Conan Fan Club |
|
| [Long Fic] Normal day life II | |
| |
Tác giả | Thông điệp |
---|
DraNYC
Tổng số bài gửi : 1864 Birthday : 26/09/1995 Age : 29 Đến từ : Hà Nội
| Tiêu đề: [Long Fic] Normal day life II 24/9/2009, 21:36 | |
| First topic message reminder :Author: VnDrag a.k.a DraNYC Rate: General Status: Completed Disclaim: Tất cả bản quyền thuộc về Gosho-sensei, tớ chỉ sở hữu cái fic. A/N: Đăng lại đây cho bạn Hatter. Nếu muốn xem đủ phần 1 có thể vào bằng đường dẫn ở chữ ký của tớ.A/N 2 - 27/7/2014: Tình hình là đêm qua bị rảnh đi lượn lờ khắp nơi thấy fic của mình bị bốc đi đủ mọi nơi mà mình chả biết gì cả Thế thì xin phép nói luôn thế này, trước giờ mình không đề nghị các bạn xin ý kiến mình khi mang fic ra khỏi forum vì mình không nghĩ là "mấy cái cục" này của mình lại được hốt đi Cơ mà giờ bị hốt nhiều quá thì đề nghị các bạn trước khi hốt làm ơn nói cho mình một tiếng xem là mang đi đâu Mình còn qua ngắm Cám ơn A/N 3 - 9.8.2023: Tình hình là mình đã sửa lại một số điểm trong fic làm mình thấy cấn. Về cơ bản thì mình thấy cấn cả fic Nhưng do mình viết từ hồi trẻ trâu nên không thể tránh được sự trẩu lồ lộ Bản sửa chữa chủ yếu là sửa tên, sửa vài từ dùng sai, sửa dấu câu. Nếu có nhu cầu đọc thì em nó ở blog của mình. Xin cảm ơn :')) Prologue: 2 năm trôi qua kể từ ngày hôm đó Shinichi cuối cùng cũng trở lại làm Shinichi Và vào đại học… Đủ thứ chuyện linh tinh… - Spoiler:
- Shinichi!!!
- Ran! – Shinichi ngồi bật dậy. Giọng nói của cô bạn mà cậu phải nghe thấy suốt ngày khi còn là Conan, giọng nói chứa đầy lo lắng cho người khác, nó luôn âm vang trong đầu cậu.
Ran bắt đầu bấm chuông. Một bản nhạc vang lên. Thật là lạ khi mà chuông cổng lại là bản “Amazing Grace” – Một bản nhạc khá chậm, nếu không nói là rất chậm (Nhạc cổ điển)
Từ ngày được trở lại hình dáng cũ, Shinichi đã khai thật mọi chuyện. Cậu luôn mường tượng đến cảnh mấy đòn Karate chặt đá của cô bạn đổ lên đầu mình. Nhưng, Ran chỉ nói:
- Vậy là cuối cùng cậu cũng nói thật.
Rồi cô bạn đỏ mặt.
- Nhưng mà sống với tớ suốt như thế, cậu không ngượng à?
- Có chứ! – Shinichi cũng đỏ mặt trả lời – Hôm đầu tiên đó tớ đã định nói rồi, nhưng rồi ông bác hậu đậu bố của cậu ngã dập mặt xuống đường ngay trước mặt tớ.
Hai người yên lặng không nói gì cả. Một lúc sau câu chuyện lại lái sang chủ đề mới.
Là chủ đề này đây – Đại Học.
Đại học Tokyo, một đại học khá danh tiếng. Ba hôm trước cậu đã nhận được giấy báo trúng tuyển và hôm nay vào đại học. Shinichi đi thay quần áo , nướng 2 lát bánh mì, xếp sách và xách cặp ra đường cùng Ran, mồm vẫn còn lát bánh mì ăn dở.
Trên đường đi, Ran quay sang hỏi Shinichi:
- Này?
- Sao vậy?
- Sao cậu trúng tuyển vào đại học được? Cậu bỏ học 2 năm rồi còn gì nữa.
- À – Shinichi mỉm cười – Riêng cái đó thì tớ không nói cho cậu biết được.
Rồi cậu nghĩ thầm “Với một bà chằn ăn thế này thì tốt nhất không nên khai. Hôm nào mình chả vào phòng Ran lúc cô nàng đang nấu cơm để lục sách vở ra học lại.”
- Sao không nói được? – Ran lại hỏi, rồi cô nàng lừ mắt – Đừng bảo là hôm nào cậu cũng lục phòng tớ nhé.
- Ai thèm lục phòng của bà chằn. – Shinichi làm bộ mặt giận dỗi.
- Ơ…
Lại yên lặng…
- Vậy cậu nói cho tớ biết Kid là ai đi! – Ran bắt chuyện.
- Sao cơ? – Shinichi ngạc nhiên nhìn cô bạn.
- Kid ấy, chàng ngố. – Ran cười khúc khích, vẻ mặt của cậu bạn đang đi bên cạnh trở nên rất khó tả, cô thì lại thấy khá dễ thương.
- À, chuyện đó thì… Cũng không nói được. Tớ đã hứa là sẽ giữ bí mật rồi – Shinichi quay đi, huýt sáo sau khi tuyên bố một câu “sét đánh” với Ran.
- Vậy cậu làm đồng lõa của Kid hả?
Shinichi nhìn cô bạn với ánh mắt đầu hàng
- Nhiều chuyện không thể nói được đâu Ran ạ.
Ví như chuyện này chẳng hạn. Tin tức dồn dập đổ lên đầu chàng thám tử. Heiji theo bố chuyển lên Tokyo và cũng vào đại học này (Có Heiji là phải có Kazuha rồi) Và rồi cả chàng trộm Kuroba Kaitou nữa.
- Có hai tên này ám vía thì còn lâu mình mới đi chơi cùng Ran được – Cậu vừa nghĩ vừa thở dài.
- Kudou-kun, Ran!
Hai người cùng quay lại khi một giọng nói vô cùng quen thuộc cất lên, chất giọng tinh quái không lẫn vào đâu được của Sonoko.
- Cậu Kudou bỏ học 2 năm mà vẫn vào được đại học, phục quá đi mất. – Sonoko liếc xéo chàng thám tử (Sonoko vẫn chưa biết gì về chuyện teo nhỏ)
Và đó là lý do cô nàng hỏi tiếp câu sau:
- Ơ, nhóc Conan đâu rồi?
Shinichi và Ran nhìn cô bạn “ngây thơ vô số tội” với một cái thở dài.
Ran trả lời cô bạn
- Conan sang Mỹ cùng bố mẹ rồi. Có lẽ em ấy sẽ không về Nhật nữa.
- Vậy thì chắc cậu buồn lắm nhỉ?
- Hơ… hơ – Shinichi cười một điệu nhạt thếch.
Cổng trường đại học.
Shinichi lúc liếc đồng hồ, lúc quay đầu ngó quanh. Ran lo lắng nhìn theo.
- Lại gì nữa thế Shinichi?
- À, không có gì – Shinichi gãi đầu – Là tay Hattori, hắn bảo tớ đợi ở đây để… dắt vào trường
- Gì mà giống trẻ con lớp một quá thế? – Ran chớp mắt.
- Heiji lúc nào chả vậy, cậu không biết hả Ran? – Một giọng nữ cất lên. Ran quay lại và mừng rỡ khi thấy ai là người đang đứng trước mặt mình.
- Kazuha-chan! – Ran ôm chầm lấy bạn. Nhưng rồi cũng chẳng vui được bao lâu. Ran nhận thấy Heiji đứng cách Kazuha một khoảng khá xa, ít nhất cũng đến… hơn 1 dặm!
Shinichi chào Kazuha rồi tiến đến chỗ anh bạn “Phi châu”
- Sao thế “Cột nhà cháy”? Lại cãi nhau với Kazuha hả?
- Đừng gọi tớ là cột nhà cháy! – Heiji lườm Shinichi – Mà kể cả có muốn gọi thì cũng để tớ giải thích lý do đã.
Rồi anh chàng cố tình cất giọng khá to.
- Là do bà chằn lửa Kazuha dùng lửa thần của bả thiêu tớ ra tro đấy!
- Kiểu này là cãi nhau to rồi! – Shinichi liếc cu cậu, rồi lại quay qua nhìn Kazuha. Hai người họ đang nhìn nhau bằng ánh mắt hình viên đạn.
- Sao thế? Kể cho tớ đi!
Heiji liếc xéo Shinichi.
- Chuyện tớ kể lần nào cậu cũng cười, kể làm gì?
- Thì thôi, lần này tớ hứa sẽ không cười nữa – Shinichi làm bộ mặt nghiêm trang – Lấy danh dự thám tử ra thề đấy!
