nhanh chóng trói chúng với những sợi dây chắc chắn mà họ đã dấu sau mấy cái thùng. Để an toàn hơn, họ lấy súng của chúng mang theo. Kazuha, nếu tớ sống sót thoát khỏi đây, tớ sẽ nói hết tất cả với cậu... bao gồm việc tớ yêu cậu (Có ai ồ lên chưa ạ? ;) ) "Ran, tỉnh lại đi!" Ran miễn cưỡng mở đôi mắt nặng hơn tạ của mình và cố duỗi người ra. Cô ko thể. "Nghe này, Ran! Chúng ta đang bị bắt cóc và đang bị trói." Kazuha thì thầm Bình tĩnh lại, mình cần thoát ra khỏi đây. Ran nghĩ nhanh. Ran nhìn quanh căn phòng mà cô bị nhốt. Nó hoàn toàn trống ko và đầy bụi xám, ko có cửa sổ và chỉ có 1 cái đèn treo khổ sở trên đầu, cho họ 1 chút ánh sáng yếu ớt màu vàng vàng. "Có gì nhọn ko, Kaz?" Ran hỏi sau khi kiểm tra sợi dây trói Kaz. Kaz nghĩ 1 hồi rồi lắc đầu. "Ko, nhưng tớ có gương trang điểm trong túi áo khoác đấy. Nó giúp đc gì ko?" Ko nói lời nào, Ran cố gắng với sâu nhất có thể trong chiếc áo khoác xanh bông và tìm kiếm nó. Cô đập vỡ chiếc gương thành 2 mảnh nhọn và lờ đi bàn tay đang chảy máu. "Đây, lấy 1 cái đi, nó sẽ cắt được sợi dây đấy." Ran và Kaz quyết định cắt sợi dây đã trói mỗi người. ~Bên ngoài tòa nhà~ "Cậu đang ở trong tầng hầm à?... Qua trái." Ai nói vào cái micro. "Được rồi, giữ liên lạc nhé." Ai quay đầu về chỗ ông Yusaku, bà Yukiko và bác Agasa. "Họ sắp tới rồi." Ai nói mệt mỏi. "Nhưng cô vẫn lo về chúng, Ai ạ. Tại sao nãy giờ chúng đi rất lâu rồi mà vẫn ko gặp ai cả?" Yukiko lo lắng về hai chàng trai. Cô muốn đi cùng Shinichi nhưng Yusaku đã ngăn bà lại. ----Flashback----- "Chuyện này ko liên quan tới mẹ. Đây là vụ án giữa con và chúng và con muốn tự mình phá vụ án này. Như mẹ vẫn cố năn nỉ, 1 người bạn đang giúp con. Mẹ và bố sẽ giúp tụi con gọi cảnh sát 1 khi tụi con lấy được bằng chứng về tội ác của chúng. Con muốn cả bố và mẹ được an toàn." Yukiko bị đánh bại bởi những câu nói của cậu và miễn cưỡng để Shinichi đi. "Mẹ, nếu trong cuộc chơi này con thua cuộc, xin hãy nói với Ran con yêu cô ấy thế nào và cho con xin lỗi vì ko giữ lời hứa với cô ấy." (Có ai hơi bất ngờ vì câu này chưa ạ? ;) ) Cậu đã thì thầm với bà trước khi chuẩn bị đi với Heiji. ----End flashback---- Xin hãy trở về, con trai. Yukiko âm thầm cầu nguyện, 1 giọt nước mắt long lanh lăn trên má bà. Yusaku choàng tay qua vai bà. ~Văn phòng thám tử Mouri~ Vì uống hơn chục lon bia tối qua, Kogoro (Bây giờ mới thấy mặt ổng đấy ;) ) say mèm trên giường và ko hề hay biết rằng cô con gái và Kazuha đã bị bắt cóc. Khi kim đồng hồ chính thức chỉ 11h sáng, ông cuối cùng cũng đã có thể ngồi dậy. "Ran." Kogoro ngái ngủ gọi, "Con làm bữa sáng chưa?" (đã 11h rồi đấy ông nội == ) Ông để ý thấy tờ giấy đính vào nắm đấm cửa. ' Bố, Kazuha và con đi mua sắm tại trung tâm cửa hàng giảm giá Sakura. Con sẽ về lúc 12 giờ. Bữa sáng con để trên bàn đấy ạ. Thân. Ran.'"Con bé Osaka đó cũng ở đây à?" Ông lẩm bẩm và bước vào bếp ăn sáng. ~Một lúc sau~ "Yoko-chan! Tôi luôn luôn ủng hộ em!" Kogoro la hét ầm ầm vào tivi, tay lắc lắc lon bia. Tại sao anh lại thích cô ấy ư? Đó là vì cô ấy làm anh nhớ đến em rất nhiều. Nụ cười và sự tự tin của cô ấy. Rất giống em. Ông ấy buồn rầu nghĩ. Anh biết là anh đã sai trong lần đó, nhưng những năm qua... sự tức giận của em vẫn chưa nguội ư? Ran cần em. Anh cũng cần em, Eri. (Chap này mọi người đua nhau nói ra tình cảm của mình thì phải ) Ông nhìn vào đồng