- Cái bản mặt đáng ghét, tớ thèm vào mà kể.
Nhưng rồi da ngăm cũng thở dài.
- Hôm nay bọn tớ định đi con Harley đến trường. Nhưng đi được nửa đường thì xe chết máy, phải dắt đi sửa, lát chiều về lấy. Bà chằn Kazuha đó lải nhải kêu muộn học, lạc đường, mặc dù tớ đã phải đi lòng vòng cả chục buổi quanh cái thành phố thủ đô này để chắc mình sẽ không bị lạc. Vậy mà cô nương đó… Tớ cáu lên bảo cô nàng im đi, muốn đi thì tự để tiền mua xe mà đi, vậy nên bây giờ nàng… dỗi.
Rồi anh chàng lại quay sang nhìn Shinichi, tính cầu khẩn thì phát hiện ra anh chàng đang bụm miệng cười hi hí.
- A ha ha, biết ngay mà, biết thế này tôi đã chẳng kể cho cậu “Thám tử Sinh viên” Kudou nữa.
Shinichi thôi không cười nữa, nhìn thẳng vào mặt Heiji.
- Cái giọng trù ẻo ấy cậu học ở đâu ra thế? Vừa mới bắt đầu học mà cậu đã rủa cho tôi gặp án rồi hả?
- Hattori này đâu dám – Heiji nhe răng cười – Tớ chỉ nghĩ cậu sẽ thích cái tên đó thôi.
Rồi cậu thám tử da đen lại xuống giọng
- Ê Kudou, bày kế cho tớ đi! Chẳng lẽ để nàng giận mãi?!
- Vụ này tớ cũng đâu có rành rẽ gì đâu mà hỏi tớ – Shinichi gãi đầu.
- Thế cái lần “đi bên hồ” đó cậu làm lành với Ran thế nào? Chỉ cho tớ vài mánh để tớ còn biết chứ.
Shinichi cười ha hả, đang định trả lời tiếp thì chợt nhận ra trường đã bắt đầu tập trung. Cậu gọi luôn hai cô gái đứng thủ thỉ tâm tình với nhau (Cùng một vấn đề)
- Tạm ngừng nói chuyện, bọn mình vào tập trung đi!
- Ê Tantei-kun, cậu định bỏ rơi tôi hả?
- A – Shinichi mừng rỡ reo lên – Kaitou, tụ đủ mặt nhân tài rồi! Hì, ta vào trường thôi.
Mới chỉ có thể đóng góp bấy nhiêu để khôi phục lại, còn gì sẽ cố gắng tiếp.
Được sửa bởi DraNYC ngày 9/8/2023, 18:06; sửa lần 7. |
| | |
Tác giả | Thông điệp |
---|
DraNYC
Tổng số bài gửi : 1864 Birthday : 26/09/1995 Age : 29 Đến từ : Hà Nội
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] Normal day life II 10/10/2009, 20:26 | |
| Khi nói vậy, Shinichi cực kỳ đắc thắng. Dè đâu, lúc mở nhạc khiêu vũ, Akai ra khều cu cậu. - Chi vậy anh? - Shinichi hỏi với giọng ngây thơ cực độ, không hề biết mình sắp gặp hoạ lớn. - Đi với anh chút - Akai cố nặn ra một nụ cười, trong khi đó, bụng anh sôi lên ùng ục như chảo lửa, nói đúng hơn là nóng ngang mặt trời. Shinichi bèn đi theo Akai, trong khi đó những kẻ ngoài cuộc nhìn theo lo lắng - Không biết Akai sẽ làm gì cậu ấy nhỉ? - Heiji lo lắng - Nhẹ nhất là đồ sát, nặng nhất là xé xác, y lời ảnh nói - Saguru nói - Saguru, ghê quá! - Ayako nhăn mặt - Sao cậu nói năng nặng nề thế? - Kaitou gầm gừ - Kudou mà có mệnh hệ gì thì cái mồm xui xẻo của cậu sẽ bị xe cán đầu tiên đấy. - Lo lắng cho người ta ghê nhỉ? - Heiji nhìn Kaitou, nói thay luôn cả điều Saguru muốn nói - Lo gì, thấy mặt Shuu-san đằng đằng sát khí, đôi mắt lửa hận thù bốc lên ngùn ngụt nên sợ thôi. - Chết thật, kiểu này không biết Kudou có thể sống sót trở về không. - Heiji lo lắng. Ran cũng lo không kém. Đã cảnh báo Shinichi rồi nhưng cứ thích nhơn nhơn cơ. Đi một lúc, Shinichi bắt đầu ngờ ngợ. - Đi đâu đây anh Akai? - Phòng kín. Shiho đi ngang, thấy Shinichi lẽo đẽo bước theo Akai thì lạ lắm. Nhưng lúc lại gần, ngửi thấy mùi sát khí bốc lên u ám nặng nề thì hốt quá, vội vàng chạy đi gọi Rena. - Ủa, em đến đây chi? Tưởng đang ngồi tâm tình với mấy... - Kudou sắp tiêu đời rồi chị ơi! - Shiho nói bằng giọng hốt hoảng. - Sao mà tiêu? - Rena kinh hãi hỏi lại - Anh Akai sắp giết Kudou rồi. Nghe vậy Rena vội vàng bỏ ly Kir đang uống dở xuống, hối hả đi theo Shiho. Cô gặp Akai vừa kịp lúc anh sắp đưa Shinichi vào phòng kín (Số anh Shin son thiệt) - Nè nè, anh làm cái trò gì thế hả? Bỏ tay nó ra! - Rena kêu lên - Cô là ai mà sai tôi? - Akai hỏi vặn lại - Tôi chả là gì cả, nhưng tôi là CIA. Anh mà giết người thì cái chức FBI của anh sẽ không còn đâu. - Đừng can thiệp vào chuyện này. Nếu không được dạy dỗ thì nó sẽ còn đổ đốn nữa! - Akai gầm gừ. - Đợi lúc nào anh chuẩn bị xong là nhóc sẽ được dạy dỗ chu đáo! Akai kéo tai Shinichi, mặc cu cậu la oai oái. Shiho lo lắng nhìn theo. - Kiểu này thì tai hoạ rồi đây. - Hôm nay anh ta hăng máu quá! - Rena lắc đầu. - Mà cũng nên để Kudou nhận lấy bài học đi, để mà biết đừng dại trêu vào bụi cây xương rồng. |
| | | DraNYC
Tổng số bài gửi : 1864 Birthday : 26/09/1995 Age : 29 Đến từ : Hà Nội
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] Normal day life II 10/10/2009, 22:28 | |
| Hết buổi khiêu vũ. Ran dẫn đầu cả phái đoàn đi tới phòng kín mà Akai đã tự tạo, thấy Rena và Shiho đứng nhăn nhó trước cửa. Biết ngay là sự chẳng lành, Saguru bèn đi tới sát bên cửa. Thực ra anh chàng cũng chẳng tử tế gì cho cam, chỉ muốn lãnh danh dự này để nghe xem bài học Akai dành cho Shinichi nó ra làm sao. Vừa tới gần cửa, Saguru đã vội vàng nhăn nhó tránh xa. Kaitou bèn lãnh trách nhiệm cao cả thay cu cậu. Đứng lại gần cửa, Kaitou bắt đầu trổ tài để thuật lại diễn biến sự tình bên trong. - Anh Akai, làm ơn ra mặt anh hùng hảo hán đi! Tha mạng cho em!!! - Hừ, với tội trạng của nhóc, trừng trị thế này mới chỉ là mức nhẹ nhất thôi. - Trời ơi, thế này khác nào giết người không dao. - Ta kệ nhóc. Nhóc giết ta trước còn gì. Khoảng nửa tiếng sau, Shinichi từ trong phòng thất thểu bước ra. Cả lũ trố mắt vì trên người Shinichi không có một vết bầm, không một tì vết, thậm chí cả một vết xước tí tẹo cũng không. Có điều, anh chàng lếch thếch lại gần Ran, chìa ra một cái phong bì rồi lại lếch thếch đi vào, khoá trái cửa. Cả lũ lập tức nghe thấy tiếng anh chàng gầm lên - AKAI, THÀ ANH CỨ HẠ SÁT EM ĐI CÒN HƠN!!! Thấy là lạ, Ran bèn mở phong bì ra. Đập vào mắt cô là màu hồng chói lọi. Ran bèn đọc: "Ran thân mến, Để nói điều này, thực sự là rất khó, nhưng từ lâu, tớ đã quý cậu rồi. Cậu là bạn thuở nhỏ của tớ, chúng ta lớn lên cùng với nhau, trải qua nhiều kỷ niệm và thực sự chúng ta rất gắn bó. Và khi tớ bị teo nhỏ, gặp bao nhiêu khó khăn, cậu vẫn luôn giúp đỡ tớ. Ran à, tớ..." Ran mở to mắt lúc đọc câu tiếp theo. Cả lũ thấy sự lạ như thế liền đẩy Kazuha lên lấy bức thư. Cầm lấy bức thư