hồ, ngạc nhiên vì thời gian đã trôi qua nhiều rồi. "1h rồi, Ran đâu?" ~Tòa nhà đổ nát~ "Ai, chúng tớ tìm thấy 1 căn phòng đầy tủ và có 1 cái laptop trên bàn. Và nó đã bật. Heiji chờ đợi câu trả lời. "Có thấy chiếc đĩa nén có đề Hell's Minions ko?" Cả 2 người tìm kiếm trong cái tủ đầy đĩa mềm. "Vermouth?" Heiji đưa cái mà cậu tìm đc cho Shinichi. Họ nhanh chóng mở ngay chiếc đĩa và dò xét nội dung. Tên: Chris Vineyard. Bí danh: Vermouth Quốc tịch: Nhật Bản và Hoa Kì Thành viên gia đình: Sharon Vineyard (Chết) Christine Vineyard (Mất tích) Nghề nghiệp: Diễn viên . . . . . "Vermouth chính là Vineyard ư?" Cả hai người choáng váng vì thông tin này. ai có thể ngờ đc là 1 diễn viên nổi tiếng lại liên quan tới việc này? "Đó giải thích khá nhiều về giác quan thứ sáu của Ai." Shinichi phá vỡ sự tĩnh lặng và đóng file màu xám đó lại. "Christine Vineyard (mất tích)" Cô ta là ai?" Heiji hỏi trong khi đầu cậu vẫn quay cuồng về người phụ nữ bí ẩn này. "Chris, Christine,..." Shinichi lẩm bẩm. "Có lẽ nào đó là..." "Jodie Saintermillion?" Cả hai nói cùng lúc, lắp ráp các mảnh ghép lại. Mắt cả hai mở to ra vì hưng phấn. "Họ có thể là chị em song sinh! Đó là tại sao họ lại giống nhau đến thế." Heiji lập luận. "Và câu... The secret make a woman woman... Hoàn toàn giống nhau... Và phản ứng của Ai khi ở trên chiếc xe buýt đó!" Shinichi thêm vào, nhưng linh tính của cậu nói rằng đó ko phải là câu trả lời thật sự. Đó chỉ là thêm 1 mảnh ghép nữa vào trò chơi xếp hình bao la này. "Lấy cái file đó mang theo đi." Heiji bỏ nó vào áo của mình. Họ lại tiếp tục thận trọng tìm kiếm, cẩn thận ko để 1 dấu vết nào trong căn phòng âm u này. Đã 1 tiếng rưỡi từ khi họ thấy đc chiếc đĩa màu đỏ. "Shinichi, Heiji, tớ nghĩ có ai đó đang tới chỗ các cậu. Trốn mau lên!" Ai vội nói, để ý thêm 2 chấm đang di chuyển tới gần họ trên màn hình xanh. Cả 2 người họ đều mang theo máy kiểm thân nhiệt và Ai đc coi là người canh phòng những ai bước vào. "Nhanh lên Heiji!" Shinichi trốn giữa 2 cái tủ khi Heiji đang dựa vào tường. ~Bên ngoài căn phòng đó~ "Sh! Kazuha!" Ran nhắc nhở cô bạn đồng hành của mình bằng 1 giọng rất nhỏ. Họ cuối cùng cũng đã cắt đứt sợi dây dày và thoát khỏi căn phòng xám và thê lương đó. Họ đã đi loanh quanh trong hành lang ko lối ra này đã 2 giờ rồi và chưa tìm đc lối ra. Ran và Kazuha thực sự rất đói và kiệt sức. "Nghỉ 1 chút đi Ran. Đôi chân ngu ngốc của tớ ko cho tớ đi thêm 1 cm nữa rồi." Kazuha yêu cầu Ran. "Phải đấy, nhưng kiếm 1 chỗ nào an toàn cái đã, tớ ko muốn gặp thêm bất cứ tên nào mặt đồ đen nữa." Lúc nãy Ran đã "knock out" 1 tên định bắn họ 1 tiếng trước. Họ lấy súng của hắn và trói hắn lại bằng những phần còn lại của sợi dây mà họ nghĩ là nên mang theo bên người. "Nhìn kìa, Ran! Tớ nghĩ nơi này an toàn đấy." Kazuha chỉ vào căn phòng tối có mở hé cửa. Ran nhìn về căn phòng đó. "Đc rồi, vào thôi." Cô bước vào căn phòng 1 cách thận trọng với Kazuha đi theo. Ngay lập tức cô thấy 2 người đang ẩn trong bóng tối. (Trốn gì kì thế nhờ? == ) Ko cần nghĩ ngợi, Ran giở ngay 1 ngón võ Karate vs cái bóng đó. "Này!" "Ran!" Những giọng nói đó! Ran dừng lại. (Suýt chết nhá ;) ) "Heiji?" Kazuha gọi, sờ soạng trong bóng tối. Ko thể thế được... Ran cố từ chối chấp nhận sự thật. Cô cảm thấy 1 bàn tay nắm lấy mình, kéo cô vào bóng tối. Nước mắt cô tuôn ra, và tuôn ra với tốc độ ánh sáng. "Im lặng, tớ ko muốn chúng nghe thấy các cậu." Heiji nói, chiếu ánh đèn vào mặt họ. "Vậy ai kia, Heiji?" Kazuha hỏi thay câu trả lời. "Là Kudo. Giờ thì im mồm đi. Có người ở ngoài đấy." Heiji liếng thoắng. (Đúng chính tả ko ấy nhờ? == ) Cậu đang làm cái quái gì ở đây vậy? Chẳng phải cậu đang ở nhà, nơi an toàn đấy sao? Shinichi tràn ngập trong nhiều loại cảm xúc. Tức giận, hối lỗi, ngạc nhiên và nhiều nữa. Giống như đang nuốt 1 tràn mùi vị khác nhau và rất muốn tống khứ nó ra nhưng ko dám làm điều đó vậy. To be continue... CÓ AI CHẾT CHƯA Ạ? EM THÌ CHẾT RỒI ĐÂY, DỊCH CHAP NÀY MẤT HẾT 5 TIẾNG!!! *xỉu* SAO TÁC GIẢ KO CHIA CHAP RA HỞ TRỜI? :h14: :h14: :h14: kiểu này em sẽ die trước khi dịch xong cái fic này mất :627: :627: :627:
Được sửa bởi kaitoukidfan0108 ngày 27/7/2010, 21:26; sửa lần 1. |
| | | luckywatch
Tổng số bài gửi : 16 Birthday : 10/01/1991 Age : 33
| Tiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] The Ending 27/7/2010, 16:48 | |
| Giật được tem! Đừng, đừng chết em. Em chết rồi ai dịch cho chị đọc nữa. Cố lên cố lên, dịch xong fic này em muốn chết cũng chưa muộn . Fic đang đến hồi gay cấn, cố gắng dịch mỗi ngày một chap nhé! :) Vote em 1 cái lấy tinh thần nè. |
| | | .:.baby_Rosy.:.
Tổng số bài gửi : 638 Birthday : 18/05/1998 Age : 26
| Tiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] The Ending 27/7/2010, 17:39 | |
| @shinichi.kid:viết bài có dấu bạn ơi. Grừưưưưưưưưưưưưưưưưưư!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!Temmmmmmmmmmmmm!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!Trời ơi lại hụt tem rồi!!!!!!!!!!!!Hà hà, công nhận chap này dài thật.đừng chết bạn Sóc ơi, bạn chết thì ai dịch típ cho mình đọc :h3: Vote một cái cổ vũ nha! :h8: |
| | | candy_l0v3_kid&c0nan
Tổng số bài gửi : 189 Birthday : 29/11/1997 Age : 26 Đến từ : My heaven
| Tiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] The Ending 28/7/2010, 09:55 | |
| sao mọi người nói gở lắm vậy??? Theo nhà tiên tri Nostradamus (k biết viết đúng k) thì tuổi thọ của sóc tương đương vs "số" uy danh sóc có (nếu sai thì bảo nhá) nên chưa die dc đâu :oops: vote cho bạn nè :h8: + :h8: = *bắt chước* :) |
| | | Sóc Nâu
Tổng số bài gửi : 574 Đến từ : Khánh Hòa
| Tiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] The Ending 28/7/2010, 12:52 | |
| Xin lỗi mọi người, hôm nay em có việc bận ko thể dịch ngay chap 8 đc Có thể ngày mai em sẽ rảnh nên sẽ chap 8 hên xui sẽ xuất hiện vào ngày mai. Mong mọi ng` thông cảm :h14: :h4: |
| | | Runo-Misaki
Tổng số bài gửi : 15 Birthday : 03/12/1996 Age : 27 Đến từ : Vestroia
| Tiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] The Ending 28/7/2010, 13:05 | |
| Bạn cố gắng lên có rất nhiều người ủng hộ bạn bao gồm cả mình. Đang đến hồi gay cấn mà bạn '' chết" thì chắc mình xỉu wá. :king: . Vote cho bạn nè. |
| | | minhben_10
Tổng số bài gửi : 300 Birthday : 01/07/1989 Age : 35 Đến từ : Fabula Nova Crystallis
| Tiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] The Ending 29/7/2010, 12:05 | |
| con của Gin hình như là toàn bọn sát thủ bẩm sinh hay sao í, và có 1 đứa làm cảnh sát, toàn lấy trên yahoo. Nhìn ngay trong Ova 9 (hay 10 gì đó) đi vananh thì sẽ sáng mắt ra thôi (tự tìm hiểu, ss post chuyện mới bên topic của ss rồi đó, vào mà giật tem. |
| | | .:.baby_Rosy.:.