từ tay Ran, cô đọc tiếp "Ran à, tớ quý cậu, hoặc nếu cậu muốn chính xác hơn, thực sự là... tớ yêu cậu!" Đọc tới đây, cả lũ choi choi đứng cạnh muốn té xỉu. Bọn nó liền giục Kazuha đọc tiếp, nhưng cô nàng đã đùn qua cho Aoko. "Tớ thực sự muốn được đứng cùng cậu, hạnh phúc nghe tiếng chuông nhà thờ ngân trong ngày cưới, hạnh phúc như anh Andre và chị Jodie hôm nay..." Aoko bụm miệng lại, đẩy qua cho Ayako "Tớ biết có vẻ ngốc, nhưng tớ nói thật đấy..." Ayako còn có sức chịu đựng kém hơn, đùn đẩy sang cho Shiho "Hi vọng sau này, cậu sẽ nhận chiếc nhẫn 5 cara mà tớ đã dành dụm tiền suốt mấy năm nay để mua. Andre nói Akai rằng lấy vợ phải lấy liền tay. Đúng, điều này hoàn toàn chính xác..." Nghe đến đây, lũ con trai hết nhịn nổi bèn giật lấy bức thư. Saguru đọc nốt "Sau khi rời đại học, ta sẽ lập tức cử hành đám cưới ngay. Toàn thư này, tớ chỉ muốn nói vậy thôi. Kudou Shinichi... Rena nghe thấy liền lắc đầu lia - Không được, có điều gì mờ ám đây! Đưa thư đây cho chị. Cả lũ bèn làm theo. Dòm đi ngó lại một hồi, cô đi lấy ngay cái bật lửa và hơ tờ giấy. Akai là người ranh ma, nhưng anh không ngờ Shinichi còn ranh ma hơn tỷ lần. Lợi dụng lúc Akai không để ý, Shinichi đã lén dùng tăm chấm nước chanh viết lên tờ giấy một dòng chữ duy nhất. "Tái bút: Anh Akai bắt tớ viết đấy! Ảnh đọc cho tớ ghi!" Rena thở dài - Akai chơi ác mó quá, thế này thì thằng bé làm sao còn mặt trình diện Ran đây. Rồi cô nói vọng vào phòng. - Akai, tôi không ngờ anh ác ôn như vậy đấy. Akai nghe được liền quay ngay sang Shinichi - Nhóc, mi làm gì với tờ giấy hả? - Em để lại bằng chứng thôi. - Shinichi nhơn nhơn - Nhóc ngươi... - Ôi đừng, anh ơi!!! - Shinichi hoảng hồn cố mở cửa, vì Akai đã thò tay lấy cái chổi. Đôi uyên ương Andre, Jodie đi ngang, nhìn thấy mọi người đứng túm tụm trước cửa phòng kín bèn đứng lại hỏi rõ sự tình. Lúc nghe xong, Jodie lắc đầu. - Đúng là... sushi! |
| | | sherlock holmes
Tổng số bài gửi : 1068 Birthday : 21/06/1996 Age : 28 Đến từ : Xứ sở sương mù,quê hương của Sherlock Holmes
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] Normal day life II 11/10/2009, 12:15 | |
| Akai-sama lợi hại thật,em bái phục!Nhưng mà chơi kiểu này thì hơi bị ác nhân nhỉ,đúng như chị Rena nói.Chị Rena mà không sáng suốt kiểm tra kĩ thì đố anh Shin nói chuyện được với Ran.Lá thư "tình" đến nỗi đám con gái phải đùn đẩy nhau kia mà. Akai-sama vớ cây chổi à?Ôi,vậy là anh Shin sắp vào viện rồi.Nam mô! |
| | | The_Mad_Hatter
Tổng số bài gửi : 799 Birthday : 14/04/1998 Age : 26 Đến từ : Yellow House near the Sapphire Ocean
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] Normal day life II 11/10/2009, 16:42 | |
| anh "sushi" ác liệt quá. điệu này shin nhà ta hồn bay khỏi xác rồi vào bệnh viện phẫu thuật chỉnh hình thì đúng hơn :h17: chẹp, ai ngờ shin lại cũng ranh ma như thế(cứ tưởng danh hiệu "cao quý" này phải thuộc về kaitou) sợ thật! anh sushi mà ra tay thì có mà....(không dám nghĩ tới! _ __!) tiêu đời thật rồi |
| | | DraNYC
Tổng số bài gửi : 1864 Birthday : 26/09/1995 Age : 29 Đến từ : Hà Nội
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] Normal day life II 11/10/2009, 17:16 | |
| Quả này chắc anh Shin vào viện thật chứ chẳng đùa!!! Thôi, tiếp chap mới: Vấn đề thứ 9: Cái đuôi của Shiho Vậy là đám cưới diễn ra suôn sẻ, trừ cái sự cố Shinichi mà tác giả vừa nói trên kia. Phước ba đời cho Shinichi, Akai không dùng chổi làm bầm dập mặt mũi cu cậu mà chỉ đơn giản là bắt cu cậu đi quét sân nơi tổ chức đám cưới. Kết quả là lưng anh chàng gù xuống, trông như ông lão 90! Còn Carmel, tội trạng bô bô cái biệt danh bí mật kia đã bị Akai trừng trị đích đáng. Ai cũng biết tuần trăng mật là riêng của các đội uyên ương mới cưới, riêng tuần trăng mật của mình, Carmel phải đi chung với Akai! Sau này anh vẫn gọi đó là "Tuần trăng mật hãi hùng"! Shiho sau khi khuyên răn Shinichi đủ điều, kiểu dạng như: "Sau này chớ có nghịch lửa" hoặc "Nghịch ngợm dao kéo dễ mất mạng lắm đấy" hoặc "Đừng để Akai trở thành giống Gin!", cô vội vã về Úc tiếp tục học. Chỉ khoảng một tuần sau, hội Shinichi lại được nghe chuyện cười. Hôm đó là thứ 3. Đang ngồi chuyên tâm học tập trong phòng, Shinichi nghe tiếng gõ cửa. - Dạ vâng? - Có thư gửi cho em đây Kudou. - Em cám ơn. Nhận bức thư, Shinichi đi vào. Saguru nhìn thấy bèn giật phắt lấy. - Miyano Shiho! Chúa tôi, gọi mọi người đến đây ngay. - Cậu gọi đi! - Bình tõm, cứ từ từ rồi... - Khoai sẽ nhừ! Sốt ruột quá, cứ dông dài như cậu thì khoai nó chảy ra thành nước từ ba đời rồi! - Shinichi gằn giọng. Một lúc sau, cả lũ túm tụm trong phòng. Kaitou mở thư ra và đọc bằng giọng của Shiho. "Gửi các bạn của tớ! Mọi người vẫn khỏe, đúng không? Nếu không thì chúc mọi người khỏe mạnh..." - Cậu ấy học được cái lối văn tưng tửng của anh Akai từ bao giờ thế nhỉ? - Heiji nhăn mũi "... Tớ gửi thư này là để kể cho cậu một chuyện mà lần trước gặp mặt tớ đã quên không nói. Thực ra là, dạo gần đây, tớ bị một gã bám càng quấy nhiễu sự học. Tên hắn là Sabaru..." - Hay thật, tên ta tiếp tục bị nhầm với tên người! - Saguru than vãn "... À, ý tớ là Subaru. Không, không phải Okiya Subaru đâu, tên hắn là Takayama Subaru, một tên đi du học cùng khóa với tớ, cây đại thụ của đội kịch trường, vai diễn điển hình của hắn là những vai tấu hài..." - Khổ thân Miyano ghê! - Shinichi thở dài |
| | | DraNYC
Tổng số bài gửi : 1864 Birthday : 26/09/1995 Age : 29 Đến từ : Hà Nội
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] Normal day life II 11/10/2009, 21:05 | |
| - Đọc tiếp đi! - Saguru giục. "... Thực tình, tên này nhiều lúc làm tớ muốn khóc. Ví dụ điển hình à? Ngay hôm trước khi tớ về Nhật ấy. Lúc đó tớ đang chuẩn bị bài luận để nộp cho thầy. Cậu phải biết lúc đó tớ đang chuyên tâm hết mức để mà hoàn thành sớm rồi sang xem sự tình anh Akai. Vậy mà đột nhiên chuông reo. Tưởng có việc gì quan trọng, tớ ra mở cửa, ai dè thấy một hộp chocolate to oành trước cửa! Cùng với thư của tên đáng ghét đó nữa. Đây, để tớ chép lại cho!