Tổng số bài gửi : 638 Birthday : 18/05/1998 Age : 26
| Tiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] The Ending 29/7/2010, 16:55 | |
| Sao huk nay ss nói năng năng nặng lời thía?????Em đi diật tem đây, bye ss nha |
| | | .:.baby_Rosy.:.
Tổng số bài gửi : 638 Birthday : 18/05/1998 Age : 26
| Tiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] The Ending 30/7/2010, 16:21 | |
| Chị minhben ới ời!!!Hum nay chị đừng post bài vội nhé, em kẹt đi học rùi, hok jựt tem dc, mà hok jựt dc thì chị lại càm ràm(em ghét nghe cằn nhằn lắm).Mai nha chị, sang mai dc hok??( :) :) ) |
| | | Sóc Nâu
Tổng số bài gửi : 574 Đến từ : Khánh Hòa
| Tiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] The Ending 30/7/2010, 18:36 | |
| @Vananh: Đây là topic của mình ko phải của ss minhben! Bạn muốn nói điều đó thì sang topic của chị ấy mà post chứ. Xin lỗi mọi người vì em mới finish xong đống bài tập nên hơi “chập”, mong mọi ng` thứ lỗi ^^! . Và đây là chap mới toanh đây bà con :h11: Và cũng thông báo vs mọi ng` rằng chap này toàn nói về Ai thui (Em chưa đọc thấy tác giả ghi thế em dịch lại thoy ) CHAP 8: Kỉ niệm của Shiho Miyano "Mọi ng` có nghe thấy gì ko?" Agasa hỏi, lo lắng có phải tai mình bị gì ko (Lo cái gì thế == ) "Nghe như tiếng còi cảnh sát." Yusaku nói, chuyển sự chú ý về phía Agasa. "Em cũng nghe thấy." Yukiko quay đầu về ông hàng xóm tóc bạc người đã giúp con trai bà rất nhiều lần. Ai chỉ vào 1 điểm bên ngoài cửa sổ. "Đó là FBI sao?" Cô nói bằng giọng chán nản. Nhưng thực ra, cô đang lo lắng bên trong, quan tâm về người mà cậu lo lắng nhất. Năm chiếc xe đề chữ FBI chạy tới và dừng lại chỗ họ. Một người phụ nữ đẹp, tóc vàng bước ra từ 1 chiếc xe và bước tới nơi bà Yukiko đứng. Cô cảm thấy bị đè bẹp bởi không khí nặng nề. Giống như 1 mũi tên nhọn nhắm vào và xuyên thủng từng khúc xương, dây gân, từng thớ thịt và cô ko thể thở 1 cách bình thường. "Ai? Có chuyện gì vậy?" Agasa để ý đôi tay run rẩy của cô và bước tới. "Chúng đang... ở... ngay... ngay đây..." Cô run lên dữ dội, những giọt mồ hôi hiện lên rõ rệt trên khuôn mặt sợ hãi của cô." "Ai cơ?" Yusaku đang ở ngoài vs Yukiko hỏi. "..." Ai quá run để trả lời. Tưởng như thần chết đã xuất hiện và bắt đầu săn đuổi cô. Cô ta tới đây... để giết mình, người đã phản bội chúng." Agasa nhẹ nhàng đưa cô ra ngoài để hít thở ko khí, giữ chặt lấy cô. Yusaku ra ngoài để kiểm tra giúp cô, ném cho Agasa một caais nhìn lo lắng. Jodie Saintemillion và Akai Shuuichi bàn bạc gì đó vs Yukiko và bà trông rất vui mừng. Một số đặc vụ đi quanh đó, thỉnh thoảng lại nói gì đó và bộ đàm đen mà họ mang theo. Số khác bao vây tòa nhà, rút súng ra giống như họ đang chờ đợi vài tên giết người hàng loạt nhảy ra vậy. "Xin chào, bé Ai." Jodie ngọt ngào cười với cô và nhìn cô từ trên xuống dưới. Phải, đây là cô bé mà họ muốn tìm kiếm. "Sao cháu run dữ thế, cháu bị bệnh tim à?" Cô hỏi 1 cách trìu mến. Akai lạnh lùng nhìn cô, ko hề hé lộ 1 chút cảm xúc nào. Ai nhìn thấy Akai, mặt cô trở nên trắng bệch và ko nói đc lời nào, cô ngã xuống chỗ đất mềm. Agasa nhìn Yukiko lo lắng và nhẹ nhàng bế Ai lên. "Nó đang sốt. Thân nhiệt cháu Ai hơi cao tối qua và ngủ ko đc tốt. Tôi nghĩ nên để cháu nó nghỉ ngơi." Sau đó, ông bế cô tới ghế trước của chiếc xe màu xanh và đắp cho cô chiếc áo jacket màu nâu mà ông tiện thể tìm đc đằng sau chỗ ngồi. Trong lúc đó, Ai Haibara nhớ lại những ký ức của mình trong tình trạng "sốt". ----------------------------------- “Cô là đồng nghiệp của tôi sao?” akai Shuuichi bất ngờ khi thấy 1 cô gái cỡ chừng 16 tuổi, mang theo đầy hành lý, đứng trước cửa nhà mình. “Có lẽ thế, đây là địa chỉ mà họ đưa cho tôi.” Shiho Miyano cực kì bực mình vì thái đọ của người đàn ông này. Cô đã ở trên máy bay từ Nhật đến Mỹ ít nhất 14 tiếng rồi và cô mệt đến nỗi có thể ngã ngay ra đó và ngủ suốt trong 1 trận động đất. “Tôi nghĩ Shiho là 1 người khác cơ.” Anh vẫn đứng đấy, chắn đường vào của cô gái đang mệt nhoài kia. Cô ấy trông chín chắn hơn tuổi của mình. Cô cũng trông rất mệt nữa, nhưng mình ko thể để 1 ng` lạ vào nhà thế này đc. Lỡ như cô ta là gián điệp thì sao?“Tôi chính là Shiho.” Giờ thì cô rất tức giận, ánh lửa đã nhảy múa điên cuồng trong đôi mắt xanh biếc khó chịu của cô, tay cô tìm kiếm cuốn hộ chiếu của mình. “Thật sao? Tôi tưởng Shiho là tên của đàn ông mà, đâu phải dành cho phụ nữ?” Akai cười nhếch mép. (Chán sống rồi đây ;) ) “Nhìn đi,” Shiho tức mình chìa cuốn hộ chiếu ra ngay trước mặt anh, “Tôi là phụ nữ và ko hề phẫu thuật chuyển đổi giới tính.” “Oh,” Anh bước sang 1 bên và mang hành lý của cô vào. “Xin lỗi về sự nhầm lẫn.” Shiho “đi hành quân” sau Akai, cố dậm mạnh từng bước một, đóng rầm cửa lại mạnh nhất có thể. Ám cái ng` hàng xóm trước mặt mình nghe thấy những tiếng đó. “Cô vẫn còn giận à?” Akai dựa vào cánh cửa màu xanh tối của phòng cô. Cô lơ đi và đẩy anh ra, đóng rầm của lần nữa và lần này, trúng ngay mặt anh. “Có biết thương người ko?” Akai to tiếng chỉ trích vào cánh cửa rồi bỏ đi chăm sóc cái mũi sưng tấy của mình. Cuối cùng cũng đc nghỉ ngơi 1 mình, cô nhìn quanh căn phòng mình đc đưa. Căn phòng và đồ đạc đều có màu xanh tối và màu bạc, đó là màu yêu thích của cô và chị cô. Cái đĩa nhạc trước mặt cho cô 1 ánh sáng màu vàng ấm áp làm cô nhớ về Nhật Bản. Cô kéo tấm màn ra, để lộ khung cảnh đêm tuyệt đẹp của New York. Thật dễ chịu, với những ánh đèn đầy màu sắc và những vì sao, khung cảnh thành phố trở nên đẹp hơn rất nhiều. Từ chiếc va li màu xanh xám, cô lấy ra 1 khung ảnh và đặt nó trên chiếc bàn nhỏ gần cửa sổ. “Chị ơi, em đã đến Mỹ an toàn, chị có khỏe ko?” Cô hỏi tấm ảnh chụp Akemi Miyano 12 tuổi và cô em bé hơn 2 tuổi, Shiho. Cả hai đều cười rất hạnh phúc. Nhưng tổ chức đã đập tan hạnh phúc đó, chia cắt 2 chị em cô. Người chị được sống cuộc sóng bình thường nhưng phải chịu sự giám sát và cô ngày càng bị liên quan đến những việc làm bẩn thỉu. Họ chỉ đc gặp nhau 2 lần trong năm, mỗi lần chỉ có 3 tiếng. Họ ko có sự lựa chọn sao? Có chứ, đó là chết hoặc là trở thành 1 trong số chúng. Akemi muốn kéo Shiho ra khỏi chuyện này và cô sẽ thay thế em gái cô. Nhưng thật chết tiệt, tổ chức muốn có 1 người giỏi giang như Shiho và đã từ chối, dọa sẽ giết cả hai nếu cô còn yêu cầu việc này lần nữa. Tuy nhiên, chúng đã đồng ý sẽ thả Shiho ra 1 khi cô hoàn thành khóa học và 1 dự án và chuyện này sẽ ko liên quan tới cô nữa. Akemi đã chấp nhận lời thỏa thuận, chờ đợi ngày em cô đc thoát khỏi lũ quạ đen này. Shiho phá vỡ dòng suy nghĩ của mình và nhìn vào đồng hồ. Đã