Thân gửi Miyano, Là tớ, Takayama Subaru đây. Đây là chút quà mọn gửi cho cậu: Chocolate Thụy Sỹ và chocolate Bỉ. Chúc cậu ngon miệng và luôn nhớ tới kẻ hèn mọn đã tặng quà cậu nhé! Takayama.
Thấy chưa? Đúng là giọng cái loại công tử sang đây nhờ tiền." - Chà, coi bộ cậu ấy bức xúc ghê. - Ran thở ra "... Vậy là tớ phải vội vàng sang đây. May phước là anh Carmel và chị Jodie làm đám cưới, không thì tớ chết vì tình yêu vĩ đại của hắn mất! Phù, nhưng vừa về nước hắn đã lại gây rối rồi. Lúc về, tớ tá hỏa khi phát hiện ra hộp thư thoại đầy ắp thư của hắn. Toàn hỏi "Miyano đã thưởng thức chocolate chưa?" rồi "Thứ 7 này cậu có rỗi không?" Trời ơi, hắn không thể tha cho tớ được sao? Tớ phải khóa luôn cả email vào rồi đấy, chả hiểu tên nào được hắn hối lộ mà phun huỵch toẹt cái địa chỉ mail của tớ ra. Hừ, chắc là cô nàng Sarah Walker. Cứ thấy Takayama đi qua là sáng mắt lên, cứ như vừa thấy cả túi vàng..." - Trời, không ngờ có người sẵn sàng theo đuổi Miyano đến thế, dù đã bị cho ra rìa thẳng cẳng. - Kaitou đang đọc bèn ngưng lại nói - Tiếp đi lão tướng! - Cả lũ rống mồm lên - Rồi, bình tĩnh đi, cứ nhảy chồm chồm lên! - Kaitou xìu mặt xuống. "... Ừm, nhưng hắn cũng khá là có đầu óc. Hôm trước, hắn làm cho Sarah muốn té xỉu vì màn "suy luận" của hắn. Mở cái băng mà tớ gửi sang cùng đi rồi biết..." Cả lũ vội vàng lấy đài, luống cuống đút băng vào va ấn mở. Một giọng nam cất lên, khá ấm và trầm. - Sarah, you've just finished your ice cream right? (Sarah, cậu vừa ăn kem xong hả?) - H-How do you know? (Sao cậu biết?) - Look at your mouth, there's a trace of chocolate around. It's prettly long, that mean you've just eaten a popsicle. With your weak teeth, you couldn't eat it by the front teeth, so you used your lips to lick then bite it. (Nhìn miệng cậu đi, có vệt chocolate quanh đó đấy. Vệt này khá dài, có nghĩa cậu vừa ăn kem que. Với hàm răng yếu như của cậu, cậu sẽ không thể ăn ngay bằng răng cửa, vậy nên cậu mút nó trước rồi mới cắn.) - Oh... Subaru! - Hey, please call me Takayama. By the way, you forgot cho exchange! (Gọi tớ bằng Takayama. À, cậu quên lấy tiền trả lại kìa!) - Oh, thanks for reminding me! (Cám ơn cậu đã nhắc tớ!) Cuộn băng kết thúc với tiếng cười của Shiho và Sarah hét lên "What's so funny?" Shinichi thở ra. - Tên này cũng có khiếu quan sát thật. Nhưng không thể sánh bằng Holmes! - Thôi đi, ai lại so với cái loại chỉ có trên giấy tờ - Saguru phẩy tay - Có tôi đấy! - Shinichi gầm gừ.
Được sửa bởi DraNYC ngày 28/12/2013, 10:32; sửa lần 1. |
| | | sherlock holmes
Tổng số bài gửi : 1068 Birthday : 21/06/1996 Age : 28 Đến từ : Xứ sở sương mù,quê hương của Sherlock Holmes
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] Normal day life II 12/10/2009, 12:06 | |
| Anh Shin hên nhỉ,cứ tưởng phen này vào viên chắc rồi cơ.Hic hic,tuần trăng mật mà phải đi với Akai-sama thì đúng là... Ôi,một tên không biết xấu hổ đang bám đuôi chị Shiho nhà mình.Khổ,xinh đẹp thông minh nó thế đấy.Cái tên này đeo đuổi chị Shiho ghê nhỉ,bị đuổi thẳng cánh vẫn không chừa. Tên này cũng có khiếu suy luận à,chà chà...Tác giả có định ghép Shiho nhà mình với hắn không thế? |
| | | The_Mad_Hatter
Tổng số bài gửi : 799 Birthday : 14/04/1998 Age : 26 Đến từ : Yellow House near the Sapphire Ocean
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] Normal day life II 12/10/2009, 13:30 | |
| e hèm nhà văn đây có ý định ghép đôi không đây? chẹp, nghi lắm anh Shin số đỏ ghê(đỏ gì, gần bị gù lưng còn gì :h17: ), tuần trăng mật với anh "sushi" chắc sẽ rất hay và thú vị đây buồn cười đoạn cuối Cuộn băng kết thúc với tiếng cười của Shiho và Sarah hét lên "What's so funny?" Shinichi thở ra. - Tên này cũng có khiếu quan sát thật. Nhưng không thể sánh bằng Holmes! - Thôi đi, ai lại so với cái loại chỉ có trên giấy tờ - Saguru phẩy tay - Có tôi đấy! - Shinichi gầm gừ. chờ chap tiếp theo nào... :) quên, vote + cho chị này ^^ |
| | | DraNYC
Tổng số bài gửi : 1864 Birthday : 26/09/1995 Age : 29 Đến từ : Hà Nội
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] Normal day life II 12/10/2009, 19:37 | |
| Ây chà, theo đúng phương châm "A secret makes a woman woman", tớ sẽ giữ bí mật. Bà con cứ bình tĩnh.
- Thôi, nghe tiếp này! - Kaitou nói, hơi bực vì mình đọc hết hơi nãy giờ mà đột nhiên chả đứa nào để ý. "... Đấy là còn chưa kể, hắn hâm mộ Kudou nhà mình hết sức, hắn thuộc từng câu nói của cậu, kể cả cái câu tớ chưa nghe bao giờ..." - Còn câu nào chưa nghe bao giờ nhỉ? - Shinichi thắc mắc "... Đây này: Khi loại trừ tất cả những điều không thể thì khả năng còn lại, dù có khó tin đến đâu cũng vẫn là sự thật..." - À, nhớ rồi, hôm xảy ra vụ người cá, Kudou có nói với tôi câu này. - Heiji nói - Ừ, đúng là câu này cậu ấy chưa nghe thật. - Shinichi gật gù. "... Hắn hâm mộ đến nỗi còn đưa cả câu nói ấy vào vở hài kịch kìa..." - Ý chết cha, sao đưa câu nói của người ta vào hài kịch là thế nào? - Shinichi phát hoảng - Định bôi bác ta sao? - Bình tĩnh nào, có khi hâm mộ quá nên đưa vào thôi, cậu cứ như voi húc mả ấy, ngồi yên đi. - Saguru nói, kéo Shinichi ngồi xuống. - Xin lỗi, tôi không phải voi. Tôi là ngựa. Cậu cũng thế thôi, đâu có khác gì. "... Lát nữa xem cả cái đĩa tớ gửi sang thì biết. Nào, giờ nghe tiếp đây này. Cả chục hôm nay tớ bị cái mặt hắn ám ảnh, ra khỏi cửa là thấy chocolate, về tới phòng là thấy hoa để chình ình. Vào lớp ngồi là hắn xí xớn tới ngồi bàn bên cạnh, ra khỏi lớp là hắn tung tăng đi theo xách cặp hộ... Sarah để tò tò đi theo tớ. Ôi trời ơi, giờ tớ phải làm sao?..." - Thật không ngờ cậu ấy số khổ thế. - Kazuha thở ra - Đụng tớ là tớ đá rồi. - Nhưng vấn đề là cậu ấy không thể đá. - Ayako nói. "... Vấn đề là, tớ không thể đá hắn. Dạo này, hắn còn đang năn nỉ thầy thực hiện kế hoạch 'Đôi bạn cùng tiến' để kiếm cớ tới gần tớ. Thực sự, nếu hắn "cùng tiến" với tớ thì tớ sẽ "cùng đá" với hắn!..." - Chậc, khá khen cho anh chàng này, bị từ chối thẳng thừng mà vẫn bám dai như đỉa. - Aoko nói "... Bực nhất là hôm nọ. Hôm nọ trời mưa, tớ lại quên mang ô, mà mình thì không đăng ký ở ký túc xá. Đang mắc kẹt ở đấy thì hắn tiến đến, giúi cái ô vào tay mình, lại còn nói "không