gần nửa đêm rồi, và khóa học sẽ bắt đầu vào ngày mai. Cô nhanh chóng lấy ra những thứ còn lại trong hành lý và sắp xếp chúng. --------------------------------------------- Mái tóc đó… chẳng lẽ là… Akai nhìn thấy cô bé tóc nâu đỏ ngất trước mặt mình, suy nghĩ về khuôn mặt quen thuộc của cô. Nhưng cô ta đã 18 tuổi rồi! Làm sao là trẻ con đc? Trừ khi… chuyện đó có thể xảy ra. Jodie đã nói vs anh về việc ` ng` lớn có thể teo nhỏ lại thành trẻ con nhưng anh ko tin vào điều ko thể đó. Làm sao 1 ng` lớn hoàn toàn có thể trở lại thành 1 đứa bé đc? Chỉ Chúa mới có thẻ làm đc, ko phải con người. “Cô bé ko sao chứ?” Yukiko hỏi khi thấy Agasa cau mày quay lại. “Tôi nghĩ thế. Tôi đã để con bé nghỉ ngơi ở ghế trước. Điều hòa sẽ làm nó thấy tốt hơn.” “Vậy tôi sẽ đi trông chừng cô bé.” Akai xung phong, bước vài bước nhanh và anh cũng đã tới đc chiếc xe. Mắt Ai nhắm lại và cô lầm bầm thứ gì đó mà anh ko nghe thấy đc. ---------------------------------------------- ~ Quán cà phê Louffle~ Trước khi buổi gặp mặt tồi tệ ấy xảy ra. Họ đã yêu nhau đc 3 tháng rồi. Họ có những thời gian hạnh phúc bên nhau, ví dụ như tiệc sinh nhật của Shiho. Họ đặt 1 cây thông Noel to tướng ngay chính giữa phòng khách và nhìn nhau cười, quan sát cái cây nặng xuống bởi những đồ trang trí mà họ treo lên. Shiho hẹn anh ở quán cà phê nơi có bán bánh kẹp rất ngon. Có lẽ nên tổ chức tiệc chúc mừng vì sự tốt nghiệp sớm chăng? Akai cười thầm. Shiho là 1 học sinh rất giỏi trong lĩnh vực khoa học. Công việc của cô đc những nhà khoa học trong top khen và đc đặt cách cho tốt nghiệp sớm. Lễ tốt nghiệp đc diễn ra vào hôm qua và anh rát quan tâm đến chuyện chúc mừng. Akai khuấy đều cà phê và kiên nhẫn đợi cô. 15 phút sau, cô bước vào với khuôn mặt đỏ ửng, chiếc khăn choàng cổ đc đặt sau cô (?) Anh ra hiệu cho cô biết chộ của mình và gọi cô phục vụ cho thêm cốc à phê sữa. Anh để ý thấy đôi mắt xanh của cô bị bao phủ bởi màn sương buồn bã và thận trọng. Cô bước nhanh vào chỗ ngồi và cầm lấy cốc cà phê, mắt nhìn xung quanh 1 cách lo lắng. Akai rướng người lên và phủi lấy những lớp tuyết trên mái tóc nâu dỏ của cô. “Anh là FBI phải ko?” Cô đột ngột hỏi, mắt xoáy sâu vào anh. Akai kinh ngạc vì câu hỏi của cô. Làm sao em biết đc? Làm thế nào mà em biết đc anh chính là gián điệp? Anh hỏi bằng mắt, giữ vững khuôn mặt. “Đúng hay ko?” Cô hỏi thay vì trả lời. Cô ko tin vào những lời Gin nói tối qua. Cô cần phải biết điều này. Nếu anh là ng` của FBI, cô chỉ có sự lựa chọn duy nhất: Bịt miệng anh. Ở ngoài, Gin đang chờ trong chiếc xe Porsche đen, quan sát từng hành động của cô và chờ nghe tiếng súng. Hắn hút lấy mẩu thuốc lá và lấy khẩu súng của hắn ra, lạnh lùng cười. Mình ko thể nói dối cô ấy… Anh gật đầu, cố tránh đôi mắt lạnh lẽo trách mắng của cô. Gần như ngay lập tức, tấm kính sau lưng anh bể tan từng mảnh. Viên đạn ghim vào lưng anh. Máu bắn ra. Shiho nhìn ra ngoài. Cô thấy Gin cùng khẩu súng lục đen ngòm và nụ cười của hắn. Mắt cô mở to vì sốc. “Mọi người mau nằm xuống!!!” Akai hét lên bằng tiếng Anh, kéo Shiho nằm xuống. Anh lấy ra 1 chiếc điện thoại. “Lisa, hỗ trợ! Tiếng súng ở đường số 7 Avenue, gần quảng trường Trafalgar, quán cà phê Luofle.” Anh nói, ko hề để ý đến vết thương của anh. “Xin lỗi