sao đâu, tớ có ô dự phòng đây. Vê cẩn thận" Rồi hắn lạch bạch chạy luôn dưới trời mưa. Tên đại điên này, mình có hỏi hắn đâu mà hắn tự chuốc họa vào thân làm gì không biết..." Shinichi hét ầm - Ê ê, hắn ăn cắp bản quyền! Cái vụ trời mưa đấy là độc quyền của ta mà! - Hắn hâm mộ cậu quá mức rồi Kudou ạ. - Lũ con trai phá ra cười. - Đến cả chuyện riêng tư với nàng mà hắn cũng moi ra được. - Chắc là bà cụ lại bô bô với ai rồi ai lại bô bô với cái tên đỉa đói đó đây mà! Thật tức chết đi được. "... Thấy chưa. Hắn quả là một tên phát cuồng. Trời ơi, lúc này tớ chỉ ước tớ đang là Haibara! Cho hắn đuỗn mặt ra, đồ đứt dây thần kinh xấu hổ! Chết, nãy giờ bức xúc quá, không biết các cậu có phiền không, nhưng hắn đang ngồi lù lù ở đây làm bài tập nên tớ phải tranh thủ viết thư để còn tránh hắn..." - Oi oi, viết thư khi có người ngồi cùng à? - Shinichi kinh hãi - Chắc tên Subaru này sắp hạ sát Shiho bằng mối tình đỉa đói của hắn rồi. "... Ế, hắn đứng lên rồi. Thôi, dừng bút ở đây, kẻo hắn thấy mấy dòng này lại được thế làm càn. Chào các cậu!!! Miyano Shiho Tái bút: Có gì tớ sẽ lại gửi thư qua sau." Hết thư đột ngột. Cả lũ ngồi ngây người nhìn nhau. Rồi như sực nhớ ra, bọn nó lôi cái đĩa nhét trong phong bì ra và mở. Một tên con trai đứng giữa sân khấu, mặc bộ đồ của Sherlock Holmes, quay lưng lại với một kẻ mặc áo của tù nhân. Hai nhân vật đang đối thoại. " Tên thám tử oắt con hỉ mũi chưa sạch kia, sao nhà ngươi cứ khăng khăng buộc tội ta thế hả?" - Lời của tù nhân. " Ai là oắt con hỉ mũi chưa sạch? Nói cho ngươi biết, ta là cháu nối dõi mấy đời của Ellery Queen đấy!" - Nhân vật thám tử quay lại gầm lên. " Ellery? Ellery mà có đứa cháu như ngươi thì có sống dậy cũng sẽ chết ngay tại chỗ vì uất ức!" " Láo lếu, sao ngươi dám nói cụ của ta như vậy hả?" " Nào, ta mặc xác ngươi. Nói đi, sao ngươi cứ khăng khăng ta là kẻ có tội hả?" " Bởi vì..." Tên thám tử điềm tĩnh nói nhưng với giọng nói nâng lên cao vút "Khi loại trừ tất cả những điều không thể thì khả năng còn lại, dù có khó tin đến đâu cũng vẫn là sự thật" " Vớ vẩn." " Không được phép nói thế. Chính Kudou Shinichi gọi điện nói với ta như thế đấy..." Cái đĩa cũng hết ngay ở đó. Shinichi đuỗn mặt ra - T-Thế... là sao? - Vấn đề ở đây không phải vấn đề của cậu. - Heiji nói - Mà vấn đề là "Không lẽ Shiho đã cảm nắng tên này?" - Saguru nói tiếp - Viết thư ca cẩm về hắn, ghi âm giọng hắn, thu đĩa có mặt hắn.... - Đừng vớ vẩn, Shiho không có thích loại người như vậy đâu. - Ran nói - Ừ, tớ cũng đồng ý - SHinichi hùa vào - Phải ha, hai người lúc nào chả tâm đầu ý hợp. - Kaitou nhìn đểu. - Đồ đạo chích kia! - Shinichi tức anh ách. *** Vấn đề có thích hay không, chỉ có chủ nhân của bức thư mới biết. Đột nhiên Shiho cảm thấy sờ sợ. Ngồi trong lớp, cô hay liếc về phía hắn với ý nghĩ "Làm ơn đừng có đi theo tôi nữa!" Nằm ở nhà, cô cũng nghĩ "Ôi, đừng chocolate nữa!" (Dù rằng rất mong là hôm nào cũng có một hộp để còn nhấm nháp!) Và thỉnh thoảng, khi nhớ lại ngày trời mưa đó, cô hay tự cười một mình. Giờ thử hỏi xem, cô có thích hắn không? Ôi, chính chủ nhân của bức thư đó cũng chẳng thể tự hiểu nổi lòng mình. COONG! Chuông cửa kêu. Cô đi mở cửa với ý nghĩ "Là hắn rồi." Và tự mỉm cười "Ta có nên cho hắn một cơ hội không?" Một kết thúc mở của một chap, xin hỏi các bạn câu này đấy, những ai đọc cái fic này của tác giả. |
| | | sherlock holmes
Tổng số bài gửi : 1068 Birthday : 21/06/1996 Age : 28 Đến từ : Xứ sở sương mù,quê hương của Sherlock Holmes
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] Normal day life II 12/10/2009, 20:14 | |
| Ặc ặc,cái tên Subaru này sao bôi bác hình ảnh anh Shin nhà mình thế?Diễn cứ khập kha khập khiễng,kì cục. Nhưng mà...người ta nói "đẹp trai không bằng chai mặt",tên đó chuẩn được khoảng sau có khi Shiho phải thích thôi.Ôi... Mà fic còn tiếp không thế? |
| | | DraNYC
Tổng số bài gửi : 1864 Birthday : 26/09/1995 Age : 29 Đến từ : Hà Nội
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] Normal day life II 12/10/2009, 20:22 | |
| Ý, tớ không dại gì cho kết thúc ở đây đâu. Đây chỉ là "kết thúc mở" cho một chap thôi, ý tớ là tớ phải... câu giờ để còn nghĩ chap tiếp :) |
| | | DraNYC
Tổng số bài gửi : 1864 Birthday : 26/09/1995 Age : 29 Đến từ : Hà Nội
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] Normal day life II 12/10/2009, 21:46 | |
| Vấn đề thứ 10: Tenkaichi Một ngày đẹp trời, Shinichi hùng hục chạy về phòng, hét ầm - Ê, thay quần áo đi! Đi xem lễ Tenkaichi! - Làm gì thế? – Thấy Shinichi vừa về đã hét toáng lên, Saguru sợ hết vía - Về Saitama dự lễ Tenkaichi! Trường mình được nghỉ xuân rồi mà! - Hả? Nghỉ bao giờ? – Saguru hốt hoảng? - Sáng nay – Shinichi ngơ ngác – Sao thế? - Không được, tôi phải về Anh. Tôi phải về thăm nhà. Nói rồi Saguru lôi ngay cái vali bự tổ chảng ra để đóng gói hành lý. Shinichi ngơ ngác - Lâu lắm mới đi cùng nhau mà giờ cậu lại về Anh à? - Xin lỗi, tôi phải đi. Bất thình lình Saguru đưa tay lên che miệng còn Shinichi nhìn cu cậu như vừa thấy một cái UFO. Lần đầu tiên chàng công tử nhà mình mở miệng nói lời xin lỗi, nhưng là vì chàng không thể dự hội cùng đám bạn nhí nhố của mình. Mặc dù vậy, đối với Shinichi, đó là một thành công to lớn Lần đầu tiên, tên “chảnh” biết nhún nhường. Đúng vậy, lần đầu tiên sau gần nửa học kỳ Shinichi cố công uốn nắn dạy dỗ. Và không thể chờ đợi thêm, hắn đi bô bô ngay với lũ bạn. - Cái gì? – Heiji ngạc nhiên - Lại thêm một sự lạ nữa sao? – Kaitou trố mắt – Trời đất, cái này phải ghi vào Guiness mới được! - Nhưng… đi xem lễ Tenkaichi mà nhóm mình thiếu một người… - Ran ngẩn ngơ - Hơi… trống vắng. – Kazuha nói tiếp. - Biết làm thế nào được. – Ayako nhún vai – Để cậu ấy về thăm nhà vậy thôi. Nói rồi cô quay mặt đi. Nhưng tất cả cũng biết, không có Saguru đi cùng, có lẽ cô sẽ buồn lắm. Và không chỉ riêng Ayako, Saguru cũng buồn không kém. Anh chàng thơ thẩn ra sân bay, cầm chiếc vé mà người nhà vừa đặt, tay xách chiếc vali, lòng bồn chồn, nửa muốn về, nửa muốn ở lại. Vì đã lâu lắm rồi, Saguru không ở bên cha mẹ, nhưng anh cũng đã gắn bó với lũ tiểu quỷ bạn mình lắm rồi, đến nỗi không muốn rời… Và nhất là Ayako… Nhưng lòng hiếu thuận của một người con không cho phép Saguru ở lại. Hạ quyết tâm, anh bước thẳng ra phía cửa lên máy bay… |