anh, Shuuichi.” Cô gắng thoát khỏi anh và chạy ra khỏi quán. “Quên em đi.” Anh thấy cô bước vào chiếc xe Porsche quen thuộc và kẻ thù của anh. “Ko bao giờ! Shiho, tôi sẽ bắt cô trả nợ bằng khóc thành máu!” Akai thề, nắm lấy chiếc khăn quàng cổ cô để lại trong vũng máu. Tất cả tình yêu của anh giờ đã trở thành hận thù. Ngọn lửa hận thù đe dọa nuốt chửng anh và Nenemis (Ai vây?) Nữ thần của sự trả thù đã trở thành thần hỗ trợ của anh Hôm sau, Shiho và Gin trở về Nhật Bản. Cô đc ra lệnh phải hoàn thành dự án D và đc cho 1 phòng nghiên cứu để làm việc. Thời gian trôi nhanh và phát minh của cô, APTX-4869 sẽ sớm thử nghiệm trên cơ thể người. Shiho, giờ có bí danh là Sherry, dính chặt lấy công việc cho tới 1 ngày, đồng nghiệp của cô, Grenache, bước vào vs khuôn mặt quan tâm. “Cô có nghe gì về chị cô ko, Sherry?” Họ chỉ có thể gọi nhau bằng bí danh để tránh những người phản bội và thông tin bị rò rỉ. Họ không biết gì về ông trùm ngoại trừ bí danh của 1 cặp nào đó nhờ tin đồn. Bí danh đó đc đặt dựa trên tên của rượu. “Từ lần gặp nhau 2 tháng trước thì ko. Sao anh lại hỏi vậy?” Sherry bất ngờ vì câu nói này. Chủ đề mà anh ta bàn bạc thường là về APTX-4869 và sự phát triển của tổ chức, hiếm khi họ nói chuyện về gia đình họ. “Tôi có nghe vài tin về cô ấy từ những ng` bạn khác.” Sherry đột nhiên bị chụp lấy bởi linh tính ko tốt của cô. Chị cô đang gặp nguy hiểm, cô biết thế. Cô luôn nói chị cô thôi xen vào chuyện của chúng nhưng Akemi ko nghe, và nói rằng chị cô làm thế vì muốn tốt cho cô. ”Em sẽ sớm đc thả thôi, em gái ạ. Gin đã hứa vs chị rồi.” Akemi hạnh phúc nói trước khi cô đi. “Sherry, tôi nghe đồn rằng cô ấy đã chết.” Grenache nói 1 cách nghiêm trọng, hơi cúi đầu và nhìn qua chỗ khác. Anh ta lấy ra một văn kiện cũ kĩ, nhàu nát từ túi áo của mình và đưa cho cô. Đó là 1 trong 10 tỷ yên trong vụ cướp nhà băng 2 ngày trước. 2 nghi phạm đã bị giết bởi người còn lại và có vẻ như cô ta cũng tự sát vì hối lỗi. Cô xem xét tờ văn kiện nhanh chóng và dừng lại tên của tên cướp. Là chị cô! Cô có thể nhận ra tên giả của chị cô bất cứ nơi đâu. Akemi lấy tên giả đó dựa trên vị giáo sư yêu thích của cô. Chính là chúng! Đó là tại sao chị lại nói mình có thể ra khỏi tổ chức sớm hơn! Cô căm hận nghĩ, máu chảy mạnh trong mạch. Ngay lập tức, cô chạy nhanh ra khỏi phòng nghiên cứu và đi tới cơ quan đầu não của chúng, hỏi về lỹ do cái chết của Akemi. Nhưng chúng từ chối và ko nói vs cô bất cứ gì. Sherry dừng công việc tiến triển của APTX-4869 lại cho tới khi chúng trả lời. Chúng đã giam cô sau khi cô nộp đơn từ chức vài ngày, nhốt cô ở trong căn phòng chứa ga ở phòng thí nghiệm. -------------------------------------------------- “Chị…” Ai lẩm nhẩm, nước mắt từ từ lăn trên má cô. Sự hồi tưởng của cô dừng lại và cô tỉnh dậy, cảm thấy cơ thể cô yếu và nóng. Ký ức đó dường như chỉ mới xảy ra hôm qua. Cô vẫn cảm thấy máu của Shuuichi còn nằm trên tay cô và ở sự đau đớn khi cô teo lại thành trẻ con. Một bàn tay vươn ra là nắm lấy tay cô. Ai quay cuồng tìm kiếm chủ nhân và thấy khuôn mặt bình tĩnh của Akai. “Anh!” Ai thốt lên trong cơn sốc và cố gắng gỡ tay cô ra khỏi cái nắm của anh nhưng anh nắm quá chặt. Akai mở cánh cửa ra và ngồi bên cạnh cô. Cô lùi lại ở cánh cửa đối diện, run lên với