| | | sherlock holmes
Tổng số bài gửi : 1068 Birthday : 21/06/1996 Age : 28 Đến từ : Xứ sở sương mù,quê hương của Sherlock Holmes
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] Normal day life II 13/10/2009, 15:50 | |
| Chà,anh Hakuba mà biết mở miệng xin lỗi,chuyện lạ hiếm có à nha.Mõi chuyện đi hay về cũng trăn trở vậy,chắc là anh Hakuba cũng thân với lũ bạn tiểu quỉ lắm rồi... |
| | | The_Mad_Hatter
Tổng số bài gửi : 799 Birthday : 14/04/1998 Age : 26 Đến từ : Yellow House near the Sapphire Ocean
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] Normal day life II 13/10/2009, 18:14 | |
| chẹp anh Hakuba đã biết ngoan ngoãn là thế nào rồi đây ( ) chắc do lũ bạn tiểu quỷ dạy dỗ nhiều quá đây mà! công nhận thân nhau nhỉ! cái vụ bồ tát.... :h17: |
| | | DraNYC
Tổng số bài gửi : 1864 Birthday : 26/09/1995 Age : 29 Đến từ : Hà Nội
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] Normal day life II 13/10/2009, 19:36 | |
| Tiếp (Phải cho anh Hakuba thay tâm đổi tính chứ. Thần tượng của "cháu ngoại" Drag mà - A, lên chữ "Thiên hạ" rồi kìa! - Ran chỉ tay lên núi. Con chữ rực lửa cháy trên nền trời đen. - Chẳng mấy chốc nữa sẽ đến chữ "đệ" thôi - Shinichi ngáp - Nhưng mà buồn ngủ quá, mình đi chơi đi, lát cháy chữ tiếp theo thì quay lại xem cũng không muộn. Cả bọn gật đầu. Chúng nó kéo nhau đi, không biết chiếc máy bay chở Saguru cũng vừa bay ngang qua đó. - Thiên hạ... - Saguru nhìn xuống, con chữ cháy đỏ đập vào mắt anh. Anh mường tượng cảnh lũ quỷ bạn mình đang chơi đùa bên dưới. "... Ayako... không biết cậu ấy thế nào nhỉ? Không biết cậu ấy đang làm gì... Và không biết liệu cậu ấy... có nghĩ tới mình như mình nghĩ về cậu ấy ngay lúc này không..." Thể xác của Saguru đang tiến về đất nước mù sương, còn tâm hồn anh lại vấn vương lại Saitama, nơi ngọn núi cháy 4 chữ "Thiên hạ đệ nhất" đứng sừng sững, nơi cô cùng với bạn của anh đang chơi đùa. - Ê, mua cái này nè! - Kaitou chỉ tay vào chiếc mặt nạ Kiritengu - Làm quà tặng Hakuba. - Người ta đốt chữ cầu cho mùa màng bội thu mà cậu lại mua mặt nạ quỷ là sao hả? - Aoko nạt - Kể cũng lạ, nếu cầu cho mùa màng bội thu thì còn bán mặt nạ quỷ làm gì? - Heiji đưa tay lên cằm. - Phải ha. - Kazuha cũng nhận ra điều kỳ lạ đó. - Chắc người ta có lý do của riêng người ta thôi. - Ayako nói - Ví dụ như nhân dịp này để hỏa thiêu luôn con quỷ đã khiến người ta mất mùa chẳng hạn. - Ừ, cũng có lý. - Shinichi gật gù - Nếu là Saguru thì cậu ấy cũng sẽ nói thế. - Ayako khẽ thì thầm. Cô quay mặt đi. "... Saguru này, chẳng biết cậu có đang nghĩ về tớ không nhỉ? Vẫn biết cậu về Anh để thăm gia đình, vẫn biết cậu chỉ có một dịp duy nhất này, nhưng tại sao tớ vẫn muốn giữ cậu lại cho riêng mình... Saguru... tớ có quá ích kỷ không? Nếu cậu ở đây, cậu sẽ nói gì? Saguru..." Thật tình cờ, một con người đang đứng trên mặt đất và một kẻ đang bay tận tầng mây cùng nghĩ về nhau. Cái đó, chúng ta có được phép gọi là... thích nhau không? Thích theo kiểu... cha mẹ mình ấy. Lửa thử vàng, gian nan thử sức, vậy thì cái gì thử được tình cảm con người? Câu trả lời đến ngay với Saguru và Ayako trong đêm đó. - A, chữ "Đệ" lên rồi! - Ran kéo tay Shinichi - Chụp ảnh cho tớ đi Shinichi! - 1... 2... 3! - Shinichi bấm máy. Ran mặc yukata trông đẹp ghê hồn. - Còn nửa tiếng nữa là đốt chữ "Nhất" - Heiji nhìn đồng hồ. - Mình ghé quán ăn gì đó đi. Cả lũ gật đầu cái rụp và đi theo Heiji. Chúng không hề biết, ngay sau khi bước chân qua khỏi cửa quán, trời bỗng xuất hiện một tia chớp... |
| | | DraNYC
Tổng số bài gửi : 1864 Birthday : 26/09/1995 Age : 29 Đến từ : Hà Nội
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] Normal day life II 13/10/2009, 20:21 | |
| - Ăn gì đây? - Heiji ngó quanh - Chả cá xiên, xiên thịt nướng, vằn thắn, mì Udon, bánh xèo, mực nướng, bánh nhân thịt, cơm cà-ri... Heiji làm một tràng hơn chục món ăn làm cả lũ trố mắt. - Ăn cái gì đó nhẹ bụng thôi, chứ mấy cái chiên nướng ăn vào nóng người lắm - Shinichi nói (A/N: Uống Dr.Thanh đi anh!) - Ừ, vậy thì... chè zenzai nhé? - Ừ. Nhớ là cậu chi hết đó nha! - Hả??? Lúc mọi người ăn xong cũng là lúc cớ sự xảy ra. Vừa mới chùi mồm, tính tiền xong, bọn Shinichi chuẩn bị ra xem tiếp màn đốt chữ "Nhất" thì một người cao lớn chạy từ ngoài vào thẳng quán - Mọi người ngồi yên trong này, không ai được ra ngoài! Bão về rồi! Mọi người trong quán nhốn nháo - Hả? Bão? - Đúng lễ cầu mùa màng sao? - Trời ơi, không lẽ năm nay chịu mất mùa... Bọn Shinichi quay vào - Xui quá, đi không gặp án thì lại gặp thiên tai - Shinichi ôm đầu rên rỉ. Bỗng nhiên, tiếng phát ra từ chiếc đài làm bọn chúng chú ý. - Cơn bão đổ bộ bất thần lên tỉnh Saitama đã khiến cho lễ hội "Tenkaichi" phải ngưng lại. Và cơn bão cũng khiến cho chiếc máy bay 265 từ Tokyo sang Anh gặp trục trặc...." Shinichi và mọi người há hốc mồm - Máy... máy bay 265. - Heiji lắp bắp - Hình như... là chuyến của... - Kaitou cà lăm - Saguru! - Ayako kêu lớn Cô chạy ra phía cửa quán nhưng ngay lập tức bị người nông dân cao lớn ban nãy chặn lại - Cháu không được ra ngoài lúc này... - Nhưng bạn cháu... - Không được! - Ông nghiêm giọng Ayako quay trở lại ghế ngồi. Cô nắm chặt hai tay lại. - Đừng lo mà Ayako. Cậu ấy sẽ không sao đâu - Ran khẽ nói. Nhưng dường như cô không nghe được một từ nào của Ran. Từ bên khóe mắt, hai hàng nước mắt trào ra. Cô bật khóc. "... Saguru... Làm ơn... mong cậu được bình an... Đừng làm tớ sợ... Saguru!" |
| | | DraNYC
Tổng số bài gửi : 1864 Birthday : 26/09/1995 Age : 29 Đến từ : Hà Nội
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] Normal day life II 14/10/2009, 18:13 | |
| Mấy tiếng đồng hồ trôi qua trong yên lặng. Bọn Shinichi mặt mày căng thẳng cực độ, chốc chốc lại nhìn lên phía chiếc đài xem có tin tức gì mới không. Nhưng dường như, mỗi lần bọn nó làm vậy, chuyện chỉ có tệ đi. Vậy nên bọn nó chỉ ngồi thầm cầu nguyện cho Saguru. “Tôi xin lỗi cậu, Hakuba, tôi đặt cậu vào thế khó xử bao nhiêu lần rồi…” Shinichi ngồi chống cằm lên tay “Giờ, nếu cậu không sao, tôi sẽ… sẽ không khiến cậu phải khó xử và ngượng ngùng nữa.” “Công tử, nếu cậu trở lại, tôi thề tôi sẽ khai hết sự tình nội bộ về Kaitou Kid cho thanh tra Nakamori!” Kaitou ngồi khoanh tay, thẫn thờ nhìn ra cửa. (Khổ thân Nakamori, giờ vẫn đang ngồi chờ KID!) “Saguru, cậu quả thực là con người đáng mến, dù rằng ta quen nhau chưa lâu, nhưng thực sự, cậu thực sự khiến tớ cảm phục.” Ayako nhắm chặt đôi mắt “Cầu trời phù hộ, cậu sẽ không sao, Saguru.” Gió thổi, ngoài trời gió cuốn thốc những cành lá bên đường, tạo thành một dải lớn bay về phía đông. Mỗi lần cơn gió thổi qua, nhóm Shinichi lại rùng mình, lo sợ cho số phận chiếc máy bay, lo cho Saguru. Bình minh ngày hôm sau… Cơn bão đi qua. Trông đường phố Saitama lúc này chẳng khác nào một cái thùng đựng lá cây. Lá vương vãi khắp nơi, phủ kín mặt đường, mái nhà và tràn cả vào nhà dân. Shinichi vội vàng kéo bọn bạn lên ngay xe về Tokyo. Đứng trước cổng trường, bọn nó tần ngần không dám vào. Cái cảnh trống vắng tên thư sinh làm mấy đứa thấy ngán. Nhưng rồi cũng không thể đứng trơ như phỗng mãi được, Shinichi bèn lấy hết can đảm bước lên cầu thang. Anh chàng chán nản mở cửa phòng, chuẩn bị chờ đợi cảnh căn phòng trống trơn đập vào mắt, không ngờ… - Này, đi đâu mà lâu thế? Tôi đợi suốt cả đêm qua không thấy cậu về đấy! – Giọng nói kiêu kỳ của Saguru vang vang khắp phòng - H…Ha…Hakuba??? – Shinichi phải dụi mắt mấy lần để chắc rằng mình không nhìn nhầm. - Tôi làm trò để trốn khỏi chuyến bay tối qua. – Saguru thản nhiên nói tiếp – Tôi bảo tôi ốm, có triệu chứng cúm, vậy là đùng một phát người ta bay gấp về sân bay Tokyo để cho tôi xuống ở đấy. - Trời ơi, vậy mà không báo cho người ta, làm bọn này một phen hú vía! – Shinichi bèn xông vào tìm cách cốc lên đầu Saguru - Ơ, thế cậu không về thăm nhà à? – Ran hỏi - Họ cũng thông cảm mà, ai lại để ông con quý tử đi giữa cơn bão bao giờ. – Saguru cười. - Cậu làm tớ lo lắm đấy, Saguru. – Ayako đột nhiên lên tiếng Rồi bất ngờ, trước mặt tất cả bọn bạn đứng đó, cô ôm chầm lấy Saguru và khóc nức nở. - Nào, tiểu thư mít ướt, nín đi! – Saguru dỗ dành – Tớ có làm sao đâu. - Thích thì cậu đi mà nín! – Ayako bướng bỉnh - Nhưng tớ có khóc đâu mà phải nín. Saguru không đẩy Ayako ra, cứ thế để cho cô khóc nức nở. Bởi vì, trong chuyến bay gặp bão hôm qua, anh bỗng nhớ lại một kỷ niệm ngày xưa, từ hồi còn rất nhỏ, khi anh còn chưa cùng bố chuyển tới quê hương của Sherlock Holmes. Hôm đó cũng là một ngày bão. Cậu bé Saguru ngồi co ro trong ngôi nhà ở miền Tottori, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi cơn gió lạnh lẽo thổi qua từng hồi. - Mưa đâu không mưa, bão đâu không bão, lại trúng chỗ này! – Saguru ngồi ca cẩm. Chợt, đập vào tầm mắt cậu nhóc là một cô bé trạc tuổi mình. Trời mưa, gió lớn, vậy mà cô bé không mang theo bất kỳ vật gì để che mưa. Và cứ thế, cô bé bước ngược làn gió, đi ngang qua cửa căn nhà cậu. Trong lòng Saguru trỗi dậy niềm xúc cảm.Cậu bé vội vàng chạy xuống các bậc cầu thang, nhanh hết mức có thể. Bắc ghế lên, cậu với tay lấy chìa khóa cổng rồi chạy ù qua sân trước với ô cầm trên tay. Thật may mắn, cô bé chỉ vừa mới đi khuất qua cánh cổng. Cậu vội vội vàng vàng tra chìa khóa, mở tung cánh cổng và gọi lớn - Đằng ấy ơi! – Saguru cố nói to hết mức có thể, cố át đi tiếng gió Nhưng mặc kệ cậu nhóc gào lên, cô bé vẫn cứ đi. - Này, đằng ấy ơi! – Cậu đuổi theo cô bé - Ơ, cậu gọi mình à? – Đến lúc này cô bé mới quay lại và hỏi một câu… ngây thơ hết biết. - Lại còn hỏi, chỉ có mình cậu với tớ ở trên đường thôi mà. – Saguru nói, dở khóc dở cười. |
| | | DraNYC
Tổng số bài gửi : 1864 Birthday : 26/09/1995 Age : 29 Đến từ : Hà Nội
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] Normal day life II 14/10/2009, 20:31 | |
| - Ừ, thế cậu gọi tớ chi? Vẻ hờ hững của cô bé làm Saguru phát khóc - Cậu… không có gì che mưa à? - Nhà tớ ngay gần đây, tớ nghĩ cũng không cần. - Thật là xạo! - Sao cơ? - Cậu không nói giọng địa phương vùng này, nghĩa là không sống ở đây. - Tớ chuyển về cả năm nay rồi. - Lại xạo, cả năm nay sao không thấy mặt mũi đâu cả? - Thì người ta ở trong nhà. - “Ở trong nhà!” – Saguru bĩu môi nhại lại – Chí ít thì cũng phải đi học chứ, trường học lại ở hướng bên phải nhà tớ, nhưng như cậu nói thì nhà cậu ở bên trái nhà tớ, tức là đi học là phải đi ngang qua đây! Nhưng sao chưa bao giờ tớ thấy cậu? - Học gia sư thì có sao? - Ba cà xạo! - Cậu có chứng cứ gì để nói tớ ba cà xạo không? Đúng là đồ con cảnh sát lên mặt. - Hả? - Lại còn không? Đừng tưởng tớ không biết bố cậu làm nghề gì. - Nhưng… sao… - Xem ti vi là biết liền chứ có gì đâu. - Chơi bẩn! - Cậu thì không chắc? Mải cãi nhau, Saguru quên luôn cả chuyện mình cầm ô ra đây để làm gì. Kết quả là, lúc phát hiện ra thì người cô bé đã ướt như chuột lột trong khi cậu hoàn toàn khô ráo. - Hắt xì! - Thôi chết! – Saguru tá hỏa – Vào trong nhà tớ ngồi đi, ngồi đợi quần áo khô rồi về, vào trong ngồi cho ấm. - Thôi khỏi… - Đi vào!!! – Cậu kéo tay cô bé đi thẳng vào trong nhà. |
| | | The_Mad_Hatter
Tổng số bài gửi : 799 Birthday : 14/04/1998 Age : 26 Đến từ : Yellow House near the Sapphire Ocean
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] Normal day life II 15/10/2009, 12:16 | |
| anh Hakuba cho lũ tiểu quỷ một trận hớ để đời chị nhỉ? ặc, hóa ra lão vẫn đang ngồi yên vị trong nhà! cứ tưởng.... mà...cô bé đó là ai vậy nhỉ? chờ chap tiếp theo thôi! ^^ |
| | | sherlock holmes
Tổng số bài gửi : 1068 Birthday : 21/06/1996 Age : 28 Đến từ : Xứ sở sương mù,quê hương của Sherlock Holmes
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] Normal day life II 15/10/2009, 12:24 | |
| Chà chà,cô bé này ăn nói cũng đáo để khiếp nhỉ?Chẳng thua gì anh Hakuba nhà mình.Mà hai người cãi nhau vui thật. |
| | | DraNYC
Tổng số bài gửi : 1864 Birthday : 26/09/1995 Age : 29 Đến từ : Hà Nội
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] Normal day life II 15/10/2009, 20:23 | |