sự ko chắc chắn trong mắt. “Shiho.” Anh nói lặng lẽ, nhìn thẳng vào mặt cô. “Ai cơ?” Cô hỏi 1 cách ngây thơ. “Đừng giả vờ là 1 đứa trẻ.” Anh bóp chặt tay cô. Ai nhăn nhó trong cơn đau. “Tôi ko biết anh đang nói về chuyện gì.” Cô tiếp tục giả vờ, cố câu giờ bằnng sự thiếu hiểu biết giả mạo. “Ai, rắc rối rồi!” Yusaku gọi cô đằng sau. Ai nắm lấy cơ hội này để chạy thoát khỏi Akai và chạy tới chỗ ông. Mọi người trừ cô Jodie đang ở đó, vây quanh chiếc máy theo dõi. Có rất nhiều chấm màu đỏ vây quanh 2 chấm màu xanh. Shinichi và Heiji đang gặp nguy hiểm. To be continue… Lời của tác giả: Tôi định sẽ cho 1 ai đó chết ở chap tới… Hic, xong rồi, oài, mệt cả người. Hờ hờ mọi người coi xong nhớ cm nhớ
Được sửa bởi kaitoukidfan0108 ngày 31/7/2010, 12:08; sửa lần 1. |
| | | Kaz
Tổng số bài gửi : 68 Birthday : 06/02/1997 Age : 27 Đến từ : Hỏi lắm thế? Bộ hỏi cung người ta à?
| Tiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] The Ending 30/7/2010, 19:40 | |
| Ối, ối, tem!!! Chà, hay đấy! Fic này định gán Shiho cho ai nhỉ? Sóc ơi nhanh lên nhá!
Hây, mà bạn nói về vụ bị mất điện nên mất bài phải không? Bạn viết vào đâu vậy, nếu vào word thì nó sẽ tự động lưu bài lại đấy, chắc là bạn đánh thẳng lên mạng nhỉ?
Chậc, vote đã :oops: |
| | | Amy lee
Tổng số bài gửi : 82 Birthday : 15/12/1997 Age : 26 Đến từ : Little Rock,Arkansas
| Tiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] The Ending 31/7/2010, 08:19 | |
| Trù ui,fic này hay quá xá ,mà cái vụ Shiho với Akai giờ mới biết đó ,ông này trông thế mà thù dai ghê :twisted: vote cái nào,chán quá à,lại nhai fong bì |
| | | Kaz
Tổng số bài gửi : 68 Birthday : 06/02/1997 Age : 27 Đến từ : Hỏi lắm thế? Bộ hỏi cung người ta à?
| Tiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] The Ending 31/7/2010, 17:51 | |
| - kaitoukidfan0108 đã viết:
- CÓ AI CHẾT CHƯA Ạ? EM THÌ CHẾT RỒI ĐÂY, DỊCH CHAP NÀY MẤT HẾT 5 TIẾNG!!! *xỉu* SAO TÁC GIẢ KO CHIA CHAP RA HỞ TRỜI? :h14: :h14: :h14: kiểu này em sẽ die trước khi dịch xong cái fic này mất :627: :627: :627:
Chà, Sóc muốn chết hả, tớ bày cách cho... Treo cổ (tay) lên trần nhà nè, uống coca tự tử này :h11: , nhảy từ tầng một xuống tầng hai này, đập đầu vào gối này :evil: , à còn cắt động mạch bằng thước đo độ nữa . Kiểu nào cũng được, chọn đi! ;) Hê, chọc tí thôi cho có tinh thần dịch tiếp nhá! |
| | | .:.baby_Rosy.:.
Tổng số bài gửi : 638 Birthday : 18/05/1998 Age : 26
| Tiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] The Ending 1/8/2010, 09:05 | |
| đừng chết Sóc ơi, dịch bài tiếp đi, tớ vào bóc tem ủng hộ ;) ;) ;) |
| | | Black Unicom
Tổng số bài gửi : 485 Birthday : 31/12/1996 Age : 27 Đến từ : Edinburgh
| Tiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] The Ending 1/8/2010, 13:01 | |
| Fic mới về Shiho hay tuyệt! Nhưng cũng hơi ngạc nhiên về Akai, ko ngờ anh ấy lại như vậy... ^^! Chắc Sóc tốn nhiều công sức lắm nhỉ, thôi, cố gắng lên bạn nhé, ráng dịch nhanh chap mới nhé, hồi hộp về cặp Akai và Shiho quá. Cảm ơn bạn bằng một cú Vote + nhá. :) |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: [Long Fic Dịch] The Ending | |
| |
| | | | [Long Fic Dịch] The Ending | |
|
Similar topics | |
|
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |
|