| Hà hà, Saguru đâu thể tới số dễ thế được Cô bé này có nét gì giống với nv nữ của chúng ta ý nhỉ :oops: ? Lúc đã yên vị lên chiếc ghế bành bên lò sưởi trong phòng khách nhà Saguru, cô bé mới bắt đầu nói - Ban nãy đưa luôn cái ô thì không, giờ để người ta ướt nhẹp ngồi co ro ở đây. - Ai bảo cậu khơi mào cãi nhau chi? – Saguru đáp trả trong lúc pha tách chocolate nóng. - Thế ai biểu cậu a dua? - Tính trời cho khó đổi, giờ cậu trách ai? - Thì trách trời chứ biết trách ai đây! - Nè, uống đi – Saguru chìa tách chocolate ra. - Không có thuốc mê đấy chứ? - Ôi trời, mới nói chuyện có 3 phút thì mê meo nỗi gì. – Saguru la lên - Đề phòng thôi, đàn ông bây giờ là không có tin tưởng được. - Ai bảo thế? - Sách bảo. Mà ai chứ bản cô nương ta đây thì chỉ tin vào sách vở. - Nhưng tớ không phải hạng người đó. - Hừ, sách nào cũng nói mấy tên đẹp mã là mấy tên hay đi lừa phụ nữ nhất, chẳng khác gì Sở Khanh. Mà tự xem lại cậu xem, giờ có khi lại cả đống người đi theo sau gót ấy chứ. Saguru gãi đầu khốn khổ. Trời ơi, phải làm gì thì cô nương đanh đá mới uống cốc cacao mà cậu đưa đây hả trời? Nhưng như để gỡ bí cho Saguru, cô bé đưa cốc cacao lên uống một hơi cạn tới đáy. Saguru trố mắt nhìn trân trân. - Nhìn gì chứ? – Cô bé hỏi - Ngạc nhiên tột cùng. Bộ cậu rét lắm hả? – Saguru áy náy - Rét? Không! Đói? Có! - Sáng nay chưa ăn gì à? - Hỏi chi? - Cho biết. - Không cần biết. - Nhưng cứ hỏi. - Đồ vô duyên, rồi sau này ế vợ cho xem - Không đâu. - Vậy sau này ai lấy cậu chứ? - Có cậu! – Saguru cười hì hì. Cô bé bĩu môi và quay đi hướng khác. Một lát sau mưa tạnh, cô đứng lên và đi ra cửa. - Ấy khoan! Nhà cậu ở đâu thế? - Hỏi làm chi. - Tớ đến chơi. - Khỏi. – Cô bé từ chối thẳng thừng. – Lúc nào muốn, tớ sẽ qua nhà cậu chơi. - Nhưng mà nhỡ đâu cậu không thèm chơi với tên Sở Khanh này thì sao? – Saguru mếu miệng - Sau khi nghĩ lại, tớ thấy cậu giống Từ Hải hơn. Nhưng chỉ nói đúng một câu, cô bé đã chạy mất. Từ đó, Saguru có thêm một người bạn mới. Nhưng, điều quan trọng nhất khi hai người bạn nói chuyện với nhau là tên họ thì không đứa nào thèm hỏi. Kể cả cho đến khi Saguru sắp đi Anh, cô cũng không hỏi. Dù đã qua hai năm làm bạn. Cô chỉ đưa Saguru đúng một thứ. Đó là con búp bê vải mà cô tự may, suốt cả tháng trời sau khi Sagur báo tin mình sắp đi. Khi chia tay anh, cô không khóc. Nhưng khi về tới nhà, cô úp mặt xuống gối khóc tức tưởi, như chưa bao giờ được khóc. Mối tình đầu đến và cũng đi nhanh quá. |
| | | sherlock holmes
Tổng số bài gửi : 1068 Birthday : 21/06/1996 Age : 28 Đến từ : Xứ sở sương mù,quê hương của Sherlock Holmes
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] Normal day life II 16/10/2009, 12:25 | |
| Mối tình đầu của Hakuba vui mà cũng lãng mạn thật nhỉ(khúc cuối ấy).Tên Hakuba này táo bạo nhỉ,mà cô bé ấy cũng đáo để và đanh đá không kém gì ai.Rất xứng đôi! |
| | | The_Mad_Hatter
Tổng số bài gửi : 799 Birthday : 14/04/1998 Age : 26 Đến từ : Yellow House near the Sapphire Ocean
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] Normal day life II 16/10/2009, 22:32 | |
| mối tình đầu của Hakuba lãng mạn chả kém nhỉ. ôi đoạn cuối...thương cô bé ấy quá cơ...xứng đôi vậy mà... p.s: bác Gosho thấy không chừng cont tiếp cái Magic Kaito ấy chứ đùa! |
| | | DraNYC
Tổng số bài gửi : 1864 Birthday : 26/09/1995 Age : 29 Đến từ : Hà Nội
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] Normal day life II 17/10/2009, 09:44 | |
| Hic, đến mình cũng phải buồn thay cho cô bé.
- Saguru! - Ayako gọi Anh ngập ngừng hỏi - Ayako này, tớ cho cậu xem cái này nhé? - Ừ. - Ayako trả lời, thắc mắc không biết đó là gì. Anh tiến lại chỗ tủ quần áo, mở cửa tủ ra. Ở tít ngăn cuối cùng, đằng sau chỗ áo sơ-mi chất đống, anh lôi ra một thứ. Đó là con búp bê vải mà lúc nào anh cũng giữ, để nhớ mãi về mối tình trẻ con ngày xưa. Anh chìa con búp bê ra, lòng vẫn thầm hi vọng đây là cô bé ngày xưa đã tặng nó cho anh, dù vẫn biết rằng mình đang mơ mộng hão huyền. Cô nhìn con búp bê vải, hỏi khẽ - Đây là gì? - Quà kỷ niệm của tuổi thơ. - Anh thì thầm trả lời. Trong khi đó, bọn Shinichi len lén chuồn gấp, để hai đứa tâm tình. Bởi chẳng hiểu sao, bọn nó e rằng sắp có tin báo hỉ. Ayako nhìn kỹ con búp bê, lần tay theo từng đường chỉ, đôi mắt khâu bằng hai khuy áo màu đen mà chắc chắn người đã may nó khi xưa bứt trộm từ áo của bố hoặc mẹ. Cô nhìn chiếc áo kẻ caro con búp bê mặc, miệng nói khẽ - Từ Hải... - Thế nào, cô bé ngày xưa? - Anh khẽ cười - Nó tên là Từ Hải, đúng không? - Tại sao cậu... - Có lẽ lớn lên theo năm tháng thì cậu sẽ có nhiều thay đổi, nhưng cái tính đanh đá của cậu từ ngày xưa thì không thể đổi được. Và cả... Anh lấy lại con búp bê, lật mặt sau lên, lấy chiếc kính lúp soi kĩ vào phần cánh tay - Đây này, "Ayako Maizumi". Cậu cố tình thêu vào đúng không? Những kỷ niệm tuổi thơ từ ngày xưa tràn về. Cô bắt đầu khóc. - Sao tớ lại không nhận ra cậu nhỉ? - Cô hỏi trong tiếng nấc. - Làm sao nhận ra được - Saguru cười lớn - Ngày xưa tớ nhỏ con gầy còm như kẹo mút dở mà. - Lại còn đen sì như cột nhà cháy nữa chứ. - Cô bổ sung. - Cậu không nhất thiết phải nhắc đến vụ da đen đâu, biết không? - Cậu không thích nhắc nhưng tớ thích. - Đừng để lại cãi nhau nữa, đồ ngồi học gia sư ở nhà. - Cậu đang khơi mào đấy, đồ Sở Khanh - Hả? - Từ giờ cậu chính thức mất danh hiệu Từ Hải. Trở lại làm tên sở khanh đi! - Đồ quá đáng. - Khơi mào cãi nhau trước chi? - Thế a dua làm chi? - Tính trời cho khó sửa, trách ai được. - Hừ! Câu chuyện của hai người bạn sau bao năm xa cách được gặp lại nhau khép lại ở đây. Hơi đột ngột khi cho họ nhận ra nhau chớp nhoáng, nhưng tình cảm là thứ thôi thúc con người kể chuyện này phải cho diễn ra chớp nhoáng như vậy, bởi vì nếu không thì hai đứa nó sẽ dây cà ra dây muống đến Tết Công gô chứ chẳng đùa. |
| | | The_Mad_Hatter
Tổng số bài gửi : 799 Birthday : 14/04/1998 Age : 26 Đến từ : Yellow House near the Sapphire Ocean
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] Normal day life II 17/10/2009, 11:32 | |
| chậc, thì ra là bà chị phù thủy Ayako chứ ai vào đây! lại còn dùng đến cả kính lúp hay thật. màn cãi nhau bao giờ cũng rất chi là hoành tá tràng :h17: thx chị vote cho chị này :) |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: [Long Fic] Normal day life II | |
| |
| | | | [Long Fic] Normal day life II | |
|
Similar topics | |
|
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |
|